Chương 248: Foursome
Ụ đóng tàu vận tải liên hành tinh, quỹ đạo trái đất cao, ngày 5 tháng 10 năm 2039.
Bầu không khí tại ụ đóng tàu quỹ đạo tràn ngập sự phấn khích, như một lễ hội giữa không gian. Hàng trăm kỹ sư, phi hành gia, và nhân viên AstroViet, trong bộ đồ phi hành gia màu trắng bạc bó sát, tụ tập quanh bến đậu khổng lồ, nơi con tàu vận tải liên hành tinh thứ hai neo đậu như một ngọn núi kim loại lơ lửng. Thân tàu, làm từ titan, phản chiếu ánh sáng từ Trái Đất, tạo ra những vệt sáng lấp lánh chạy dọc theo các đường nét mượt mà, như một tác phẩm nghệ thuật khổng lồ. Lớp vỏ graphene, mỏng như tơ nhưng cứng hơn thép, óng ánh như một tấm gương vũ trụ, khiến con tàu trông như một ngôi sao nhân tạo giữa bóng tối vô tận. Các cánh cửa titan khổng lồ dẫn vào khoang chứa hàng hóa rộng lớn, nơi hàng trăm AstroPod nhỏ gọn xếp hàng ngay ngắn, sẵn sàng vận chuyển hàng hóa và phi hành gia. Trên cao, màn hình hologram khổng lồ chiếu hình ảnh con tàu lướt qua không gian, động cơ nhiệt hạch tỏa ánh sáng xanh lam rực rỡ, như một dải lụa vũ trụ.
Nam, 38 tuổi, bước lên bục phát biểu, bộ đồ phi hành gia AstroViet ôm sát cơ thể săn chắc, mái tóc đen chải gọn, giọng nói trầm ấm vang vọng qua hệ thống âm thanh: "Thưa các đồng nghiệp thân mến, hôm nay là một cột mốc lịch sử. Con tàu vận tải liên hành tinh thứ hai này, với động cơ nhiệt hạch tiên tiến và AI AstroBot-7, không chỉ nhanh gấp đôi tàu đầu tiên mà còn là biểu tượng cho khát vọng chinh phục vũ trụ của AstroViet. Chúng ta đang mở ra một kỷ nguyên mới, từ Mặt Trăng đến sao Hỏa, và xa hơn nữa."Đám đông bùng nổ trong tiếng vỗ tay, tiếng reo hò vang vọng trong không gian kín của ụ đóng tàu. Các kỹ sư giơ cao nắm đấm, phi hành gia ôm nhau, còn nhân viên truyền thông ghi lại khoảnh khắc bằng máy quay hologram, ánh sáng từ thiết bị phản chiếu lên tường titan.
Giọng nói mượt mà của AI AstroBot-7 vang lên từ loa: "Lễ khánh thành chính thức bắt đầu. Tất cả hệ thống tàu đã sẵn sàng cho chuyến đi đầu tiên." Một dải băng đỏ khổng lồ, lơ lửng trong không trọng lực, được cắt bởi một cánh tay robot tinh xảo, đánh dấu sự hoàn thành của con tàu. Các màn hình hologram chuyển sang hình ảnh nội thất tàu: hành lang rộng với tường titan khắc họa tiết hình học tinh xảo, ánh sáng LED đổi màu nhẹ nhàng từ xanh lam sang trắng bạc, phòng điều khiển với bảng điều khiển cảm ứng phát sáng, và khoang nghỉ ngơi sang trọng như một khách sạn năm sao trong không gian. Đám đông trầm trồ, tiếng xì xào về công nghệ động cơ nhiệt hạch và vỏ graphene vang lên khắp nơi.
Nam quay sang nhóm khách mời đặc biệt, đứng ở hàng đầu, nụ cười thân thiện nở trên môi. Im Yoon-ah, 49 tuổi, mặc bộ váy lụa trắng tinh khôi, ôm sát cơ thể mảnh mai, mái tóc dài buông xõa, bước tới ôm Nam, thì thầm: "Nam, con tàu này đẹp như một giấc mơ. Em chưa từng thấy thứ gì hùng vĩ và tinh tế đến vậy, như chính anh." Beatrice Borromeo, ~52 tuổi, trong bộ đồ công sở màu xanh đậm, mái tóc vàng buộc cao, phong thái thanh lịch, gật đầu: "Nam, đây là thành tựu đáng tự hào. AstroViet đang dẫn đầu thế giới, và tôi tin Stefano sẽ học được nhiều từ chuyến đi này." Stefano Casiraghi, 22 tuổi, trong đồng phục học viên phi công AstroPod, đứng cạnh mẹ, nụ cười rạng rỡ: "Nam, tôi không thể chờ thêm để khám phá con tàu! Nó như một thành phố di động giữa các vì sao." Komuro Kei, ~30 tuổi, mặc vest xám lịch lãm, nắm tay vợ, Komuro Mako, ~30 tuổi, trong váy lụa xanh ngọc, nói: "Nam, AstroViet thực sự là tương lai. Tôi tự hào được góp sức cho những dự án như thế này." Mako, giọng mềm mại, bổ sung: "Nam, con tàu này như bước ra từ một bộ phim khoa học viễn tưởng, đẹp đến khó tin."
Nam dẫn nhóm lên tàu qua một cầu thang tự động lơ lửng, được điều khiển bằng công nghệ từ trường. Mỗi bước chân của họ nhẹ nhàng trong không trọng lực, tạo cảm giác như đang trôi trên mây. Hành lang chính của tàu rộng rãi, với các bức tường titan sáng bóng, khắc họa tiết hình học tinh xảo, ánh sáng LED đổi màu nhẹ nhàng từ xanh lam sang trắng bạc, tạo cảm giác vừa hiện đại vừa ấm áp. Các màn hình cảm ứng dọc tường hiển thị dữ liệu chuyến bay, từ quỹ đạo tàu đến hình ảnh Trái Đất đang dần xa. Yoon-ah nắm tay Nam, mái tóc cô bay nhẹ trong không trọng lực, thì thầm: "Nam, em nhớ cảm giác này, như lần đầu chúng ta đi Jeju, chỉ có anh và em, không lo âu."Beatrice, đi cạnh Stefano, vuốt tóc con trai, giọng ấm áp: "Stefano, con sẽ thấy trung tâm khai thác Mặt Trăng tuyệt vời thế nào. Đây là cơ hội để con hiểu tầm vóc của AstroViet." Kei trò chuyện với Nam, giọng chuyên nghiệp: "Nam, tôi đã xem hợp đồng với Mỹ, mọi thứ đang tiến triển thuận lợi. Tôi sẽ gửi báo cáo chi tiết khi chúng ta trở về."Mako, đi sau cùng, im lặng, nhưng nụ cười e ấp của cô gợi lại những khoảnh khắc lén lút tại Phú Quốc.
Tàu rời ụ đóng tàu, động cơ nhiệt hạch khởi động, tạo ra một luồng ánh sáng xanh lam rực rỡ phía sau, như một dải lụa vũ trụ kéo dài trong bóng tối. Qua cửa sổ khổng lồ ở khoang chính, Trái Đất dần thu nhỏ, trở thành một quả cầu xanh lam lấp lánh trong bóng tối vô tận, bao quanh bởi hàng triệu ngôi sao lấp lánh. Cảm giác lơ lửng trong không trọng lực khiến cả nhóm như đang trôi trong một đại dương ánh sáng. AI AstroBot-7 thông báo, giọng nói mượt mà: "Tốc độ tối ưu, dự kiến đến quỹ đạo Mặt Trăng trong mười hai giờ. Hệ thống không trọng lực hoạt động ổn định." Nam dẫn nhóm đến khoang điều khiển, nơi các phi hành gia trong bộ đồ bó sát đang theo dõi màn hình hologram hiển thị quỹ đạo tàu, bản đồ Mặt Trăng, và dữ liệu từ trung tâm khai thác. Các bảng điều khiển cảm ứng phát ra ánh sáng xanh dịu, phản chiếu lên khuôn mặt tập trung của phi hành đoàn, tạo nên một không khí chuyên nghiệp và đầy phấn khích.
Nam vỗ vai Stefano và Kei, nụ cười thân thiện: "Stefano, Kei, hai người muốn xem khoang động cơ không? Đó là trái tim của con tàu, với công nghệ nhiệt hạch tiên tiến nhất, một kỳ quan kỹ thuật." Stefano phấn khích, mái tóc nâu rối bù trong không trọng lực: "Nam, tuyệt quá, tôi muốn xem ngay! Tôi tò mò xem nó hoạt động thế nào." Kei, giọng điềm tĩnh, gật đầu: "Nam, tôi cũng muốn hiểu cách con tàu này vận hành, đặc biệt là hệ thống năng lượng." Nam ra hiệu cho một phi hành gia trẻ, mặc đồng phục AstroViet, khuôn mặt rạng ngời: "Dẫn Stefano và Kei đi tham quan khoang động cơ, giải thích chi tiết từng hệ thống nhé. Đừng vội, cứ thong thả, để họ tận hưởng." Phi hành gia gật đầu, dẫn Stefano và Kei đi qua một hành lang phụ, để lại Nam với Yoon-ah, Beatrice, và Mako. Nam quay sang ba người phụ nữ, giọng thì thầm đầy ẩn ý: "Yoon-ah, Beatrice, Mako, theo tôi. Tôi có một bất ngờ đặc biệt, chỉ dành cho chúng ta, giữa vũ trụ bao la này."
Nam dẫn Yoon-ah, Beatrice, và Mako qua một hành lang hẹp, ánh sáng LED vàng nhạt chiếu lên các bức tường titan, tạo cảm giác ấm áp giữa không gian lạnh giá của con tàu. Tiếng động cơ nhiệt hạch văng vẳng xa xôi, như tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ, hòa quyện với nhịp thở gấp gáp của cả nhóm, như thể họ đang bước vào một bí mật cấm kỵ. Nam dừng trước một cánh cửa titan khắc họa bản đồ sao lấp lánh, ngón tay thon dài nhập mã khóa điện tử, và cửa trượt mở êm ru, dẫn vào phòng riêng của anh. Không gian bên trong rộng rãi, được thiết kế như một cung điện dục vọng giữa vũ trụ: giường tròn bọc da trắng lơ lửng giữa phòng, nhờ hệ thống từ trường tinh vi; bàn làm việc nhỏ gọn với màn hình hologram hiển thị hình ảnh Trái Đất và các vì sao; tủ quần áo ẩn trong tường, chứa các bộ đồ phi hành gia và trang phục lụa mỏng; và một cửa sổ lớn, khung titan, nhìn ra biển sao lấp lánh và bóng tối vô tận của không gian. Không trọng lực khiến mọi thứ trôi nổi nhẹ nhàng, từ chiếc khăn lụa đỏ của Mako đến mái tóc dài của Yoon-ah, như những dải lụa bay trong gió, tạo nên một khung cảnh vừa huyền ảo vừa đầy kích thích.
Nam đóng cửa, khóa lại bằng một cái chạm nhẹ, nụ cười tinh nghịch nở trên môi, ánh sáng LED phản chiếu lên khuôn mặt anh, làm nổi bật đường nét mạnh mẽ: "Yoon-ah, Beatrice, Mako, chúng ta đang ở giữa vũ trụ, nơi không ai có thể quấy rầy. Hãy để tôi dẫn các em vào một hành trình dục vọng, một bí mật chỉ thuộc về bốn chúng ta, lơ lửng giữa các vì sao." Yoon-ah, lơ lửng trong không trọng lực, cười khúc khích, váy lụa trắng bay nhẹ như một đám mây, mái tóc dài xoay tròn chậm rãi: "Nam, anh luôn táo bạo, nhưng ở đây, giữa không gian, em muốn xem anh làm được gì. Em sẵn sàng cho bất ngờ này." Beatrice, cơ thể trôi nổi duyên dáng, cởi áo khoác ngoài, để lộ áo sơ mi ôm sát cơ thể săn chắc, núm vú cương cứng in rõ qua lớp vải mỏng: "Nam, không trọng lực làm mọi thứ trở nên kích thích hơn. Tôi muốn cảm nhận anh, ngay bây giờ." Mako, bám vào tay Nam để giữ thăng bằng, giọng ngập ngừng nhưng đầy tò mò, khuôn mặt đỏ ửng: "Nam, ở đây... kỳ lạ quá, như một giấc mơ đầy cám dỗ. Tôi ngại, nhưng tôi tin anh, anh sẽ làm gì với chúng tôi?"
Nam kéo Yoon-ah lại gần, tay nhẹ nhàng cởi dây vai váy lụa trắng, để nó trôi lơ lửng như một đám mây mỏng trong không gian, ánh sáng LED chiếu lên làn da trắng ngọc của cô, làm nổi bật đường cong hoàn hảo. Bầu ngực căng tròn của Yoon-ah hiện ra, núm vú hồng nhạt cương cứng, run rẩy trong không khí mát lạnh. Anh hôn sâu vào môi cô, lưỡi quấn quanh chậm rãi, cảm nhận vị ngọt thanh của son môi, hơi thở cô ấm nóng phả vào mặt anh, như một lời mời gọi cháy bỏng. Tay anh luồn xuống, cởi quần lót lụa mỏng, ngón tay trượt qua lồn ướt át, di chuyển nhẹ nhàng như vuốt ve một cánh hoa mỏng manh, cảm nhận sự co bóp và nước lồn chảy ra, lơ lửng thành những giọt nhỏ lấp lánh. Yoon-ah rên khẽ, cơ thể xoay chậm trong không trọng lực, mái tóc dài bay lượn như một dải lụa đen: "Nam, cảm giác này... như em đang tan chảy. Không trọng lực làm mọi thứ mãnh liệt hơn, em muốn anh chạm sâu hơn, mạnh hơn."
Nam chuyển sang Beatrice, kéo dây kéo áo sơ mi, để lộ cơ thể săn chắc, làn da trắng ngọc, và áo lót ren đen ôm lấy bầu ngực đầy đặn, núm vú cương cứng in rõ qua lớp vải mỏng. Anh hôn từ cổ xuống xương quàng gánh, cắn nhẹ, để lại những dấu đỏ mờ trên da cô, mỗi cái chạm như một tia lửa kích thích. Beatrice rùng mình, cơ thể lơ lửng xoay nhẹ, rên: "Nam, anh làm tôi không kìm được. Chạm vào tôi, mạnh hơn, sâu hơn, tôi muốn cảm nhận anh khắp cơ thể." Nam cởi quần lót của cô, ngón tay móc sâu vào lồn, cảm nhận sự ấm nóng và co bóp mạnh mẽ, nước lồn chảy ra, lơ lửng thành những giọt nhỏ lấp lánh như ngọc trai trong ánh sáng LED. Anh vuốt ve núm vú Beatrice qua lớp ren, bóp nhẹ, rồi cắn nhẹ, khiến cô rên lớn hơn, cơ thể xoay tròn chậm rãi trong không trọng lực, mái tóc vàng bay lượn như một vầng hào quang.
Nam quay sang Mako, cởi váy lụa xanh ngọc, để nó trôi nổi như một dải lụa biển trong không gian, ánh sáng LED chiếu lên làn da trắng hồng của cô, làm nổi bật đường cong thanh mảnh. Cơ thể Mako mảnh mai, núm vú nhỏ cương cứng dưới ánh sáng mờ ảo, như mời gọi sự chạm vào. Anh vuốt ve bầu ngực cô, ngón tay trượt xuống lồn, di chuyển chậm rãi, cảm nhận sự ướt át và ấm áp, nước lồn chảy ra, lơ lửng như những giọt sương. Mako thở hổn hển, bám chặt vào vai Nam, giọng ngượng ngùng nhưng đầy kích thích: "Nam, nhẹ thôi, tôi... ngại lắm, Yoon-ah và Beatrice ở đây. Nhưng cảm giác này... em không muốn anh dừng, làm em nữa." Nam hôn môi cô, nhẹ nhàng, lưỡi lướt qua môi dưới, rồi sâu hơn, cảm nhận sự run rẩy của cô, cơ thể lơ lửng xoay nhẹ, mái tóc đen ngắn bay lượn.
Nam kéo cả ba người phụ nữ lại gần, cơ thể họ lơ lửng, quấn vào nhau như một điệu vũ chậm rãi, đầy nhục dục trong không gian. Anh móc lồn Yoon-ah, Beatrice, và Mako đồng thời, ngón tay di chuyển nhịp nhàng, cảm nhận nước lồn chảy ra, lơ lửng thành từng giọt nhỏ lấp lánh như những viên ngọc trong ánh sáng vàng nhạt. Yoon-ah, giọng run rẩy, rên lớn: "Nam, anh làm em điên mất! Chạm sâu hơn, em muốn cảm nhận anh khắp người!" Cô hôn Beatrice, lưỡi quấn quanh, tay vuốt lồn Beatrice, ngón tay trượt sâu, khiến cô rên rỉ, cơ thể xoay tròn trong không trọng lực. Beatrice đáp lại, kích thích núm vú Mako, tay trượt xuống lồn cô, di chuyển nhanh, khiến Mako run rẩy: "Beatrice, chị... làm em không chịu nổi, quá mạnh!" Mako, bị cuốn theo, vuốt lồn Yoon-ah, ngón tay ngập ngừng nhưng dần táo bạo hơn, khiến Yoon-ah rên lớn: "Mako, em làm chị thích quá, tiếp tục đi!" Cả ba phụ nữ, lơ lửng trong không trọng lực, tạo thành một vòng tròn dục vọng, cơ thể xoay chậm, tóc bay lượn như những dải lụa, tiếng rên hòa quyện, vang vọng như một bản giao hưởng nhục dục trong phòng kín.
Nam cởi quần, để lộ dương vật 20 cm cương cứng, lơ lửng trong không gian như một biểu tượng quyền lực và dục vọng, ánh sáng LED chiếu lên làm nó trông càng mạnh mẽ. Anh kéo Yoon-ah vào, hôn sâu, lưỡi quấn quanh, cảm nhận hơi thở gấp gáp của cô, rồi đâm dương vật vào lồn cô, chậm rãi, từng nhịp sâu và mạnh, cảm nhận sự ấm nóng và co bóp mãnh liệt. Yoon-ah rên lớn, cơ thể xoay tròn nhẹ trong không trọng lực, tay bám vào vai Nam, móng tay cắm vào da anh: "Nam, mạnh hơn, em muốn anh chiếm lấy em, sâu hơn nữa, làm em tan ra!" Nam đẩy nhanh, mỗi nhịp đều sâu, khiến lồn cô co bóp chặt hơn, tinh trùng rỉ ra, hòa với nước lồn, lơ lửng thành những viên ngọc nhỏ lấp lánh trong không gian. Đồng thời, anh móc lồn Beatrice và Mako, ngón tay di chuyển thành thục, cảm nhận sự ướt át và co bóp, khiến cả hai đạt cực khoái, nước lồn bay khắp phòng, như một cơn mưa nhỏ lấp lánh. Beatrice rên: "Nam, không trọng lực làm tôi điên mất, cứ tiếp tục, tôi muốn anh sâu hơn!" Mako, thở hổn hển: "Nam, tôi không chịu nổi, anh quá mạnh, em đang tan chảy!"
Nam hôn Yoon-ah, lưỡi quấn quanh, cảm nhận sự hòa quyện của hơi thở, trong khi tiếp tục đẩy sâu vào lồn cô, mỗi nhịp khiến cơ thể cô lơ lửng lên xuống, tóc bay lượn như một dải lụa đen. Yoon-ah đạt cực khoái lần thứ hai, cơ thể giật mạnh, nước lồn phun ra, lơ lửng thành nhiều giọt hơn, như những ngôi sao nhỏ trong phòng. Nam rút ra, chuyển sang Beatrice, kéo cô vào, hôn từ môi xuống cổ, cắn nhẹ, rồi đâm dương vật vào lồn cô, cảm giác chặt chẽ và ấm áp khiến anh rên khẽ. Beatrice, lơ lửng, quấn chân quanh hông Nam, giọng khàn: "Nam, anh làm tôi tan chảy. Đừng dừng, làm tôi mạnh hơn, lâu hơn, tôi muốn anh chiếm lấy tôi!" Nam đẩy sâu, mỗi nhịp đều chậm nhưng đầy lực, tinh trùng và nước lồn lơ lửng dày đặc hơn, như một đám mây dục vọng. Anh móc lồn Yoon-ah và Mako, khiến cả hai rên rỉ, cơ thể xoay tròn, tóc Yoon-ah quấn vào vai Beatrice, còn Mako bám chặt vào giường để giữ thăng bằng.
Yoon-ah và Mako, lơ lửng gần nhau, hôn nhau say đắm, lưỡi quấn quanh, tay vuốt lồn lẫn nhau, ngón tay di chuyển nhanh, kích thích mạnh mẽ. Yoon-ah, giọng run: "Mako, em làm chị nóng quá, cứ tiếp tục, sâu hơn!" Mako, đỏ mặt, đáp: "Yoon-ah, chị làm em... muốn nhiều hơn, em không dừng được!" Beatrice, trong khi bị Nam làm tình, giơ tay vuốt vú Yoon-ah, bóp nhẹ núm vú, khiến cô rên lớn: "Beatrice, chị làm tôi điên mất!" Nam, cảm nhận sự nhục dục mãnh liệt, rút ra khỏi Beatrice, chuyển sang Mako, kéo cô vào, hôn sâu, lưỡi quấn quanh, rồi đâm dương vật vào lồn cô, từng nhịp chậm sâu, cảm nhận sự co bóp mạnh mẽ. Mako rên lớn, tay bám vào vai Nam, móng tay cắm vào da: "Nam, tôi... em không thể chịu nổi, anh làm mạnh quá, em đậm mất rồi!" Nam hôn cô, lưỡi lướt qua môi, cảm nhận sự run rẩy, trong khi móc lồn Yoon-ah và Beatrice, khiến cả hai đạt cực khoái lần nữa, nước lồn lơ lửng như một cơn bão nhỏ.
Nam luân phiên làm tình với Yoon-ah, Beatrice, và Mako, mỗi lần kéo dài hơn, từng nhịp đều sâu và mạnh, như muốn chiếm lĩnh cả cơ thể họ. Với Yoon-ah, anh làm tình chậm rãi, hôn sâu, cảm nhận sự hòa quyện của hai cơ thể trong không trọng lực, mỗi nhịp đẩy khiến cô rên vang, cơ thể lơ lửng xoay tròn. Yoon-ah, đạt cực khoái lần thứ ba, rên lớn: "Nam, em yêu anh, làm em nữa, đừng dừng, em muốn anh mãi!" Nam chuyển sang Beatrice, làm tình nhanh hơn, mỗi nhịp đẩy khiến cô rên vang, cơ thể xoay vòng trong không gian, tóc vàng bay lượn. Beatrice, thở hổn hển: "Nam, tôi muốn anh mãi, cứ như thế này, mạnh hơn nữa!" Với Mako, Nam làm tình dịu dàng nhưng sâu, cảm nhận sự e dè dần tan biến, mỗi nhịp đẩy khiến cô rên lớn: "Nam, em thuộc về anh, làm em nữa, em không chịu nổi!"
Yoon-ah, Beatrice, và Mako quấn lấy nhau, tạo thành một vòng tròn dục vọng không ngừng. Yoon-ah hôn Beatrice, lưỡi lướt qua núm vú cô, cắn nhẹ, khiến Beatrice rên: "Yoon, cô làm tôi nóng quá, tiếp tục đi, sâu hơn!" Beatrice vuốt lồn Mako, ngón tay di chuyển nhanh, khiến Mako đạt cực khoái, nước lồn lơ lửng thêm: "Beatrice, chị làm em... không chịu nổi, chị quá mạnh!" Mako, bị cuốn theo, hôn Yoon-ah, tay vuốt lồn cô, ngón tay trượt sâu, khiến Yoon-ah rên lớn: "Mako, em giỏi quá, làm chị ấy!" Nam, trong khi làm tình với Mako, móc lồn Yoon-ah và Beatrice, cảm nhận sự đồng bộ của cả ba, tiếng rên hòa quyện, vang vọng như một bản giao hưởng nhục dục.
Nam tiếp tục luân phiên, làm tình với Yoon-ah lần nữa, đẩy sâu, cảm nhận lồn cô co bóp chặt quanh dương vật, mỗi nhịp như một làn sóng khoái lạc. Yoon-ah, đạt cực khoái lần thứ tư, cơ thể giật mạnh, nước lồn phun ra, lơ lửng như một cơn bão nhỏ, mái tóc dài quấn quanh vai Nam. Nam chuyển sang Beatrice, làm tình mạnh hơn, mỗi nhịp đẩy khiến cô rên vang, tinh trùng và nước lồn lơ lửng dày đặc, như một tấm màn dục vọng lấp lánh. Beatrice, giọng khàn: "Nam, tôi không còn sức, nhưng tôi muốn anh tiếp tục, làm tôi nữa!" Nam quay lại với Mako, làm tình chậm sâu, cảm nhận từng co bóp của lồn cô, khiến Mako rên: "Nam, em thuộc về anh, làm em mãi, em không muốn dừng!"
Nam, cảm nhận sự nhục dục dâng trào, làm tình với Yoon-ah lần thứ ba, đẩy mạnh, mỗi nhịp như muốn hòa quyện hai cơ thể thành một. Yoon-ah, đạt cực khoái lần thứ năm, rên lớn: "Nam, em không chịu nổi, anh làm em tan ra, yêu anh quá!" Nam chuyển sang Beatrice, làm tình với nhịp điệu mãnh liệt, mỗi nhịp đẩy khiến cô rên vang, cơ thể lơ lửng xoay tròn, nước lồn và tinh trùng lơ lửng như một đám mây ánh sáng. Beatrice, thở hổn hển: "Nam, anh là tất cả của tôi, cứ thế này, mãi mãi!" Nam quay lại Mako, làm tình sâu hơn, từng nhịp chậm nhưng mạnh, khiến Mako rên lớn, cơ thể giật nhẹ: "Nam, em kiệt sức, nhưng em muốn anh, làm em nữa!"
Bốn người tiếp tục, thời gian như ngừng trôi, chỉ còn tiếng thở, tiếng rên, và sự chuyển động của cơ thể trong không trọng lực. Yoon-ah, Beatrice, và Mako, lơ lửng, quấn lấy nhau, hôn môi, bóp vú, vuốt lồn lẫn nhau, tạo thành một vòng tròn dục vọng bất tận. Yoon-ah, rên: "Nam, Beatrice, Mako, các bạn làm tôi điên mất, cứ tiếp tục!" Beatrice, hôn Mako, vuốt lồn cô: "Mako, em làm tôi nóng quá, chúng ta hòa quyện thế này!" Mako, hôn Yoon-ah, tay bóp vú cô: "Yoon-ah, chị làm em muốn mãi, không dừng được!" Nam, làm tình với Beatrice lần cuối, đẩy mạnh, đạt cực khoái cùng cô, tinh trùng phun ra, hòa với nước lồn, lơ lửng như một đám mây lấp lánh trong ánh sáng LED.
Nam ôm cả ba, hôn nhẹ lên môi từng người, giọng thì thầm: "Yoon-ah, Beatrice, Mako, các em là bí mật tuyệt vời của anh, giữa vũ trụ này." Yoon-ah, thở dài, mái tóc quấn quanh vai Nam: "Nam, em yêu khoảnh khắc này, chỉ có anh và chúng em, mãi mãi." Beatrice, lơ lửng, cười khẽ: "Nam, không nơi nào đặc biệt như thế này, với anh và các cô gái." Mako, đỏ mặt, ôm Nam: "Nam, cảm ơn anh, nhưng đừng để Kei biết... em xin anh."
Tàu vận tải liên hành tinh tiếp cận quỹ đạo Mặt Trăng, qua cửa sổ lớn, bề mặt Mặt Trăng hiện lên với những hố đá xám, núi đá bạc nhạt, và ánh sáng dịu nhẹ từ lớp bụi phủ regolith. Nam, Yoon-ah, Beatrice, và Mako, vẫn trần truồng, lơ lửng trước cửa sổ, ngắm cảnh quan hùng vĩ. Yoon-ah, mái tóc dài bay lượn như một dải lụa đen, thì thầm: "Nam, Mặt Trăng đẹp như một bức tranh vĩ đại, em cảm thấy mình nhỏ bé nhưng đầy khát vọng."Nam ôm cô, cảm nhận hơi ấm từ làn da: "Yoon-ah, đây chỉ là bước đầu, sau này thành phố Yoona của chúng ta sẽ còn đẹp hơn." Beatrice, lơ lửng, vuốt tóc mái, giọng trầm: "Nam, trung tâm khai thác này là một kỳ quan, sẽ thay đổi cách nhân loại nhìn ra vũ trụ." Mako, bám vào tay Nam, cơ thể xoay nhẹ: "Nam, tôi không ngờ được ngắm Mặt Trăng gần thế này, như một giấc mơ không muốn tỉnh."
Họ bắt đầu mặc đồ phi hành gia, từng bộ đồ bó sát được thiết kế tinh xảo, ôm sát cơ thể, với lớp vải mỏng nhẹ, chống bức xạ, và hệ thống hỗ trợ di chuyển trong không trọng lực. Yoon-ah, kéo khóa áo, cười rạng rỡ: "Nam, em cảm thấy như mình sắp trở thành phi hành gia thực thụ!" Beatrice, chỉnh mũ bảo hộ, nói: "Nam, bộ đồ này làm tôi nhớ những ngày đầu của AstroEuro, khi chúng ta bắt đầu mơ về không gian." Mako, chậm rãi mặc quần, giọng ngượng: "Nam, em hơi lo, nhưng có anh, chị Yoon-ah, và chị Beatrice, em yên tâm." Nam kiểm tra từng bộ đồ, đảm bảo mọi khóa và dây đai đều an toàn, giọng dịu dàng: "Yoon-ah, Beatrice, Mako, các cô sẽ làm tốt. Chúng ta sắp thấy Mặt Trăng của AstroViet, một giấc mơ thành hiện thực."
Nam dẫn nhóm ra khỏi phòng riêng, đi qua hành lang titan sáng bóng, ánh sáng LED phản chiếu lên bộ đồ của họ, tạo ra những vệt sáng lấp lánh. Họ đến khoang AstroPod, nơi Stefano và Kei đang chờ, trò chuyện với một phi hành gia trẻ. Stefano, mái tóc rối bù, phấn khích: "Nam, tôi vừa xem dữ liệu từ trung tâm khai thác! Nó giống như một thành phố nhỏ dưới Mặt Trăng, với những mái che và máy móc!" Kei, điềm tĩnh, bổ sung: "Nam, tôi đã thảo luận với phi hành đoàn về quy trình khai thác helium-3. Mọi thứ sẵn sàng để chúng ta kiểm tra." Nam vỗ vai cả hai: "Stefano, Kei, các bạn tuyệt vời. Lên AstroPod, chúng ta chuẩn bị đổ bộ."
Cả nhóm bước vào AstroPod, một tàu nhỏ gọn, với nội thất tối giản, ghế ngồi bọc da trắng, và cửa sổ lớn nhìn ra Mặt Trăng. Khi phi hành gia điều khiển AstroPod rời tàu mẹ, lướt nhẹ qua không gian, Nam nhìn qua cửa sổ, thấy các mái vòm trắng của trung tâm khai thác lấp lánh, với tuyến tàu đệm từ di chuyển như một dải ánh sáng bạc. Anh nắm tay Yoon-ah, cảm nhận sự ấm áp qua găng tay, nhớ những khoảnh khắc lén lút vừa qua. Beatrice, ngồi cạnh, đại diện cho AstroViet, là người đồng hành trong mọi dự án lớn. Mako, với sự e dè, là bí mật anh giữ kín.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip