Chương 19

Khi Tửu Thôn cùng Tỳ Mộc trở lại, vừa kịp lúc Tình Minh chuẩn bị rời Đại Giang Sơn quay về kinh đô.

Hai người ra tới tận cửa núi Đại Giang Sơn cử hành nghi thức tiễn đưa, không chỉ nhằm cảm tạ mấy vị Âm Dương Sư giúp đỡ, mà còn cho Đại Giang Sơn chúng yêu đều biết nhị đương gia đã trở về.

Gió bắc lạnh lẽo, Tỳ Mộc trên người mặc áo khoác lục sẫm che lại thân hình, rất là khí thế cùng Tửu Thôn đứng ở chân núi, ngắm nhìn Đại Giang Sơn cảnh tượng hùng tráng cáo biệt Tình Minh, cũng không biết phía sau đám yêu quái đã xì xào bàn tán.

Từ xa xa quan sát hai bóng lưng, một bên tiêu sái cao ngạo, một bên cứng cỏi kiên cường, màu đỏ diễm lệ phối cùng màu trắng ngạo đạm, chính là xứng đôi trời sinh.

Không chỉ có vậy, chúng yêu càng chú ý tới hiện tại nhị đương gia bỗng nhiên có thể đứng bên cạnh Quỷ Vương, mà Quỷ Vương cái gì cũng chẳng nói, thậm chí cố ý hành động cho lũ yêu nhìn, để chúng biết rõ ràng vị trí Tỳ Mộc ở trong lòng Tửu Thôn.

Tửu Thôn muốn bọn họ hiểu hiện tại Tỳ Mộc không chỉ là thủ hạ của Quỷ Vương, giúp đỡ quản lý Đại Giang Sơn, mà còn là chủ nhân thứ hai, lấy thân phận chủ nhân thống trị Đại Giang Sơn.

Chính là nhóm tiểu yêu nhìn qua cũng không nghĩ nhiều, dù sao trước kia Tửu Thôn không quá chú ý vấn đề thân phận Tỳ Mộc, có lúc cũng đem y kéo lại bên người. Hiện tại chẳng qua chỉ cảm thấy Tửu Thôn là càng ngày càng tín nhiệm Tỳ Mộc mà thôi.

Loại ý nghĩ này nguyên bản cũng không có gì, nhưng qua một quãng thời gian, không cẩn thận sẽ trở thành trò cười gây náo loạn.

Trước kia Tửu Thôn cưới tiểu thiếp, kỳ thực đều là do Hắc Tình Minh muốn gợi lên hồi ức của hắn đối với Tỳ Mộc mà cố ý sắp xếp, tiểu thiếp kia sau khi thân phận bại lộ liền bị đem đi xử lý không chút do dự. Nhưng cứ như vậy, bên người Đại Giang Sơn Quỷ Vương cũng chẳng có ai.

Đương nhiên hiện tại không còn như vậy, bên người Tửu Thôn có duy nhất chỉ một Tỳ Mộc, hảo hảo yêu thương.

Tửu Thôn rất nhanh liền nghĩ, hắn tựa hồ còn nợ Tỳ Mộc một cái hôn lễ.

"Phụ thân và cha muốn thành thân! Thích quá!" Tiểu Bao vỗ tay nhỏ cao hứng nói.

Dáng vẻ hai cha con kích động như thế, Tỳ Mộc căn bản không có cách nào từ chối, chỉ là hiện tại cái bụng đã lớn hành động cũng đều không tiện, làm sao có khả năng đi thành thân cái gì.

Tửu Thôn nhẹ nhàng vuốt bụng Tỳ Mộc, cảm thụ động tĩnh thai nhi nhẹ nhàng, vừa nói: "Không phải bây giờ, chờ ngươi đem đứa nhỏ sinh ra cũng không muộn."

Cuối cùng hôn lễ ấn định ở mùa thu năm sau, vừa vặn thời gian Tỳ Mộc gần như hoàn toàn khôi phục, hơn nữa mùa thu cũng là thời điểm Đại Giang Sơn đẹp nhất, cũng khơi lại nhiều nhất ký ức nhất.

Quyết định xong rất nhanh đã bắt đầu chuẩn bị, không giống với lần trước nạp thiếp, lần này Quỷ Vương là cưới chính thê, ít nhất cũng cần bận rộn mất một năm, bởi vậy hiện tại liền phải bắt đầu.

Không quá mấy ngày, thiếp cưới có ký tên đại danh Tỳ Mộc Tửu Thôn rất nhanh được phát đi, cũng là kịp nói cho mọi người sớm chuẩn bị, ngày này một năm sau, dám không đến liền xong đời!

"Sấm rền gió cuốn, đúng là Quỷ Vương." Tình Minh còn chưa trở lại kinh đô, ở trên đường đi liền nhận được thiệp mời, một mặt nói cái tính cách không để người ta cự tuyệt này mới thật sự có phong độ Quỷ Vương, một mặt chờ mong hôn lễ lần này của hai người có thể tốt đẹp cử hành.

Ở Âm Dương liêu nhóm thức thần nhìn thấy thiếp cưới, cũng dồn dập sôi nổi dặn Tình Minh năm sau mang theo mọi người quay về đây. Tình Minh mỉm cười nói bọn họ, vừa đi khỏi lại muốn trở lại, dứt khoát đừng học theo tính Quỷ Vương.

Đối với hôn lễ, người kinh đô thực sự là đủ loại chờ mong, thiếu chút nữa đổi phương hướng quay lại ngay, nhưng ở Đại Giang Sơn lại hoàn toàn bất đồng.

Đám yêu quái Đại Giang Sơn, không hổ là được Nhị đương gia vẫn luôn bị kêu là đồ ngốc kia mang về.

Sau khi nhận được thiếp cưới, tất cả một hồi đều chú ý tới tên hai người sáng loáng "Tửu Thôn" cùng "TỳMộc", sau đó lại có loại ý nghĩ như thế này: Nhị đương gia vị trí đã cao đến mức, đường đường hôn lễ của Quỷ Vương cũng phải được y ký tên tán thành!

Bởi vậy qua mấy ngày, Tỳ Mộc phát hiện ánh mắt mọi người nhìn hắn là lạ, còn tưởng rằng là bởi vì chính mình sắp phải gả cho Tửu Thôn cho nên mới có ánh mắt này.

Ngày đó Tiểu Bao đang luyện công, hiếm thấy có một lần tiểu tử trong bụng không có làm ầm ĩ, Tỳ Mộc liền rất có hứng thú ở bên cạnh chỉ đạo.

Thị nữ vẫn phụ trách chăm sóc Tiểu Bao rốt cục không nhịn được, muốn hỏi một chút nhị đương gia.

Một mặt Tiểu Bao là hài tử Tửu Thôn, này mọi người đều biết, nhưng ai là mẫu thân hài tử, Tửu Thôn vẫn không nói.

Mặt khác chính là hôn lễ, lũ yêu cho rằng cái tên Tỳ Mộc kí tên với tư cách nhị đương gia, như vậy thê tử Quỷ Vương là ai? Vì sao trên thiếp cưới tên tân nương đều không có?

Hầu gái sợ Quỷ Vương nghe thấy cho nên rất nhỏ giọng hỏi Tỳ Mộc, nhưng vừa nghĩ đến Tỳ Mộc thân phận bây giờ không bình thường, trước tiên liền nịnh hót một phen, mở miệng nói rằng,"Tỳ Mộc Đồng Tử đại nhân, chúc mừng ngài, Đại Giang Sơn sau này, đều thuộc về ngài."

Tỳ Mộc sửng sốt một chút, hầu gái nói cũng không sai, gả cho Tửu Thôn, sau đó Đại Giang Sơn ý nghĩa đối với y càng thêm sâu nặng.

Y có chút ngượng ngùng, giả bộ kiên cường bình tĩnh nghiêm nghị mấy phần, sau đó bởi vì có chút lạnh, liền xoay người đi về.

Buổi tối Tỳ Mộc cùng Tửu Thôn ở trên giường ấm áp, nói cho hắn nghe việc này.

Tửu Thôn nhìn Tỳ Mộc ghé vào trong lồng ngực mình, vừa nói đến hôn lễ mặt đã đỏ bừng lên, không nhịn được cười, "Đã có tận hai đứa nhỏ, như thế nào còn xấu hổ."

Nói là nói như vậy, nhưng Tửu Thôn kỳ thực đã phát hiện thị nữ đã hiểu lầm, cũng may Tỳ Mộc vẫn chưa nghe được.

Không nghĩ tới tất cả lại hiểu sai như vậy, Tửu Thôn thật là bất đắc dĩ, bầy yêu quái này không thể đi theo cái tên Tỳ Mộc thiếu thông minh này tiếp tục lăn lộn được, vẫn là phải tự mình huấn giáo một phen.

Tửu Thôn vẫn rất tự tin bản thân tài lãnh đạo so với Tỳ Mộc nhất định tốt hơn, không tin nhìn xem, Tiểu Bao chính là ví dụ điển hình.

Khi đó còn ở chỗ Tình Minh, Tửu Thôn rất kiêu ngạo đem Tiểu Bao ra, hungbhăng khoe khoang một phen thành quả giáo dục mấy tháng này của bản thân.

"Tiểu Bao, đến, phóng yêu thuật."

"Tiểu Bao, đến, niệm thần chú."

"Tiểu Bao, đến, Tam khuyết nhất đáp bả thủ." (đây là cách nói lúc cần người chơi mạt chược, 3 tay thì thiếu nên cần thêm 1 tay để đủ người).

Không được, câu cuối cùng chớ nói cho cha ngươi.

Lại nói, năm sau đại hôn của Tửu Thôn cùng Tỳ Mộc, người từ kinh đô đều đến đông đủ, nhưng khi bọn họ rời đi, Tiểu Bao cũng biến mất theo.

Sau đó nghe nói là bị yêu quái Cô Hoạch Điểu mang đi, cho nên từ đấy về sau, dân gian liền có truyền thuyết Cô Hoạch Điểu bắt mất trẻ nhỏ.

Ở trong đình viện tại kinh đô, Cô Hoạch Điểu nhìn Tiểu Bao lớn lên trải qua dạy dỗ của chính mình cuối cùng trổ mã thành một yêucquái vô cùng đoan trang, xem thường nói một câu, "Các ngươi đừng nghe những lời lưu truyền giả dối này."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip