Chương 251: Lễ kỷ niệm 10 năm

Buổi sáng ngày 10 tháng 10, sân bay vũ trụ Phú Quốc rực rỡ dưới ánh nắng vàng, biển xanh lấp lánh phía xa, hòa quyện với tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng. AstroViet đã biến nơi đây thành một không gian lễ hội, với sân khấu khổng lồ dựng giữa trung tâm, được bao bọc bởi những tấm rèm lụa trắng phấp phới, đan xen với ánh sáng từ hàng trăm đèn LED tạo hiệu ứng như một bầu trời sao lấp lánh. Ở trung tâm sân khấu, mô hình thu nhỏ của Astro-1, tên lửa cao 60 mét từng phóng thử thành công tại bãi thử Blue Origin ở Tây Texas vào tháng 10 năm 2029, đứng hiên ngang. Thân tên lửa bằng kim loại bạc lấp lánh dưới nắng, phản chiếu ánh sáng, như một biểu tượng của sự kiên trì và tham vọng. Bên cạnh là những màn hình lớn, chiếu liên tục hình ảnh Astro-1 rời bệ phóng, ngọn lửa từ động cơ BE-4 bùng cháy, vệt khói trắng cuộn xoáy trên bầu trời xanh thẳm, gợi lại ký ức về khoảnh khắc lịch sử.

Hàng nghìn nhân viên AstroViet, từ kỹ sư trong đồng phục trắng xanh, phi hành gia trong bộ đồ bó sát, đến các nhà quản lý trong vest lịch lãm, tụ họp trong không khí phấn khởi. Các đối tác quốc tế, từ những tập đoàn công nghệ đến đại diện chính phủ, xuất hiện trong những bộ vest may đo tinh tế và váy dạ hội lộng lẫy, trò chuyện sôi nổi về tương lai không gian. Phóng viên từ khắp thế giới giơ máy quay, đèn flash nhấp nháy liên tục, ghi lại từng khoảnh khắc, từ những cái bắt tay nồng nhiệt đến nụ cười rạng rỡ của nhân viên AstroViet. Một đội drone bay lượn trên không, tạo hình tên lửa và sao Hỏa, hòa quyện với nhạc nền hùng tráng, khiến đám đông không ngừng reo hò.

Nam bước lên sân khấu trong bộ vest đen may đo, mái tóc chải gọn, dáng người cao lớn toát lên sự tự tin và thân thiện. Anh giơ tay chào đám đông, nụ cười ấm áp làm dịu đi không khí trang trọng. Giọng nói trầm ấm vang qua micro, rõ ràng và đầy cảm hứng: "Mười năm trước, vào tháng 10 năm 2029, Astro-1 đã rời bệ phóng ở Tây Texas, mang theo giấc mơ chinh phục không gian của AstroViet và cả châu Á. Đó không chỉ là một vụ phóng tên lửa, mà là lời tuyên ngôn rằng chúng ta, những người dám mơ lớn, có thể vươn xa, chạm đến những vì sao." Đám đông bùng nổ, tiếng vỗ tay vang dội, hòa lẫn với những tiếng hô "AstroViet!" vang vọng khắp sân bay.

Trong hàng ghế danh dự, Im Yoon-ah nổi bật trong chiếc váy lụa đỏ rực, dài chấm gót, ôm sát cơ thể, khoe đường cong hoàn hảo. Mái tóc dài buông xõa, cô vỗ tay nhiệt liệt, đôi má ửng hồng vì xúc động. Cô nghiêng người, thì thầm với người bên cạnh: "Nam, anh ấy luôn biết cách làm mọi thứ trở nên đặc biệt, đúng không?" Beatrice Borromeo trong bộ đồ công sở màu xanh đậm, ôm sát cơ thể, mái tóc vàng buộc cao, gật đầu, nụ cười tinh tế: "Yoon-ah, Astro-1 là khởi đầu, nhưng Nam đang dẫn chúng ta đến một kỷ nguyên mới, với thành phố Yoona và những giấc mơ lớn hơn." Lavinia, quản lý AstroEcuador, mặc váy lụa xanh lam, bó sát, để lộ làn da rám nắng khỏe khoắn, thêm vào: "Yoon-ah, Beatrice, tôi tự hào khi AstroEcuador được góp phần vào giấc mơ sao Hỏa của Nam." Ba người phụ nữ, mỗi người mang một vẻ đẹp riêng, ngồi cạnh nhau, ánh lên niềm tự hào và sự gắn bó sâu sắc với AstroViet.

Nam tiếp tục bài phát biểu, giọng nói tràn đầy nhiệt huyết: "Astro-1 không chỉ là một tên lửa, mà là biểu tượng của sự đoàn kết, của hàng nghìn giờ làm việc không ngừng nghỉ, của những đêm trắng các kỹ sư kiểm tra từng dòng mã AI định vị quỹ đạo, từng chi tiết động cơ BE-4. Hôm nay, chúng ta đứng đây, không chỉ để nhìn lại quá khứ, mà để hướng tới tương lai. Tàu vận tải liên hành tinh thứ hai của chúng ta, với thân titan, vỏ graphene, và AI AstroBot-7, đang chuẩn bị chở robot, vật liệu xây dựng, và AstroPod đến sao Hỏa, khởi đầu cho thành phố Yoona, nơi nhân loại sẽ xây dựng một ngôi nhà mới trên Hành tinh Đỏ." Đám đông lại bùng nổ, tiếng vỗ tay như sấm, những tiếng hô "Yoona!" và "AstroViet!" vang lên không ngớt.

Yoon-ah mỉm cười, đôi má ửng hồng, xúc động khi nghệ danh của mình được gắn với giấc mơ vĩ đại. Cô nắm tay Beatrice, thì thầm: "Beatrice, em không ngờ cái tên Yoona lại trở thành biểu tượng như thế này." Beatrice cười nhẹ: "Yoon-ah, đó là vì Nam, và cả em nữa. Anh ấy chọn tên này không chỉ vì yêu em, mà vì em truyền cảm hứng cho tất cả chúng ta." Lavinia gật đầu, giọng trầm ấm: "Yoon-ah, Beatrice, AstroEcuador sẽ làm mọi thứ để hỗ trợ dự án này. Nam thật sự đang thay đổi tương lai." Ba người phụ nữ trao nhau nụ cười, như thể chia sẻ một mối liên kết sâu sắc, không chỉ với AstroViet mà còn với Nam.

Buổi lễ kéo dài với những tiết mục trình diễn đầy cảm hứng. Một đội drone bay lượn trên bầu trời, tạo hình tên lửa Astro-1, rồi chuyển thành hình ảnh sao Hỏa với những mái vòm định cư tương lai, khiến đám đông reo hò không ngừng. Nhạc nền hùng tráng, do một dàn nhạc giao hưởng biểu diễn trực tiếp, vang lên những giai điệu mạnh mẽ, hòa quyện với tiếng sóng biển Phú Quốc. Các kỹ sư kỳ cựu của Astro-1, những người đã làm việc từ những ngày đầu, được mời lên sân khấu. Một kỹ sư lớn tuổi, tóc bạc, chia sẻ: "Chúng tôi đã làm việc ngày đêm, kiểm tra từng chi tiết, từ động cơ đến hệ thống AI. Khi Astro-1 cất cánh, tôi đã khóc, vì đó là giấc mơ của cả đội ngũ." Nam đứng cạnh, vỗ tay khuyến khích, ánh lên sự tôn trọng sâu sắc. Anh ôm nhẹ ông, nói: "Cảm ơn các anh, các chị, những người đã đặt nền móng cho AstroViet hôm nay."

Khi buổi lễ kết thúc, Nam giơ tay cảm ơn, giọng nói vang vọng: "Cảm ơn Yoon-ah, Beatrice, Lavinia, và toàn thể đội ngũ AstroViet, các đối tác, và truyền thông. Chúng ta sẽ tiếp tục chinh phục vũ trụ, từng bước một, cho đến khi thành phố Yoona trở thành hiện thực!" Đám đông đứng dậy, vỗ tay không ngớt, không khí ngập tràn niềm tự hào và hy vọng. Nam bước xuống sân khấu, bắt tay các đối tác, ôm nhẹ Yoon-ah, rồi nhắn tin cho Beatrice và Lavinia: "Gặp tôi ở phòng làm việc trên tầng cao nhất trụ sở, 30 phút nữa. Có chuyện quan trọng." Anh nắm tay Yoon-ah, giọng dịu dàng: "Yoon-ah, theo anh nhé, anh muốn chia sẻ một bí mật đặc biệt với em."

Nam dẫn Yoon-ah bước vào thang máy, ánh sáng mờ ảo từ những tấm kính trong suốt chiếu lên gương mặt cô, làm nổi bật làn da trắng mịn và nụ cười tinh nghịch. Thang máy trượt êm lên tầng cao nhất của trụ sở AstroViet, nơi phòng làm việc của Nam nằm, với cửa sổ kính lớn nhìn ra biển Phú Quốc lấp lánh dưới ánh trăng. Căn phòng được thiết kế sang trọng, với bàn gỗ mun bóng loáng, ghế bọc da đen mềm mại, và kệ sách đầy những mô hình tàu vũ trụ thu nhỏ, từ Astro-1 đến tàu vận tải liên hành tinh. Một bức tranh lớn treo trên tường, vẽ hình sao Hỏa với những mái vòm định cư, như một lời nhắc nhở về giấc mơ thành phố Yoona. Ánh sáng từ đèn trần mờ ảo, tạo không khí kín đáo, thân mật, nhưng đầy cám dỗ. Một tấm thảm lụa đỏ trải dài trên sàn, mềm mại dưới chân, và một bình hoa lan trắng tỏa hương nhẹ nhàng, làm tăng thêm sự quyến rũ của không gian.

Nam đóng cửa, tiếng khóa kêu "tách" nhỏ, như đánh dấu sự khởi đầu của một bí mật. Anh kéo Yoon-ah ngồi lên bàn gỗ, tay vuốt nhẹ mái tóc dài của cô, cảm nhận sự mềm mại dưới đầu ngón tay. Mái tóc cô thơm mùi hoa nhài, hòa quyện với hương nước hoa dịu nhẹ mà cô yêu thích. Anh cúi xuống, thì thầm vào tai cô, giọng trầm ấm đầy cám dỗ: "Yoon-ah, anh có chuyện này muốn nói với em." Yoon-ah nghiêng đầu, nụ cười nửa đùa nửa thật, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy tò mò: "Nam, bí mật gì mà quan trọng đến thế? Anh nói đi, đừng để em phải đoán!" Cô tựa lưng vào bàn, váy lụa đỏ trượt nhẹ, để lộ đôi chân thon dài, trắng mịn, khiến không khí trong phòng như nóng dần lên, hơi thở của cả hai trở nên gấp gáp.

Cánh cửa phòng mở ra, Beatrice và Lavinia bước vào, mỗi người mang theo một nụ cười đầy ẩn ý, như thể họ đã biết trước điều Nam sắp tiết lộ. Beatrice cởi áo khoác ngoài, để lộ bộ đồ công sở màu xanh đậm, ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong hoàn hảo, gợi cảm nhưng không phô trương. Lavinia trẻ trung và quyến rũ, bước chậm rãi, chiếc váy lụa xanh lam bó sát cơ thể, để lộ làn da rám nắng khỏe khoắn, mái tóc đen dài buông bềnh, lấp lánh dưới ánh đèn. Cô đứng cạnh Beatrice, nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy cám dỗ, như đang chờ đợi một điều gì đó sắp xảy ra. Nam nhìn cả ba, giọng trầm, chậm rãi, như kéo dài khoảnh khắc: "Yoon-ah, anh muốn em biết, Lavinia từng là một trong những người phụ nữ anh đã... rất thân mật, trong những ngày chúng ta cùng làm việc tại AstroEcuador."

Yoon-ah nhướn mày, giọng đùa nhưng pha chút ghen rõ rệt: "Nam, thế anh đã làm tình với cả đội ngũ nữ nhân viên của AstroViet rồi sao? Có ai anh bỏ qua không, hay là em cũng chỉ là một trong số đó?" Cô khoanh tay, môi mím chặt, nhưng khóe miệng khẽ run, như cố giấu một nụ cười tinh nghịch. Cô quay sang nhìn Lavinia, rồi nhìn Beatrice, giọng vừa giận vừa đùa: "Lavinia, chị cũng tham gia trò này của Nam à? Còn Beatrice, chị có biết gì không?" Beatrice cười nhẹ, bước đến gần Yoon-ah, đặt tay lên vai cô, giọng dịu dàng: "Yoon-ah, đừng giận Nam, anh ấy chỉ muốn làm mọi thứ thêm thú vị thôi. Anh ấy nói với tôi về Lavinia, và tôi nghĩ... chúng ta có thể cùng nhau tạo nên một khoảnh khắc đặc biệt." Lavinia gật, giọng trầm ấm, đầy quyến rũ: "Yoon-ah, tôi và Nam từng có những khoảnh khắc riêng tư, nhưng hôm nay, tôi muốn cùng em, Beatrice, và Nam tạo nên một điều gì đó mới mẻ, chỉ có bốn người chúng ta."

Nam bước đến, ôm Yoon-ah từ phía sau, môi anh lướt nhẹ lên cổ cô, cảm nhận làn da mịn màng, ấm nóng dưới môi. Hơi thở của anh phả vào da cô, khiến cô khẽ run. Anh thì thầm: "Yoon-ah, đừng giận, em là người anh yêu nhất, không ai có thể thay thế. Hôm nay, anh muốn giới thiệu Lavinia với em, và... anh nghĩ chúng ta có thể cùng nhau chia sẻ một trải nghiệm đặc biệt, đầy đam mê, chỉ có bốn người chúng ta, trong căn phòng này, nơi không ai biết." Yoon-ah quay lại, nhìn Nam, rồi nhìn Beatrice và Lavinia, thở dài, nụ cười dần trở lại: "Nam, anh luôn biết cách làm em mềm lòng. Thôi được, em đồng ý, nhưng đừng nghĩ em hết ghen đâu. Lần này thôi đấy, và anh phải bù đắp cho em!" Cô véo nhẹ tay Nam, nụ cười vừa tinh nghịch vừa quyến rũ, làm không khí trong phòng bùng lên một ngọn lửa vô hình, hơi thở của cả bốn người như hòa quyện, tạo nên một sự căng thẳng ngọt ngào.

Nam bắt đầu cởi chiếc váy lụa đỏ của Yoon-ah, từng nút áo được tháo chậm rãi, từng mảnh vải trượt xuống, để lộ làn da trắng mịn, mượt mà như lụa, ánh lên dưới ánh đèn mờ ảo. Váy rơi xuống sàn, Yoon-ah đứng đó, chỉ còn nội y mỏng manh màu đen, ôm sát cơ thể, để lộ đường cong hoàn hảo của ngực, eo, và hông. Cô thở gấp, ngực phập phồng, cơ thể run nhẹ vì sự kích thích đang dâng trào. Beatrice tiến đến gần Lavinia, khéo léo cởi váy lụa xanh lam của cô, tiếng kéo khóa vang lên khe khẽ, từng mảnh vải trượt xuống, để lộ làn da rám nắng khỏe khoắn, cơ thể thanh thoát với những đường cong quyến rũ. Lavinia đứng đó, chỉ còn nội y đen bó sát, núm vú lấp ló qua lớp ren mỏng, hơi thở cô gấp gáp, cơ thể khẽ run. Beatrice mỉm cười, vuốt nhẹ mái tóc đen dài của Lavinia, rồi quay sang Yoon-ah, thì thầm: "Yoon-ah, em đẹp quá, Nam thật may mắn." Yoon-ah cười khẽ, đáp lại: "Beatrice, chị cũng không kém đâu, và Lavinia... chị thật sự làm em bất ngờ."

Yoon-ah, Beatrice, và Lavinia đứng sát nhau, cơ thể họ như hòa quyện trong không gian chật hẹp, hơi thở gấp gáp, lấp đầy căn phòng bằng sự cám dỗ. Nam quỳ xuống, hôn lên lồn Yoon-ah qua lớp nội y mỏng, lưỡi anh lướt chậm rãi, từng động tác nhẹ nhàng nhưng đầy kích thích, khiến cô cong người, rên lớn: "Nam, anh... làm em điên mất! Đừng dừng lại!" Anh kéo nội y của cô xuống, để lộ lồn cô, ướt át và lấp lánh dưới ánh đèn. Lưỡi anh tiếp tục lướt, mút nhẹ, khiến Yoon-ah run rẩy, tay bấu chặt vào bàn gỗ, tiếng rên vang lên liên tục: "Nam, mạnh hơn, em muốn nhiều hơn!" Beatrice hôn lên môi Lavinia, môi họ chạm nhau, lưỡi quấn quýt, tay Beatrice vuốt nhẹ núm vú Lavinia qua lớp nội y, khiến cô rên khe khẽ, cơ thể run lên. Lavinia đáp lại, luồn tay chạm vào lồn Yoon-ah, ngón tay di chuyển chậm, lướt qua lớp nước lồn, khiến Yoon-ah hét lên trong khoái cảm: "Lavinia, chị... chị làm em không chịu nổi!"

Nam đứng dậy, cởi quần, để lộ dương vật 20 cm cương cứng, mạch máu nổi rõ, lấp lánh mồ hôi. Anh đâm sâu vào lồn Yoon-ah, đẩy mạnh, mỗi nhịp khiến cô hét lên, cơ thể cong lên, ngực rung nhẹ: "Nam, mạnh hơn, em muốn anh sâu hơn!" Tay anh luồn xuống, móc lồn Beatrice và Lavinia, ngón tay lướt nhanh, chạm vào những điểm nhạy cảm, khiến cả hai rên rỉ không ngừng. Beatrice cởi nội y, để lộ cơ thể mịn màng, núm vú hồng hào cương cứng, lồn cô ướt át, lấp lánh nước lồn. Lavinia cũng cởi nội y, cơ thể rám nắng của cô ánh lên, lồn cô căng mọng, nước lồn chảy ra, nhỏ xuống sàn gỗ, tạo thành những giọt lấp lánh.

Yoon-ah đạt cực khoái đầu tiên, cơ thể cô run rẩy dữ dội, nước lồn tuôn ra, nhỏ xuống bàn gỗ, tạo thành một vũng nhỏ lấp lánh. Cô thở hổn hển, ôm lấy Nam, hôn sâu, lưỡi cô quấn lấy lưỡi anh, thì thầm: "Nam, anh làm em sướng quá..." Nam rời Yoon-ah, chuyển sang Beatrice, đâm dương vật vào lồn cô, đẩy nhanh, mỗi nhịp mạnh mẽ khiến cô cong người, rên lớn: "Nam, tuyệt quá, đừng dừng, làm em đi!" Beatrice ôm lấy Lavinia, hôn sâu, môi họ chạm nhau, tay vuốt lồn Lavinia, ngón tay lướt nhanh, khiến cô rên rỉ: "Beatrice, chị... chị làm tôi sướng quá!" Nam tăng nhịp, đâm sâu vào Beatrice, cảm nhận lồn cô siết chặt dương vật anh, mỗi cú đẩy là một cơn sóng khoái cảm, khiến cả hai run lên.

Nam rời Beatrice, chuyển sang Lavinia, đâm dương vật vào lồn cô, cảm nhận sự chặt chẽ và ấm nóng. Lavinia rên lớn: "Nam, tôi nhớ anh... làm mạnh hơn, làm tôi đi!" Cô ôm lấy Yoon-ah, hôn lên cổ cô, tay kích thích lồn Yoon-ah, ngón tay lướt nhanh, khiến cô rên rỉ không ngừng. Nam đẩy nhanh, mỗi nhịp khiến Lavinia cong người, nước lồn chảy ra, hòa quyện với mồ hôi trên cơ thể cô. Yoon-ah, Beatrice, và Lavinia hôn nhau, môi chạm môi, lưỡi quấn quýt, tay vuốt lồn lẫn nhau, cơ thể họ lấp lánh mồ hôi, tinh trùng và nước lồn hòa quyện, tạo thành những giọt nhỏ lơ lửng trên sàn gỗ, lấp lánh dưới ánh đèn.

Nam luân phiên quan hệ với cả ba, mỗi lần thay đổi là một cơn sóng khoái cảm mới. Anh đâm vào Yoon-ah, rồi Beatrice, rồi Lavinia, mỗi nhịp đẩy mạnh mẽ, sâu hơn, khiến cả ba hét lên trong khoái cảm. Yoon-ah rên: "Nam, em không chịu nổi nữa, anh làm em sướng quá!" Beatrice ôm lấy Yoon-ah, hôn sâu, tay móc lồn cô, khiến cô đạt cực khoái lần thứ hai, nước lồn tuôn ra, nhỏ xuống sàn. Lavinia quỳ xuống, mút dương vật Nam, lưỡi cô lướt chậm, mút mạnh, khiến anh rên lên, tay bấu vào tóc cô. Beatrice và Yoon-ah hôn nhau, tay kích thích lồn lẫn nhau, cơ thể rung rẩy trong khoái lạc.

Nam kéo Lavinia đứng dậy, đâm dương vật vào lồn cô từ phía sau, đẩy mạnh, khiến cô cong người, hét lên: "Nam, sâu hơn, tôi muốn anh!" Yoon-ah quỳ xuống, hôn lồn Beatrice, lưỡi cô lướt nhanh, khiến Beatrice rên lớn, tay bấu vào vai Yoon-ah. Lavinia quay lại, hôn Yoon-ah, tay vuốt lồn cô, khiến cả ba hòa quyện trong một cơn sóng khoái cảm. Nam chuyển sang Yoon-ah, đâm sâu vào lồn cô, đẩy nhanh, mỗi nhịp khiến cô run rẩy, nước lồn chảy ra, hòa quyện với tinh trùng của Nam. Beatrice và Lavinia ôm nhau, hôn sâu, tay móc lồn lẫn nhau, đạt cực khoái liên tục, tiếng rên vang khắp phòng, bàn làm việc rung lắc dữ dội.

Cả bốn tiếp tục, Nam luân phiên quan hệ với Yoon-ah, Beatrice, và Lavinia, mỗi lần thay đổi là một trải nghiệm mới, đầy nhục dục. Anh đâm vào Beatrice, rồi Yoon-ah, rồi Lavinia, mỗi nhịp đẩy mạnh mẽ, sâu hơn, khiến cả ba hét lên, cơ thể rung rẩy trong khoái lạc. Yoon-ah quỳ xuống, mút dương vật Nam, lưỡi cô lướt chậm, mút mạnh, khiến anh rên lớn: "Yoon-ah, em làm anh sướng quá!" Beatrice và Lavinia hôn nhau, tay kích thích lồn lẫn nhau, nước lồn chảy ra, nhỏ xuống sàn, tạo thành một vũng lấp lánh. Nam kéo Yoon-ah đứng dậy, đâm vào lồn cô từ phía sau, đẩy nhanh, khiến cô cong người, hét lên: "Nam, em sướng, làm em đi!"

Lavinia quỳ xuống, hôn lồn Yoon-ah, lưỡi cô lướt nhanh, khiến Yoon-ah đạt cực khoái lần thứ ba, nước lồn tuôn ra, chảy xuống chân cô. Beatrice ôm lấy Nam, hôn sâu, tay vuốt dương vật anh, khiến anh run lên. Nam đâm vào Beatrice, đẩy mạnh, khiến cô rên lớn: "Nam, sâu hơn, em muốn anh!" Lavinia và Yoon-ah hôn nhau, tay kích thích lồn lẫn nhau, cơ thể họ lấp lánh mồ hôi, tinh trùng và nước lồn hòa quyện, tạo thành một bức tranh nhục dục dưới ánh đèn mờ ảo.

Cả bốn đạt cực khoái liên tục, tiếng rên vang khắp phòng, bàn làm việc rung lắc dữ dội, thảm lụa đỏ dưới sàn ướt đẫm nước lồn và tinh trùng. Yoon-ah thở hổn hển: "Nam, em... không chịu nổi nữa, anh làm em sướng quá!" Beatrice và Lavinia ôm nhau, cơ thể run rẩy, rên rỉ trong khoái lạc. Đột nhiên, điện thoại Beatrice reo, màn hình hiển thị tên Stefano. Cô giật mình, nhấc máy, giọng ngắt quãng, cố giữ bình tĩnh: "Stefano, mẹ đang... họp, tối gặp con nhé, được không?" Stefano đáp, giọng vui vẻ: "Dạ, mẹ cẩn thận nhé, con đang ở ký túc xá!" Beatrice cúp máy, thở phào, nhìn Nam, cười khẽ: "Nam, suýt nữa bị lộ rồi."

Cả bốn cười khẽ, lau sạch cơ thể bằng khăn lụa mềm, mặc lại quần áo. Yoon-ah chỉnh lại váy lụa đỏ, véo nhẹ tay Nam, đùa: "Nam, lần sau đừng làm em ghen nữa, nghe chưa! Lần này anh nợ em lớn đấy!" Beatrice và Lavinia cười, chỉnh lại tóc và váy, Beatrice trong bộ đồ công sở xanh đậm, Lavinia trong váy lụa xanh lam. Họ rời phòng, để lại Nam và Yoon-ah trong không gian yên tĩnh. Nam hôn lên trán Yoon-ah, thì thầm: "Yoon-ah, Beatrice, Lavinia, các em thật tuyệt. Bí mật này là của chúng ta, mãi mãi."

Nam lái xe chở Yoon-ah về biệt thự Phú Quốc, con đường ven biển lấp lánh ánh trăng, tiếng sóng vỗ rì rào hòa quyện với tiếng động cơ êm ru. Yoon-ah ngồi ghế bên, mặc áo len mỏng màu trắng và quần jeans bó sát, mái tóc buộc cao, vài lọn tóc bay nhẹ trong gió từ cửa sổ hé mở. Cô quay sang Nam, giọng nghiêm túc nhưng dịu dàng: "Nam, em mệt vì phải giấu mối quan hệ của chúng ta. Em muốn anh công khai, để em không còn cảm giác như một bí mật nữa. Em muốn cả thế giới biết em là người phụ nữ của anh." Nam nắm tay cô, đặt lên đùi mình, cảm nhận sự mềm mại của làn da cô, giọng trầm ấm: "Yoon-ah, anh hiểu. Em xứng đáng được công khai, và anh đồng ý. Nhưng anh cần thời điểm thích hợp, có thể sau khi tàu vận tải đến sao Hỏa, khi thành phố Yoona chính thức khởi công. Anh hứa, ngày đó sẽ sớm thôi, và em sẽ là người đứng bên anh trước cả thế giới."

Yoon-ah gật, tựa đầu vào vai Nam, thì thầm: "Nam, em tin anh. Nhưng đừng để em chờ lâu quá nhé. Em muốn được nắm tay anh, đi cùng anh, mà không phải lo lắng ai sẽ nhìn thấy." Nam cười, hôn lên trán cô, cảm nhận mùi hương nhẹ nhàng từ tóc cô, một mùi hương hoa nhài thoang thoảng mà anh luôn yêu thích. Xe dừng trước biệt thự, một tòa nhà hiện đại với cửa kính lớn, nhìn ra biển, ánh đèn vàng ấm áp hắt ra từ phòng khách. Nam mở cửa, dìu Yoon-ah vào nhà, kéo cô ngồi lên sofa da mềm mại. Anh ôm cô vào lòng, giọng dịu dàng: "Yoon-ah, em là người quan trọng nhất với anh. Công khai hay không, điều đó không thay đổi được sự thật rằng anh muốn em bên anh mãi mãi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip