Chương 253: Huấn luyện bay

Ngày 10 tháng 12 năm 2039, bầu trời Wadi Rum trong vắt, không một gợn mây, ánh nắng vàng rực chiếu qua những đỉnh núi đá đỏ, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ, nơi thiên nhiên và công nghệ giao thoa. Sân bay vũ trụ quốc tế Rajwa Al Hussein nằm giữa lòng sa mạc, với các tòa nhà kính hiện đại phản chiếu ánh sáng, xen lẫn những mái vòm lấy cảm hứng từ kiến trúc Jordan cổ xưa, mang lại cảm giác vừa hiện đại vừa truyền thống. Những con đường lát đá cẩm thạch dẫn đến khu vực đường băng, nơi một chiếc AstroPod sáng bóng, với thân tàu mạ titan và logo AstroViet lấp lánh, đang được các kỹ sư kiểm tra tỉ mỉ. Tiếng máy móc rì rì hòa lẫn với tiếng gió sa mạc, tạo nên một bản giao hưởng của thời đại không gian.

Nam bước xuống từ một chiếc AstroPod vừa đáp từ Phú Quốc, mặc một bộ vest đen may đo hoàn hảo, mái tóc vuốt gọn gàng, toát lên vẻ tự tin và phong thái của một người đứng đầu tập đoàn không gian hàng đầu thế giới. Anh hít sâu, cảm nhận không khí khô nóng của sa mạc, mùi cát bụi hòa lẫn với hương kim loại từ các thiết bị công nghệ cao. Anh tiến về phía Stefano Casiraghi, chàng trai 22 tuổi trong bộ đồng phục phi công màu xanh đậm, đang đứng trước AstroPod, kiểm tra bảng điều khiển với vẻ mặt tập trung pha lẫn hồi hộp. Đôi tay cậu run nhẹ khi chạm vào màn hình cảm ứng, mắt dán chặt vào các thông số kỹ thuật. Nam đặt tay lên vai cậu, giọng trầm ấm, thân thiện: "Stefano, hôm nay là ngày quan trọng. Lần đầu lái AstroPod thực tế là bước ngoặt lớn. Hãy làm tốt, vài ngày nữa mẹ cậu, Beatrice, sẽ đến xem. Tôi tin cậu sẽ khiến cô ấy tự hào."

Stefano ngẩng lên, nụ cười tươi sáng hiện trên khuôn mặt trẻ trung, làn da rám nắng sau thời gian huấn luyện ngoài trời. "Nam, cảm ơn anh đã cho tôi cơ hội này. Tôi đã luyện tập hàng trăm giờ trên mô phỏng, nhưng cảm giác thật... nó hoàn toàn khác. Tôi sẽ cố gắng hết sức để không làm anh và mẹ thất vọng." Cậu nắm chặt tay, đôi tay vẫn run nhẹ vì phấn khích, nhưng giọng nói đầy quyết tâm. Nam gật đầu, cảm nhận được ngọn lửa nhiệt huyết trong chàng trai trẻ. "Tôi biết cậu có tố chất, Stefano. Chỉ cần bình tĩnh, mọi thứ sẽ ổn. Hãy cảm nhận con tàu, như thể nó là một phần cơ thể cậu." Anh vỗ vai cậu, quay lại nhìn khu vực điều khiển, nơi các kỹ sư đang hoàn tất kiểm tra cuối cùng, trao đổi qua tai nghe với giọng nói sắc bén, chuyên nghiệp.

Rajwa Al Hussein xuất hiện từ một chiếc xe điện sang trọng, bước xuống với vẻ quý phái của một nữ hoàng. Chiếc váy lụa xanh lam ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong mềm mại, mái tóc nâu óng ánh được búi cao, để lộ chiếc cổ thanh mảnh đeo một sợi dây chuyền ngọc trai tinh xảo. Mỗi bước đi của cô nhẹ nhàng, uyển chuyển, như thể cô đang lướt trên mặt đất. Cô tiến đến, bắt tay Nam, nụ cười ấm áp như ánh nắng sa mạc: "Nam, thật vui được gặp lại anh ở Wadi Rum. Sân bay mang tên tôi rất vinh dự được hỗ trợ AstroViet trong việc huấn luyện những phi công trẻ như Stefano. Chúng tôi tự hào là một phần của giấc mơ không gian này." Giọng cô nhẹ nhàng, mang âm hưởng của sự chân thành xen lẫn chút kiêu hãnh của hoàng gia.

Nam đáp lại, giọng thân thiện nhưng không kém phần trang trọng: "Rajwa, cảm ơn cô và vua Hussein đã đặt niềm tin vào AstroViet. Sân bay này không chỉ là một công trình kỹ thuật, mà còn là biểu tượng của sự hợp tác, đưa chúng ta tiến gần hơn đến các vì sao." Anh nghiêng đầu, quan sát cô. Rajwa hôm nay trông đặc biệt rạng rỡ, ánh nắng chiếu lên làn da mịn màng, làm nổi bật vẻ đẹp quý phái mà vẫn gần gũi. Họ cùng bước vào tháp điều khiển, một căn phòng rộng với những bức tường kính trong suốt, mang đến tầm nhìn bao quát đường băng và bầu trời xanh thẳm. Các màn hình lớn hiển thị dữ liệu chuyến bay, từ tốc độ đến góc nghiêng của AstroPod, trong khi các kỹ sư Jordan và AstroViet trao đổi qua tai nghe, giọng nói đều đều nhưng đầy quyền uy.

Stefano, trong buồng lái, kiểm tra lần cuối qua màn hình camera. Cậu hít một hơi sâu, đeo găng tay phi công, ngón tay lướt nhẹ trên bảng điều khiển như một nghệ sĩ chơi piano. Anh khởi động hệ thống, tiếng động cơ AstroPod gầm lên, rung động cả không gian, một luồng khói trắng bốc ra từ đuôi tàu, như một dải lụa bay trong gió sa mạc. Tàu lướt nhẹ trên đường băng, rồi lao vút lên trời, cắt qua không gian như một mũi tên bạc. Những dãy núi đá đỏ của Wadi Rum lùi dần phía dưới, trở thành một bức tranh nhỏ bé trong tầm nhìn. Rajwa vỗ tay, đôi môi cong lên đầy phấn khích: "Nam, cậu ấy bay thật tuyệt! Mượt mà, tự tin, như một phi công kỳ cựu." Nam mỉm cười, cảm giác tự hào dâng lên trong lồng ngực: "Stefano có tiềm năng lớn, Rajwa. Cậu ấy sẽ sớm trở thành trụ cột của AstroViet."

Họ đứng cạnh nhau, quan sát màn hình hiển thị quỹ đạo bay của Stefano. AstroPod lượn vòng trên bầu trời, ánh bạc lấp lánh dưới nắng, tạo nên một cảnh tượng ngoạn mục. Nam nghiêng người, thì thầm vào tai Rajwa, giọng trầm đầy ẩn ý: "Cô vẫn quyến rũ như lần đầu chúng ta gặp, Rajwa. Có lẽ sa mạc làm cô thêm phần rực rỡ." Rajwa đỏ mặt, khẽ quay đi, nhưng nụ cười trên môi không giấu được sự thích thú: "Nam, anh vẫn táo bạo như xưa. Cẩn thận, ở đây tai mắt nhiều lắm." Giọng cô vừa cảnh báo vừa trêu đùa, như thể đang thách thức anh.

Nam cười nhẹ, cảm nhận không khí giữa họ dần nóng lên. Anh đặt tay lên ghế của Rajwa, ngón tay khẽ chạm vào cánh tay cô, cảm nhận làn da mềm mại qua lớp lụa mỏng. Rajwa khẽ run, nhưng không đẩy tay anh ra. Cô nghiêng người, thì thầm: "Nam, anh không sợ bị phát hiện sao?" Anh đáp, giọng thấp: "Rajwa, tôi biết cách giữ bí mật." Không khí trong tháp điều khiển bỗng trở nên căng thẳng, không phải vì chuyến bay của Stefano, mà vì sự khao khát lặng lẽ bùng lên giữa hai người. Tiếng động cơ AstroPod từ xa vang vọng, như một lời nhắc nhở rằng thời gian của họ đang trôi qua, nhưng dục vọng thì không thể kìm nén.

Khi AstroPod của Stefano lướt qua bầu trời, cắt qua những đám mây trắng mỏng như lụa, không gian trong tháp điều khiển trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng rì rì của máy móc và giọng nói đều đều của các kỹ sư qua loa. Nam và Rajwa đứng gần nhau, ánh nắng xuyên qua cửa sổ kính lớn, chiếu lên khuôn mặt cô, làm nổi bật đường nét thanh tú, đôi môi mọng đỏ, và làn da mịn màng như ngọc trai. Nam lén luồn tay xuống dưới gầm bàn điều khiển, ngón tay chạm vào đùi Rajwa qua lớp váy lụa mỏng, cảm nhận sự mềm mại và hơi ấm của làn da cô. Rajwa giật mình, quay sang, thì thầm gấp gáp: "Nam, anh điên rồi! Có người ở đây!" Nhưng giọng cô run rẩy, không phải vì tức giận, mà vì sự kích thích bất ngờ đang lan tỏa khắp cơ thể.

Ngón tay Nam trượt sâu hơn, luồn qua lớp vải, chạm vào lồn cô, cảm nhận hơi ấm và sự ướt át dần lan tỏa. Anh khéo léo vuốt ve, ngón tay di chuyển chậm rãi, như thể đang khám phá từng đường nét bí ẩn. Nước lồn chảy ra, thấm ướt ngón tay anh, và Rajwa cắn môi, cố kìm tiếng rên, đôi tay siết chặt thành ghế, móng tay bấm sâu vào lớp da bọc. Cơ thể cô run lên từng đợt, đầu ngửa ra sau, mái tóc nâu óng ánh bung khỏi búi, xõa xuống vai như một thác nước. Cô đạt cực khoái, tiếng thở hổn hển xen lẫn tiếng rên khe khẽ, cơ thể cong lên, đôi môi hé mở, để lộ hơi thở nóng bỏng. "Nam... anh... dừng lại..." cô thì thầm, nhưng giọng yếu ớt, như thể đang đầu hàng trước dục vọng.

Nam mỉm cười, rút tay ra, ngón tay ướt át lấp lánh dưới ánh sáng mờ nhạt. Anh đưa ngón tay lên môi, liếm nhẹ, cảm nhận vị ngọt ngào của Rajwa, rồi thì thầm: "Rajwa, cô không cưỡng lại được tôi. Tôi biết cô muốn điều này." Rajwa, vẫn còn thở hổn hển, nắm lấy cổ tay anh, ánh mắt bùng cháy dục vọng: "Đi theo tôi, ngay bây giờ. Tôi không thể chờ thêm nữa." Cô đứng dậy, kéo anh ra khỏi tháp điều khiển, bước nhanh qua hành lang lát đá cẩm thạch, giày cao gót của cô gõ nhịp trên sàn, tạo thành những âm thanh gấp gáp. Họ dừng trước một nhà vệ sinh nhỏ dành cho nhân viên cấp cao, cánh cửa gỗ bóng loáng với ổ khóa vàng sáng. Rajwa mở cửa, đẩy Nam vào trong, đóng sập cửa lại, khóa kêu "cạch" trong không gian tĩnh lặng.

Bên trong, ánh sáng từ đèn trần mờ nhạt, chiếu lên gương mặt đỏ ửng của Rajwa, làm nổi bật vẻ đẹp quý phái xen lẫn sự hoang dại. Nhà vệ sinh nhỏ hẹp, với bồn rửa bằng đá cẩm thạch, gương lớn treo trên tường, và mùi nước hoa thoang thoảng hòa lẫn với không khí khô nóng của sa mạc. Rajwa đẩy Nam vào tường, đôi tay run run cởi áo sơ mi của anh, để lộ lồng ngực rắn chắc, cơ bắp săn chắc dưới ánh sáng yếu ớt. "Nam, anh làm tôi phát điên," cô thì thầm, giọng run rẩy, đôi tay lướt qua ngực anh, cảm nhận từng đường nét cơ thể. Nam kéo váy cô xuống, lớp lụa xanh lam trượt khỏi cơ thể, để lộ làn da mịn màng, đôi chân thon dài, và đường cong hoàn hảo. Anh hôn lên cổ cô, môi lướt nhẹ, xuống ngực, ngậm lấy núm vú, khiến Rajwa rên khẽ, đôi tay bấu chặt vào vai anh, móng tay cắm sâu vào da thịt.

Rajwa quỳ xuống, cởi thắt lưng Nam, kéo quần xuống, để lộ dương vật cương cứng, dài 20 cm, nổi rõ những đường gân. Cô vuốt nhẹ, cảm nhận sự nóng bỏng và rắn chắc, rồi thì thầm: "Nam, tôi nhớ cảm giác này. Anh luôn làm tôi khao khát." Cô ngậm dương vật anh vào miệng, lưỡi xoay tròn, mút mạnh, khiến Nam rên lên, tay bám vào bồn rửa để giữ thăng bằng. Nước miếng cô chảy xuống, lấp lánh trên sàn đá lạnh. Nam kéo cô đứng dậy, nâng cô lên, đặt cô ngồi trên bồn rửa, đôi chân cô dang rộng, lồn ướt át lộ ra, lấp lánh dưới ánh đèn. Anh hôn cô, lưỡi quấn quýt, trong khi tay kích thích lồn cô, ngón tay trượt vào, cảm nhận sự chặt khít và nước lồn chảy ra không ngừng.

Nam đâm dương vật vào lồn cô, chậm rãi, cảm nhận từng chút một sự thắt chặt. Rajwa rên lớn: "Nam, mạnh hơn, tôi muốn anh sâu hơn!" Anh đẩy mạnh, mỗi cú thúc khiến cơ thể cô rung lên, đầu ngửa ra sau, tóc bết mồ hôi dính lên trán. Nước lồn chảy xuống, nhỏ giọt trên sàn, hòa lẫn với tinh trùng khi Nam đạt cực khoái lần đầu, bắn mạnh vào trong cô. Rajwa siết chặt anh, đạt cực khoái, cơ thể run rẩy, móng tay cào lên lưng anh, để lại những vết đỏ. "Nam, anh... tuyệt vời..." cô thở hổn hển, giọng đứt quãng. Anh không dừng lại, tiếp tục đẩy, thay đổi tư thế, nâng một chân cô lên, đâm sâu hơn, khiến cô rên to hơn, tiếng vang vọng trong không gian chật hẹp.

Họ đổi tư thế, Nam đứng sau, Rajwa chống tay vào bồn rửa, nhìn vào gương, thấy hình ảnh hai cơ thể quấn lấy nhau. Anh hôn lên gáy cô, tay vuốt ve ngực, kích thích núm vú, trong khi dương vật ra vào liên tục, mỗi cú đẩy mạnh mẽ, làm cô đạt cực khoái lần nữa. Nước lồn và tinh trùng chảy xuống, tạo thành những vũng nhỏ trên sàn. Rajwa thì thầm: "Nam, tôi không chịu nổi... anh làm tôi điên mất..." Anh đáp, giọng trầm: "Rajwa, cô là của tôi, ngay lúc này." Họ tiếp tục, đổi sang tư thế cô ngồi trên anh, trên sàn đá lạnh, cô nhún nhịp nhàng, cơ thể lướt lên xuống, tiếng da thịt va chạm hòa lẫn tiếng thở hổn hển.

Thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại dục vọng mãnh liệt và sự lén lút đầy kích thích. Họ đạt cực khoái liên tục, cơ thể ướt đẫm mồ hôi, tóc Rajwa xõa rối, dính vào má và cổ. Nam hôn cô, cảm nhận vị mặn của mồ hôi và sự ngọt ngào của môi cô. Tiếng động cơ AstroPod từ xa vang lên, ngày càng lớn, rồi đột nhiên vụt tắt. Nam dừng lại, thở nặng nhọc: "Rajwa, Stefano hạ cánh rồi." Cô gật đầu, mắt nhắm hờ, vẫn còn đắm chìm trong dư âm: "Nam... chúng ta phải dừng lại." Họ lau sạch cơ thể bằng khăn giấy, Nam giúp Rajwa chỉnh lại váy, vuốt tóc cô, cảm nhận sự mềm mại của những lọn tóc nâu. Cô nhìn vào gương, buộc lại tóc, thì thầm: "Nam, bí mật này chỉ có chúng ta biết. Đừng để ai phát hiện." Nam hôn trán cô, giọng trầm: "Rajwa, như mọi lần. Tôi luôn biết giữ bí mật." Họ kiểm tra lại quần áo, đảm bảo không để lại dấu vết, rồi mở cửa, bước ra hành lang như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nam và Rajwa bước ra hành lang lát đá cẩm thạch, không khí mát lạnh làm dịu đi cơ thể còn nóng bỏng của họ. Họ bắt gặp Stefano đứng cách đó vài mét, mồ hôi lấm tấm trên trán, bộ đồng phục phi công hơi nhăn sau chuyến bay căng thẳng. Cậu vừa cởi mũ bảo hộ, mái tóc vàng rối bù, nhưng nụ cười rạng rỡ cho thấy sự thành công của chuyến bay. Nhận ra Rajwa, Stefano cúi đầu, giọng đầy tôn kính: "Nữ hoàng Rajwa, cảm ơn cô đã đến xem tôi bay. Chuyến bay thật tuyệt vời, tôi cảm giác như mình đã chinh phục bầu trời!" Rajwa mỉm cười, giọng dịu dàng và trang nhã: "Stefano, cậu làm rất tốt. Tôi tin cậu sẽ sớm trở thành một phi công xuất sắc của AstroViet. Hoàng gia Jordan tự hào được hỗ trợ cậu." Cô khẽ gật đầu, bước đi với dáng vẻ thanh lịch, chiếc váy lụa xanh lam phấp phới, như thể chưa từng có khoảnh khắc điên cuồng trong nhà vệ sinh.

Khi Rajwa khuất dạng sau góc hành lang, Stefano quay sang Nam, giọng hạ thấp, mang theo chút ngượng ngùng nhưng thẳng thắn: "Nam, tôi biết anh và nữ hoàng Rajwa làm gì trong nhà vệ sinh. Tôi không ngốc, tôi thấy hai người vội vã đi vào đó." Anh ta dừng lại, xoa tay, như thể đang cân nhắc lời nói, khuôn mặt đỏ lên vì ngượng. Nam, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, đặt tay lên vai cậu, giọng trầm và thân thiện: "Stefano, cậu muốn nói gì? Cứ thẳng thắn, chúng ta là người một nhà." Stefano hít một hơi sâu, ngẩng lên, giọng ngập ngừng nhưng quyết tâm: "Nam, tôi... tôi vẫn là trai tân. Tôi muốn anh giúp tôi tìm một người phụ nữ để... thỏa mãn dục vọng. Tôi biết anh có nhiều mối quan hệ, anh có thể giúp tôi, đúng không? Tôi muốn cảm nhận điều đó, như anh."

Nam quan sát Stefano, cảm nhận được sự chân thành và khao khát của chàng trai trẻ. Anh nghĩ đến những ngày đầu của chính mình, khi sự tò mò và ham muốn tuổi trẻ từng khiến anh liều lĩnh. Anh gật đầu, nở nụ cười nhẹ: "Stefano, tôi hiểu. Tôi sẽ tìm cách giúp cậu, nhưng phải kín đáo. Cậu cứ tập trung vào việc huấn luyện, để tôi lo việc này. Nhưng nhớ, phải biết kiểm soát bản thân, được chứ? Cuộc sống không chỉ có dục vọng, mà còn là trách nhiệm." Stefano thở phào, nụ cười rạng rỡ trở lại, đôi mắt sáng lên vì biết ơn: "Cảm ơn anh, Nam. Tôi biết anh là người đáng tin. Tôi sẽ không làm anh thất vọng, trong huấn luyện hay bất cứ việc gì."

Nam vỗ vai cậu, cảm giác như một người anh cả đang dẫn dắt đàn em. Anh lấy điện thoại, nhắn tin cho Beatrice: "Stefano vừa hoàn thành chuyến bay đầu tiên, rất xuất sắc. Chuẩn bị đến Jordan xem con nhé, cậu ấy đang tiến bộ vượt bậc." Anh nhìn ra xa, nơi những dãy núi đá đỏ của Wadi Rum hòa quyện với bầu trời xanh thẳm, cảm nhận sự rộng lớn của thế giới và tham vọng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip