CHAP 8

{ Xin lỗi mọi người, Au ngâm cái Fic này lâu đến vậy, giờ Au sẽ tíêp tục nó. Mong mọi người không quên nó. *cúi đầu* }

-         Jung à, sao Jung ăn mặc kín đáo vậy? – Jiyeon bực tức ngồi thẳng người lên khi đang ở quán ăn. Eunjung đang ngồi ăn ngon lành vội bỏ miếng piza xuống nhìn qua nhìn lại.

-         Này, sao em lại cáu lên như vậy? Ở đây có nhiều người đó.

-         Bực mình hôm sau mặc quần short mà đi.

-         Lúc biểu diễn mặc quần short nhiều rồi, giờ unnie thích mặc quần dài thui. Mà sao em lại vậy?

-         Lúc biểu diễn chỉ được nhìn thui, có sờ được đâu. *á khẩu*. Lúc nào cũng mặc quần dài không làm ăn được gì hết. – Câu nói của Jiyeon làm Eunjung đơ miệng nhìn con bé trăn trối.

-         Vậy … hóa ra nãy giờ em để tay lên đùi Jung là vì chuyện này á hả?

-         Hứ, cả tháng nay giờ mới được đi riêng mà ăn mặc cứ như ăn trộm.

-         Ha ha ha, tưởng chuyện gì, thôi bữa nay “sờ” đỡ cái quần đi hôm sau unnie sẽ rút kinh nghiệm. – Bực tức Jiyeon bấu mạnh vô cái quần jean Eunjung đang mặc. - Á, em làm vậy có vết thâm sao unnie mặc quần short được.

-         Kệ, như vậy càng đẹp. – Biến thái. (o.0)

-         Her, tâm hồn em ngộ nghĩnh quá ha. – Eunjung đút một miếng piza cho Jiyeon, tay còn lại đan chặt vào tay con bé.

-         Thôi về đi, em hết hứng rồi.

-         Ừ thì về vậy.

Jiyeon rút tay ra khỏi tay Eunjung và bỏ đi trước, báo hại Eunjung phải chạy theo vấp chân bàn suýt thì vồ ếch.

< Có gì đâu mà con bé giận dữ vậy ta? Tối về ta cho sờ thoải mái, cho sờ rụng tay luôn. > ENJUNG’s POV~

Nghĩ thế thôi nhưng Eunjung không muốn lãng phí thời gian nghỉ ngơi chỉ vì một chuyện lãng xẹt này.

-         Em à, chờ unnie với. – Eunjung cố gắng ghì lấy eo con bé khi nó đòi gỡ tay ra.

-         Tránh ra!

-         Em à! ( ngọt quá ) Mình đi khu giải trí chơi đi. Em không đi thì uổng đó. – Nói bằng cái giọng aygoo hết sức có thể.

-         Có ai nói không đi đâu, lấy xe đi.

-         He he, xin mời nữ hoàng. – Eunjung mở cửa xe cho Jiyeon rồi nhìn qua nhìn lại. – Em à, chờ Jung tí nha.

Chạy đi đâu đó một lát, Eunjung quay lại với mấy gói đồ ăn nhanh cho Ji cưng của cô.

Giờ thì cả hai cũng đã đến công viên, không phải ngày nghỉ mà mọi người chơi ở đây cũng nhiều quá. Choàng vai Jiyeon đứng trước khu công viên nước, Eunjung không thể ngậm miệng lại được và lỡ miệng thốt lên một câu: “Thích quá!”

-         Thích thật, không biết có ai nhận ra mình không? – Jiyeon cũng đồng tình với Eunjung mà không để ý thực chất là con người này thích cái gì mà đến nỗi hoa cả mắt, miệng không ngậm lại được.

-         Nhanh lên nào, vào thay đồ đi. – Eunjung kéo tay Jiyeon đi thật nhanh, cô không thể chờ lâu hơn được nữa rồi.

-         Đồ đâu mà thay?

-         Đây này, lúc nãy Jung mua. – Eunjung giơ giơ hai bộ đồ thun ngắn lên - Jung muốn nghịch nước ngay bây giờ. ( Mặc dù cô ta rất chi là sợ nước.)

-         Nghịch nước hay là ra giỡn với mấy em chân dài ngoài kia? – Ánh mắt hình viên đạn. ( Ji ơi, sao mà em tài thế. Unnie phục em rùi đấy, em hiểu người yêu em quá. Chị đây cũng hiểu. Ha ha. )

-         Đâu … đâu có.– Trúng tim đen rồi nàng ơi. Một công đôi việc hén, vừa dụ được người yêu, vừa được ngắm người yêu, lại còn vừa được dòm ngó mấy cô chân dài nữa. Ôi daebak!!! – Chẳng phải Jung đã có một cặp chân dài không ai địch lại bên cạnh đây sao. – Giả vờ nịnh nọt vỗ vỗ mông con người ta.

-         Được rồi, đi thôi.

Vừa bước ra khỏi phòng thay đồ, cả hai chạy ù ra, trong khi Jiyeon khựng lại quay một vòng thích thú thì họ Ham kia đã lao tới đứng sát bên mép hồ. Hơi cúi người xuống, đưa hai tay lên trán để tầm nhìn đỉnh hơn, há hốc mồm cười toe toét, thiếu điều nước chưa chảy từ miệng ra. Nếu Jung mà biết bơi, đảm bảo giờ Jung đang lặn luôn xuống dưới đáy hồ mà lượn lờ với mấy cặp chân dài đang ngâm dưới nước rồi.

-         Úi, sao tối thui zậy?

-         Nhìn cái gì ở đó? Ở đây cơ mà. – Không ai khác đó chính là Ji, con bé sau khi quay xong thấy thằng chồng đang mơ mộng ngoài kia nên tới bịt mắt con Cáo lại.

-         Ơ, Jung chỉ muốn tìm chỗ thoáng cho em xuống chơi thui. – Jung gỡ tay Ji ra quay lại cười hề hề.

-         Lại ghế nằm đi. Ơ có kem chống nắng này.

-         Ứ, em không xuống hả? Ở … Ở chỗ kia đẹp kìa. – Mặt con Cáo phụng phịu ngố hết cỡ, hụt hẫng vì không được như ý đồ đây mà.

-         Lại đây, thoa kem cho em. – Nói rồi Ji nằm xuống ghế xếp, Jung cũng lon ton chạy lại lấy tuýp kem trong giỏ ra xoa xoa lên cánh tay Ji.

Đang xoa được nửa chừng thì hình như có ai đó nhận ra hai đứa, chỉ chỉ trỏ trỏ rồi hét toáng lên, chụm lại nhảy nhảy. Ji thấy thế liền ngồi bật dậy, Jung thì giả vờ xoa xoa kem lên tay mình. Muốn giữ hình tượng đây mà. Bây giờ thì cái chỗ ngồi của hai đứa nó bị bu đông đen, toàn là con gái không nữa chứ. Mà sao chỉ có ba bốn người là bu Ji thui, còn lại đang ôm ôm, sờ sờ, chụp chụp với Jung thui. Jung khoái lắm nên cứ đứng nhe răng cười toe, choàng vai bá cổ cô này cô kia chụp chụp, bắt tay. Cáo đâu có biết là Ji đang dần biến thành khủng long lai, nhìn cái dáng của Jung lúc này nó chỉ muốn phát hỏa, phun một cái cho cả đám đen thui thôi. Thật khó khăn để chen vào.

-         EUNJEONG IS MINE!!!! – Jiyeon vừa hét to vừa nắm tay cái con người đang phởn đó lôi đi xềnh xệch. Mọi người có lẽ vì tiếng hét đó mà khựng lại đôi chút nhưng rồi vẫn cứ bám riết lấy Jung ộp pa vào tận phòng thay đồ của con nhỏ. Thế đấy, làm idol ai bảo sướng chứ, một ngày hẹn hò thoải mái cũng không được.

-         Vâng, hẹn gặp lại mọi người nhé! – Đến giờ phút sinh tử mà Jung ộp pa vẫn cố làm Jung ộp pa cho bằng được.

-         Được rồi thử gặp lại xem, unnie sẽ thành gấu trúc đấy.

“ RẦM!!!” cách cửa xe bị dập mạnh một cách không thương tiếc. Bên cạnh đó là cái mặt cắt không còn giọt máu và đang tỏ ra hối lỗi, Jung sắp khóc đến nơi rồi. ( Dạng như vậy)

-         Em à, em lại sao nữa vậy. Em đừng làm Jung tủi thân.

-         Cái gì?!? Ai mới là người tủi thân đây?

-         Jung chỉ là thân thiện với fan thui mà. – Một giọt nước ứ trên khóe mắt.

-         Thân thiện có cần phải ôm eo, cọ má, nắm tay, cười không thấy tui không hả?

-         Có vậy sao, Jung không có để ý. – Giọt nước đó bắt đầu rơi ra. (0.o)~

-         Ai làm gì mà khóc! – Jiyeon gắt lên khi nhìn thấy cái kiểu tiu nghỉu đáng thương đó của Jung và lấy nhanh mẫu khăn giấy quẳng vào lòng bàn tay nó. Nói thật con bé buồn cười lắm nhưng đang giận nên cố gắng kiềm chế.

-         Còn không lái xe đi, định chờ mấy người lúc nãy chạy đến đây sao?

Jung lau vội giọt nước mắt rồi xịu mặt quay lại lái xe đi. 3 phút sau “…hức … hức…”

-         Trời ơi gì nữa đây? – Ji chán nản nhìn qua Jung đang dùng một tay dụi dụi mắt.

-         Không … hức… không có … hức …gì… hức…

-         Muốn chết sao? Ai lại lái xe như thế? Tấp xe vào lề đi rồi muốn làm gì thì làm, tôi còn trẻ lắm, chưa muốn chấm dứt tuổi thọ khi chưa tròn 20 đâu. - Nói thế thôi chứ con bé mủi lòng rồi.

-         Hức … hức…. – tự nhiên Jung khóc to hơn và dạt xe vào lề đường.

-         Nè, lau đi. Đã ai làm gì đâu mà như thế. – Ji dịu giọng.

-         Jung … hức … Jung xin lỗi … hu hu … - Eunjung cúi đầu để tóc che đi khuôn mặt mình. Một tay rụt rè nhận lấy khăn giấy từ người yêu, tay còn lại vẫn dụi dụi mắt, nhìn mà thấy thương.

-         Quay qua đây coi, nín đi. Khóc gì mà khóc. – Ji nhẹ nhàng đẩy mặt Jung qua phía mình rồi lấy khăn giấy lau khuôn mặt đang tèm nhem nước mà cố nén cười. – Như con nít ấy, thôi nín đi, em thương.

-         Hu hu hu …

Ji nói thế chẳng khác nào làm “con nít” được nước mà làm nũng sao, như ở đây chẳng hạn ( Au nhanh tay chỉ thẳng vào Jung), Jung đang gục đầu vào lòng Ji mà khóc, lại được Ji vuốt tóc nữa chứ. ( Ji ơi, Au cũng muốn *dụi dụi*)

-         Aigoo, dễ thương quá đi nè. - Ji nâng mặt Jung lên hôn cái chóc vào đôi môi chu chu đang dỗi hờn tủi thân kia.

Ừ tủi quá, ai mà tủi như cô thì đều thích cả đấy. Vừa được gái đẹp bu bu giờ lại được người yêu dỗ dành nữa chứ. Tôi phục cô rồi đấy, cô diễn giỏi quá. ( Jung: E hèm, im đi.)

-         Hức … từ sáng giờ mất nguyên một buổi mà chẳng đi đâu cho ra hồn, giờ mình đi xem phim đi. – Jung mới được hôn một cái là ngồi bật dậy tươi rói ngay.

-         Ừ. – Ji mỉm cười đầy yêu thương. Yêu nó quá nên để nó đổi ngược tình thế một cách dễ dàng như vậy chứ. ( Ji ơi, cho chị rút lại câu nói lúc nãy nhé. Câu này nè: “Unnie phục em rùi đấy, em hiểu người yêu em quá.” Haizz, tóm lại là em vẫn còn quá non nớt với tình yêu của con Cáo già giả nai tơ này rùi em ạ. *lắc đầu* )

-         Let’s go! – Jung cười toe toét và thẳng tiến tới địa điểm mới, là rạp chiếu phim.

-         Ở đây sẽ không còn ai nhận ra mình đâu em. – Gật gật đầu, nó cầm sấp vé quạt quạt vào người.

-         Đừng nói là Jung mua hết vé của mấy bộ phim một lúc nhé? – Ji nhìn sấp vé trên tay nó mà hoảng.

-         Ừ. Jung mua vé 4 bộ phim, bây giờ là 1h chiếu tới bộ cuối vào 21h45 đêm nay.

-         Trời, định vô đây vừa xem vừa ăn ngủ luôn hả?

-         Ừ, có sao đâu. Đi nào kẻo lát người ta đến là khó chen vào. Em đưa Jung cầm nước uống cho. *hăng hái*

Ổn định chỗ ngồi tại ghế vip hàng đầu ( có thể vừa ngồi, thích thì nằm luôn cũng được), bấy giờ rạp phim cũng đã nghẹt kín người. Công nhận là không ai nhận ra họ thật, thoải mái quá đi. Bộ phim bắt đầu chiếu, cả hai chăm chú xem, cười vui vẻ, tựa đầu vào vai nhau, nhai nhai, uống uống, nắm tay nhau, nhìn nhau đầy âu yếm, đấy là JiJung ở bộ phim đầu.

-         Jung ơi, đi mua nước với đồ ăn đi. Hết rồi nè.

-         Nhanh vậy, Jung mới mua vô một đống mà.

-         Nhưng hết rồi, đi đi. Nhanh vô coi với em.

Đi ra, đi vô mua đồ ăn, nhai nhai, cười cười. Là JiJung nửa bộ phim thứ hai. Một nhai nhai, cười cười, một im lặng, gật gật. Đấy là Ji Jung nửa còn lại của bộ phim thứ hai.

-         Jung ơi, Jung! – đụng nhẹ.

-         Hở? – Giật mình.

-         Jung ngủ hở?

-         Không, Jung đang tập trung mà. – Cố rướn người ngồi lại đàng hoàng.

-         Vậy Jung đi mua thêm đi.

-         Lại hết nữa rồi hả . 10 phút trước …

-         Nói nhiều quá!

-         Ừm … - Ngậm ngùi đứng lên.

Ôm ôm, tựa đầu vào vai người bên cạnh, chùi chùi, quẹt quẹt, há mỏ, ngửa cổ => là một người. Nhai nhóp nhép, ríu ríu mắt, ngáp ngáp, dụi dụi mắt => là người thứ hai ở đầu bộ phim thứ ba. 5 phút sau: chụm đầu vào nhau, há mỏ, chèo queo, z … z … z …, là Ji Jung từ bộ phim thứ ba đến hết bộ phim thứ tư.

-         Cháu ơi, hai cháu ơi.

-         Ơ, ừm … *dụi dụi* Có chuyện gì vậy ạ? – Jung ngố.

-         Hết phim rồi, rạp đóng cửa, tôi định kêu từ lúc nãy nhưng thấy hai cháu ngủ ngon quá nên dọn dẹp xong mới kêu.

-         Ấy chết, xin lỗi cô ạ. Giờ này chắc trễ lắm rồi, bọn cháu xin lỗi ạ.

-         Không sao, gọi bạn cháu dậy đi. 22h45 rồi đó.

-         Nhanh vậy ạ, cháu mới chợp mắt đây mà. - ( Phải rồi mới lúc 16h á Jung.) – Ji ơi, dậy thôi em, khuya rồi em. – Jung cố lay con bé để nó tỉnh.

-         Ưm … Xê ra. Đang ngủ mà …. Làm gì vậy? … chẹp chẹp…

-         Dậy nào Ji. – Jung e ngại nhìn cô dọn vệ sinh.

-         Ưm … Đã bảo tránh ra … đạp cho cái bây giờ … Ưm... – Cô dọn vệ sinh không nhịn được cười với cái dáng to xác mà y hệt trẻ con của Ji lúc bấy giờ, cũng may cô không biết hai đứa là Ai Đồ đấy, chứ không thì mất mặt quá.

-         Hì, xin lỗi cô ạ, em con rất ít khi ngủ *quơ quơ tay* nhưng một khi đã ngủ thì khó mà kêu dậy. Vậy đó. Hề hề.

Không còn cách nào khác Jung gắng hết sức, loạng choạng cõng con bé ra xe.

-         Ây da, ăn cái gì mà nặng dữ vậy nè, cõng xịt khói.

( Au: Nhìn lại mình đi, cũng chả khác mấy đâu, toàn đùi mỡ không ấy chứ, có khi con bé còn nhẹ hơn bà chị đấy.

 Jung nhìn lại: À, ừ. Jung sẽ giảm cân.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip