Chương 85: Cô dâu

Sáng sớm ngày 15 tháng 5 năm 2018, ánh bình minh vừa ló dạng trên bầu trời Bình Nhưỡng, Nam, Lãnh tụ Tối cao của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á, chuẩn bị khởi hành đến Busan để tham dự lễ cưới hoành tráng của Maria Sharapova và Alexander Gilkes. Cậu đứng trước gương lớn trong phòng riêng tại tư dinh Ryongsong, chỉnh lại bộ hanbok đen thêu rồng vàng tinh xảo, từng đường kim mũi chỉ lấp lánh dưới ánh đèn pha lê. Bộ hanbok ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng cao ráo và thần thái uy quyền của Nam, với huy hiệu Hội đồng Cách mạng Nhân dân bằng vàng ròng đính trên ngực trái, biểu tượng của quyền lực tuyệt đối. Đôi mắt sắc bén của cậu ánh lên sự tự tin, nhưng sâu trong đó là một nỗi buồn man mác khi nghĩ về Maria – người từng chia sẻ những khoảnh khắc đắm say với cậu tại Đài Loan và nhiều nơi khác.

Bên cạnh Nam, Nội thân vương Kako, Đệ nhất phu nhân của Đại Đông Á, đang được các thị nữ giúp mặc một bộ kimono màu xanh lam đậm, được thêu hoa anh đào bằng chỉ bạc, mỗi cánh hoa lấp lánh như giọt sương. Mái tóc đen dài óng ả của Kako được búi cao theo phong cách truyền thống Nhật Bản, cài một chiếc trâm ngọc trai nhỏ, tôn lên khuôn mặt thanh tú và đôi mắt trong veo. Cô vuốt nhẹ vạt kimono, mỉm cười dịu dàng với Nam qua gương: "Lãnh tụ Tối cao, hôm nay là một ngày đặc biệt. Cô Sharapova chắc hẳn đang rất hạnh phúc. Chúng ta sẽ làm gì để chúc mừng cô ấy?" Nam gật đầu, giọng trầm: "Kako, chúng ta sẽ mang đến sự vinh quang của Đại Đông Á cho ngày trọng đại này." Nhưng trong lòng, cậu nghĩ về những lần gặp gỡ bí mật với Maria, và cảm giác rằng cơ hội ở bên cô giờ đây chỉ còn là dĩ vãng.

Cả hai bước ra sân bay quân sự ở Bình Nhưỡng, nơi một chiếc An-148 sơn màu trắng bạc, mang biểu tượng ngôi sao đỏ của Đại Đông Á, đang chờ sẵn. Nội thất máy bay xa hoa, với ghế bọc da nâu, bàn gỗ mun khảm ngọc trai, và các cửa sổ lớn nhìn ra biển Nhật Bản lấp lánh ánh nắng. Nam ngồi xuống, cầm một ly trà sâm Hàn Quốc tỏa hương thơm ngát, nhấp một ngụm, cảm nhận vị đắng nhẹ lan tỏa. Kako, ngồi đối diện, mở một quyển sách về văn hóa Busan, đôi tay thon dài lật từng trang giấy mỏng. Máy bay cất cánh, lướt qua những đám mây trắng bồng bềnh, hướng về Busan, nơi lễ cưới mang tầm vóc quốc gia đang được chuẩn bị.

Hội trường cưới tại Busan, nằm trên một vách đá dựng đứng bên bờ biển, là một kiệt tác kiến trúc hiện đại, với những bức tường kính trong suốt phản chiếu ánh nắng và đại dương xanh thẳm. Kim Keon-hee, trợ lý cá nhân của Nam, đã biến không gian này thành một cung điện lộng lẫy. Những dải lụa trắng và vàng, dài hàng mét, được treo khắp trần nhà, đan xen với hoa Kimilsungia – loài hoa tím đỏ rực rỡ, mỗi cánh hoa toát lên vẻ kiêu sa, như biểu tượng của Đại Đông Á. Hoa sen Nhật Bản, trắng tinh khôi, được đặt trong các bình pha lê nhập từ Hsinchu, lấp lánh như những viên ngọc dưới ánh đèn chùm khổng lồ, nặng ba tấn, treo giữa trần nhà, với hàng ngàn viên pha lê lấp lánh như sao trời. Sàn nhà lát đá cẩm thạch trắng từ Đài Loan, phản chiếu ánh sáng như một tấm gương khổng lồ, tạo cảm giác như bước đi trên mặt nước. Mỗi bàn tiệc được phủ khăn lụa thêu tay từ Kyushu, với các chi tiết rồng và hoa mẫu đơn vàng rực, chén đĩa sứ từ Osaka được khắc hoa văn tinh xảo, và dao nĩa bạc nhập từ Nga, lấp lánh dưới ánh đèn vàng ấm áp.

Hơn 1.200 quan khách đã tề tựu, mỗi người là một nhân vật quyền lực hoặc danh tiếng. Tướng Kim Hyok-chol, trong bộ quân phục đen lấp lánh hàng chục huy chương vàng và bạc, đứng gần lối vào, trò chuyện với các sĩ quan từ Đài Loan và Shikoku, giọng trầm vang như mệnh lệnh trên chiến trường. Ông vuốt nhẹ bộ râu ngắn, ánh mắt sắc lạnh quan sát hội trường, đảm bảo an ninh tuyệt đối. Cố vấn Ri Jong-ho, trong bộ vest xám may đo từ Seoul, cầm ly rượu vang đỏ từ Bordeaux, thảo luận với giám đốc Lee Jae-yong của Samsung về kế hoạch mở rộng sản xuất chip tại Hsinchu. Lee, trong bộ vest xanh navy, đồng hồ Rolex vàng ròng lấp lánh trên cổ tay, gật đầu, ghi chú trên một chiếc iPad mỏng. Đại diện zaibatsu Mitsubishi, trong bộ vest đen truyền thống, đứng gần bàn tiệc, ánh mắt chăm chú vào các món ăn: bulgogi nướng trên than hồng, tỏa hương thơm nức, bánh chẻo Đài Loan vàng giòn, sushi Nhật Bản với cá hồi tươi đỏ, và trà sữa trân châu Hsinchu với lớp kem béo ngậy. Các nhà ngoại giao từ Trung Quốc, trong áo dài đỏ thêu rồng, Nga, trong vest đen lịch lãm, và Malaysia, trong baju kurung xanh lá, trao đổi những câu chào hỏi nghi thức, nhưng ánh mắt không rời Nam và Kako – cặp đôi quyền lực nhất hội trường.

Kim Keon-hee, người đứng sau sự kiện, xuất hiện trong bộ hanbok màu vàng nhạt, thêu hoa mẫu đơn tinh xảo, ôm sát cơ thể, tôn lên vòng eo thon thả và đôi chân dài thanh mảnh. Mái tóc đen dài mượt mà, buộc thấp bằng một dải lụa vàng, điểm một chiếc kẹp ngọc bích nhỏ, ánh lên mỗi khi cô di chuyển. Khuôn mặt cô, với làn da trắng mịn, đôi mắt to tròn, và đôi môi đỏ mọng, toát lên khí chất thanh lịch và chuyên nghiệp. Cô di chuyển khắp hội trường, kiểm tra từng chi tiết với sự tỉ mỉ: đội ngũ phục vụ, trong đồng phục trắng tinh, tay bưng các khay bạc lấp lánh; các ly rượu vang đỏ và trắng được rót đầy, phản chiếu ánh đèn; và các khay thức ăn được bổ sung liên tục, đảm bảo không một món nào bị thiếu. Kim Keon-hee mỉm cười với các quan khách, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy quyền, thể hiện sự trung thành tuyệt đối với Nam.

Dàn nhạc từ Đài Bắc, gồm ba mươi nhạc công trong áo dài truyền thống màu xanh ngọc, chơi những giai điệu hòa quyện giữa nhạc cổ điển phương Tây và nhạc dân gian Triều Tiên. Tiếng violin réo rắt, hòa cùng tiếng đàn tranh và sáo trúc, tạo nên một bản giao hưởng vừa trang trọng vừa sâu lắng, khiến các quan khách không ngừng gật gù tán thưởng. Ngoài trời, biển Busan lấp lánh dưới ánh nắng vàng rực, từng con sóng vỗ nhẹ vào vách đá, mang theo mùi muối biển hòa quyện với hương hoa Kimilsungia từ hội trường. Gió biển thổi nhẹ, làm những dải lụa vàng bay phấp phới, như những cánh chim tự do trên bầu trời.

Trước giờ diễn ra buổi lễ, Nam, cảm thấy một nỗi khao khát mãnh liệt không thể kìm nén, quyết định tìm Maria Sharapova. Cậu rời hội trường, bước qua hành lang dài lát đá cẩm thạch trắng, ánh đèn vàng từ các chùm pha lê nhỏ treo trên trần phản chiếu lên sàn, tạo thành những đốm sáng lấp lánh. Nam viện cớ với Kim Keon-hee, đang đứng gần bàn tiệc chính, rằng cần kiểm tra an ninh cuối cùng. "Keon-hee, tôi sẽ quay lại ngay. Cô đảm bảo mọi thứ ổn chứ?" cậu hỏi, giọng bình thản, ánh mắt sắc bén. Kim Keon-hee, mỉm cười chuyên nghiệp, gật đầu: "Vâng, thưa Lãnh tụ Tối cao. Mọi thứ đã sẵn sàng, từ an ninh đến thực đơn. Ngài cứ yên tâm." Cô không để lộ bất kỳ nghi ngờ nào, ánh mắt chỉ thể hiện sự tận tụy và tự hào khi phục vụ Nam. Nam gật đầu, quay đi, bước nhanh về phía phòng trang điểm ở cuối hành lang, trái tim đập mạnh vì sự lén lút và khao khát.

Căn phòng trang điểm nhỏ nhưng sang trọng, tường phủ giấy dán hoa văn bạc óng ánh, phản chiếu ánh sáng từ một chùm đèn pha lê nhỏ treo trên trần. Một gương lớn viền vàng chiếm gần hết bức tường phía trước, phản chiếu mọi chi tiết trong phòng. Bàn trang điểm bằng gỗ mun đen bóng bày đầy mỹ phẩm cao cấp: son Dior đỏ thắm, phấn Chanel mịn như lụa, và một chai nước hoa Miss Dior tỏa hương ngọt ngào, quyến rũ, lan tỏa khắp không gian. Các bó hoa trắng – hoa cúc và hoa lan – được đặt trong những bình pha lê Hsinchu, lấp lánh như ngọc trai dưới ánh đèn vàng ấm áp. Một chiếc ghế bọc nhung đỏ đặt trước bàn, và một tấm rèm bạc dài từ trần đến sàn ở góc phòng, tạo nên một không gian vừa kín đáo vừa xa hoa.

Maria Sharapova ngồi trước gương, trong bộ váy cưới trắng lộng lẫy, đính hàng ngàn sequin nhỏ lấp lánh như những viên kim cương. Váy cưới, thiết kế bởi Vera Wang, ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng cao gầy, đôi vai thon thả, và vòng eo nhỏ nhắn của cô. Phần thân váy, làm từ lụa mỏng, bó sát ngực, làm nổi bật vòng một đầy đặn, trong khi phần chân váy xòe rộng, dài chạm sàn, tạo thành một vòng tròn trắng muốt, như một áng mây. Mái tóc vàng óng ánh, dài đến ngang lưng, được uốn lượn thành từng sóng mềm mại, như ánh nắng mùa hè chảy tràn trên vai. Khuôn mặt Maria, với đôi mắt xanh biếc sâu thẳm như đại dương, hàng lông mày cong hoàn hảo, và đôi môi hồng phớt phủ son bóng, toát lên vẻ đẹp sắc sảo nhưng không kém phần dịu dàng. Làn da trắng mịn, gần như trong suốt, ánh lên dưới ánh đèn, như được phủ một lớp ngọc trai mỏng. Đôi chân dài thon thả, ẩn dưới váy cưới, từng là niềm tự hào trên sân quần vợt, giờ đây thêm phần quyến rũ trong đôi giày cao gót bạc lấp lánh. Maria, ở tuổi 31, là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh thể thao và nét nữ tính quyến rũ, khiến bất kỳ ai nhìn cô cũng không thể rời mắt.

Maria, đang được một thợ trang điểm chỉnh lại lớp phấn má hồng, nhìn thấy Nam qua gương. Đôi mắt xanh của cô sáng lên, một nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Cô ra hiệu cho các nhân viên rời đi, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy uy quyền: "Tôi cần một chút riêng tư. Các bạn ra ngoài một lát, cảm ơn." Các thợ trang điểm và trợ lý, trong đồng phục trắng, cúi đầu, rời phòng, đóng cửa lại, để lại không gian tĩnh lặng, chỉ còn tiếng sóng biển vọng từ xa và hương nước hoa ngọt ngào. Maria đứng dậy, váy cưới xòe nhẹ trên sàn đá cẩm thạch, tạo thành một vòng tròn trắng muốt, như một bông hoa nở rộ. Cô bước đến gần Nam, đôi giày cao gót gõ nhẹ trên sàn, mỗi bước đi mang theo sự tự tin và quyến rũ. "Chủ tịch Nam, tôi không nghĩ ngài sẽ đến đây," cô nói, giọng trong trẻo, mang chút vui mừng. "Cảm ơn ngài đã dành thời gian cho ngày trọng đại của tôi. Sự hiện diện của ngài và Đệ nhất phu nhân Kako khiến tôi và Alexander rất vinh dự. Ngài nghĩ sao về hội trường? Kim Keon-hee đã làm việc tuyệt vời, phải không?"

Nam, đứng cách cô chỉ vài bước chân, ánh mắt thoáng buồn, lướt qua từng đường nét trên khuôn mặt Maria, như muốn ghi nhớ mãi mãi. Giọng cậu trầm, mang chút tiếc nuối sâu sắc: "Maria, cô đẹp hơn bao giờ hết. Bộ váy này, ánh mắt này, mái tóc vàng như ánh nắng... cô thật sự là một cô dâu hoàn hảo, như bước ra từ một giấc mơ. Tôi rất vui cho cô và anh Gilkes, nhưng tôi không thể phủ nhận rằng tôi sẽ nhớ những khoảnh khắc chúng ta từng có. Những đêm ở Đài Loan, suối nước nóng ở Kyushu, những lần gặp gỡ bí mật tại tư dinh... tất cả đều khắc sâu trong tôi." Cậu dừng lại, ánh mắt cháy bỏng, bước gần hơn, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cô. "Cô biết không, Maria, nhìn cô hôm nay, tôi vừa tự hào vừa đau lòng, vì tôi biết những khoảnh khắc ấy sẽ không bao giờ trở lại."

Maria, ánh mắt xanh biếc mềm mại, hiểu nỗi lòng của Nam. Cô bước đến, đôi giày cao gót gõ nhẹ, đứng sát cậu, váy cưới chạm vào hanbok của Nam. Cô ôm cậu vào lòng, để Nam úp mặt vào ngực cô qua lớp lụa mỏng của váy cưới, nơi vòng một đầy đặn tỏa ra hơi ấm và hương nước hoa Miss Dior ngọt ngào, quyến rũ. "Nam, tôi cũng trân trọng những kỷ niệm ấy," cô thì thầm, giọng run nhẹ, tay vuốt nhẹ mái tóc đen nhánh của cậu, từng sợi tóc lướt qua ngón tay thon dài sơn móng hồng nhạt. "Ngài là người đặc biệt, không chỉ với tôi mà với cả Đại Đông Á. Những khoảnh khắc chúng ta có, dù ngắn ngủi, là một phần không thể quên trong cuộc đời tôi. Nhưng hôm nay, tôi sắp bắt đầu một hành trình mới với Alexander, và tôi hy vọng ngài sẽ luôn ủng hộ tôi, như ngài đã làm với Sugarpova và mọi thứ khác."

Dục vọng trong Nam bùng lên như ngọn lửa thiêu đốt, không thể kiểm soát. Cậu ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm cháy bỏng, và hôn Maria đắm đuối, môi cậu lướt qua môi cô, mang theo sự khao khát mãnh liệt, như muốn chiếm hữu cô lần cuối. Nụ hôn sâu, ướt át, lưỡi Nam quấn lấy lưỡi cô, khám phá từng góc nhỏ, cảm nhận vị ngọt của son môi và hơi thở gấp gáp. Maria, ban đầu ngỡ ngàng, nhưng nhanh chóng chìm vào khoái cảm, đáp lại nụ hôn với sự nhiệt tình, tay cô siết chặt vai Nam, móng tay cấn nhẹ qua lớp hanbok. Nam mồm hôn xuống cổ cô, lưỡi lướt trên làn da trắng mịn, thơm mùi nước hoa, khiến Maria rên khẽ, đầu ngửa ra sau, mái tóc vàng sóng sượt qua vai.

Nam không dừng lại, tay cậu lướt xuống ngực cô, mù mẫn cảm nhận sự mềm mại qua lớp lụa mỏng, ngón tay kích thích núm vú, khiến chúng săn lại dưới sự đụng chạm. Maria rên rỉ, ánh mắt xanh mơ màng, tay cô cởi dây đeo vai của váy cưới, để lộ phần thân trên, ngực cô trắng ngần, đầy đặn, núm vú hồng nhạt dựng đứng, mời gọi. Nam cúi xuống, ngậm núm vú, mút mạnh, lưỡi quấn quanh, trong khi tay kia luồn xuống dưới váy, mơn trớn vùng âm đạo qua lớp quần lót ren trắng, cảm nhận sự ẩm ướt và nóng bỏng. Maria, thở hổn hển, cởi khóa quần Nam, kéo hanbok xuống, để lộ dương vật cứng cáp, mạch máu nổi rõ. Cô vuốt ve, ngón tay thon dài siết nhẹ, kéo dài từ gốc lên đầu, khiến Nam rên khói, cơ thể run lên.

Nam đẩy Maria ngồi lên bàn trang điểm, chai nước hoa và mỹ phẩm rung nhẹ, một vài cây cọ rơi xuống sàn, nhưng cả hai không quan tâm. Cậu kéo váy cưới lên, để lộ đôi chân dài thon thả, trắng mịn như ngọc, và kéo quần lót ren xuống, để lộ vùng âm đạo ướt át, đỏ hồng, thơm lừng. Nam quỳ xuống, hôn vào bên trong đùi cô, lưỡi lướt lên, đến vùng lồn âm đạo, liếm nhẹ môi ngoài âm đạo, rồi sâu hơn, kích thích âm vật, khiến Maria cong người, rên rỉ lớn hơn, "Nam, ôi... anh!" Cậu tiếp tục, lưỡi xoay tròn, mút mạnh, trong khi tay kích thích ngực cô, ngón tay bấm nhẹ núm vú, đẩy cô đến cực khoái đầu tiên, cơ thể cô run bần bật, chất nước chảy ra, ngọt bàng và ấm nóng.

Maria, ánh mắt cháy bỏ ng, kéo Nam đứng dậy, hôn cậu, vị của chính mình trên môi cậu khiến cô thêm kích thích. Cô ngồi lên bàn, dang rộng chân, váy cưới xòe ra như cánh hoa, và kéo Nam vào, dẫn dương vật cậu đến lồn miệng. Nam nhấn mạnh, dương vật lấp đầy âm đạo cô, từng cú thúc sâu, chậm rãi nhưng mạnh mẽ, khiến bàn trang điểm rung lên, chai nước hoa lăn lóc. Maria quấn chân quanh hông Nam, móng tay cào nhẹ lên lưng cậu qua hanbok, rên rỉ: "Nam, nhanh hơn... em muốn anh!" Nam tăng tốc, mỗi cú đập khiến cơ thể cô rung lên, ngực nảy lên xuống, tiếng da thịt chạm nhau hòa cùng tiếng thở gấp và rên rỉ. Họ đạt cực khoái, Nam xuất tinh trong cô, chất dịch nóng bỏng tràn đầy, trong khi Maria cong người, rên lớn, chất nước lồn bắn ra, ướt đẫm váy cưới.

Nhưng cả hai không dừng lại. Nam kéo Maria xuống sàn, trải tấm rèm bạc làm đệm, đặt cô nằm ngửa, váy cưới xòe rộng như áng mây. Cậu nằm lên, hôn khắp cơ thể cô, từ môi, cổ, ngực, xuống bụng, rồi lại vùng âm đạo, liếm sạch chất nước còn sót, khiến cô rên rỉ không ngừng. Maria đáp lại, ngồi lên, đẩy Nam nằm xuống, hôn từ ngực cậu xuống dương vật, ngậm lấy nó, miệng ấm nóng quấn quanh, lưỡi xoay tròn đầu mút, khiến Nam rên lạc giọng: "Maria, cô... quá tuyệt!" Cô mút mạnh, sâu hơn, đến khi Nam gần bùng nổ, rồi lại dừng, trêu chọc cậu bằng ánh mắt xanh biếc.

Maria trèo lên Nam, ngồi vào dương vật cậu, lồn cô nuốt trọn lấy nó, bắt đầu nhún nhảy, chậm rãi rồi nhanh dần, mái tóc vàng tung bay, ngực rung lên theo nhịp. Nam nắm hông cô, đẩy lên, mỗi cú thúc từ dưới khiến cả hai rên hòa nhịp, tiếng da thịt vang lên trong không gian kín. Họ đạt cực khoái lần thứ ba, Nam xuất tinh trong, chất dịch tràn ra, hòa cùng chất nước của Maria, chảy xuống sàn. Maria, thở hổn hển, nằm xuống cạnh Nam, ánh mắt mơ màng, váy cưới nhàu nhĩ nhưng vẫn lấp lánh.

Đột ngột, tiếng gõ cửa vang lên, giọng Alexander Gilkes, trầm ấm và lịch lãm, vang rõ: "Maria, em sẵn sàng chưa? Quan khách đang chờ, buổi lễ sắp bắt đầu rồi!" Maria, giật mình, thở hổn hển, chỉnh giọng, cố giữ bình tĩnh: "Một phút nữa thôi, anh yêu! Em đang sửa lại trang sức!" Nam, ánh mắt lấp lánh vui vẻ, nhanh chóng hôn cô lần cuối, lưỡi quấn lấy lưỡi cô, rồi đứng dậy, kéo hanbok lên, chạy đến sau tấm rèm bạc, ẩn mình. Tim cậu đập mạnh, nhưng nụ cười không rời môi. Maria, với sự bình tĩnh đáng kinh ngạc, đứng dậy, chỉnh lại váy cưới, kéo dây áo lên, vuốt tóc vàng, lau son môi bị lem bằng khăn tay lụa. Cô nhìn mình trong gương, làn da đỏ hồng, ánh mắt còn mơ màng, nhưng vẫn rạng ngời. Cô liếc Nam qua tấm rèm, ánh mắt đầy lưu luyến và bí mật, rồi mở cửa, mỉm cười rạng rỡ với Alexander: "Em sẵn rồi, anh yêu." Alexander, trong bộ vest đen may đo hoàn hảo, tóc chải gọn, không nghi ngờ gì, nắm tay cô, dẫn cô ra hội trường, váy cưới xòe nhẹ, để lại hương nước hoa thoang thoảng.

Nam đợi mười phút, đảm bảo hành lang vắng tanh, mới rời phòng trang điểm. Cậu chỉnh lại hanbok, vuốt tóc đen, hít một hơi sâu để lấy lại vẻ bình thản, nhưng trong lòng vẫn tràn ngập khoái cảm và nỗi tiếc nuối. Cậu bước ra hành lang, ánh đèn vàng từ các chùm pha lê nhỏ phản chiếu trên sàn đá cẩm thạch, tạo thành những đốm sáng lấp lánh. Tiếng nhạc violin réo rắt từ hội trường vang lên, hòa cùng mùi hương hoa Kimilsungia và hoa sen Nhật Bản tràn ngập không khí. Nam bước vào hội trường, ánh mắt sắc bén quét qua đám đông, tìm chỗ ngồi cạnh Kako.

Kako, đang trò chuyện với Kim Keon-hee về màn múa truyền thống Nhật Bản sắp trình diễn, nhận ra Nam trở lại. Cô nghiêng đầu, ánh mắt trong veo đầy tò mò, giọng nhẹ nhàng: "Lãnh tụ Tối cao, ngài vừa đi đâu vậy?" Nam, mỉm cười bí ẩn, giọng trầm ấm: "Kako, tôi chỉ đi ôn lại kỷ niệm với một người bạn cũ, một người rất đặc biệt. Không có gì đáng lo, cô đừng bận tâm." Cậu ngồi xuống, nắm tay Kako, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay nhỏ nhắn, móng tay sơn hồng nhạt của cô.

Kim Keon-hee đứng gần đó, mỉm cười chuyên nghiệp, cúi đầu nhẹ: "Thưa Lãnh tụ Tối cao, mọi thứ đang diễn ra đúng kế hoạch. Màn múa của Đệ nhất phu nhân sắp bắt đầu. Ngài có cần tôi chuẩn bị gì thêm không?" Nam gật đầu, ánh mắt lấp lánh: "Keon-hee, cô đã làm xuất sắc. Hãy đảm bảo buổi lễ tiếp tục hoàn hảo." Kim Keon-hee gật đầu, quay đi, tiếp tục giám sát đội ngũ phục vụ, ánh mắt chỉ thể hiện sự tận tụy và tự hào khi phục vụ Nam.

Nam liếc về phía lối vào lễ đường, nơi Maria vừa bước vào, nắm tay Alexander. Bộ váy cưới của cô lấp lánh dưới ánh đèn pha lê, mái tóc vàng óng như ánh nắng, và đôi mắt xanh biếc ánh lên niềm hạnh phúc. Alexander, cao ráo trong bộ vest đen, tóc chải gọn, mỉm cười dịu dàng, dẫn cô lên bục lễ, nơi một linh mục trong áo trắng thêu vàng đang chờ. Ánh mắt của Nam và Maria thoáng giao nhau, chỉ một khoảnh khắc, nhưng đủ để cả hai hiểu rằng bí mật trong phòng trang điểm sẽ mãi là của riêng họ.

Buổi lễ bắt đầu với tiếng violin dịu dàng, giai điệu "Canon in D" của Pachelbel vang lên, khiến cả hội trường im lặng, chỉ còn tiếng sóng biển vọng từ xa qua các bức tường kính. Maria và Alexander đứng trước bục lễ, trao lời thề trong sự chứng kiến của hơn 1.200 quan khách. Maria, giọng trong trẻo như tiếng chuông bạc, nói: "Alexander, anh là người đồng hành tuyệt vời nhất của em. Em hứa sẽ yêu thương, trân trọng, và ở bên anh mãi mãi, bất kể điều gì xảy ra." Alexander, giọng trầm ấm, đáp: "Maria, em là ánh sáng của đời anh. Anh sẽ bảo vệ, yêu thương, và tôn trọng em đến cuối cuộc đời." Quan khách vỗ tay, tiếng vỗ tay vang vọng như sóng biển, hòa cùng tiếng violin réo rắt.

Màn múa truyền thống Nhật Bản do Kako chuẩn bị bắt đầu, với mười lăm vũ công trong kimono đỏ rực, tay cầm quạt giấy trắng thêu hoa anh đào. Họ di chuyển uyển chuyển theo tiếng đàn koto và sáo trúc, mỗi động tác, từ cú xoay người nhẹ nhàng đến cái vẫy quạt tinh tế, như một bức tranh sống động. Hội trường trầm trồ, tiếng vỗ tay vang lên khi màn múa kết thúc, và Kako mỉm cười, nắm tay Nam, ánh mắt lấp lánh tự hào.

Pháo hoa rực rỡ nổ trên bầu trời Busan, những tia sáng đỏ, vàng, xanh, và tím chiếu sáng mặt biển, tạo nên một khung cảnh ngoạn mục. Quan khách đứng dậy, ngắm nhìn qua các bức tường kính, tiếng reo hò hòa cùng tiếng pháo hoa nổ vang. Nam đứng lên phát biểu, cầm micro bạc, giọng vang vọng: "Cô Sharapova và anh Gilkes, hôn lễ của hai người không chỉ là sự kết nối giữa hai tâm hồn, mà còn là biểu tượng cho sự hợp tác, thịnh vượng, và đoàn kết của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á. Hai người đã chọn Busan, trái tim kinh tế của chúng ta, để bắt đầu hành trình mới. Tôi chúc hai người mãi hạnh phúc, và mong rằng Sugarpova sẽ tiếp tục phát triển, mang vinh quang cho Đại Đông Á." Maria, từ bàn chính, mỉm cười, đôi mắt xanh biếc lấp lánh cảm ơn, ánh mắt thoáng liếc Nam, mang chút bí mật. Alexander cúi đầu sâu, tay đặt lên ngực, bày tỏ lòng biết ơn.

Nam ngồi xuống, nắm tay Kako, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay cô. Kako mỉm cười, giọng dịu dàng: "Lãnh tụ Tối cao, bài phát biểu của ngài thật cảm động. Tôi tự hào khi được đứng bên ngài hôm nay, và được chứng kiến một ngày trọng đại như thế này." Nam siết nhẹ tay cô, ánh mắt lấp lánh: "Kako, cô là niềm tự hào của tôi." Nhưng trong lòng, cậu nghĩ về Maria, Kako, và Kim Keon-hee – ba người phụ nữ, mỗi người mang một vai trò không thể thay thế trong cả cuộc sống cá nhân lẫn tham vọng chính trị của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip