Chương 11: "Lựa Chọn Cuối Cùng"
Tình yêu là một hành trình không ngừng thử thách. Có những khoảnh khắc, chúng ta tưởng chừng đã nắm chắc trong tay, nhưng rồi bất ngờ bị cuốn đi bởi những cơn sóng dữ của cuộc sống. Viên Nhất Kỳ và Tỉnh Lung, hai người vốn đã vượt qua bao sóng gió, lại một lần nữa đứng trước ngã ba đường. Liệu tình yêu của họ có thể vững vàng đi qua những thử thách lần này, hay mọi thứ sẽ lại tan vỡ trong phút chốc?
Ngày hôm sau, Tỉnh Lung quyết định sẽ dành thời gian cho Viên Nhất Kỳ, không chỉ để giải quyết công việc mà còn để lấy lại những gì anh đã đánh mất – tình yêu và sự gần gũi với cô. Anh đến tìm cô sau khi kết thúc cuộc họp quan trọng về dự án, nơi mọi người đều nhận thấy sự căng thẳng và mệt mỏi trên gương mặt anh.
Viên Nhất Kỳ đứng ở bên cửa sổ, nhìn ra ngoài với vẻ mặt trầm tư. Cô không quay lại nhìn khi nghe tiếng bước chân của Tỉnh Lung.
– "Em sao vậy?" – Tỉnh Lung lên tiếng, bước đến gần cô.
Nhất Kỳ không trả lời ngay lập tức. Cô nhìn ra ngoài, dường như tìm kiếm một sự an yên mà giờ đây cô không thể có. Sau một lúc im lặng, cô quay lại nhìn anh, trong đôi mắt là sự quyết đoán lạ thường.
– "Tỉnh Lung, em không thể tiếp tục đứng bên anh như thế này nữa."
Tỉnh Lung cảm thấy một cơn chấn động nhẹ trong lòng. Anh không muốn nghe những lời đó, nhưng trái tim anh cũng hiểu, điều này sẽ đến. Công việc, trách nhiệm, và cả những ngày tháng không có anh bên cạnh cô đã tạo ra khoảng trống mà anh không thể nào lấp đầy.
– "Anh hiểu, Nhất Kỳ. Nhưng đừng rời xa anh. Anh sẽ làm tất cả để chúng ta có thể vượt qua những khó khăn này."
Nhất Kỳ nhìn vào mắt anh, rồi thở dài.
– "Em yêu anh, Tỉnh Lung. Nhưng yêu không có nghĩa là sẽ hy sinh mọi thứ. Em không thể mãi mãi đứng bên anh mà cảm thấy mình bị bỏ lại phía sau."
Tỉnh Lung không thể phản bác. Anh biết, cô đã đúng. Anh đã quá mải mê với công việc, và để cô một mình đối mặt với sự cô đơn. Anh nhìn cô, bàn tay anh bất giác nắm lại.
– "Anh sẽ thay đổi. Anh hứa, em sẽ không phải một mình nữa."
Cả hai đứng đó, trong không gian tĩnh lặng, nhưng có một thứ gì đó đã thay đổi trong ánh mắt của họ. Nhất Kỳ không biết liệu mình có thể tiếp tục tin vào lời hứa ấy hay không, nhưng cô cảm nhận được một sự thay đổi từ anh. Chỉ có điều, trong lòng cô vẫn còn quá nhiều hoài nghi.
Ngày hôm sau, Viên Nhất Kỳ bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Duật Minh. Cô không muốn nghe, nhưng một phần trong cô lại không thể từ chối. Có lẽ, sâu thẳm trong lòng, cô vẫn cần một lời giải thích từ anh.
Khi cô gặp anh tại quán cà phê quen thuộc, Duật Minh không có vẻ gì là bối rối. Ánh mắt anh trầm tĩnh, nhưng không giấu nổi sự quan tâm dành cho cô.
– "Nhất Kỳ, em đang suy nghĩ về điều gì vậy?" – Duật Minh hỏi, giọng nói vẫn đầy ấm áp, như thể không có gì thay đổi.
Viên Nhất Kỳ không trả lời ngay. Cô cầm tách cà phê, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, như tìm kiếm một câu trả lời mà chính cô còn không biết mình cần gì.
– "Em đã quyết định rồi." – Cô cuối cùng lên tiếng, nhưng ánh mắt không hề nhìn vào Duật Minh. – "Em sẽ tiếp tục với Tỉnh Lung. Nhưng em không thể phủ nhận rằng anh đã giúp em rất nhiều trong quãng thời gian khó khăn vừa qua."
Duật Minh không ngạc nhiên trước lời nói của cô. Anh biết, dù sao thì, Nhất Kỳ vẫn là người rất lý trí. Mối quan hệ của họ đã qua lâu rồi, nhưng tình cảm anh dành cho cô vẫn không thay đổi. Anh khẽ mỉm cười, một nụ cười pha chút buồn.
– "Anh hiểu. Anh chỉ muốn em hạnh phúc, Nhất Kỳ. Dù bên ai, anh cũng mong em có thể tìm thấy sự bình yên."
Cô nhìn vào đôi mắt anh, có gì đó trong lòng thắt lại. Duật Minh luôn là người hiểu cô, dù đã qua bao nhiêu năm. Nhưng cô biết, mối quan hệ này không thể quay lại. Cô cần phải tiếp tục, dù phía trước sẽ là những thử thách không dễ dàng.
Sau cuộc gặp với Duật Minh, Viên Nhất Kỳ cảm thấy như mình vừa cởi bỏ một gánh nặng trong lòng. Cô trở lại với công việc, nhưng trong đầu vẫn vang vọng câu nói của Tỉnh Lung: "Anh sẽ thay đổi."
Những ngày tiếp theo, họ đã có thể cùng nhau chia sẻ nhiều hơn. Tỉnh Lung không còn chỉ sống trong thế giới công việc nữa, anh dành nhiều thời gian hơn cho cô, lắng nghe cô nói về những cảm xúc mà cô chưa bao giờ thổ lộ.
Nhất Kỳ nhìn thấy một Tỉnh Lung khác, một người sẵn sàng đặt cô lên hàng đầu, nhưng liệu anh có thể giữ lời hứa trong những ngày tháng bận rộn phía trước?
Một ngày nọ, trong lúc cùng nhau đi dạo, Tỉnh Lung nắm tay cô, rồi nói:
– "Em đã quyết định rồi, Nhất Kỳ. Anh sẽ không để công việc chia cách chúng ta nữa. Em là tất cả đối với anh."
Nhất Kỳ mỉm cười, nhưng trong lòng lại có sự lo lắng không tên. Cô yêu anh, nhưng liệu tình yêu của họ có đủ mạnh để vượt qua tất cả không? Cô không thể nào chắc chắn. Nhưng có lẽ, điều quan trọng nhất lúc này là họ đang cố gắng.
Mặc dù Viên Nhất Kỳ và Tỉnh Lung đã có những tiến triển trong mối quan hệ, nhưng mọi thứ vẫn chưa hoàn toàn ổn thỏa. Công việc của Tỉnh Lung vẫn còn đầy rẫy thử thách, và dù tình cảm giữa hai người đang dần tốt đẹp hơn, sự xuất hiện của những yếu tố bên ngoài như Duật Minh, và chính những áp lực từ cuộc sống, vẫn khiến họ phải đối mặt với những quyết định quan trọng.
Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua tất cả, hay sẽ có một biến cố nào đó khiến cả hai phải rẽ lối?
Chỉ có thời gian mới trả lời được.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip