Chap 7: Chúng mình đã bắt đầu như thế nào?

"Này, Gyuvin, hôm nay là sinh nhật Gunwook đó"

"Rành quá nhỉ?"

"Thái độ đấy là sao? Dù gì cũng là bạn cùng lớp mà"

"Làm sao mà cậu biết"

"Danh sách lớp kìa"

"Tôi nghĩ cậu xem trên kakaotalk"

"Cậu ấy chả để thông tin gì trên đó cả"

"Vậy cậu cũng chịu khó tìm hiểu quá ha"

"Cái tên điên này"

"Cả lớp đứng"

Rõ ràng hôm nay là sinh nhật Gunwook nhưng cậu ấy lại chẳng khác gì ngày thường cả, chỉ cắm mặt vào sách bút, không buồn bước ra khỏi bàn học.

Sâu bên trong Gunwook, cậu chẳng muốn nhắc ai về sinh nhật mình cả. Ai muốn nhớ thì người đó sẽ nhớ.

Sinh nhật năm trước, năm trước nữa và giờ là năm nay, ba mẹ Gunwook đều không nhớ. Hoặc nhớ nhưng cũng chẳng có động tĩnh gì dù chỉ là lời chúc. Họ chỉ lao đầu vào công việc, đối tác.

Gunwook làm gì cần số tiền kia chứ?

Rốt cuộc thì hôm nay cũng chỉ như ngày thường thôi.

Tan học, đúng như đã hẹn, Gunwook ngồi dưới tán cây xanh mướt. Vài sợi tóc đung đưa trong gió chiều, tay trái chống cằm, tay phải quơ quơ tay bút.

Đã mười phút kể từ giờ ra về, Yujin và Gyuvin vẫn chưa đến khu tiểu cảnh. Gunwook không ngừng lấy làm lạ, bình thường chỉ cần vừa reng chuông Yujin đã có mặt đợi cậu sẵn.

Hôm nay Hanbin vắng học vì bệnh nên ba người họ đã hẹn nhau sẽ cùng học kia mà?

Đợi mãi đến ba mươi phút, Gunwook mở điện thoại lên định gọi vào số Han Yujin.

"Happy birthday to you, happy birthday to you..."

Bài hát sinh nhật vang lên, ánh nến lung linh dưới trời hoàng hôn. Ba gương mặt lấm tấm mồ hôi hiện lên.

Yujin đang cầm trên tay chiếc bánh, Gyuvin và Ricky đi bên cạnh, cả ba đều tươi cười hát vang.

"Gì...gì đây?" - Gunwook mở to mắt nhìn.

"Chúc mừng sinh nhật cậu, Gunwook. Mau cậu nguyện và thổi nến đi" - Yujin đặt bánh xuống bàn, trước mặt Gunwook.

"Sao các cậu biết? Các cậu đến trễ vì chuẩn bị thứ này cho tôi sao?"

"Đúng rồi, thấy bọn tôi chu đáo không?" - Gyuvin đặt một túi giấy lên bàn.

"Đây là quà của cậu" - Ricky chỉ vào túi giấy được gói kĩ càng kia.

"Nến sắp tắt rồi, Gunwook, mau cầu nguyện"

"Được, được"

Gunwook chắp tay cầu nguyện, ánh sáng từ ngọn nến chiếu lên gương mặt cậu, ba người còn lại đều chăm chú nhìn theo. Một lúc sau Gunwook mở mắt ra và thổi nến.

Vì Yujin đang ngồi đối diện nên Gunwook đã dùng một tay chặn khói từ nến tránh nó bay vào làm cay mắt Yujin. Hành động này của cậu, một lần nữa khiến Yujin không khỏi rung động.

"Này, mở quà đi lớp trưởng" - Gyuvin thúc giục.

"Có cả quà sao?"

"Tôi để ý thấy cậu đã viết kín cuốn sổ của cậu rồi nên đã đề nghị mua cho cậu một cuốn mới" - Ricky giải đáp.

"Cậu lật ra đằng sau đi"

"Là gì vậy?"

"Vì là quà ba đứa chúng tôi tặng cậu nên tụi này đã in vân tay lên mặt sau đó, để mỗi khi cậu dùng thì sẽ nhớ đến bọn tôi" - Ricky cười.

"Đúng vậy" - Yujin và Gyuvin gật đầu.

"Này, Gunwook, cậu cũng in vân tay vào đi"

Nói dứt lời, Ricky cầm cây bút dạ tô vào ngón tay cái của Gunwook rồi in lên mặt sau cuốn sổ, cạnh vân tay của ba người đã in trước đó.

Gunwook mỉm cười. Học cùng lớp đã mấy tháng nhưng đây là lần đầu ba người họ thấy được Gunwook cười tươi đến thế. Ngay cả Ricky ngồi cạnh cũng chỉ thấy một nụ cười mỉm nhẹ, Có lẽ hôm nay Gunwook đã rất hạnh phúc.

"Làm sao các cậu biết hôm nay sinh nhật tôi vậy"

"Giờ giải lao tự dưng Yujin đến bàn với tôi về kế hoạch này. Cậu ấy bảo tôi ngồi cạnh cậu nên sẽ rõ về cậu hơn"

"Cậu ấy lôi cả tôi theo nữa" - Gyuvin mếu máo.

"Yujin sao? Làm sao cậu biết..."

"À...à, hôm qua tôi vô tình xem lại danh sách lớp thì thấy. Trùng hợp thật ha..."

"Vậy sao...Cảm ơn các cậu nhiều nhé, giờ thì chúng ta học thôi"

"Ủa...tôi tưởng xong khúc này chúng ta sẽ được nghỉ một ngày" - Gyuvin tỏ vẻ hụt hẫng.

"Không, làm gì có, sinh nhật cũng như ngày thường thôi mà"

Gyuvin đứng đơ ra trước câu nói bình thản của Gunwook, còn Ricky và Yujin ở một góc cười khúc khích. Họ đâu còn lạ với một Gunwook nghiêm khắc, luôn làm theo nguyên tắc chứ?

"Các cậu học vui vẻ nhé, tôi phải về đây"

"Được rồi, về cẩn thận nhé Ricky"

Bước ra khỏi sân sau, Ricky nhìn vào đồng hồ đeo tay rồi bỗng tăng tốc chạy thật nhanh đến ga tàu điện.

Cậu phải thật nhanh chóng đến phòng tập, tranh thủ từng phút giây. Chạy thật lao trên đường phố, chen chúc trong tàu điện rồi lại chạy đến phòng tập. May mắn khi cậu vẫn đến đúng giờ. Các thực tập sinh đều có mặt đầy đủ, hôm nay là ngày đánh giá định kì hằng tháng.

"Thực tập sinh Ricky"

"Xin chào giám đốc và các thầy cô, em tên là Ricky, 16 tuổi, là thực tập sinh 4 tháng. Sau đây là phần trình diễn của em ạ"

Thời gian trên tàu điện tranh thủ học lại lời bài hát, nghỉ giải lao trên trường tìm một góc để tập nhảy và luyện hát, mỗi tối đều đứng trước gương tập biểu cảm. Ricky thật sự đã nỗ lực rất nhiều.

Màn trình diễn của cậu nhận về những cái gật đầu hài lòng từ các vị giám đốc.

"Ricky à, làm tốt lắm. Cậu đã cố gắng nhiều nhỉ?"

"Vâng ạ"

"Tôi sẽ cân nhắc việc thêm cậu vào đội hình debut của nhóm nam mới"

"Vâng, em xin cảm ơn ạ"

Bước ra khỏi công ty, Ricky cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cậu mỉm cười chạy bước đi thật nhanh đến con phố nhỏ ngập tràn hương thơm toả ra từ thức ăn. Giờ đây cậu chẳng phải ăn uống trong lo sợ nữa. Dù chỉ là "cân nhắc" thôi, nhưng qua ánh mắt của họ và sự tự tin vốn có của mình, cậu hiểu mình đã nắm trong tay suất debut.

"Đây đây, quán này, quán quen của tôi đó"

Ricky dừng trước một sạp dâu tuoie ngon bỗng nghe tiếng nói ở hàng quán bên cạnh, bất giác cậu đưa mắt sang nhìn. Thế mà cả ba người Gunwook, Yujin và Gyuvin đều đang ở đây.

"Ơ. Ricky kìa" - Gyuvin bỗng quay sang chỉ vào Ricky.

"Ba người chưa về à?"

Cả bốn đều nhìn nhau một lúc.

"Ồ...hóa ra cậu là thực tập sinh sao" - Gunwook ngạc nhiên.

"Ngầu thật đó, khác nào chúng ta đang làm bạn với người nổi tiếng đâu chứ"

"Gyuvin à, tôi chưa biết mình có được debut hay không"

"Này...chẳng phải thực tập sinh phải ăn uống rất khắc nghiệt sao"

Nói rồi Yujin nhìn xuống một bàn bánh gạo cay, chả cá xiên, bánh bao, mì trộn và cả một cái lẩu vừa được gọi ra.

"Tôi vừa vượt qua bài kiểm tra tháng rồi. Cân nặng của tôi đạt yêu cầu, giờ cứ ăn thoải mái cho đỡ thèm đã rồi mai tính tiếp" - Ricky cho vào miệng một muỗng đầy bánh gạo.

"Này, còn nóng đấy ăn từ từ thôi" Gunwook nhắc nhở.

"Bọn mình cũng ăn thôi" - Yujin cầm đũa lên.

"Mà sao các cậu về trễ thế? Tám giờ tối rồi" - Ricky ngẩng mặt lên hỏi.

"À...học xong bọn tôi hơi đói, với cả hôm nay sinh nhật Gunwook mà" - Yujin trả lời.

"Vậy mà cậu ta có chịu đi đâu, năn nỉ mãi mới theo bọn tôi đến đây, chả biết sinh nhật ai luôn"

"Tôi phải về học bài mà..."

"Cậu là mọt sách đấy à? Hôm nay là sinh nhật cậu đấy, nghỉ ngơi một hôm đi tên ngốc này"

"Gyuvin à thôi đi, người ta chăm nên mới giỏi chứ ai như cậu" - Yujin can ngăn.

"Yujinie...ý cậu là tôi dốt sao"

"Còn phải hỏi"

Cả Ricky và Gunwook đều bật cười thành tiếng. Chính Yujin cũng phải khúc khích vì đã thành công trêu chọc Gyuvin.

"Thôi nào, các cậu cứ ăn uống thoải mái, hôm nay tôi đãi, sinh nhật tôi mà"

"Chủ quán"

Gunwook chỉ vừa dứt lời, Gyuvin nhanh nhảu gọi thêm một bàn thức ăn thịnh soạn, nước uống đầy đủ.

"Cứ tự nhiên như ở nhà" - Gyuvin nói rồi gắp đồ ăn vào bát của Gunwook.

Gunwook - chủ nhân của "bữa tiệc nhỏ" này chỉ mỉm cười lắc đầu trước một Gyuvin xôn xáo, nhiệt tình.

Trong cái không khí man mát gần cuối thu, nhóm bạn quay quần bên nhau, cùng cười, cùng nói. Khoảnh khắc này đánh dấu cho một tình bạn đẹp đẽ về sau.

Chỉ mong rằng những thứ tốt đẹp ban đầu, về sau vẫn sẽ vẹn nguyên...

"Gunwook đã về nhà chưa nhỉ"
Yujin lau tóc, nhìn vào chiếc điện thoại đặt trên bàn.

Do dự mãi, cuối cùng Yujin lấy hết can đảm nhắn một dòng tin "Cậu đã về chưa?" Vừa nhắn xong, Yujin liền đặt điện thoại sang một bên, chẳng dám nhìn.

Chỉ khoảng hai phút sau, tiếng điện thoại rung lên, Yujin nhìn vào màn hình.

"Tôi đã về rồi, cậu cũng vậy chứ?"

Yujin nhìn vào màn hình điện thoại, cứ gõ vài dòng rồi lại xoá.

"Tối rồi, chúc cậu ngủ ngon, mai gặp ở trường nhé"

Yujin còn chưa kịp trả lời tin nhắn vừa nãy, Gunwook đã gửi thêm một tin nhắn mới.

"Cậu cũng ngủ ngon nhé" - Đầu óc Yujin trống rỗng, vội vàng nhắn lại một dòng tin.

Cả đêm hôm đó, có một Yujin trằn trọc không ngủ được. Khoảnh khắc Gunwook đưa khăn tay cho cậu lau mồ hồi, Gunwook níu cổ tay Yujin khi Gyuvin kéo đi, Gunwook dùng tay che khói nến tránh bay vào mắt Yujin, Gunwook dạy học cho Yujin, Gunwook chủ động chúc Yujin ngủ ngon.

Tất cả, khiến con tim Yujin gần như vỡ tung.

"Gunwook cậu...thật biết cách làm người khác rung động"

Yujin ụp mặt vào gối, lăn lộn trên giường.

"Ais, thiệt tình, đầu óc cứ Park Gunwook thế này thì sao mà tập trung học đây chứ"

Càng nhớ về những khoảnh khắc đã trải qua, Yujin càng mỉm cười tươi hơn. Đã qua một giờ sáng, Yujin vẫn cầm trên tay chiếc điện thoại, màn hình vẫn ở trong cuộc hội thoại vỏn vẹn bốn tin nhắn của hai người họ.

"Han Yujin! Con không định dậy đi học à?" - Tiếng mẹ gọi vang vọng từ dưới bếp.

"Thôi chết" Yujin bật dậy, nhìn đồng hồ chỉ còn hai mươi phút nữa là vào học. Vệ sinh cá nhân, thay đồ, đón xe buýt, đến trường. Làm sao có thể làm tất cả điều đó chỉ trong hai mươi phút chứ.

Năm phút sau, Yujin chạy xuống nhà, cà cạt vẫn chưa thắc, balo chưa kéo khoá, vội vàng mang giày vào.

"Đồ ăn sáng và trưa của con này. Nhanh lên, Gyuvin nó đợi con nãy giờ. Mẹ bảo nó đi trước đi nhưng nó không chịu. Mà con làm gì dậy trễ thế hả? Hôm sau ngủ sớm hơn đấy nhé"

Mẹ vẫn đang nói nhưng Yujin mang giày xong đã đứng dậy chạy nhanh ra cửa.

"Con cảm ơn mẹ, thưa mẹ con đi học"

"Yujin? Này! Đi cẩn thận nhé"

Cánh cửa bật mở, Gyuvin theo đó ngã ngửa ra sau.

"Tên điên này, sao cậu lại ngủ trước nhà tôi?"

"Tôi đợi cậu đến ngủ quên đấy, làm sao mà cậu dậy trễ vậy? Mẹ cậu gọi mãi cậu chả chịu dậy"

"Đi mau" - Yujin kéo áo Gyuvin.

"Cậu điên sao Gyuvin? Lỡ may tôi nghỉ học thì cậu cũng nghỉ theo à?"

"Làm sao tôi có thể đi trước khi cậu chưa dậy chứ?"

"Điên thật rồi, cậu điên thật rồi Gyuvin. Lần sau cứ đi trước đi nhé"

"Này? Có cả lần sau à?!"

Hai cậu học trò vừa chạy vừa nói chuyện như thể hét vào mặt nhau. Cả khu phố trở nên náo nhiệt. Một buổi sáng năng động cùng Gyuvin và Yujin.

"Han Yujin và Kim Gyuvin lớp 1-3. Đi trễ mười phút. Tôi sẽ ghi vào sổ"

Yujin và Gyuvin bị trách phạt ở phòng giám thị, vẫn đang thở gấp.

"Em chào thầy ạ"

"Lớp trưởng lớp 1-3 đến lấy sổ đầu bài đấy à em? Đây"

"Bạn học kia có chuyện gì sao em?"

"Dạ hồ sơ này cần có chữ kí của thầy ạ"

Thấy Gunwook cùng Ricky bước vào, Gyuvin và Yujin mừng rỡ, đôi mắt sáng rực lên.
Gunwook nhìn sang hai cậu bạn lấm lem mồ hôi đang nhìn cậu bằng ánh mắt cầu cứu. Gunwook mỉm cười tỏ vẻ đăm chiêu.

"Ôi...ôi thầy ơi"

"Sao đấy Gunwook?"

"Thầy ơi...hôm nay...mặt thầy"

"Sao? Mặt thầy sao chứ?"

"Mặt thầy đẹp trai lắm ạ. Đôi mắt thầy toả sáng như ngàn vì sao, đôi môi thầy đẹp như vẽ trong tranh"

"Thật sao Gunwook? Em xem, tóc thầy thế nào? Thầy mất cả buổi sáng để vuốt đấy"

"Thầy ơi thầy biết Park Seo Joon không ạ? Tóc thầy đẹp như anh ấy vậy"

"Hôm nay thầy đẹp đến vậy sao? Cảm ơn lớp trưởng lớp 1-3 nhé"

Trong lúc thầy giám thị mải đắm chìm trong lời khen có cánh của Gunwook, Ricky ở một bên đã âm thầm xoá tên hai cậu bạn trong cuốn sổ từ bao giờ.

"À mà thầy ơi...hai bạn này học lớp em đấy ạ-"

"Hai đứa về lớp cùng bạn đi"

"Tụi em cảm ơn thầy"

"Rút kinh nghiệm đấy nhé"

Gyuvin và Yujin nhảy cẩng lên, cuối đầu cảm ơn thầy giám thị rồi lẻo đẻo theo sau Gunwook về lớp như đàn vịt con đi theo mẹ. Ricky cũng cúi chào thầy rồi đi theo sau.

"Chà...hôm nay mình đẹp đến vậy sao. Lớp trưởng lớp 1-3 đúng là có mắt thẩm mỹ"

"Gunwook à, cảm ơn cậu nhé"

"Đúng là học trò cưng của thầy cô. Đây là đặc quyền khi làm bạn với lớp trưởng sao"

"Ricky, cậu đúng là ranh ma đó" Yujin bật ngón cái với Ricky.

Nhờ có Gunwook "chống lưng" và sự trợ giúp của Ricky, Gyuvin và Yujin bước vào lớp một cách dễ dàng cũng như không hề bị truy cứu gì thêm.

Giờ giải lao hôm đó, Gyuvin và Yujin chủ động tiến đến bàn, đặt một hộp sữa socola với một hộp sữa dâu trước mặt Gunwook, Ricky.

"Cảm ơn nhé" - Yujin, Gyuvin đồng thanh.

"Sao các cậu biết tôi thích sữa socola vậy?"

"Hôm qua đi ăn cậu đã gọi sữa socola còn gì" Yujin đáp.

"Đúng rồi, làm sao các cậu biết tôi thích-"

Rick vẫn chưa kịp nói hết câu, cả ba người còn lại đã đồng thời chỉ vào chiếc hộp và quyển sổ tay hình dâu tây.

"Này, lập nhóm chat đi" - Gyuvin đề nghị.

"Được rồi, để tôi" - Ricky nhanh nhảu.

"Hôm nay cậu không ra ngoài à Gyuvin? Có giờ giải lao nào cậu ở trong lớp đâu" - Gunwook thắc mắc.

"Hả, tôi sao?"

"Cậu ta thường xuống sân chơi bóng rổ, nhưng chắc chơi dở bị đuổi cổ rồi"

"Này, sao dạo này cậu hay trêu tôi thế hả Yujin? Hôm nay tôi không muốn chơi thôi"

"Tôi cũng biết chơi bóng rổ đấy, hôm nào tỉ thí đi" - Ricky vui vẻ đề nghị.

"Cả tôi nữa" - Gunwook giơ tay.

"Được. Nói vậy thì ở đây chỉ có mỗi Yujinie là không biết chơi bóng rổ sao?" - Gyuvin nói rồi xoa đầu Yujin.

"Buông tay ra nào, tôi là em trai cậu đấy à? Tập dần thì sẽ biết chơi thôi"

Cả bốn đều nhìn nhau bật cười.

Thế đấy, tình bạn đôi khi bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt nhất mà ta chẳng hề hay biết.

Gunwook và Ricky là những người thường không chủ động làm quen, chưa từng có một nhóm bạn trước đây. Trong khi Yujin và Gyuvin chỉ chơi với nhau suốt từ khi còn nhỏ.

Đây là lần đầu tiên cả bốn cùng mở lòng lập thành một hội bạn.

Tình bạn thuở thiếu thời thường chân thành và đáng quý.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip