Chương 17: Tái xuất

Tháng 4 năm 2013, Bình Nhưỡng rực rỡ trong không khí lễ hội chào mừng Ngày Mặt Trời, kỷ niệm sinh nhật lần thứ 101 của Chủ tịch Kim Il-sung, vị lãnh tụ vĩnh cửu của Triều Tiên. Những con đường chính, từ đại lộ Changjon đến Quảng trường Kim Il-sung, được trang hoàng lộng lẫy với những lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió, những khóm hoa kimjongilia đỏ thắm nở rộ trên các vỉa hè, và những áp phích tuyên truyền khổng lồ với hình ảnh ba thế hệ lãnh đạo – Kim Il-sung, Kim Jong-il, và Kim Jong-un – treo khắp thành phố. Loa phóng thanh trên các con phố phát liên tục những bài hát cách mạng, như Bài ca Tướng quân Kim Il-sungTiến lên dưới ngọn cờ Songun, trong khi các đội thanh niên trong đồng phục Liên đoàn Thanh niên Xã hội Chủ nghĩa Kim Il-sung diễu hành trong sự cuồng nhiệt.

Vào buổi tối ngày 15 tháng 4, Truyền hình Trung ương Triều Tiên (KCTV) phát sóng một sự kiện đặc biệt tại Nhà Văn hóa Nhân dân, một tòa nhà tráng lệ với kiến trúc cổ điển và những bức phù điêu ca ngợi tư tưởng Juche. Ban nhạc Moranbong, nhóm nhạc nữ được Kim Jong-un trực tiếp thành lập và bảo trợ, trình diễn một loạt ca khúc cách mạng, từ những giai điệu hùng tráng như Hãy Bảo vệ Tổ quốc đến những bài hát nhẹ nhàng hơn, tôn vinh vẻ đẹp của đất nước Triều Tiên. Ống kính máy quay lướt qua hàng ghế khán giả danh dự, nơi các quan chức cấp cao trong Đảng Lao động Triều Tiên và quân đội ngồi ngay ngắn, và bất ngờ dừng lại ở Ri Sol-ju, phu nhân của Tổng Bí thư Kim Jong-un, đánh dấu sự tái xuất của cô sau nhiều tháng vắng bóng khỏi ánh mắt công chúng.

Ri Sol-ju xuất hiện trong một chiếc váy lụa màu xanh ngọc trai, được may đo tinh xảo bởi các thợ may hàng đầu của Bình Nhưỡng, ôm sát cơ thể nhưng vẫn giữ nét thanh lịch và trang nhã của một đệ nhất phu nhân. Chiếc váy có cổ chữ V nhẹ, để lộ đường cong thanh thoát của cổ và xương quai xanh, trong khi phần thân váy tôn lên bộ ngực căng tròn và cặp hông cong hoàn hảo, đã trở lại vẻ đẹp quyến rũ sau khi sinh con. Mái tóc cô được búi cao, điểm xuyết bằng một chiếc trâm ngọc hình hoa kimjongilia, lấp lánh dưới ánh đèn sân khấu. Đôi môi mọng, được tô son đỏ nhạt, khẽ nở một nụ cười dịu dàng khi cô vỗ tay theo nhịp nhạc, ánh mắt sáng lấp lánh như chứa đựng cả một câu chuyện chưa kể. Bên cạnh cô, Kim Jong-un, trong bộ đồ Mao đen quen thuộc, ngồi với vẻ mặt nghiêm nghị nhưng không giấu được sự tự hào khi nhìn vợ.

Truyền hình chiếu cảnh cô đứng dậy, cúi đầu chào các nghệ sĩ sau một tiết mục, và khán giả trong hội trường vỗ tay rầm rộ. Các tin đồn lan truyền nhanh chóng trong giới sinh viên Đại học Kim Il-sung và cả trên các phương tiện truyền thông quốc tế, suy đoán rằng Ri Sol-ju đã sinh một bé gái – có thể là Kim Ju-ae – vào cuối năm 2012 hoặc đầu năm 2013, nhưng như thường lệ, Triều Tiên không công bố thông tin chính thức về gia đình lãnh đạo. Sự tái xuất của cô được truyền thông nhà nước mô tả như một biểu tượng của "sức sống và vẻ đẹp của phụ nữ Triều Tiên," nhưng không ai biết về những bí mật mà cô giấu kín trong lòng.

Nam, ngồi trong căn hộ sang trọng của mình trên đại lộ Changjon, mắt dán vào màn hình tivi cũ kỹ được đặt trên một chiếc bàn gỗ bóng loáng trong phòng khách. Căn hộ, với cửa sổ lớn nhìn ra dòng sông Taedong lấp lánh ánh đèn, vẫn còn lưu giữ mùi hương của Ri Sol-ju từ lần cuối họ gặp nhau. Hình ảnh cô trên màn hình, đẹp như một giấc mơ, khiến trái tim cậu đập mạnh, như bị kéo trở lại những khoảnh khắc nồng cháy trong căn phòng này – nụ hôn cuồng nhiệt, cơ thể cô hòa quyện với cậu trong cơn sóng khoái lạc. Nhưng sự tái xuất của cô cũng làm dấy lên một nỗi lo sâu sắc trong lòng cậu. Liệu cô có còn nhớ lời hứa sẽ trở lại? Hay bí mật của họ – những lần gặp gỡ bí mật, những khoảnh khắc làm tình đam mê – đã bị phát hiện bởi hệ thống an ninh khét tiếng của Triều Tiên? Nam nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, cố kìm nén nỗi bất an. Cậu đứng dậy, mở chiếc vali cũ dưới gầm giường, lấy ra cuốn album ảnh bí mật, lật qua từng bức ảnh của Ri Sol-ju: cô trong bộ hanbok đỏ thắm tại khu vườn tư gia, cô trong váy lụa trắng dưới ánh nắng, và bức ảnh yêu thích của cậu – cô đứng tựa cửa sổ, váy ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong hoàn hảo. Mỗi bức ảnh là một lời nhắc nhở về tình yêu và dục vọng của cậu, nhưng cũng là một nỗi đau khi cô vẫn ở ngoài tầm với, trong thế giới của Kim Jong-un.

Ngày 20 tháng 4, sau một ngày dài họp hành với Liên đoàn Thanh niên Xã hội Chủ nghĩa Kim Il-sung, Nam trở về căn hộ, cơ thể mệt mỏi nhưng tâm trí vẫn rối bời. Cậu vừa tham gia một buổi họp kín với Ri Yong-chol, người thân cận của Jang Song-thaek, tại một quán trà nhỏ nằm khuất trong khu vực Moranbong, nơi những bức tường gỗ cũ kỹ và ánh đèn mờ ảo che giấu những cuộc trò chuyện nguy hiểm. Họ đã thảo luận chi tiết về cách lôi kéo các sĩ quan trẻ trong Quân đội Nhân dân Triều Tiên, những người bất mãn với chính sách Songun khiến đất nước kiệt quệ kinh tế. Kế hoạch lật đổ Kim Jong-un, dù vẫn chỉ là những phác thảo trên giấy, đã bắt đầu hình thành với những bước đi cụ thể: xác định các điểm yếu trong hệ thống an ninh tại tư gia Ryongsong, huy động thanh niên trong Liên đoàn để truyền bá tư tưởng phản kháng, và tìm cách tiếp cận các quan chức cấp cao có tâm lý dao động. Nhưng áp lực từ hệ thống giám sát chặt chẽ của Triều Tiên khiến Nam luôn phải cẩn trọng, kiểm tra từng hành động, từng lời nói, và đảm bảo không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Khoảng 10:30 tối, khi Nam đang ngồi trên sofa, kiểm tra lại các ghi chú viết tay trong cuốn sổ đen nhỏ, chuông cửa vang lên, một âm thanh bất ngờ cắt ngang sự tĩnh lặng của đêm. Cậu đứng bật dậy, tim đập thình thịch, và thận trọng mở cửa. Trước mặt cậu là một bóng dáng quen thuộc: Ri Sol-ju, cải trang trong một chiếc áo khoác dài màu xám đậm, mũ len kéo thấp che gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt sáng lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo của hành lang chung cư. Không có vệ sĩ, không có trợ lý – chỉ có cô, đứng đó như một bóng ma trong màn đêm lạnh giá của Bình Nhưỡng. "Nam," cô thì thầm, giọng thấp nhưng đầy cảm xúc, như thể đang cố kìm nén một cơn sóng trong lòng.

Nam kéo cô vào trong, đóng cửa nhanh, khóa chặt, và kéo rèm lụa trắng kín cửa sổ để đảm bảo không ai có thể nhìn thấy từ bên ngoài. Ánh đèn trong phòng khách chiếu lên khuôn mặt cô, giờ đã bỏ mũ len, để lộ mái tóc đen óng ánh, buông xõa xuống vai, và đôi môi mọng đỏ nhạt, vẫn đẹp như lần cuối họ gặp. Không một lời giải thích, họ lao vào nhau như những con thiêu thân bị cuốn hút bởi ánh sáng. Nam ôm chặt cô, môi cậu tìm đến môi cô, nụ hôn sâu đậm và cuồng nhiệt, lưỡi họ quấn lấy nhau, như thể muốn trút hết nỗi nhớ tích tụ suốt những tháng xa cách. Tay cậu lướt qua cơ thể cô, cởi bỏ áo khoác, để lộ chiếc váy lụa mỏng màu trắng ôm sát, tôn lên bộ ngực căng mọng, vòng eo thon gọn, và cặp hông cong hoàn hảo. Ri Sol-ju rên khẽ, bàn tay cô bám chặt vào vai cậu, móng tay cắm nhẹ vào da thịt, hơi thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng tim đập.

Họ ngã xuống sofa, váy cô bị kéo lên, để lộ đôi chân thon dài và vùng âm đạo ướt át, lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. Nam cởi quần, dương vật căng cứng cọ vào cửa lồn cô, cảm nhận sự nóng bỏng và ẩm ướt. "Nam..." cô rên rỉ, giọng lạc đi khi cậu nhấn vào, lồn cô co bóp chặt quanh chim cậu. Họ làm tình, cơ thể hòa quyện trong những chuyển động mãnh liệt, tiếng rên của Ri Sol-ju vang lên, hòa lẫn với hơi thở gấp gáp của Nam. Cậu giữ nhịp nhanh nhưng sâu, mỗi cú thúc như một lời khẳng định tình yêu và dục vọng của cậu dành cho cô. Khi cả hai đạt cực khoái, Nam xuất tinh, tinh trùng phóng sâu vào trong cô, và Ri Sol-ju run rẩy, cơ thể mềm nhũn trong vòng tay cậu, mồ hôi lấp lánh trên làn da trắng mịn.

Họ nằm đó một lúc, hơi thở dần ổn định, không gian ngập trong mùi hương nước hoa nhẹ nhàng của cô và mùi mồ hôi của cả hai. Nam vuốt nhẹ tóc cô, ánh mắt đắm đuối nhìn vào gương mặt cô, giờ đây đỏ ửng vì khoái lạc. "Chị, em tưởng sẽ không bao giờ gặp lại chị," cậu thì thầm, giọng run rẩy vì cảm xúc. Ri Sol-ju mỉm cười buồn bã, đặt tay lên má cậu. "Tôi cũng tưởng vậy, Nam. Nhưng mỗi lần nhìn thấy em trên truyền hình, trong đồng phục Liên đoàn Thanh niên, tôi không thể chịu được khi không đến đây." Cô dừng lại, ánh mắt lấp lánh. "Tôi đã sinh con, một bé gái. Nhưng tôi vẫn muốn ở bên em, dù chỉ là những khoảnh khắc như thế này."

Sau khoảnh khắc đam mê, Ri Sol-ju đứng dậy, chỉnh lại váy lụa, mái tóc rối bời rơi xuống vai, vài lọn tóc dính vào trán vì mồ hôi. Cô nhìn quanh căn hộ, với những cuộn phim, máy ảnh, và giấy tờ lộn xộn trên bàn làm việc, kệ sách, và cả sàn nhà. "Nam, em đúng là sống bừa bộn," cô nói, giọng trêu đùa nhưng mang chút trách móc nhẹ nhàng. "Căn hộ đẹp thế này mà để như thế này thì phí quá. Để tôi dọn giúp em, ít nhất cũng làm nó gọn gàng hơn." Nam mỉm cười, ngồi trên sofa, nhìn cô di chuyển với sự duyên dáng quen thuộc, như một người vợ chăm sóc tổ ấm nhỏ bé của họ.

Ri Sol-ju bắt tay vào việc, lau bụi trên kệ sách bằng một chiếc khăn nhỏ, xếp lại các cuộn phim vào hộp gỗ, và thu dọn những tờ giấy lộn xộn trên bàn. Cô cẩn thận đặt các máy ảnh vào góc, sắp xếp lại những cuốn sổ ghi chú và bút chì nằm rải rác. Nhưng khi cô cầm lên một cuốn sổ nhỏ màu đen, giấu dưới một đống giấy tờ, Nam cảm thấy tim mình thắt lại. Đó là cuốn sổ chứa ghi chú về kế hoạch lật đổ Kim Jong-un – những dòng chữ viết tay chi tiết về các điểm yếu trong hệ thống an ninh tại tư gia Ryongsong, danh sách các đồng minh như Jang Song-thaek, Ri Yong-chol, và các sĩ quan trẻ trong quân đội, cùng kế hoạch huy động thanh niên trong Liên đoàn để truyền bá tư tưởng phản kháng. Cuốn sổ được viết bằng tiếng Việt, nhưng có những ghi chú bằng tiếng Triều Tiên để trao đổi với Ri Yong-chol, khiến nội dung dễ dàng bị hiểu lầm.

Ri Sol-ju lật vài trang, ánh mắt cô thay đổi từ tò mò sang hoảng loạn. Cô dừng lại ở một trang liệt kê các cuộc họp bí mật với Ri Yong-chol và kế hoạch tiếp cận các đơn vị quân đội ở Bình Nhưỡng. "Nam, đây là gì?" cô hỏi, giọng run rẩy, tay nắm chặt cuốn sổ, ánh mắt đầy sợ hãi. "Em... em đang lên kế hoạch chống lại anh ấy? Chống lại chồng tôi?" Nam đứng bật dậy, bước đến gần cô, cố giữ giọng bình tĩnh dù trái tim cậu đập thình thịch. "Chị, ngồi xuống đi, để em giải thích," cậu nói, giọng thấp nhưng kiên định, kéo cô ngồi xuống sofa.

Ri Sol-ju lùi lại, ôm cuốn sổ trước ngực, ánh mắt dao động giữa sợ hãi và tức giận. "Em điên rồi, Nam!" cô thì thầm, giọng lạc đi, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má. "Nếu anh ấy biết chuyện này, không chỉ em, mà cả tôi và con tôi sẽ không sống sót! Em có hiểu điều đó không? Hệ thống an ninh của anh ấy ở khắp mọi nơi – mỗi góc phố, mỗi ngôi nhà, mỗi lời nói đều có thể bị nghe thấy!" Cô dừng lại, thở hổn hển, tay run rẩy. "Em nghĩ em có thể lật đổ anh ấy? Một sinh viên quốc tế, dù tài giỏi đến đâu, cũng không thể chống lại cả một đất nước!"

Nam nắm lấy tay cô, kéo cô ngồi gần hơn, ánh mắt cậu khóa chặt vào mắt cô, không để cô rời đi. "Chị, em làm tất cả vì chị, vì tình yêu của chúng ta," cậu nói, giọng trầm và quyết liệt, như thể đang đặt cả cuộc đời mình vào từng lời. "Chị đã nói với em, ở bên anh ấy, chị cảm thấy như bị giam cầm. Chị không thể sống thật với chính mình, không thể cười, không thể yêu, không thể là Ri Sol-ju mà chị muốn. Kim Jong-un giữ chị trong một chiếc lồng vàng, kiểm soát từng hành động, từng lời nói, từng ánh mắt của chị. Chị muốn sống như thế mãi sao? Muốn con chị lớn lên trong một thế giới mà nó cũng bị giam cầm?"

Ri Sol-ju lắc đầu, nước mắt rơi xuống cuốn sổ, làm nhòe một vài chữ viết tay. "Nam, em không hiểu," cô nói, giọng nghẹn ngào. "Hệ thống này quá mạnh. Anh ấy có hàng ngàn vệ sĩ, hàng triệu người trung thành, và cả một bộ máy sẵn sàng nghiền nát bất kỳ ai dám thách thức. Em nghĩ em có thể làm gì? Chỉ cần một sai lầm, họ sẽ tìm ra em, và tôi... tôi sẽ mất tất cả." Cô đặt tay lên bụng, như thể vẫn còn bảo vệ đứa con mới sinh, ánh mắt đầy lo lắng.

Nam không buông tay cô, siết chặt hơn, giọng cậu trở nên quyết liệt hơn. "Chị, nếu Kim Jong-un phát hiện bí mật của chúng ta – những lần chúng ta gặp nhau, những khoảnh khắc chúng ta làm tình, những nụ hôn chúng ta trao nhau – chị nghĩ anh ấy sẽ tha thứ sao? Anh ấy sẽ không chỉ trừng phạt em, mà cả chị và con chị. Chị biết điều đó rõ hơn ai hết. Nhưng nếu chúng ta thành công, chị sẽ được tự do. Chúng ta sẽ được ở bên nhau, không còn phải trốn trong bóng tối, không còn phải sợ hãi mỗi khi nghe tiếng bước chân ngoài cửa."

Cậu dừng lại, để lời nói thấm sâu, rồi tiếp tục với giọng thấp hơn, gần như thì thầm. "Jang Song-thaek không phải là người duy nhất bất mãn. Có những người trong quân đội, trong Đảng, và cả trong Liên đoàn Thanh niên. Họ thấy đất nước này đang kiệt quệ vì chính sách của anh ấy – ngân sách đổ vào quân đội, người dân đói khổ, và những đợt thanh trừng không ngừng. Jang có quyền lực, có mối quan hệ với Trung Quốc, và có những người trung thành trong quân đội. Ri Yong-chol, người từng là Bí thư thứ nhất của Liên đoàn, đang giúp tôi lôi kéo các sĩ quan trẻ. Nhưng chị... chị là chìa khóa. Chị ở trong tư gia của anh ấy, biết lịch trình của anh ấy, biết cách an ninh hoạt động, biết những điểm yếu mà không ai khác có thể thấy. Nếu chị giúp tôi, chúng ta có thể thay đổi tất cả."

Không khí trong căn hộ trở nên ngột ngạt, như thể cả thế giới đang nén chặt quanh họ. Ri Sol-ju cúi đầu, tay run rẩy ôm cuốn sổ, nước mắt rơi xuống váy, để lại những vệt ướt nhỏ. Cô im lặng một lúc lâu, ánh mắt dao động giữa nỗi sợ hãi tột độ và khao khát tự do mà Nam vừa khơi dậy. Cuối cùng, cô ngẩng lên, nước mắt vẫn đọng trên mi, nhưng ánh mắt đã kiên định hơn, như thể một quyết định khó khăn vừa được đưa ra. "Được, Nam," cô nói, giọng nhỏ nhưng chắc chắn, như một lời thề. "Tôi sẽ giữ bí mật này. Và... tôi sẽ giúp em. Nhưng em phải hứa với tôi, hãy cẩn thận. Nếu em thất bại, không chỉ em, mà cả tôi và con tôi sẽ phải trả giá. Tôi không thể mất con bé."

Nam thở phào, kéo cô vào lòng, ôm chặt như thể sợ cô sẽ biến mất. "Cảm ơn chị," cậu thì thầm, giọng nghẹn ngào vì cảm xúc. "Em hứa, em sẽ làm mọi thứ để bảo vệ chị và con bé." Ri Sol-ju gật đầu, đặt cuốn sổ xuống bàn, bàn tay cô vẫn run rẩy nhưng nắm lấy tay cậu, như một sự xác nhận cho liên minh nguy hiểm mà họ vừa hình thành.

Ri Sol-ju đứng dậy, chỉnh lại váy lụa, lau nước mắt, và buộc lại mái tóc rối bời. Cô mặc áo khoác, đeo mũ len, chuẩn bị rời đi. "Tôi phải đi trước khi ai đó nghi ngờ," cô nói, giọng run rẩy nhưng đầy lưu luyến. "Hãy liên lạc qua kênh cũ – qua người trợ lý mà tôi tin tưởng. Và Nam... đừng để bị bắt. Nếu họ tìm ra, tôi sẽ không thể bảo vệ em." Cô dừng lại ở cửa, quay lại nhìn cậu, ánh mắt lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. "Tôi sẽ làm những gì có thể, từ bên trong. Nhưng em phải hứa, đừng để tôi mất niềm tin vào em."

Nam gật đầu, bước đến, nắm tay cô lần cuối, cảm nhận hơi ấm từ làn da mềm mại. "Em hứa, chị," cậu nói, giọng kiên định. Ri Sol-ju mỉm cười buồn bã, rồi đeo mũ len, kéo thấp xuống che khuôn mặt. Cô mở cửa, bước ra ngoài, bóng dáng nhỏ bé biến mất trong màn đêm lạnh giá của Bình Nhưỡng, để lại Nam đứng lặng trong căn hộ. Mùi hương nước hoa nhẹ nhàng của cô vẫn đọng lại, hòa lẫn với không khí căng thẳng của một âm mưu vừa được củng cố. Nam nhìn cuốn sổ trên bàn, biết rằng giờ đây, không chỉ cuộc đời mình, mà cả số phận của Ri Sol-ju và con cô, đều nằm trong tay cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip