Chương 1: Chỉ là khúc dạo đầu.
Trên đoạn đường tắt ngoài ngoại ô, một thân ảnh từ trên xuống dưới chỉ độc một màu đen ẩn hiện trong bóng tối. Dưới góc cây, ánh trăng bị tán cây che khuất, người nọ điều chỉnh lại đầu tóc, gỡ khẩu trang cộng mũ kết vứt bỏ sau bụi cây bên cạnh. Phía xa xa ánh đèn xe nhấp nháy, chiếc mercedes màu trắng bon bon chạy trên đường vắng, phía trước xuất hiện một cành cây lớn chắn ngang như bị đổ. Tài xế bắt đầu giảm tốc độ, chiếc xe dừng lại, quay đầu dùng ngôn ngữ anh quốc thông báo tình hình cho người ngồi sau.
"Ông chủ, phía trước có cây đổ, phải xuống xuống dẹp qua mới có thể đi tiếp."
Người phía sau bực dọc đáp: "Được rồi, nhanh cái chân lên!."
"Vâng!" Tên tài xế gật đầu, bắt đầu cởi dây an toàn.
Hắn chưa kịp bước xuống xe thì phía bên kia có bóng dáng ai đó chạy đến, sau đó cửa kính bị gõ dồn dập.
"Hey hey, do you hear? - Này, bạn có nghe không?"
"Chuyện gì vậy?" Gã phía sau nhăn mặt.
"Ông chủ người này bị gì đó thì phải." Hắn quay đầu nhìn gã đáp.
"Mặc kệ đi!."Gã phất tay tựa vào ghế xe.
Người bên ngoài nghe thế thì bước qua cửa kính của người phía sau, áp sát mặt kính:
"Can you help me? - ông có thể giúp tôi không?"
Gã trong xe nhìn người nọ, vài giây đứng hình.
" I lost my way, the road in front of me was so bad that my car broke down! - Tôi bị lạc đường, đoạn đường trước mặt rất xấu, nó làm xe tôi bị hỏng!" Người nọ nhìn gã nháy mắt, mỉm cười quyến rũ.
Gã ta mím môi nuốt một ngụm nước bọt.
"Okay okay!."
Chiếc Mercedes đắt tiền quay đầu, tìm đường ra quốc lộ trở về trung tâm thành phố.
Gã bụng phệ châm châm dò từ đầu đến chân con người xa lạ vừa đi nhờ xe, người kế bên cao vừa tầm, vóc dáng mảnh khảnh, cơ thể săn chắc nhanh nhẹn như người rèn luyện thể thao, gã liếc mắt nhìn chiếc eo thon nhỏ rồi đến bắp đùi to tròn liếm liếm môi.
Người kia ngồi thẳng lưng ưỡn cong ngực, quần áo ôm sát hình thể phô ra đường cong hoàn hảo khiến gã háo sắc bên cạnh đứng ngồi không yên.
Từ đầu đến cuối vẫn giữ bộ mặt tươi cười dụ hoặc, người nọ quay đầu nhẹ giọng, mỉm cười sắc sảo: "Xin chào, cảm ơn vì đã giúp tôi, tôi có thể báo đáp ông bất kì điều gì."
Gương mặt góc cạnh, đôi mắt to tròn sáng hoắc, chiếc mũi thon chân mày rậm được tỉa khuôn mềm mại, môi hồng dày dặn, mỉm cười duyên. Tên kia châm chú nhìn không dám tin, trong cổ họng một trận khô khan nồng cháy. Gã híp mắt giở giọng đểu cáng: "Em không phải người ở đây?."
"Tôi là khách du lịch thôi." Người nọ nhìn gã, đáy mắt càng xoáy sâu.
"Tiếng anh của em giỏi quá!." Gã cười cười khen, vờ như vô tình trêu đùa nắm lấy bàn tay đang đặt trên đùi người nọ nắn bóp.
Người nọ chỉ nhìn bàn tay gã vài giây rồi thuận theo nép sát hơn vào người gã, tay còn lại lân la vạt áo vest, giọng thủ thỉ cám dỗ:"Quá khen rồi, không biết tôi có thể giúp gì cho ông? Nhìn ông phong độ thế này bất cứ chuyện gì tôi cũng nguyện lòng đó!."
Gã ta mắt nở hoa, trong lòng vui sướng như vớ được vàng, nâng cao cằm người nọ muốn hôn môi, người nọ lại né tránh, nhìn gã bực bội nhăn mày người nọ lại đánh nhẹ lên ngực gã nũng nịu: "Oh, sao lại gắp gáp thế, ông vẫn chưa nói là ông muốn báo đáp thế nào mà..."
"Fuck you!." Gã nắm cổ tay người nọ hôn lên mu bàn tay cái chụt, rồi đặt tay người nọ xuống đũng quần đang nhô cao cứng ngắt.
Người nọ cười trừ, giả bộ đảo mắt nhìn lên tài xế: "Không được, người ta ngại lắm!."
Gã kia mất hứng quát lên: "Jay!"
"Vâng!."hắn ta gật đầu ấn nút điều khiển phía trên đầu.
"Cụp"; một cái màn chắn cứng sau lưng ghế tài xế được đẩy ra, ngăn cách tài xế với hai ghế phía sau. Chỉ cần nhìn là biết nó được thiết kế riêng dành cho tên tình trường dâm loạn này rồi.
Người nọ liếc mắt nhìn màn chắn khoá lại, không xoay đầu đem bàn tay rời khỏi nơi ghê tởm vuốt ve gương mặt gã. Cổ tay áo động đậy.
"Phặc!." Mũi dao 25cm cấm thẳng vào cổ xuyên qua yết hầu. Chảy máu rồng rã.
"Ớ..." Gã ta chỉ kịp thét lên một tiếng rồi tắt thở.
Tên tài xế giật mình đạp thắng, muốn ấn mở màn chắn. Người nọ nghe tiếng rút vũ khí thì nhếch môi:
"A! Đại gia này sao lại thích cảm giác mạnh như thế! Người Tây các anh đều là như thế sao~!."
Tên tài xế dừng lại động tác, thở phào, cho kiếm nhỏ vào lại bao da. Phía sau liên tục phát ra âm thanh lạch cạch theo nhịp, hắn ta không nghĩ nhiều, tự nhủ không nên để tâm chuyện riêng của ông chủ, chuyên tâm lái xe.
Xe chạy qua cầu lớn, cần vượt qua một ngã tư sau đó mới rẽ trái vào trung tâm thành phố, đoạn xe dừng đèn đỏ, bên lề đường có một cửa hàng thức ăn nhanh. Người nọ vuốt lại tóc, chờ đèn đỏ đếm ngược 6s 5s 4s,..
"Cảm ơn đại gia, tôi đi đây."
Cửa xe đóng lại, đèn xanh bắt đầu thụt lùi 30 giây. Xe chạy đi, người nọ không thèm nhìn, cất bước thong dong đi vào cửa hàng.
"Xin hỏi quý khách cần gì ạ?."
"Hmm, ở đây món gì cũng có à..?." Người nọ xoa cằm nhìn nữ nhân viên.
"Vâng, quý khách cứ chọn lựa thoải mái, đây là menu ạ."
"Thế muốn mua cô thì cần bao nhiêu tiền?." Người nọ phất tay không nhận, chống khuỷu tay lên bục chưng bày nhìn nữ nhân viên cười tà.
"Anh...anh là biến thái sao? Tôi sẽ gọi cảnh sát!!."
"Nào cô em, có biến thái nào đẹp trai như tôi chứ? Chật chật, vòng một của cô còn không bằng một bên mông của tôi!."
"Anh...anh.." nữ nhân viên nhướn mày nghiên người, lại thật muốn nhìn thử mông của người nọ, sau đó lại nhận ra mình bị trêu chọc, đỏ mặt trừng mắt.
"Lấy hộp sữa này đi!." Người nọ quơ bừa một hộp sữa đặt trên quầy, ghim ống hút đưa lên miệng.
Nữ nhân viên nhận tiền, muốn thói lại tiền thừa thì người nọ xua tay nói: "Muốn to như tôi thì uống sữa nhiều vào!". Rồi xỏ túi quần tiêu soái rời đi.
-
Tầng 21 của khách sạn VTK, Trần Minh Vương vắt chéo chân, ngắm nhìn thành phố hoa lệ từ trên cao, căn phòng tối mịch chỉ chớp nháy ánh sáng yếu ớt đầy màu sắc của tivi treo tường. Lắc lư ly rượu vang đỏ thẳm trên tay. Đĩa bít tết trên bàn nghi ngút khói, màn lụa ban công phấp phới bay theo gió, tivi lớn đang chiếu trương trình thời sự; tin tức 24H.
"Thưa quý vị và các bạn, hiện tại phóng viên chúng tôi đang ở phía bắc của trung tâm thành phố, cảnh sát đang phong toả và rà sát các địa điểm mà tài xế - anh Jay đã cho lời khai. Cảnh sát đã xác nhận được thông tin của nạn nhân, nạn nhân là tổng giám đốc của tập đoàn JYQ, 52 tuổi, trước đây đã từng bị nghi vấn liên quan đến một đường dây buông bán ma túy, nạn nhân được kiểm định là đã chết vào ba giờ trước. Theo lời khai của tài xế riêng, khi đang lưu thông trên đường về thành phố thì có một người đã đi nhờ xe, và anh Jay cũng chắc chắn người đó là thủ phạm. Hiện cảnh sát đang kiểm ra hộp đen của ôtô.
Điểm đáng chú ý!, hung khí giết người là một mũi dao dài 25cm, trên cáng dao có treo một quân bài tám cơ kích thước 3x3. Và được cho mà một vụ mưu sát. Hơn nữa cục FBI cho biết, cách thức sát hại này hoàn toàn giống với những vụ giết người hàng loạt đã và đang xảy ra không lâu ở Paris, mỗi khi thực hiện xong hành vi phạm tội, hung thủ đều để lại một quân bài số tám. Dù ở Pháp, quân bài hung thủ để lại đôi khi thay đổi, có lúc là lá tám bích, tám rô, nhưng khả năng cao hung thủ là cùng một người.
Cục điều tra quốc tế khẳng định, những lá bài hắn ta để lại chắc chắn có mục đích cụ thể, không đơn giản chỉ là một kẻ khủng bố tìm cảm giác mạnh và ghi dấu ấn trong sách đen. Điều kỳ lạ là hiện tại cục điều tra liên bang vẫn chưa thể xác định giới tính của hung thủ. Theo lời khai của những người có khả năng tiếp xúc với hắn ta, dáng người hung thủ vừa tầm, khá mảnh mai, là người da vàng, nhìn sơ qua thì không thể phân biệt được nam nữ, tạm thời có thể xác nhận là nam qua giọng nói mà anh Jay đã nghe qua. 50% hung thủ là người Châu Á, giao tiếp tiếng Anh khá tốt, hắn ta khi tiếp cận ông *** từ trên xuống là quần áo đen, hắn ta cũng không hề bịch mặt, cho nên nạn nhân cũng không nghi ngờ gì,.... À, một cảnh sát cho biết, hộp đen của ôtô không ghi lại được mặt của kẻ sát nhân,..."
"Hừ." Trần Minh Vương nhấp một ngụm rượu, nhếch môi.
"Hzz, thành phố hoa lệ, những thứ này chỉ là dạo đầu mà thôi..., hỡi những kẻ có tên trong danh sách của thần chết, cuối cùng cũng phải xuống địa ngục mà thôi."
Ha ha ha.
---------
Chap này được viết tận 2 tháng trước. Và hôm nay mình quyết định update đayyy.
__Mong là mọi người sẽ ủng hộ bộ truyện này như bộ Không Trọn Vẹn vừa qua, hoặc hơn cả thế nữa!._ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip