Chương 28: Kết hôn
Vào đầu năm 2015, Triều Tiên, Hàn Quốc, và Hoa Kỳ bắt đầu triển khai các cam kết trong Tuyên bố Singapore, đánh dấu một giai đoạn chuyển đổi chưa từng có trong lịch sử bán đảo Triều Tiên. Tại Triều Tiên, Nam, với tư cách Lãnh tụ tối cao của Hội đồng Cách mạng Nhân dân, giám sát chặt chẽ quá trình phi hạt nhân hóa, một trong những cam kết quan trọng nhất. Các thanh tra từ Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA) đến cơ sở hạt nhân Yongbyon vào tháng 2 năm 2015, mang theo thiết bị đo lường hiện đại để kiểm tra việc tháo dỡ lò phản ứng plutonium. Dưới sự chỉ đạo của nhà kinh tế Ri Jong-ho, các kỹ sư Triều Tiên cẩn thận tháo dỡ các lõi phản ứng, niêm phong chúng trong các thùng thép đặc biệt được chế tạo tại một nhà máy ở Chongjin, và chuyển chúng đến một kho lưu trữ dưới sự giám sát quốc tế tại tỉnh North Hamgyong. Đồng thời, các bãi thử tên lửa ở Sohae được chuyển đổi thành một trung tâm nghiên cứu không gian dân sự, với các nhà khoa học trẻ từ Đại học Kim Il-sung được đào tạo bởi các chuyên gia từ Nga để phát triển vệ tinh viễn thông. Nam, trong một chuyến thăm Yongbyon, đứng trước các công nhân trong bộ đồng phục xanh, ánh mắt kiên định, phát biểu: "Chúng ta không từ bỏ sức mạnh, mà chuyển đổi nó để phục vụ nhân dân – một Triều Tiên tự lực và thịnh vượng. Mỗi bước chúng ta thực hiện hôm nay là vì tương lai của con em chúng ta."
Đổi lại, Hoa Kỳ, dưới sự chỉ đạo của Ngoại trưởng John Kerry, thực hiện cam kết dỡ bỏ một phần lệnh cấm vận liên quan đến hàng hóa dân sự. Các tàu chở hàng từ Trung Quốc, Nga, và một số nước Đông Nam Á như Việt Nam và Thái Lan bắt đầu cập cảng Nampo, mang theo hàng trăm container chứa thuốc men như kháng sinh và vắc-xin, phân bón hóa học hiện đại, và máy móc nông nghiệp như máy cày chạy dầu và hệ thống tưới tiêu tự động. Nam ra lệnh phân phối các nguồn lực này đến các tỉnh nghèo như Jagang và Ryanggang, nơi nông dân, lần đầu tiên trong nhiều thập kỷ, được tiếp cận với giống lúa cao sản từ Viện Nghiên cứu Nông nghiệp Quốc tế. Các chợ nông sản địa phương, giờ được hợp pháp hóa theo kế hoạch cải cách của Ri Sol-ju, mọc lên ở các thành phố như Hamhung, Chongjin, và thậm chí các thị trấn nhỏ như Hyesan. Những quầy hàng đầy ắp lúa gạo, khoai tây, bắp cải, và cà rốt tươi là một cảnh tượng hiếm thấy dưới chế độ cũ, khiến người dân địa phương, từ các bà nội trợ đến công nhân nhà máy, không giấu được sự phấn khởi.
Khu công nghiệp Kaesong, biểu tượng của hợp tác liên Triều, được tái mở vào tháng 1 năm 2015 với sự tham gia của các công ty Hàn Quốc như Hyundai Asan, LG Electronics, và Samsung. Hơn 15.000 công nhân Triều Tiên, nhiều người trong số họ là phụ nữ trẻ từ các tỉnh lân cận, làm việc cùng 700 công nhân Hàn Quốc trong các nhà máy sản xuất quần áo thời trang, linh kiện điện tử như màn hình LED, và phụ tùng ô tô. Nam đích thân đến cắt băng khánh thành một nhà máy sản xuất điện thoại thông minh, đứng trên bục giữa tiếng vỗ tay của công nhân, mặc một bộ vest đen và đội mũ bảo hộ màu trắng. "Kaesong không chỉ là nơi sản xuất hàng hóa, mà là cầu nối để hai miền Triều Tiên hiểu nhau hơn," cậu tuyên bố, giọng vang vọng qua hệ thống loa. "Mỗi sản phẩm được làm ra ở đây là một bước tiến tới hòa bình." Hàn Quốc cam kết đầu tư 150 triệu USD để nâng cấp cơ sở hạ tầng, bao gồm xây dựng đường cao tốc nối Kaesong với Bình Nhưỡng, cải thiện hệ thống điện bằng các tấm pin mặt trời, và xây dựng khu nhà ở hiện đại cho công nhân. Để đảm bảo minh bạch, Nam đồng ý để một đội giám sát Hàn Quốc, bao gồm các chuyên gia tài chính và kỹ sư, làm việc tại Kaesong, nhưng nhấn mạnh rằng Triều Tiên giữ 60% quyền kiểm soát các hoạt động kinh tế để bảo vệ lợi ích quốc gia.
Các chương trình giao lưu văn hóa và đoàn tụ gia đình cũng tiến triển nhanh chóng, mang lại những thay đổi sâu sắc trong nhận thức của người dân hai miền. Vào tháng 3 năm 2015, một đoàn 50 sinh viên từ Đại học Kim Il-sung, được tuyển chọn từ các khoa kỹ thuật và khoa học xã hội, đến Đại học Quốc gia Seoul. Họ tham gia các buổi hội thảo về trí tuệ nhân tạo, công nghệ blockchain, và văn hóa đại chúng Hàn Quốc, lần đầu tiên tiếp xúc với những khái niệm như K-pop và điện thoại thông minh hiện đại. Các sinh viên Triều Tiên, ban đầu ngượng ngùng, nhanh chóng hòa nhập, tổ chức các buổi trình diễn âm nhạc truyền thống Triều Tiên để đổi lại những màn nhảy K-pop sôi động. Trong khi đó, Ban nhạc Moranbong của Triều Tiên, dưới sự giám sát trực tiếp của Ri Sol-ju, tổ chức một buổi hòa nhạc chung với nhóm nhạc K-pop BTS tại Nhà hát Nhân dân Bình Nhưỡng. Sân khấu được trang trí rực rỡ với ánh đèn laser và màn hình LED khổng lồ, với các bài hát như "Arirang" của Triều Tiên hòa quyện với "Dynamite" của BTS, thu hút hàng chục nghìn khán giả và được truyền hình trực tiếp trên cả hai miền. Các thành viên BTS, với phong cách trẻ trung và năng động, khiến khán giả Triều Tiên, đặc biệt là giới trẻ, reo hò cuồng nhiệt, đánh dấu một bước tiến trong giao lưu văn hóa.
Chương trình đoàn tụ gia đình tại khu phi quân sự (DMZ) vào tháng 6 năm 2015 là khoảnh khắc xúc động nhất. Một trăm gia đình từ mỗi miền được chọn để gặp nhau tại một trung tâm hội nghị tạm thời ở Panmunjom, với các lều trắng được dựng lên giữa những hàng rào thép gai. Những người ông, người bà, anh chị em, và con cái, bị chia cắt từ Chiến tranh Triều Tiên, ôm nhau trong nước mắt, kể lại những câu chuyện về những năm tháng xa cách, từ những lá thư không bao giờ được gửi đến những giấc mơ về ngày đoàn tụ. Ri Sol-ju, mặc một chiếc váy lụa xanh lam được may tinh xảo, đi giữa các gia đình, nắm tay những người lớn tuổi, an ủi những người khóc vì hạnh phúc và nỗi đau. Trong bài phát biểu ngắn tại sự kiện, cô nói, giọng nghẹn ngào: "Chúng ta là một dân tộc, với cùng máu mủ và lịch sử. Không biên giới nào có thể chia cắt trái tim chúng ta. Hôm nay, chúng ta không chỉ đoàn tụ gia đình, mà đoàn tụ cả dân tộc." Nam, đứng phía sau trong bộ vest đen, nhìn cô với ánh mắt tự hào, biết rằng cô không chỉ là người phụ nữ cậu yêu, mà còn là trái tim của cuộc cách mạng này, người mang lại hy vọng cho hàng triệu người.
Dù các tiến bộ này mang lại hy vọng, Nam vẫn đối mặt với thách thức nội bộ. Một số tướng lĩnh bảo thủ trong Hội đồng Cách mạng, như Phó nguyên soái Pak Yong-sik, lo ngại rằng việc mở cửa nhanh chóng có thể làm suy yếu bản sắc xã hội chủ nghĩa của Triều Tiên, đặc biệt là tư tưởng Juche. Trong các cuộc họp kín tại Nhà Hội nghị Mansudae, họ đặt câu hỏi về sự tham gia của các công ty Hàn Quốc và sự hiện diện của các thanh tra IAEA. Nam, với sự khéo léo ngoại giao, lắng nghe ý kiến của họ, tổ chức các buổi thảo luận kéo dài hàng giờ để giải thích rằng cải cách không phải là từ bỏ Juche, mà là tái định nghĩa nó để phù hợp với thời đại mới. "Chúng ta không từ bỏ tự lực, mà trao cho nhân dân công cụ để tự lực," cậu nói, giọng kiên định. Sự ủng hộ từ giới trẻ, công nhân, và tầng lớp trí thức, đặc biệt là những sinh viên từng tham gia cuộc nổi dậy, giúp Nam vượt qua những phản đối. Tuy nhiên, cậu biết rằng để duy trì quyền lực và giấc mơ thống nhất, cậu cần một biểu tượng cá nhân mạnh mẽ hơn – một sự gắn kết vĩnh viễn với Ri Sol-ju, người không chỉ là đồng minh mà còn là tình yêu của đời cậu.
Vào một buổi tối cuối tháng 6 năm 2015, Nam quyết định mời Ri Sol-ju đến một nhà hàng fine dining mới mở tại trung tâm Bình Nhưỡng, mang tên "Ánh Sao Taedong." Nhà hàng, nằm trên tầng 30 của một tòa tháp kính hiện đại, là kết quả của sự hợp tác với một tập đoàn khách sạn Singapore, biểu tượng cho Triều Tiên mới – sang trọng, cởi mở, và đầy tham vọng. Tòa tháp, với mặt kính lấp lánh phản chiếu ánh đèn thành phố, nhìn ra dòng sông Taedong, nơi những con thuyền nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước, mang theo những chiếc đèn lồng đỏ và vàng, tạo nên một khung cảnh lãng mạn hiếm có ở Bình Nhưỡng. Các bức tường nhà hàng được trang trí bằng tranh phong cảnh Triều Tiên, từ núi Baekdu hùng vĩ đến đồng lúa vàng óng ở Hwanghae, hòa quyện với nội thất hiện đại bằng gỗ mun và thép không gỉ.
Nam, mặc một bộ vest đen may đo bởi một thợ may nổi tiếng ở Bắc Kinh, được cắt tỉa tinh tế để tôn lên vóc dáng cao ráo và phong thái lãnh đạo của cậu, bước vào nhà hàng với Ri Sol-ju. Cô mặc một chiếc váy lụa màu hồng phấn, dài đến mắt cá chân, với đường viền thêu hoa văn truyền thống Triều Tiên, những bông hoa mẫu đơn nhỏ được thêu bằng chỉ vàng, tôn lên vẻ đẹp thanh thoát và quý phái. Mái tóc đen dài của cô buông xõa, điểm xuyết bằng một chiếc kẹp ngọc trai nhỏ, lấp lánh dưới ánh đèn chùm pha lê khổng lồ treo trên trần. Bàn tiệc của họ, được đặt gần cửa sổ lớn nhìn ra sông Taedong, được trang trí bằng khăn lụa trắng tinh, nến thơm tỏa mùi oải hương dịu nhẹ, và một bình hoa lan tím nhập khẩu từ Thái Lan, thơm ngát và thanh tao. Các nhân viên phục vụ, được đào tạo theo phong cách phương Tây tại một học viện khách sạn ở Thượng Hải, di chuyển nhẹ nhàng, mang đến những món ăn tinh hoa: súp bào ngư kiểu Hàn Quốc, thơm lừng với hương gừng, tỏi, và rong biển; bít tết bò Kobe nướng vừa chín, tan chảy trong miệng, kèm khoai tây nghiền với sốt kem truffle; và món tráng miệng là bánh mousse sô-cô-la mịn màng, điểm xuyết bằng dâu tây tươi đỏ mọng và lá bạc hà. Một chai rượu vang đỏ Bordeaux nhập từ Pháp, niên vụ 2009, được rót vào ly pha lê, ánh đỏ ruby lấp lánh dưới ánh nến.
Trong suốt bữa ăn, Nam và Ri Sol-ju trò chuyện về những thay đổi của đất nước, từ sự phấn khởi của công nhân tại Kaesong, những người lần đầu tiên nhận được mức lương đủ để mua thực phẩm và quần áo, đến những câu chuyện cảm động của các gia đình đoàn tụ tại DMZ, nơi những người mẹ già ôm con trai sau 60 năm xa cách. Nam kể về chuyến thăm của mình đến một ngôi làng ở Ryanggang, nơi nông dân reo hò khi nhận được máy cày mới, và Ri Sol-ju chia sẻ về một lá thư từ một sinh viên Đại học Kim Il-sung, cảm ơn cô vì đã mang âm nhạc BTS đến Bình Nhưỡng. Họ cười, nâng ly rượu vang, ánh mắt giao nhau, đầy tình cảm và sự thấu hiểu sâu sắc, như hai người đồng hành đã cùng vượt qua những thử thách không tưởng.
Khi món tráng miệng được dọn lên, không khí trở nên đặc biệt hơn. Nam đứng dậy, bước đến bên Ri Sol-ju, ánh mắt cậu lấp lánh dưới ánh nến, như thể chứa đựng cả bầu trời sao. Cậu quỳ một gối, khiến cô ngạc nhiên, bàn tay che miệng, mắt mở to vì xúc động. Từ túi áo vest, Nam lấy ra một chiếc hộp nhung đen, mở ra để lộ một chiếc nhẫn vàng trắng đính một viên kim cương lấp lánh, được chế tác bởi một thợ kim hoàn nổi tiếng ở Hồng Kông, với những hoa văn tinh xảo khắc hình hoa mẫu đơn, biểu tượng của Triều Tiên. "Sol-ju," cậu nói, giọng run rẩy nhưng tràn đầy cảm xúc, "chị là ánh sáng dẫn lối tôi qua mọi bóng tối – từ những ngày đầu ở thư viện Đại học Kim Il-sung, khi chúng ta bí mật gặp nhau sau những kệ sách, qua những khoảnh khắc nguy hiểm nhất của cuộc nổi dậy, đến giấc mơ về một Triều Tiên mới mà chúng ta đang xây dựng. Chị không chỉ là người phụ nữ tôi yêu, mà là người đồng hành, người truyền cảm hứng, người khiến tôi tin rằng chúng ta có thể thay đổi thế giới. Tôi muốn dành cả cuộc đời để bảo vệ chị và Ju-ae, để cùng chị xây dựng một tương lai nơi tình yêu và hòa bình chiến thắng. Chị sẽ làm vợ tôi chứ?"
Ri Sol-ju, mắt ngấn lệ, không thể nói ngay, bàn tay run rẩy che miệng, hơi thở cô lạc nhịp vì xúc động. Cô nhìn vào mắt Nam, thấy sự chân thành, tình yêu mãnh liệt, và cả sự kiên định của một người lãnh đạo đã đưa Triều Tiên qua lằn ranh sinh tử. "Vâng, Nam," cô cuối cùng thì thầm, giọng nghẹn ngào, nước mắt lăn dài trên má. "Tôi đồng ý." Nam đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô, viên kim cương lấp lánh như một ngôi sao dưới ánh nến, rồi kéo cô vào một nụ hôn sâu, môi họ hòa quyện, đầy đam mê và hứa hẹn về một tương lai chung. Các nhân viên nhà hàng và vài thực khách gần đó, dù không biết danh tính thật của họ, vỗ tay nhiệt liệt, tạo nên một khoảnh khắc ấm áp giữa khung cảnh sang trọng. Ri Sol-ju tựa vào vai Nam, thì thầm vào tai cậu: "Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tìm thấy tình yêu như thế này, Nam. Cảm ơn em đã cho tôi một lý do để hy vọng, để sống, và để mơ."
Sau bữa tối, Nam và Ri Sol-ju rời nhà hàng "Ánh Sao Taedong" trong một chiếc xe bọc thép màu đen, được hộ tống bởi một đội vệ binh trung thành, trở về tư dinh cũ của Kim Jong-un tại khu Ryongsong, giờ được cải tạo thành nơi ở chính thức của Nam. Tòa dinh thự, nằm giữa một khu vườn rộng lớn với những khóm hoa mẫu đơn đỏ rực và những cây thông cổ thụ, đã được thay đổi hoàn toàn để xóa đi dấu vết của chế độ cũ. Các hành lang lát đá cẩm thạch trắng được trang trí bằng những bức tranh phong cảnh Triều Tiên, từ núi Baekdu hùng vĩ đến những cánh đồng lúa vàng óng ở Hwanghae. Nội thất hiện đại, với sofa da nhập từ Ý và bàn gỗ mun chạm khắc, mang lại cảm giác vừa sang trọng vừa ấm cúng. Kim Ju-ae, cô bé gần ba tuổi với đôi mắt to tròn và nụ cười rạng rỡ, đang ngủ yên trong phòng riêng, được các bảo mẫu được đào tạo cẩn thận chăm sóc. Một chiếc nôi gỗ chạm khắc tinh xảo, món quà từ một nhà tài trợ Trung Quốc, nhẹ nhàng đung đưa bên cửa sổ, nơi ánh trăng bạc chiếu sáng căn phòng, tạo nên một khung cảnh yên bình.
Nam dẫn Ri Sol-ju vào phòng ngủ chính, một không gian rộng lớn với trần cao, tường lụa màu kem, và một cửa sổ kính lớn nhìn ra khu vườn, nơi ánh trăng chiếu sáng những khóm hoa mẫu đơn, khiến chúng lấp lánh như những viên ngọc. Một chiếc giường lụa trắng, với chăn gấm thêu hoa văn truyền thống, chiếm vị trí trung tâm, được bao quanh bởi những chiếc đèn ngủ tỏa ánh sáng vàng ấm áp. Nam khóa cửa, kéo rèm lụa trắng, tạo nên một không gian riêng tư, nơi chỉ có họ và tình yêu mãnh liệt, không bị ràng buộc bởi những áp lực của quyền lực hay ánh mắt của thế giới. "Sol-ju, chị là vợ chưa cưới của tôi," Nam thì thầm, giọng trầm ấm, đầy khao khát, khi kéo cô vào vòng tay. Môi cậu tìm đến môi cô, nụ hôn sâu và nồng cháy, lưỡi họ quấn lấy nhau, hơi thở hòa quyện như muốn hòa tan mọi khoảng cách giữa hai tâm hồn.
Nam cởi áo vest, để lộ ngực trần săn chắc, những đường cơ bắp được rèn luyện qua những ngày căng thẳng của cuộc nổi dậy và những buổi tập luyện để duy trì thể lực của một lãnh đạo trẻ. Ri Sol-ju, với sự táo bạo xen lẫn dịu dàng, kéo khóa váy của mình, để chiếc váy lụa hồng phấn trượt xuống sàn, để lộ cơ thể trần trụi quyến rũ, làn da trắng mịn như ngọc trai lấp lánh dưới ánh trăng. Những đường cong hoàn hảo của cô – từ bộ ngực căng mọng, vòng eo thon gọn, đến cặp đùi mượt mà – khiến Nam không thể rời mắt. Cậu bước đến, hôn xuống cổ cô, môi cậu lướt qua xương quai xanh, xuống bộ ngực, mút nhẹ núm vú hồng hào, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp. Ri Sol-ju rên khẽ, bàn tay cô bám chặt vào vai cậu, ngón tay bấu nhẹ vào da thịt, cơ thể run lên vì khoái cảm. Cô đáp lại, vuốt ve ngực và cơ bụng săn chắc của Nam, ngón tay lướt xuống, nắm lấy dương vật căng cứng, kích thích cậu bằng những động tác chậm rãi, đầy ý nhị, khiến hơi thở của Nam trở nên gấp gáp.
Họ ngã xuống chiếc giường lụa trắng, Nam nâng cô lên, đặt cô nằm ngửa, đôi mắt cậu khóa chặt vào mắt cô, như muốn ghi nhớ từng khoảnh khắc của sự gắn kết này. Cậu hôn xuống bụng cô, lưỡi cậu lướt qua làn da mịn màng, xuống vùng âm đạo ướt át, khéo léo vuốt ve, khiến cô ngửa đầu rên rỉ, tay nắm chặt ga giường, cơ thể uốn cong vì khoái cảm. "Nam, tôi cần em," cô thì thầm, giọng lạc đi, đôi mắt lấp lánh dục vọng và tình yêu. Nam đứng dậy, quỳ giữa hai chân cô, ngắm nhìn cô – người phụ nữ đã cùng cậu vượt qua những ngày đen tối nhất, giờ là vợ chưa cưới của cậu, người sẽ cùng cậu viết nên lịch sử. Cậu nhấn dương vật căng cứng vào lồn cô, cảm nhận sự co bóp nóng bỏng, chặt khít, như thể cơ thể họ được tạo ra để hòa quyện với nhau. Động tác của cậu bắt đầu chậm rãi, đầy tình cảm, rồi dần trở nên mạnh mẽ, nhịp nhàng, hòa quyện với tiếng rên của Ri Sol-ju, vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng, như một bản giao hưởng của đam mê và tình yêu.
Nam nắm tay cô, ngón tay đan chặt, ánh mắt không rời nhau, như thể muốn nói rằng dù thế giới có đổi thay, họ sẽ mãi thuộc về nhau. Ri Sol-ju quấn chân quanh hông cậu, kéo cậu gần hơn, cơ thể cô run rẩy với mỗi cú đẩy, tiếng rên của cô ngày càng cao vút, hòa lẫn với tiếng thở gấp gáp của Nam. Khi cả hai đạt cực khoái, Nam xuất tinh, tinh trùng hòa quyện trong cô, và Ri Sol-ju đổ sụp vào vòng tay cậu, cơ thể lấp lánh mồ hôi, hơi thở nặng nhọc nhưng tràn đầy hạnh phúc. Họ nằm ôm nhau trên giường, ánh trăng xuyên qua khe rèm, phủ lên cơ thể họ một lớp ánh sáng bạc, như một lời chúc phúc từ bầu trời. Nam vuốt tóc cô, ngón tay lướt qua những lọn tóc đen mượt, thì thầm: "Sol-ju, chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một Triều Tiên mới, và một gia đình của riêng chúng ta. Tôi hứa sẽ luôn bảo vệ chị và Ju-ae, dù có chuyện gì xảy ra." Ri Sol-ju tựa đầu vào ngực cậu, lắng nghe nhịp tim đều đặn, mỉm cười dịu dàng. "Tôi tin ở em, Nam," cô nói, giọng nhỏ nhưng kiên định. "Dù thế giới có thay đổi thế nào, tôi sẽ luôn ở bên em, như cách em luôn ở bên tôi."
Họ nằm lặng một lúc, cơ thể quấn quýt, cảm nhận sự ấm áp của nhau. Nam hôn lên trán cô, ngắm nhìn chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên tay cô, biểu tượng của lời thề vĩnh cửu. Ngoài kia, khu vườn Ryongsong tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió nhẹ lùa qua những cây thông và tiếng nước chảy từ một đài phun nước nhỏ, như một lời nhắc nhở rằng dù quyền lực và trách nhiệm có nặng nề đến đâu, khoảnh khắc này thuộc về riêng họ.
Ngày hôm sau, Nam quyết định công khai tình yêu của mình với Ri Sol-ju, bất chấp những rủi ro chính trị mà động thái này có thể mang lại. Cậu hiểu rằng việc công khai mối quan hệ, đặc biệt với quá khứ của Ri Sol-ju là phu nhân của Kim Jong-un, có thể gây tranh cãi trong nội bộ Hội đồng Cách mạng và dư luận quốc tế. Tuy nhiên, Nam tin rằng sự trung thực và tình yêu của họ sẽ là biểu tượng cho một Triều Tiên mới – một đất nước không bị ràng buộc bởi những định kiến hay bóng ma của quá khứ.
Buổi lễ được tổ chức tại Nhà Văn hóa Nhân dân, một tòa nhà đồ sộ với những cột đá cẩm thạch và khán phòng rộng lớn, nơi hàng nghìn người dân Bình Nhưỡng – từ công nhân nhà máy, sinh viên Đại học Kim Il-sung, đến các quan chức cấp cao – tụ tập để chứng kiến khoảnh khắc lịch sử. Sân khấu được trang trí bằng cờ Triều Tiên và những bó hoa mẫu đơn đỏ rực, biểu tượng của sự thịnh vượng và đoàn kết. Nam đứng trên bục chính, mặc một bộ vest đen lịch lãm, được may đo để tôn lên phong thái lãnh đạo trẻ trung nhưng uy nghiêm. Bên cạnh cậu, Ri Sol-ju rạng rỡ trong một bộ hanbok ngọc trai, với những đường thêu hoa văn tinh xảo bằng chỉ vàng, mái tóc cô điểm một chiếc trâm ngọc trai lấp lánh, toát lên vẻ đẹp thanh lịch và quý phái. Buổi lễ được truyền hình trực tiếp trên Đài Truyền hình Trung ương Triều Tiên và phát sóng đến các hãng tin quốc tế như BBC, CNN, Al Jazeera, và Yonhap, thu hút sự chú ý của hàng triệu người trên toàn thế giới.
Nam nắm tay Ri Sol-ju, ánh mắt cậu sáng lên với tình yêu và quyết tâm, rồi bắt đầu bài phát biểu, giọng nói vang vọng qua hệ thống loa: "Hôm nay, tôi đứng đây không chỉ với tư cách Lãnh tụ tối cao của Triều Tiên, mà còn là một người đàn ông yêu sâu sắc một người phụ nữ – Ri Sol-ju, Cố vấn Cấp cao của Hội đồng Cách mạng Nhân dân và người đồng hành của tôi trong hành trình xây dựng một Triều Tiên mới. Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua những thử thách tưởng chừng không thể – từ những ngày đen tối của chế độ cũ, qua những khoảnh khắc nguy hiểm của cuộc nổi dậy, đến giấc mơ về một đất nước tự do, thịnh vượng, và hòa bình. Tôi tự hào thông báo rằng Ri Sol-ju sẽ trở thành vợ tôi. Tình yêu của chúng tôi không chỉ là một câu chuyện cá nhân, mà là biểu tượng của sự đổi mới, của một dân tộc vượt qua quá khứ để hướng tới tương lai – một tương lai nơi hòa bình, tình yêu, và đoàn kết chiến thắng mọi thử thách."
Đám đông bùng nổ trong tiếng vỗ tay, từ những sinh viên trẻ tuổi từng tham gia cuộc nổi dậy cùng Nam, đến các công nhân Kaesong, những người thấy ở cậu và Ri Sol-ju hình ảnh của hy vọng và đổi mới. Các bà mẹ trong khán giả lau nước mắt, xúc động trước câu chuyện tình yêu giữa hai người, trong khi giới trẻ reo hò, gọi tên Nam và Ri Sol-ju như những biểu tượng của một thời đại mới. Tuy nhiên, trong hậu trường, một số tướng lĩnh bảo thủ, như Phó nguyên soái Pak Yong-sik, thì thầm với nhau về sự phức tạp của mối quan hệ này, lo ngại rằng quá khứ của Ri Sol-ju có thể gây nghi ngờ trong nội bộ hoặc làm tổn hại hình ảnh Triều Tiên trên trường quốc tế. Nam, nhận thức được những ý kiến trái chiều, đã chuẩn bị trước. Trong bài phát biểu, cậu nhấn mạnh: "Triều Tiên mới không bị ràng buộc bởi quá khứ. Chúng tôi không sợ những định kiến, bởi vì tình yêu và sự thật sẽ dẫn lối chúng ta. Cùng nhau, chúng tôi sẽ xây dựng một đất nước nơi mọi người dân đều có cơ hội sống hạnh phúc và tự do."
Ri Sol-ju, đứng bên Nam, mỉm cười với công chúng, nhưng ánh mắt cô dành riêng cho cậu, đầy sự tin tưởng và tình yêu. Cô nắm tay cậu, chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên ngón tay, như một lời nhắc nhở về lời thề vĩnh cửu của họ. Sau buổi lễ, họ trở về tư dinh Ryongsong, nơi Kim Ju-ae, cô bé với nụ cười rạng rỡ và đôi mắt lấp lánh, chạy đến ôm cả hai, líu lo gọi "Bố Nam" và "Mẹ Sol-ju." Nam bế cô bé lên, hôn lên má cô, và nhìn Ri Sol-ju, ánh mắt tràn đầy cảm xúc. "Chúng ta là một gia đình," cậu nói, giọng nghẹn ngào. Ri Sol-ju gật đầu, nước mắt lấp lánh trên má, thì thầm: "Vâng, Nam. Một gia đình, và một Triều Tiên mới."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip