chap 4 tỉa cây

Harry cũng nhìn lên và thấy một thứ gì đó đáng yêu và có màu xanh lá cây được gói trong một tờ giấy gói quà. Anh nhìn kỹ hơn và nhận ra có những nhánh cây tầm gửi treo lơ lửng trên đầu.

“Ồ,” Harry nói, và anh cảm thấy má mình nóng bừng. Vì một lý do ngu ngốc nào đó, anh đang tưởng tượng cảnh hôn Snape dưới tán cây tầm gửi.

"Potter." Snape tỏ vẻ khó chịu.

“Tôi không nghĩ nơi này sẽ gây hại cho chúng ta,” Harry nói, xóa bỏ hình ảnh trêu ngươi trong tâm trí.

Snape cẩn thận di chuyển xung quanh căn phòng, tay vẫn nắm chặt cây đũa phép vô dụng của mình. Anh ấy mở một vài cái tủ. "Ai đó đã từng sống ở đây ."

"Làm sao ngài biết?"

"Ngày hết hạn trên thực phẩm ... tất cả đều là của Muggle."

"Nó trông giống như một ngôi nhà của Muggle."

Các bức tường và trần nhà được bao phủ bằng gỗ mộc mạc, nhưng đồ nội thất có màu hồng và sang trọng, với ren

những chiếc gối được xếp gọn gàn và một vài chiếc chăn trải dài thoải mái. Rèm cửa và thảm cũng màu hồng.

Snape xem xét tủ sách cao tít với nhữnh quyển to nhỏ khác nhau. "Ít nhất còn có thứ có thể giải trí."

Harry tham gia cùng anh ấy. Anh cố giấu vẻ mặt nhăn nhó. "Thầy muốn đọc Jane Austen ... Daphne Du Maurier?"

Không nói gì, Snape rời đi. Anh ta mở một cái tủ khác và phát hiện ra đồ trang trí, vòng hoa và dây kim tuyến. "Ôi, trời ơi," anh ta ngớ người ra. "Bây giờ chúng ta có thể cắt tỉa cây thông Noel ."

“Chết tiệt, bằng cách nào đó tôi đã quên mang theo món quà Giáng sinh của thầy” Harry nói một cách táo tợn.

"Thật là tệ. Trừ mười điểm cho nhà Gryffindor." Harry há hốc miệng. "Ở đây mà cũng trừ điểm sao?"

Snape nhếch mép cười và tiến đến cửa sổ. "À, có nhà vệ sinh."

Harry nhìn chằm chằm ra cửa sổ đó, để mình đến gần Snape. Cậu quan sát một bãi lầy bằng gỗ gần con đường mòn.

Snape tiếp tục nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, những đường nét tính xảo lướt qua trên khuông mặt trung niên của người đàn ông.

Trong một lúc, Snape không nói, nhưng sau đó nhẹ nhàng cất tiếng "Ta từ năm mười một tuổi đã không có ma thuật."

" ... nó sẽ là một thử thách lớn."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip