Chương 31. Chồng cậu tới rồi

Có điều hòa không khí trong phi cơ, có hệ thống làm mát trong tất cả các phòng trong khuôn viên trường, vì vậy Viên Nghị luôn mặc quần dài khi đi ra ngoài. Cậu không muốn bị cảm lạnh, cậu đã cố gắng ngăn chặn mọi khả năng để tránh phải dùng thuốc.

Hôm nay cậu mặc một chiếc quần dài màu xám nhạt, hạ thân chảy máu có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Bác sĩ Lạc vội vàng yêu cầu y tá tiêm cho Viên Nghị một loại thuốc cầm máu và bảo vệ thai nhi. Y tá nhìn Viên Nghị sau khi xuất huyết phát hiện mắt cậu đỏ hoe, nhưng gần như không có tiêu cự, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi đã rút đi rất nhiều máu.

Bà có chút không nhịn được không muốn nhìn vào, nhưng lại nghe thấy giọng nói gần như không nghe thấy gì của Viên Nghị: "Dì Lạc..."

Bác sĩ Lạc vội vàng ghé sát vài tai cậu nói: "Có chuyện gì sao Tiểu Nghị?"

Viên Nghị túm lấy bác sĩ Lạc hỏi: "Cháu phải làm sao mới giữ được bọn chúng?"

Bác sĩ Lạc nói: "Đứa bé ngoan, nếu cháu muốn giữ bọn chúng thù đừng ngủ, cháu hãy kiên trì chút. Cách một lát nữa dì Lạc sẽ tiêm cho cháu một loại thuốc ức chế khác. Cháu có muốn uống thuốc bổ sung năng lượng ngay bây giờ không?"

Viên Nghị chậm rãi chớp chớp mắt đồng ý. Y tá mang cho cậu một lọ thuốc năng lượng và cho cậu uống.

Bác sĩ Lạc ra hiệu cho giáo sư Giản đi ra ngoài với mình, ở bên ngoài nói: "Tất cả các loại thuốc có thể sử dụng đều đã được sử dụng, nếu sau ba giờ vẫn không thể kiểm soát được tình hình này, hai đứa nhỏ chắc chắn sẽ không thể giữ lại được. Chị phải chuẩn bị tâm lý, tôi cũng phải báo cáo vấn đề này lên phía trên ngay lập tức."

Hai mắt giáo sư Giản đỏ hoe: "Sao có thể như vậy? Thằng bé luôn cẩn thận, tôi có thể thấy được nó rất yêu hai đứa bé này. Thằng bé thường chú ý đến những gì mình ăn uống."

Bác sĩ Lạc không hiểu tại sao, đột nhiên nhớ tới những gì Viên Nghị đã nói lúc trước: "Đúng rồi, Tiểu Nghị mang đến một tấm mô da và thịt sinh học, nói với tôi rằng có thể có thứ gì đó trên đó và nhờ tôi giúp kiểm tra. Lâm Na, qua xem phía bên trợ lý Phương đã có kết quả chưa."

Lâm Na nói: "Cô Lạc, vừa rồi trợ lý Phương gửi tin nhắn nói mất khoảng sáu phút, nhưng báo cáo xét nghiệm máu đã ra rồi."

Lâm Na đưa báo cáo xét nghiệm cho bác sĩ Lạc sau khi đọc xong không tìm thấy dấu hiệu đầu độc. Trong dữ liệu chắc chắn có sự bất thường, nhưng chúng đều là những thay đổi bình thường xảy ra trong kỳ phát tình.

Bà lật xem lại lần nữa, sau đó hỏi cô giáo Lư: "Lúc cô đưa thằng bé đến có nói lúc đó thằng bé đang làm bài thi. Thằng bé có gặp phải bất kỳ kích thích hoặc sự kiện đột ngột nào có thể gây ra sự thay đổi tâm trạng lớn trước khi phát tình không?"

Cô giáo Lư nói: "Không có. Khi tiếp xúc lớp da bionic trạng thái của em ấy vẫn rất tốt, chúng tôi đã chú ý đến tình hình của em ấy, em ấy cũng đã khâu hơn chục mũi trong kỳ thi thực hành, tất cả chúng tôi đều nghĩ rằng kết quả trong kỳ thi này của thằng bé phải rất tốt. Đột nhiên em ấy nói mình cảm thấy không khỏe, và sau đó liền trở nên như thế này. Nhưng em ấy đã đề cập đến điều tương tự với tôi, em ấy nghi ngờ rằng có điều gì đó không ổn với miếng da bionic này."

Lúc này hiệu trưởng Lệ mới nói: "Bác sĩ Lạc, cho tôi xem báo cáo xét nghiệm máu."

Hiệu trưởng Lệ là một chuyên gia hàng đầu về hóa sinh, bác sĩ Lạc cũng rất tôn trọng ông, vì vậy bà vội vàng đưa nó cho ông để xem liệu ông có thể xem ra vấn đề nào khác không.

Tuy nhiên, hiệu trưởng Lệ ngẫm nghĩ một lúc rồi không nói gì.

Điều đáng thất vọng hơn nữa lớp da bionic được lấy để xét nghiệm trong phòng thí nghiệm cũng không tìm thấy bất cứ điều gì khác thường. Thực sự có một lớp dầu trên da và thịt, nhưng nó là một loại dầu thực vật rất bình thường, không kích thích Omega phát tình.

Nửa tiếng sau, bác sĩ Lạc phải cho Viên Nghị uống thêm một viên thuốc ức chế. Lần này tác dụng phụ của thuốc tuy không còn đảm bảo tổn hại thấp như trước, nhưng tác dụng của thuốc lại cực nhanh. Sau khi Viên Nghị sử dụng nó, ý thức của cậu đã rõ ràng hơn trước một chút, nhưng cậu vẫn gần như không thể mở mắt ra.

Nhưng đó chỉ là tạm thời, không lâu trước khi cậu bắt đầu cảm thấy đau ở cột sống, như thể ai đó đã lấy một chiếc rìu cùn đang cố gắng tách đôi cậu ra.

Sắc mặt cậu từ đỏ bừng trở nên tái nhợt, môi sắp bị cắn rách.

Không khí xung quanh toàn bộ phòng chuẩn đoán rất căng thẳng.

Bác sĩ Lạc xấu hổ nói: "Nếu tình trạng của thằng bé vẫn tiếp tục như vậy thì thằng bé sẽ phải chịu rất nhiều thương tổn, hoặc là sẽ…"

Giáo sư Giản nói: "Thật sự không còn cách nào khác sao?"

Bác sĩ Lạc nói: "Bây giờ cái chính là tôi không thể hiểu tại sao thằng bé đột nhiên bị phát tình. Thật kỳ lạ, các loại thuốc chúng ta sử dụng gần như vô dụng... Khoan đã, Tiểu Phương, cô mau kiểm tra xem trong hồ sơ thuốc của người ngoài Tinh cầu có loại thuốc nào có thể khiến Omega đột nhiên phát tình mà không để lại bất kỳ dấu vết nào trong máu không, xem trong có hồ sơ liên quan có thông tin gì không.”

Trợ lý Phương lập tức liền kiểm tra. Giáo sư Giản thấy giọng nói bị bóp nghẹt của Viên Nghị gần như không thể nghe thấy, vì vậy bà ngồi xổm xuống bên cạnh Viên Nghị: "Tiểu Nghị, hay là chúng ta… chúng ta cho hai đứa bé ra ngoài trước. Chỉ có cách này thuốc của dì La mới có thể có tác dụng hơn. Sau này con sẽ lại có đứa bé nữa. Điều quan trọng nhất vào lúc này là thân thể của con. Đừng lo, mặc kệ con gả vào nhà họ Lệ chúng ta như thế nào, có con hay không, con vẫn là người nhà họ Lệ chúng ta. Đừng lo lắng về điều này."

Viên Nghị nói: "Mẹ, con muốn về nhà."

Lời nói của cậu còn không phát ra hơi, Giản Ngọc Như nào giám mạo hiểm.

"Bất cứ lức nào con sẽ phải vào phẫu thuật, sao có thể về được? Nghe lời, đợi ổn rồi chúng ta liền về nhà."

"Con muốn… về nhà..." Viên Nghị vẫn nói như vậy.

Giản Ngọc Như không hiểu tại sao Viên Nghị lại đột nhiên cứng rắn như vậy, rõ ràng bà biết cậu biết cách hợp tác với lời khuyên của bác sĩ. Nhưng thấy cậu nắm chặt chăn bông và dán mặt vào đó, như thể đang tìm kiếm một sự an ủi nào đó, bà đột nhiên hiểu ra, vì vậy bà đi ra ngoài và yêu cầu hiệu trưởng Lệ quay về lấy chăn của Lệ Hằng tới.

Hiệu trưởng Lệ nói thầm trong lòng lúc này là lúc nào rồi còn về lấy chăn? Ngay khi ông nhìn lên đôi mắt kiên định của vợ mình liền nhanh chóng về nhà.

Phi cơ qua lại cực nhanh, chăn nhanh chóng được đem tới.

Viên Nghị ôm nó, vẻ mặt cuối cùng cũng thả lỏng. Đáng lo ngại là máu vẫn chưa ngừng chảy hoàn toàn.

Giáo sư Giản tàn nhẫn nói: " Tiểu Nghị, sao con không để bác sĩ Lạc làm phẫu thuật? Nếu con tiếp tục như thế này, cơ thể con sẽ bị đốt cháy."

Viên Nghị lắc đầu: "Mẹ, dùng lại thuốc ức chế... Lần nữa…"

Giáo sư Giản nhìn bác sĩ Lạc, bác sĩ Lạc thở dài nói: “Tiểu Nghị, nếu con sử dụng thuốc ức chế một lần nữa, cho dù phát tình của con có lắng xuống thì hai đứa bé này cũng sẽ không thể giữ lại được."

Viên Nghị quả nhiên không nói nữa.

Trợ lý Phương lúc này đột nhiên nói: "Giáo sư! Có kết quả rồi! Theo ghi chép có một số thứ có thể ảnh hưởng đến Omega trong Tinh cầu của chúng ta, cô xem."

Tổng cộng có bốn kết quả, bao gồm quặng có mùi vị tự nhiên, một loại máu động vật ngoài hành tinh và hai trong số đó là thực vật.

"Mặc dù quặng Bama và rắn mắt ngọc vòng xanh bị trúng độc xét nghiệm máu không ra kết quả, nhưng trên người chúng sẽ phát ra mùi rất lạ, hai cái này chắc chắn không phải. Thân cây cầu vồng và Isocycline? Hai cái này là gì?"

"Thân cây cầu vồng là một loại cây thân gỗ lâu năm có thân nhiều màu." Hiệu trưởng Lệ nói: "Đây là sản vật của Tinh cầu Lam Keo. Tuy nhiên, loại này cũng được bảo vệ tại địa phương, rất khó để có được, và dược tính của nó rất ngắn, sẽ không phải là nó."

"Vậy thì chỉ có thể là Isocycline. Đây là thứ mà chỉ có gia tộc Taylor Brutai ở Tinh cầu Barbarian mới có. Chẳng lẽ bọn họ muốn trả thù Lệ Hằng, cho nên mới..." Bác sĩ Lạc nói: "Tiểu Phương, tiếp tục kiểm tra Isocycline."

"Giáo sư, đã kiểm tra rồi. Ghi chép về cùng một loại Isocyline này cực kỳ hiếm, hầu hết mọi người còn chưa bao giờ nghe nói về nó. Nhưng có một lượng thông tin rất lớn, người kia nói trong khoa học phổ biến rằng mặc dù thứ này được coi là thực vật, nhưng nó vốn không phải thực vật, mà là một loài côn trùng không màu rất nhỏ ký sinh trên cây Isocycline. Bởi vì nó rất nhỏ và khó nhìn thấy nên người dân địa phương gọi nó là 'Aminanka' hay theo cách nói của chúng ta là 'Sâu thủy tinh mini'. Nó không có bất kỳ hương vị nào, nhưng nó được tiết ra một chất kích hoạt phát tình khi nó xâm nhập vào cơ thể Omega. Quan trọng nhất là nó phải tồn tại trong môi trường có dầu, và nó rất thích mỡ động vật."

"Vậy rất có khả năng trong cơ thể Tiểu Nghị có loại sâu thủy tinh này?" Giáo sư Giản nói: "Có cách giải quyết nào không?"

"Có, có hai loại, một là tìm con sâu thủy tinh mà nó đã ký sinh lấy lên và ăn sống. Một cách khác là tìm vài cây Isocycline đun sôi dầu, ngậm trong miệng khoảng một tiếng rồi nhổ ra. Nếu không hiệu quả thì dùng phương pháp này nhiều lần, căn bản không quá ba lần là có thể dẫn Aminanka ra ngoài."

"Ta sẽ nhanh chóng nhờ người đi tìm sâu thủy tinh này này." Hiệu trưởng Lệ nói: "Người đó có nói nó ở đâu không?"

"Có..." Sắc mặt trợ lý Phương không tốt cho lắm: "Thứ này không xuất khẩu, chỉ có thể tìm được ở Brutaiman mà thôi."

"Sớm nhất cũng phải mất nửa tháng đi về."

"Nhưng Viên Nghị không thể chịu được lâu như vậy, bởi vì bản thân Isocycline là một loại thực vật có tác dụng và chỉ sử dụng Isocycline mới có thể thu hút con khác giới. Tuy nhiên, Aminanka ăn loại cây này mà lớn, dược lực mạnh hơn, sau khi tiến vào cơ thể Omega, trừ phi họ được Alpha đánh dấu kỹ lưỡng, nếu không họ sẽ luôn ở trong giai đoạn phát tình cao, cơ thể sẽ bị thiêu sống. Điều quan trọng nhất là nếu không thể giải quyết lần này, khả năng cao sẽ mất đi khả năng sinh sản."

"Chắc chắn là Aminanka chứ?" Bác sĩ Lạc hỏi trợ lý Phương.

"Chín mươi chín phần trăm. Tất cả đặc điểm hiện tại của Viên Nghị đều giống với nó."

"Alpha đánh dấu thì có phải là Alpha nào cũng được không?" Giáo sư Giản hỏi.

"Về mặt lý thuyết là được. Nhưng nếu đó là một Omega chưa bao giờ được đánh dấu, quá trình này sẽ không quá đau đớn. Về phần Viên Nghị... Trong bụng thằng bé còn đang có con của Lệ tướng quân, nếu để người khác đánh dấu, thằng bé sẽ vô cùng đau đớn."

"Nói cách khác, trên thực tế, đây là cách duy nhất, bởi vì Tiểu Nghị không thể đợi được nửa tháng."

Sắc mặt giáo sư Giản và hiệu trưởng Lệ tối sầm lại.

Bất kể đó là ai, dùng thủ đoạn như vậy cũng quá âm hiểm.

Những người này không chỉ muốn làm cho Lệ gia tuyệt hậu, mà còn khiến Viên Nghị không thể ngẩng đầu lên nổi.

Bác sĩ Lạc tức giận nói: "Đáng tiếc là pheromone gốc của Lệ Hằng đã biến mất. Việc sử dụng pheromone tổng hợp giả thông thường thì không sao, nhưng trạng thái hiện tại của Viên Nghị không có tác dụng rõ ràng chút nào. Nếu không, ít nhất đau đớn của Viên Nghị có thể thuyên giảm, ít nhất là cho đến khi tìm thấy Isocycline."

Giáo sư Giản nói: "Tất cả đều là lỗi của tôi, tôi nên tự mình giữ lại một phần."

Bà chỉ cảm thấy cấm kỵ khi con trai mình không thể không quay trở lại, vì vậy bà…

Nhưng vỗng nghe được một giọng nói già nua đột nhiên xen vào từ ngoài cửa: "Ai nói pheromone nguyên chất của Lệ Hằng đã biến mất?"

Vừa nói, một ông lão Alpha được bốn thị vệ hộ tống ngồi trên xe lăn điện tử đi tới hành lang.

Khi giáo sư Giản và hiệu trưởng Lệ nhìn thấy người đến, họ lập tức kính cẩn hô lên: "Cha!"

Vì một lý do nào đó, ông lão ngồi trên xe lăn dường như bị ngẹn lại khi nghe thấy cách gọi này.

Đặng: Cả ngày hqua nghe KTT cũng là abo về tinh tế nhưng là học đường nên mk hơi bị loạn ND. Nếu m.n thấy chỗ nào k hiểu cmt nhé

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip