Chương 202: Đóng tàu
Sáng 15 tháng 4, AstroPod của Nam, một phi thuyền hình giọt nước dài 20 m, rời Maldives lúc 6 giờ sáng, xuyên qua tầng khí quyển với tốc độ 25,000 km/h. Sau 90 phút, nó tiếp cận ụ đóng tàu vận tải liên hành tinh, một kỳ quan kỹ thuật dài 2 km, lơ lửng trên quỹ đạo địa tĩnh 36,000 km. Ụ đóng tàu, được xây từ hợp kim titan siêu bền, lấp lánh dưới ánh Mặt Trời. Hệ thống AI AstroBot-7 điều khiển 200 robot hàn, mỗi robot dài 3 m, được trang bị cánh tay cơ khí và tia laser chính xác đến micromet. Tàu vận tải liên hành tinh, dài 1,5 km, tải trọng 10,000 tấn, đã hoàn thành 70% sau bốn tháng thi công, với khung titan, khoang chở hàng 800 m, và động cơ ion công suất 100 MW đang được lắp ráp.
Nam mặc jumpsuit AstroViet màu xám, logo công ty thêu trên ngực, bước ra từ AstroPod, đôi giày từ tính bám chặt sàn titan. Beatrice Borromeo mặc váy bó xám, cổ chữ V, đeo máy quay 8K trên vai, mái tóc vàng buộc cao bay nhẹ trong không trọng lực. Cô điều chỉnh góc quay, ghi lại cảnh AstroPod neo đậu, giọng phấn khích: "Nam, ụ đóng tàu này là kiệt tác. Tôi sẽ quay toàn cảnh để cổ đông thấy giá trị 50 tỷ USD." Nam kiểm tra màn hình điều khiển 8K ở hành lang chính, hiển thị tiến độ tàu và hoạt động robot, giọng trầm: "Beatrice, tàu hoàn thành 70%, đúng tiến độ 6 tháng. Tôi muốn kiểm tra khoang động cơ ion trước, cô đi cùng tôi nhé." Cô gật, bật máy quay: "Nam, tôi sẽ ghi lại từng chi tiết. Phim tài liệu này sẽ làm thế giới kinh ngạc."
Họ bước qua hành lang titan dài 300 m, ánh sáng LED trắng chiếu sáng, phản chiếu trên tường bóng loáng. Tiếng robot hàn vang lên đều đặn, như nhịp tim của ụ đóng tàu. Trong khoang lắp ráp, khung tàu vận tải liên hành tinh lơ lửng, dài 1,5 km, với các tấm titan ghép thành khoang chở hàng và mũi tàu nhọn. Robot hàn, được điều khiển bởi AstroBot-7, bắn tia laser xanh, tia lửa lấp lánh như pháo hoa, gắn các tấm titan dày 10 cm. Kỹ sư trưởng Nguyễn Văn Minh, 45 tuổi, mặc jumpsuit xanh, báo cáo: "Thưa anh Nam, động cơ ion đạt 80% công suất thử nghiệm, với lực đẩy 500,000 Newton. Khoang chở hàng cần thêm 60 ngày để hoàn thiện hệ thống điều áp." Nam kiểm tra bảng số liệu trên tablet, gật: "Anh Minh, tuyệt vời. Hãy đảm bảo robot hoạt động liên tục và an toàn cho đội kỹ sư." Minh đáp: "Vâng, thưa anh, chúng tôi tăng ca 12 giờ mỗi ngày."
Beatrice quay cận cảnh robot hàn, ống kính zoom vào tia laser cắt titan, rồi chuyển sang Nam đứng trước khung tàu. Cô phỏng vấn: "Nam, hãy chia sẻ tầm nhìn của AstroViet cho con tàu này." Anh đứng thẳng, giọng chắc chắn, chỉ vào khung tàu: "AstroViet xây tàu vận tải liên hành tinh để chở 10,000 tấn hàng hóa, thiết bị, và con người đến sao Hỏa, xây dựng thuộc địa bền vững. Đây không chỉ là một con tàu, mà là bước đầu tiên đưa nhân loại thành loài đa hành tinh." Beatrice gật, điều chỉnh máy quay: "Nam, đoạn này sẽ là điểm nhấn. Tôi sẽ thêm cảnh Trái Đất từ quỹ đạo để tăng hiệu ứng." Họ di chuyển đến khoang động cơ ion, nơi các cuộn dây siêu dẫn được lắp ráp, mỗi cuộn nặng 2 tấn, lơ lửng trong không trọng lực. Nam vuốt khung titan, cảm nhận độ mịn của hợp kim: "Beatrice, con tàu này là giấc mơ của tôi. Cô nghĩ sao về nó?" Cô cười, quay cảnh anh chạm vào khung tàu: "Nam, nó đẹp hơn cả khách sạn vũ trụ. Phim tài liệu này sẽ là kiệt tác."
Họ kiểm tra khoang chở hàng, nơi 50 tấm panel năng lượng Mặt Trời, mỗi tấm 10 m², được robot lắp vào tường khoang. Nam thảo luận với Minh về hệ thống điều áp, đảm bảo khoang chịu áp suất 1 atm trong không gian. Beatrice ghi hình từng chi tiết, từ chuyển động robot đến màn hình AI hiển thị mô phỏng tàu bay đến sao Hỏa. Cô quay cảnh Trái Đất qua kính panorama, xanh lam và trắng mây, xoay chậm. Sau năm giờ kiểm tra, Nam vỗ vai cô: "Beatrice, cô quay đủ chưa? Tôi thấy mệt rồi, cần nghỉ một chút." Cô tắt máy quay, mái tóc vàng lơ lửng: "Nam, tôi có đủ cảnh đẹp. Giờ nghỉ ở phòng nghỉ nhé."
Nam và Beatrice di chuyển đến phòng nghỉ, nằm ở cuối ụ, diện tích 50 m², được thiết kế như một căn hộ sang trọng trong không gian. Tường titan bóng loáng, sàn kính panorama dày 20 cm, nhìn xuống Trái Đất xanh lam, xoay chậm dưới ánh Mặt Trời, với đại dương Thái Bình Dương lấp lánh và mây trắng xoáy. Một sofa da đen, dài 2 m, đặt giữa phòng, cạnh bàn gỗ óc chó nhỏ, trên bàn là bình nước lọc và máy pha cà phê. Hệ thống điều hòa giữ nhiệt độ 22 độ C, không khí trong lành nhờ bộ lọc oxy tiên tiến, phát ra tiếng ù nhẹ. Một màn hình 4K treo trên tường, hiển thị trạng thái ụ và vị trí robot. Nam tháo giày từ tính, để chân trần chạm sàn kính, cảm nhận độ lạnh, rồi ngồi xuống sofa, rót hai ly nước từ bình thủy tinh: "Beatrice, cô ngồi đi. Nhìn Trái Đất từ đây thật kỳ diệu, như một viên ngọc giữa vũ trụ."
Beatrice cởi áo khoác xám, để lộ váy bó ôm sát cơ thể, ngực căng và eo thon, đặt máy quay lên bàn, ngồi cạnh anh, chân bắt chéo: "Nam, tôi chưa bao giờ thấy Trái Đất đẹp như thế. Đại dương, mây trắng, tất cả nhỏ bé từ đây." Nam gật, chỉ vào xoáy mây trên Nam Mỹ: "Beatrice, từ độ cao 36,000 km, mọi lo lắng dưới kia đều tan biến. Cô nghĩ sao về dự án tàu này?" Cô tựa lưng sofa, tóc vàng lơ lửng, giọng nhẹ: "Nam, ụ đóng tàu này là kỳ quan công nghệ. Anh đang thay đổi lịch sử nhân loại." Anh cười, đưa ly nước cho cô: "Beatrice, cảm ơn cô. Phim tài liệu của cô sẽ làm cổ đông tin tưởng hơn."
Họ nhấm nháp nước, ly thủy tinh lạnh trong tay. Nam đứng dậy, kiểm tra màn hình điều khiển, xác nhận không có kỹ sư hay robot nào trong bán kính 200 m quanh phòng nghỉ. Anh bật chế độ khóa cửa từ xa, màn hình hiện thông báo "Locked", đảm bảo riêng tư tuyệt đối: "Beatrice, chúng ta có thời gian riêng tư ở đây." Cô nghiêng đầu, môi cong thành nụ cười: "Nam, anh định làm gì ở độ cao 36,000 km này? Lại một bất ngờ sao?" Anh bước đến, kéo cô đứng dậy, tay đặt lên eo cô, cảm nhận hơi ấm qua lớp váy mỏng: "Beatrice, tôi muốn tận hưởng khoảnh khắc này với cô, ngay trên quỹ đạo."
Anh kéo dây kéo váy, chậm rãi, tiếng khóa kéo vang khẽ trong không gian yên tĩnh. Váy tuột xuống, để lộ áo ngực đen ren, quần lót lụa đen, và lồn hồng phấn thấp thoáng. Beatrice thở nhanh, giọng run: "Nam, làm thế này ở đây sao? Nếu robot quay được thì sao?" Nam cười, chỉ màn hình: "Beatrice, tôi đã tắt hết camera khu vực này. Chỉ có tôi và cô, không ai khác." Anh cởi áo ngực cô, ngực tròn căng hiện ra, núm vú hồng dựng lên trong không khí mát lạnh. Nam cởi jumpsuit, để lộ cơ thể săn chắc, cơ bụng nổi rõ, dương vật 20 cm cương cứng, đỏ rực, lơ lửng trong không trọng lực. Beatrice vuốt ngực anh, ngón tay lướt trên cơ bắp, thì thầm: "Nam, anh luôn làm tôi bất ngờ. Cơ thể anh như tạc." Anh hôn môi cô, lưỡi quấn, vị son cherry ngọt ngào lan tỏa, tay vuốt dọc eo cô, xuống lồn, ngón tay trượt vào khe ướt át: "Beatrice, cô làm tôi không kiềm được. Cô sẵn sàng chưa?" Cô rên khẽ, bám vai anh, móng tay cắm nhẹ vào da: "Nam, anh làm tôi không đứng vững... tôi muốn anh ngay bây giờ."
Nam bế Beatrice, cơ thể cô nhẹ nhàng trong không trọng lực, như một vũ điệu chậm rãi trong không gian. Anh đặt cô tựa vào kính panorama, lưng cô áp vào bề mặt lạnh, tóc vàng lơ lửng, xoay nhẹ quanh đầu. Phía sau cô, Trái Đất xanh lam hiện ra, đại dương Thái Bình Dương lấp lánh, mây trắng xoáy chậm, ánh Mặt Trời hắt lên da cô, làm nổi bật từng đường cong, từ ngực căng tròn đến eo thon, xuống cặp đùi mịn màng. Nam cúi xuống, môi chạm vào cổ cô, lưỡi lướt nhẹ, cảm nhận làn da mịn như lụa, mùi nước hoa hoa hồng thoảng, hòa quyện với hơi thở gấp gáp của cô. Beatrice rên khẽ, bàn tay bám vai anh, móng tay cắm sâu hơn, để lại dấu đỏ: "Nam, anh làm tôi run hết cả người... đừng dừng lại." Anh thì thầm, hơi thở nóng phả vào tai cô, giọng trầm: "Beatrice, tôi muốn cô cảm nhận từng giây, như cách Trái Đất xoay dưới kia."
Anh cúi thấp, môi chạm núm vú hồng của cô, lưỡi xoay chậm quanh đầu vú, cảm nhận nó cứng dần, từ mềm mại thành săn chắc. Tay phải anh vuốt dọc bụng cô, ngón tay lướt qua rốn, xuống lồn, trượt vào khe ướt át, cảm nhận nước lồn ấm nóng chảy ra, lơ lửng thành những giọt nhỏ trong không trọng lực, lấp lánh như ngọc trai, va nhẹ vào kính panorama, tạo thành vệt óng ánh. Beatrice thở hổn hển, cơ thể cong lên, ngực nảy nhẹ, lơ lửng: "Nam, anh... anh làm tôi điên mất..." Anh mỉm cười, môi rời núm vú, hôn xuống bụng cô, lưỡi lướt qua từng cm da, dừng lại ở lồn cô. Môi anh hôn nhẹ âm vật, lưỡi xoay chậm, húp nước lồn ngọt ngào, vị mặn nhẹ lan tỏa trong miệng. Beatrice siết tóc anh, ngón tay bấu chặt, giọng run rẩy: "Nam, tôi... tôi không chịu nổi... anh làm tôi muốn hét lên!" Anh tăng nhịp lưỡi, ngón tay trượt sâu vào lồn cô, cảm nhận thành lồn co bóp, nước lồn tràn ra, lơ lửng thành những giọt nhỏ, lấp lánh như tinh tú trong phòng nghỉ.
Beatrice đạt cực khoái đầu tiên, cơ thể rung lên, đầu ngửa ra sau, tóc vàng xoay chậm trong không trọng lực, giọng rên dài: "Nam, tôi ra rồi... anh quá đáng lắm!" Nước lồn chảy thành dòng, lơ lửng quanh họ, một số giọt dính vào kính, tạo thành hoa văn lấp lánh. Nam đứng dậy, dương vật 20 cm cương cứng, đầu đỏ rực, mạch máu nổi rõ, lơ lửng như một vũ khí trong không gian. Anh kéo cô sát, hôn môi cô, lưỡi quấn chặt, cảm nhận hơi thở gấp gáp của cô. Anh đâm dương vật vào lồn cô, chậm rãi, từng cm, cảm nhận độ chặt và ướt át bao quanh, như một cái ôm ấm nóng. Beatrice rên lớn, hai tay ôm cổ anh, chân quấn quanh hông anh, cơ thể lơ lửng, va nhẹ vào kính: "Nam, sâu hơn... tôi muốn cảm nhận hết anh!" Anh đẩy chậm, mỗi cú đâm làm cơ thể cô nảy nhẹ, ngực rung trong không trọng lực, núm vú cọ vào ngực anh, tạo cảm giác tê dại.
Nam đổi tư thế, để Beatrice nằm ngửa trên sofa da đen, chân cô dang rộng, lồn hồng phấn lộ ra, nước lồn chảy thành dòng nhỏ, lơ lửng trong không khí, lấp lánh dưới ánh LED. Anh quỳ giữa hai chân cô, hôn lên đùi trong, lưỡi lướt từ đầu gối lên lồn, liếm chậm từng nếp gấp, cảm nhận vị mặn ngọt. Beatrice bóp ngực mình, núm vú cứng, rên đứt quãng: "Nam, anh làm tôi tan chảy... đừng dừng, tôi xin anh!" Anh đâm dương vật vào lồn cô lần nữa, lần này sâu hơn, mỗi cú đẩy như hòa vào nhịp tim cô, dương vật cọ sát thành lồn, nước lồn ướt đẫm, chảy xuống sofa, tạo thành những giọt lơ lửng. Anh vuốt bụng cô, cảm nhận cơ thể cô rung lên từng đợt, ngực nảy nhẹ, tóc vàng xoay chậm.
Họ đổi tư thế lần nữa, Beatrice ngồi lên người Nam, lơ lửng trên anh, lồn cô bao lấy dương vật, từ từ hạ xuống, từng cm, cảm nhận độ đầy. Cô nhún chậm, ngực nảy, tóc vàng bay nhẹ, giọng rên khàn: "Nam, anh làm tôi... tôi không chịu nổi..." Anh bóp mông cô, ngón tay bấu vào da thịt mềm, đẩy hông lên, phối hợp nhịp nhàng, mỗi cú đâm khiến cô rên lớn hơn: "Nam, mạnh hơn, tôi muốn ra lần nữa!" Anh tăng tốc, dương vật ra vào nhanh, lồn cô siết chặt, nước lồn tràn ra, lơ lửng thành giọt óng ánh, như mưa sao băng nhỏ trong phòng. Beatrice lên đỉnh lần thứ hai, cơ thể co giật, nước lồn chảy thành dòng, lơ lửng quanh họ, một số giọt dính vào sofa, lấp lánh.
Nam kéo Beatrice xuống, đổi tư thế để cô quỳ trên sofa, lồn lộ ra sau, ướt át và đỏ hồng, nước lồn chảy thành giọt, lơ lửng. Anh hôn lưng cô, lưỡi lướt dọc sống lưng, cảm nhận da cô run lên. Anh đâm dương vật từ phía sau, sâu và chậm, mỗi cú đẩy làm cơ thể cô rung lên, ngực va vào sofa, tạo âm thanh nhè nhẹ. Beatrice quay đầu, giọng khàn: "Nam, anh làm tôi kiệt sức... xuất đi, tôi muốn cảm nhận anh trong tôi!" Anh vuốt mông cô, ngón tay bấu nhẹ, đẩy mạnh hơn, cảm nhận lồn cô siết chặt, như muốn nuốt trọn dương vật. Nước lồn chảy ra, lơ lửng, hòa với mồ hôi của họ, tạo thành những giọt lấp lánh.
Nam cảm nhận dục vọng dâng cao, anh ôm Beatrice, đẩy nhanh hơn, mỗi cú đâm như phóng điện, lồn cô co bóp mạnh. Cô rên lớn, lên đỉnh lần thứ ba, cơ thể run rẩy, nước lồn tràn ra, lơ lửng thành vệt dài: "Nam, tôi... tôi ra nữa rồi!" Anh đạt cực khoái, xuất tinh, tinh trùng tràn vào lồn cô, một phần lơ lửng thành giọt nhỏ, lấp lánh như những viên ngọc trong không gian. Họ thở hổn hển, cơ thể lơ lửng nhẹ, Beatrice tựa vào ngực anh, giọng yếu ớt: "Nam, anh làm tôi kiệt sức... quan hệ trên quỹ đạo là giấc mơ." Anh hôn trán cô, vuốt tóc vàng lơ lửng: "Beatrice, cô là ngôi sao của tôi. Cảm giác này không gì sánh được."
Họ nằm xuống sofa, ôm nhau, cơ thể trần truồng, mồ hôi và nước lồn lơ lửng quanh, lấp lánh như tinh tú. Trái Đất ngoài kính panorama xoay chậm, ánh sáng hắt lên da họ, tạo bóng óng ánh. Nam chỉnh trang, kéo khóa jumpsuit, giúp Beatrice mặc lại váy, dây kéo kêu khẽ. Anh bật lại camera, kiểm tra màn hình: "Beatrice, cô muốn quay thêm cảnh tàu không?" Cô gật, cầm máy quay, giọng vẫn run: "Nam, đoạn vừa rồi không vào phim, nhưng tôi sẽ quay thêm khung tàu cho đẹp."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip