Chương 3 : Chuyện y và gã, Red đến chơi
Dáng lưng quen thuộc , bờ vai rộng , trên người là đồng phục trường Underwent với màu đen truyền thống. Tuy nhỏ tuổi nhưng anh đã lộ rõ phần nào vẻ đẹp tương lai khi lớn .
Classic khúc khích cười, không hiểu sao y thấy bộ đồng phục này mặc trên người Red rất kì quặc .
Nghe thấy tiếng cười của y, anh quay người lại, nhíu đôi mày rậm . Y biết anh đang tức giận, dừng cười , tránh sang một bên để cho Red vào nhà .
....
Cả hai nhìn nhau im lặng trong phòng bếp . Không khí ngượng ngùng bị xua đi khi Classic hắng giọng bắt đầu trước .
- Vậy ....cơn gió nào đưa người anh em qua nhà tôi vậy ? Có việc gì sao ?
Red thở dài , thả lỏng , anh ngồi vắt chéo chân lên bàn , ngồi kênh ghế , trả lời giọng đầy khó chịu :
- Thích thì qua thôi ! Hỏi nhiều !
- Ồ vậy sao , tầm này trời rất RED đó !
Y cười khúc khích, anh nhíu mày , tặc lưỡi .
- Dở ẹc !
Bỗng anh cười chung với y .
- Nhưng cũng được đó ! Haha !
Papyrus đang ngủ say, cậu đang mơ giải cứu cô công chúa tóc đỏ thì bị tiếng cười của hai người nào đó đánh thức . Tỉnh dậy , Papyrus nhìn đồng hồ . Giờ là 5 giờ rưỡi chiều . Cậu chạy sang nhà bếp nhìn hai người kia .
Hai người cười nói vui vẻ . Bầu không khí trở nên thật hòa thuận . Papyrus nghĩ vậy , cậu chỉ bĩu môi , ôi những người kinh khủng , làm sao họ có thể nghĩ ra thậm chí là chơi chữ chứ ( puns ) .
Hai người dường như đã để ý rằng Papyrus đang đứng ở cửa phòng bếp . Red liếc Classic, y hiểu ý anh, nháy mắt . Đoạn, y mở cửa tủ lạnh , lấy xuống hộp sữa bò .
- Ngủ dậy chắc em khát lắm nhỉ ?
Papyrus chạy lại chỗ y, gật đầu, mắt như chuyển thành hình ngôi sao .
Y đưa cho cậu hộp sữa kèm theo :
- Uống sữa cho Cow nhé em trai bé bỏng ! ( Little brother )
Red cười ra tiếng . Papyrus nhăn nhó uống sữa .
- Này nhóc !
Giọng anh đầy nghiêm túc .
- Nhóc biết bò sữa nuôi ở đâu không ?
Papyrus định trả lời nhưng cậu quyết định không nhìn Red đầy nghi ngờ.
Red kệ phản ứng của Papyrus mà tiếp luôn :
- Ở Cow nguyên.
Papyrus khó chịu ra mặt . Trong khi hai người lớn hơn cậu cười quá trời đất luôn . Papyrus đem không khí u ám , bực bội đi khỏi phòng bếp . Cậu chợt nhớ ra, hôm nay Gaster có bảo ông sẽ về nhà đúng giờ . Bèn ngó đầu qua cửa phòng bếp nói :
- À, hôm nay ba về đó anh !
Nói xong mãn nguyện đi lên phòng . Bỏ lại hai con người bị đơ mất mấy giây .
....
Red đã đi về khi đồng hồ điểm số 6 .
Classic ngồi sofa phòng khách, nhìn đồng hồ treo tường đang di chuyển kim giây .
.....
Tan học . Red đi trên đường về nhà, lòng đầy khó chịu .
Anh không gặp Classic từ sau ngày mưa ấy . Cứ như y lẩn trốn trong căn nhà mãi không chịu ra vậy .
Tức giận, Red đá cục đá bên đường . Tâm trí anh mỗi khi nghĩ về y lại là biểu cảm trong ngày mưa ấy . Khuôn mặt non nớt, làn da trắng nhưng tái nhợt, đôi môi hơi tái và . Ánh mắt nhìn về phía xa xăm . Hình ảnh đó ám ảnh anh mấy ngày nay rồi .
Trong vô thức anh đã đứng trước cửa và bấm chuông nhà y .
Chết tiệt! Thầm rủa mình trong lòng , anh xoay người định đi thì nghe thấy tiếng mở cửa . Đã lỡ đâm lao thì đành theo lao . Giả vờ ngầu ngầu đứng nhìn hoàng hôn .
.
Red thề . Anh nhiều lúc thích nhìn nụ cười của Classic hay tiếng khúc khích của y . Và anh không có ý thích gì ngoài biện minh đây là kiểu thích bạn bè . Anh cho là vậy . Khi ở trước mặt y, anh luôn cảm thấy bản thân thả lỏng, cảm giác nhẹ nhõm . Thật kì lạ .
Thế nhưng cuộc gặp không lâu.Chuông đồng hồ báo đúng 6 giờ tối . Red khó chịu, anh lại phải quay trở về địa ngục - nơi được gọi là " nhà " . Nếu anh không về, con quỷ đó sẽ hại em trai anh mất . Khó chịu, anh vội tạm biệt y rồi ra về . Anh không thích cái cảm giác đang thoải mái mà buộc phải dừng lại . Đi qua cửa nhà Classic .
"Well, mong gặp lại em " _ Red thì thầm , quay bước ra về
....
Gaster trở về . Sớm hơn thường ngày . Khoảng 6h46 .
Papyrus mừng rỡ chạy tới, chào đón ông bằng cái ôm nồng nhiệt . Sans vui mừng ra mặt nhưng chỉ đứng nhìn .
...
Ba người ngồi trên bàn ăn .
Yên ắng .
Chỉ có tiếng dao nĩa cắt thức ăn .
Nhà họ có thuê một người hầu . Từ lúc Classic chào đời tới bây giờ . Đó là một người phụ nữ bị câm được mẹ y cưu mang khi bà đang đi Ý .
Gaster ăn xong, cầm khăn tay lau miệng , quan sát Classic . Classic tỏ vẻ mình không cảm nhận được ánh mắt của ông, tiếp tục ăn uống , nhưng chân cậu hơi run lên . Papyrus dường như không để ý, tập trung xử lý phần cơm trên đĩa của mình .
Khi tất cả đã xong xuôi, người hầu dọn dẹp bàn ăn, Gaster nói bằng tông giọng trầm nhưng lại dịu dàng :
- Sans, lúc nữa lên phòng đọc sách của ta . Chúng ta có chuyện cần nói .
Classic cảm thấy sẽ có điều gì không lành . Y lúng túng trả lời :
- V..vâng ! Thưa ..cha .
============================
Huhu .....mãi mới viết xong !
Cả sáng vắt óc được 49 từ . Giờ xong một chương .
Tác giả cũng muốn viết nhiều, ra chương sớm nhưng cứ bị tắt ý . Huhu!!! Mong các thân ái thông cảm a!!!
{ Bình chọn và comment để tác giả có động lực ra chương mới }
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip