CHƯƠNG 43: BÀI NHẢY HAI NGƯỜI


[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach

CHƯƠNG 43: BÀI NHẢY HAI NGƯỜI
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.


---------------------------------------------------------

Giản Văn Minh là Alpha, theo lý thuyết là sẽ không có loại tin tức tố này.

Hơn nữa anh xác xác thật thật ngửi thấy được hương vị sam hương thanh đằng trên người cậu.

Anh cúi đầu nhìn thoáng qua cổ Giản Văn Minh, không biết có phải ảo giác hay không, anh cảm giác ở nơi sau cổ Giản Văn Minh có một chỗ cũng rõ ràng ửng hồng hơn một chút so với làn da nơi khác.

Chu Đĩnh càng nhìn tâm càng sợ, dưới chân vừa lảo đảo, vũ bộ liền rối loạn.

Anh còn giữa hai cánh tay Giản Văn Khê, anh vừa lảo đảo, kéo Giản Văn Khê cũng lảo đảo hai lần, anh nhanh tay ôm lấy Giản Văn Khê, lui về phía sau hai bước dựa vào tay vịn. Nhân viên công tác trong phòng xem đến nhiệt huyết sôi trào.

Oa oa oa, vũ đạo này cũng quá có cảm giác rồi!

Vừa ngầu vừa cháy.

Chu Đĩnh rõ ràng nhảy càng chậm hơn chút, càng thuận buồm xuôi gió hơn một chút, Giản Văn Khê nhảy thì hơi kém cỏi một chút, biên độ động tác cũng không ngầu đến vậy, nhưng hai người trái ngược như vậy thoạt nhìn càng hài hòa, có loại cảm giác hỗ trợ lại bao dung lẫn nhau.

Tin tức Chu Đĩnh cùng Giản Văn Khê hợp tác rất nhanh đã truyền rộng trên mạng.

Đây là cuồng hoan của fan CP "Kiên, Đĩnh"!

"Rốt cuộc mong đến hai người kia hợp tác rồi, ô ô ô!"

"Quá muốn cuối tuần nhanh nhanh đến, tôi muốn xem vũ đạo hai người của hai người bọn họ!"

"Không dám tưởng tượng hai người bọn họ cùng nhau khiêu vũ sẽ là dáng vẻ gì, tiếng ca của ca ca phối với vũ đạo của Chu thần, nhất định bùng nổ toàn trường luôn!"

"Lần này rốt cuộc thật sự Kiên Đĩnh lên rồi."

"Người chị em lầu trên, bồ đã quên thêm dấu phẩy ở giữa rồi, sẽ bị kiểm duyệt đó!"

"Nói đến thì chúng ta có cần sửa tên CP hay không, tên này luôn bị kiểm duyệt!"

"Tôi cũng cảm thấy sửa tên tương đối ổn, tên này tôi đều ngượng ngùng nhận mặt với bạn học!"

"Mọi người tiếp thu ý kiến quần chúng nhìn xem còn có tên CP khác hay không a, tốt nhất vừa nghe chính là hai người bọn họ, cũng không quá lộ liễu."

"Thính Văn CP thế nào, nghe rất hài âm."

"Oa, tên này hay!!"

"Trời ạ, tôi thích tên này, nghe tới là biết có câu chuyện!"

"Tôi cũng thích! Vừa nghe thì biết hai người chính là có chuyện xưa, cũng rất thích hợp hai người bọn họ nhỉ? Từ trước là địch nhân, hiện giờ là ái nhân, ô ô ô ô."

"Từ trước cũng không phải địch nhân được không, từ trước là tương ái tương sát!"

"Thính Văn CP, ay ay ay, quá dễ nghe, có thể đánh một trận cao thấp với Danh Tự CP."

"Mẹ tôi không bao giờ dùng lo lắng sự ngượng ngùng lúc tôi gõ chữ rồi."

Siêu thoại CP vừa sửa, Thính Văn CP lập tức mở ra thịnh hành.

Ngay cả người qua đường cũng cảm thấy tên này lấy không tồi.

Tin tức Chu Đĩnh cùng Giản Văn Khê muốn cùng nhau biểu diễn truyền khắp toàn mạng, mọi người đều tràn ngập chờ mong với lần đầu hợp tác của hai người bọn họ.

Mánh lới này đi lên, đoạt đi nổi bật của mọi người.

Cố Vân Tương cảm giác chính mình đã ghen ghét không nổi nữa.

Vì cái gì, vì cái gì.

Anh ta mệt mỏi rồi.

Chỉ có thể nói tiểu tử Giản Văn Minh này trời sinh đã thích hợp lên tiết mục này, trừ bỏ tự thân thực lực cường hãn, còn có nhiều quan hệ tình cảm rắc rối phức tạp như vậy cho cậu lăng xê.

Lại nói tiếp bản thân sao lại không ở trong số tuyển thủ tìm một người xào một chút CP chứ.

Cố Vân Tương càng ngày càng cảm giác được tính chất dao hai lưỡi của địa vị.

Thân phận lớn, địa vị cao, liền có ý nghĩa thua không nổi, thua sẽ bị mắng, cũng có ý nghĩa đối tượng có thể lăng xê thập phần hữu hạn, hơi vô ý liền chỉ có bị hút máu.

Thí dụ như anh ta muốn tìm người xào cp, vậy phải tìm một người thực lực đặc biệt cường đại, tuyển thủ nhân khí đặc biệt cao, cũng hoặc là tìm người địa vị tương đương cùng mình.

Tỷ như Chu Đĩnh.

Nhưng Chu Đĩnh khẳng định là chướng mắt mình.

Anh ta cả đời này không biết là may mắn hay là bất hạnh, hy sinh rất nhiều, lại từ tầng chót nhất bò tới nơi vạn chúng chú mục, nhưng người chung địa vị với anh ta, lại đều có chút chướng mắt anh ta.

Ít nhất anh ta là cảm thấy như thế.

Người thường anh ta khinh thường, Alpha quá ưu tú anh ta lại không xứng nổi.

Anh ta vừa kiêu căng lại tự ti, thật là bệnh tâm thần a.

Anh ta nha.

Miêu Lật đang theo anh ta cùng nhau tập luyện cười nói: "Cố lão sư, anh sao lại thất thần rồi."

"Có hơi mệt." Cố Vân Tương nói.

"Vậy chúng ta đi ăn cơm trước đi, cũng đến giờ cơm rồi." Miêu Lật làm một động tác tay dừng với nhân viên công tác, liền tháo xuống tai nghe.

Bọn họ hôm nay chủ yếu là luyện hát.

Hai người từ trong phòng ra tới, liền thấy có một đống người vây quanh ở cửa một phòng học vũ đạo. Thời điểm đi ngang qua Miêu Lật nhón chân nhìn thoáng qua bên trong, liền nghe thấy vài tiếng âm nhạc "Ca ca ca", Chu Đĩnh đứng ở phía sau Giản Văn Khê, một bàn tay ấn ở trên ngực Giản Văn Khê, bàn tay to dẫn theo ngực Giản Văn Khê "Ca ca ca" mấy cái liên chấn, âm nhạc nháy mắt đình chỉ, Giản Văn Khê ngã xuống trong lòng ngực Chu Đĩnh.

Thật ngầu.

Thời điểm Chu Đĩnh khiêu vũ thật sự quá có mị lực, đôi mắt cô ấy quả thực muốn nhảy ra trái tim.

Thời điểm không khiêu vũ rất cao lãnh, lúc nhảy múa, cả người phảng phất đều bốc cháy lên.

Rất cháy, rất nhiệt huyết.

Cố Vân Tương đứng ở phía sau nhìn vào trong, trong lòng càng là sông cuộn biển gầm.

Chu Đĩnh, đỉnh lưu chân chính hiện giờ trong giới giải trí, có thể hợp tác cùng anh, lượng đề tài tự nhiên sẽ bạo bảng.

Anh lại chỉ lựa chọn Giản Văn Minh.

Kỳ thật cũng có thể lý giải, anh lựa chọn Giản Văn Minh, càng có đề tài, với hai bên mà nói, đây là chuyện cùng có lợi cộng thắng.

Giản Văn Minh đã là người có thể chuyển vận đề tài cho người khác.

Hai người bọn họ ngoại hình thoạt nhìn cũng rất hợp, khác biệt thân hình và cách biệt chiều cao đều vừa vặn đẹp.

Chu Đĩnh cuồng cùng khốc, Giản Văn Minh lãnh cùng diễm, cũng có một loại cảm giác CP rất hấp dẫn người khác.

Miêu Lật quay đầu lại, cười nói: "Xem ra chúng ta cũng phải cố lên."

"Phong cách bất đồng." Cố Vân Tương nói liền đi về phía trước.

Miêu Lật đuổi kịp anh ta, nói: "Giản Văn Minh rõ ràng là Alpha, không biết sao cảm giác mang đến cho người ta lại như là một Omega, trên mạng cũng thích đem cậu ấy ghép CP cùng Alpha."

Cô ấy thấy Cố Vân Tương không nói chuyện, đã nhận ra cảm xúc vi diệu của Cố Vân Tương, liền cười cười, không nói chuyện nữa.

Giản Văn Minh và Cố Vân Tương cùng công ty, Giản Văn Minh cho dù luôn luôn phi thăng, muốn đuổi kịp địa vị của Cố Vân Tương cũng phải qua nhiều năm, cô ấy vốn tưởng rằng quan hệ của hai người bọn họ vẫn ổn.

Quả nhiên một núi không chứa hai hổ sao?

Cùng công ty, địa vị cận kề, sẽ có cạnh tranh.

Giản Văn Khê cảm giác thể lực của chính mình có chút vượt quá khả năng.

Sau khi cùng nhau luyện nhảy, cậu mới biết được sự đáng sợ của Chu Đĩnh.

Cậu đều mệt đến toàn thân đều là mồ hôi, chính là Chu Đĩnh lại như cũ mặt không đỏ khí không suyễn, thoạt nhìn một mảnh bình tĩnh, chỉ có trán có lớp mồ hôi mỏng.

"Nghỉ một lát đi." Chu Đĩnh nói.

Giản Văn Khê nói: "Anh thể lực thật quá tốt."

Chu Đĩnh nói: "Thể lực của anh kém hơn tôi nghĩ."

"Tôi đã lâu không huấn luyện, mấy năm nay cho dù là tập thể hình cũng rất ít."

Cậu ngồi xuống trên sàn nhà, Chu Đĩnh cầm một bình nước đưa cho cậu, thời điểm muốn đưa cho cậu bỗng nhiên lại thu hồi lại, giúp cậu vặn nắp bình, sau đó mới đưa cho cậu.

Cậu tiếp nhận, ngửa đầu liền uống mấy hớp, cổ họng hoạt động, trên hầu kết có một v·ết th·ương nhỏ.

"Làm sao mà bị vậy?"

Giản Văn Khê buông nước khoáng nhìn về phía anh.

Chu Đĩnh chỉ chỉ cổ chính mình.

Giản Văn Khê liền nói: "Trong lúc biểu diễn cho kỳ trước, móng tay Chu Tử Tô không cẩn thận quẹt đến."

Chu Đĩnh nhìn thoáng qua vết thương trên hầu kết của cậu , cổ họng Giản Văn Khê hoạt động trên dưới một chút, cậu nghiêng đầu, đem nước trong tay tất cả đều uống sạch.

Nước lạnh xuống bụng, lại kích thích thân thể sinh ra một loại khô nóng cảm, bụng là lạnh, lồng ngực lại nóng hầm hập.

"Nếu không hôm nay luyện đến đây thôi, ngày mai lại tiếp tục?" Chu Đĩnh bỗng nhiên nói.

"Tôi còn có thể luyện một hồi nữa." Giản Văn Khê nói: "Vũ đạo của anh quá mạnh, tôi không muốn anh nhân nhượng tôi, cũng không muốn liên lụy anh."

"Hai ta trước đừng nói ai liên lụy ai, chờ đến thời điểm luyện hát, tôi khả năng còn phải lĩnh giáo anh. Anh kỳ thật không cần liều như vậy, mặc kệ là nhóm nào, đều không có người toàn năng mười hạng. Hoặc là chủ vocal, hoặc là chủ vũ đạo, có chỗ mạnh nhất, chỗ khác không kéo chân sau là đủ rồi."

"Tôi không nghĩ đến cái gì cũng lấy hạng nhất," Giản Văn Khê nói: "Nhưng tôi muốn làm cái gì cũng làm tốt nhất trong khả năng tôi làm được."

Chu Đĩnh nghe vậy có chút ngạc nhiên.

Giản Văn Khê liền cười cười với anh.

Lời này xúc động đến anh.

Tôi không phải đang cùng người khác so, tôi chỉ là muốn làm đến tốt nhất chính mình có thể làm.

Chu Đĩnh gật gật đầu.

Giản Văn Minh thật sự vẫn luôn khiến anh giật mình.

Một người, phải thế nào mới có thể làm được thoát thai hoán cốt giống như bây giờ. Anh thậm chí đều hoài nghi người này không phải Giản Văn Minh, chỉ là có cùng một gương mặt với Giản Văn Minh.

Sau khi nghỉ ngơi một hồi, hai người bọn họ lại lần nữa đem vũ đạo luyện một lần.

Giản Văn Minh kỳ thật rất thông minh, chỉ là tố chất thân thể cậu theo không kịp, nhưng động tác vũ đạo học rất, đầu óc rất linh quang.

Đêm khuya phòng học vũ đạo, luyện nhảy trong tiếng âm nhạc di động bọn họ đang truyền phát, Chu Đĩnh đứng ở phía sau cậu, đỡ eo cậu nói: "Eo phải có lực một chút."

Nói xong liền dùng sức nắm một chút: "Thả lỏng, không cần căng chặt như vậy."

Giản Văn Khê nhấp chặt môi thả lỏng vòng eo, liền cảm giác Chu Đĩnh đỉnh ở sau trên eo mình.

Đỉnh hông động tác này kỳ thật vô cùng khó làm, hơi không chú ý liền sẽ có vẻ rất đáng khinh, nếu muốn có mỹ cảm lại mang cảm, biên độ nhất định phải lớn, vòng eo nhất định phải đủ lực, động tác phải nhanh chóng, không ướt át bẩn thỉu, biểu tình phải ngầu, ánh mắt phải gai gốc.

Một người có thể làm tốt đã rất khó, bọn họ còn phải hai người cùng nhau làm, liền càng khó.

Tần suất còn phảid nhất trí.

Không nhất trí liền rất dễ dàng bị Chu Đĩnh đụng phải.

Đâm đến sau eo cậu nóng lên.

Chu Đĩnh lúc dạy nhảy rất nghiêm khắc, hoàn toàn không giống bộ dáng anh ngày thường ít lời cao lãnh, nhưng loại nghiêm khắc này cũng có chỗ lợi, chính là lại tiếp xúc tứ chi nhiều hơn cũng sẽ không xấu hổ. Bởi vì biết đối phương đang dụng tâm dạy, chính mình cũng càng dụng tâm học.

Trừ động tác vũ đạo đỉnh hông này ra, còn có một cái rất khó chính là lồng ngực liên chấn.

Động tác vũ đạo này yêu cầu Chu Đĩnh hai tay đè ngực cậu lại, "Ca ca ca" vài cái liên chấn.

Nói thật, Giản Văn Khê có hơi xấu hổ.

Bởi vì cậu là Omega kỳ phát tình còn chưa kết thúc.

Nếu có thể lại trễ mấy ngày thì tốt rồi, kỳ phát tình của Omega động dục kỳ cơ bản ở thời gian một tháng, cậu so với Omega bình thường kỳ phát tình dài hơn một chút, nhưng cũng không sai biệt lắm sắp kết thúc. Nếu kết thúc kỳ phát tình, cậu liền sẽ không mẫn cảm như vậy.

Cậu nhấp môi, mồ hôi từ trên cổ chảy xuống đi, làm ướt vạt áo trước của cậu. Cậu mặc rất mỏng, chỉ mặc một chiếc áo thun màu đen, hiện giờ áo thun dán thân thể, động tác này cậu luôn là làm không tốt, Chu Đĩnh liền lặp lại huấn luyện cậu.

Sau đó Chu Đĩnh liền bỗng nhiên đem tay thu trở về.

Giản Văn Khê rất là quẫn bách.

Chu Đĩnh nói: "Ngày mai lại luyện đi. Một hơi cũng ăn không thành người mập mạp."

Giản Văn Khê nhàn nhạt gật gật đầu, nói: "Được."

Hai người khom lưng cầm quần áo và nước lên, Giản Văn Khê thu điện thoại di động, bỏ vào trong túi, ra khỏi phòng học vũ đạo.

Đã là đêm khuya, bất tri bất giác lại thức đến bây giờ.

Không biết là ai mở cửa sổ cuối hành lang, rất lạnh, gió thổi qua, áo thun mướt mồ hôi nháy mắt liền biến lạnh.

"Đem áo mặc vào đi." Chu Đĩnh bỗng nhiên nói.

Giản Văn Khê cầm áo mặc vào, nói: "Ngủ ngon."

Chu Đĩnh gật đầu: "Ngủ ngon."

Chu Đĩnh nói xong liền đi đến phòng mình trước, ngón tay hơi hơi cuộn tròn lên, lòng bàn tay ra mồ hơi, vừa bị gió lạnh thổi, lạnh căm căm.

Nhưng trong lòng anh lại là nóng.

------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip