CHƯƠNG 49: ĐÁNH DẤU


[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach

CHƯƠNG 49: ĐÁNH DẤU
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.


---------------------------------------------------------

"Thuê...... Thuê phòng? Hai người bọn họ không phải hiện tại đã sống cùng một gian phòng sao?"

"Hai người bọn họ đều là Alpha mạnh mẽ đến vậy, đặc biệt là Chu lão sư, nhất định sẽ rất...... Kịch liệt nhỉ?"

"Chỉ là tin tức tố sẽ lan tràn toàn bộ tòa nhà đúng không?"

Hàn Văn hỏi nói: "Tin tức tố của Chu lão sư ...... Sẽ cường đại đến vậy sao? Không phải nói chưa từng có ai ngửi thấy tin tức tố của Chu lão sư sao?"

"Vừa nghe đã biết cậu không có kinh nghiệm, thật sự bạch bạch bạch, cho dù là Alpha hay là Omega, khẳng định đều sẽ mất khống chế a, ít nhất cái gì kia một hồi sẽ mất khống chế, tin tức tố khẳng định lan tràn nơi nơi đều thấy."

Hàn Văn liền đỏ mặt.

Vương Tử Mặc nói: "Các cậu là tới huấn luyện, hay là tới làm tư liệu vàng?"

Mọi người liền đều trở lại trước gương, nhưng một nhóm người trẻ tuổi, đột nhiên đụng vào loại bát quái động trời này, sao có thể dễ dàng như vậy là bỏ qua.

"Tôi nghĩ đến Chu lão sư và Giản ca khả năng sẽ có cái gì đó, nhưng không nghĩ đến đã tiến triển đến một bước này!"

"Tôi nghĩ đến Chu lão sư khả năng thích Giản ca, nhưng cho rằng anh ấy chỉ là đơn phương thật thơm, Giản ca ngày thường thoạt nhìn ...... Tính lãnh đạm đến vậy."

Đúng vậy.

Giản Văn Minh trước kia, như là Alpha tinh lực tràn đầy, phảng phất tùy thời đều có khả năng yêu bất cứ kẻ nào, nhiệt tình như mùa hè, chỉ là Giản Văn Minh của《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》, lãnh diễm đến vậy, thật sự giống một người tính lãnh đạm, cậu cả cười to cũng không có, phảng phất linh hồn cũng là lạnh. Bọn họ cũng không dám cùng Giản Văn Minh nói giỡn, so với nhìn thấy bốn đạo sư còn kính sợ hơn.

Rất khó tưởng tượng Alpha như vậy, yêu đương vào sẽ là cái dạng gì.

"Đúng rồi, các anh nói Giản ca với Chu lão sư, ai ở phía trên nha?"

"......"

"Khẳng định là Chu lão sư a."

"Giản ca sẽ nguyện ý ở phía dưới sao? Cũng không thể nào đâu?"

"Chúng ta thảo luận vấn đề này, thật sự được chứ?"

Khóe miệng Vương Tử Mặc lộ ra một nét tươi cười trào phúng.

Nhóm Omega này vừa nhìn chính là người ngoài nghề, Giản Văn Minh cố nhiên là kiên nghị cao lãnh, nhưng cậu ta là Alpha, cậu ta nhất biết, trên đời này Alpha mạnh hơn Chu Đĩnh, không có mấy người.

Alpha cường đại như vậy, Giản Văn Minh nếu là một Omega, đó chính là trời đất tác thành, thiên lôi địa hỏa, nếu là Alpha, chỉ sợ phải chịu chút khổ.

Bất quá giữa Alpha với nhau, thực lực kém càng xa, tính đối kháng càng thấp, chịu đựng thời kỳ kia, vậy cũng là thiên lôi địa hỏa.

Chỉ là rất khó tưởng tượng thời điểm hai người phái cao lãnh Chu Đĩnh và Giản Văn Minh thiên lôi câu địa hỏa, sẽ là cái dạng gì.

Phải kịch liệt bao nhiêu, điên cuồng bao nhiêu.

Đèn xe chiếu rọi, bông tuyết có vẻ càng dày, càng lớn hơn.

Giản Văn Khê dựa vào ghế dựa, cảm giác sam hương thanh đằng đầy người mình cũng không che giấu được tin tức tố chân chính của mình.

Cậu lẳng lặng mà nhìn chăm chú về phía trước, tuyết lớn bay lả tả, phảng phất tất cả đều rơi vào trong lòng cậu.

"Vẫn là đi cái phòng khám ban ngày kia?" Chu Đĩnh bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Giản Văn Khê trầm mặc một hồi.

Cậu hình như cũng không có chỗ tốt hơn để đi.

Cậu liền "Ân" một tiếng.

Chu Đĩnh đem cậu đưa đến phòng khám lần trước: "Tôi ở trên xe chờ anh."

Giản Văn Khê cái gì cũng không nói, lập tức đi vào phòng khám, hiển nhiên là khó chịu đến trình độ nhất định.

Giản Văn Khê gõ vang cửa phòng khám.

Bác sĩ lớn tuổi khoác áo ra tới, thấy là cậu, có chút kinh ngạc. "Quấy rầy ngài." Giản Văn Khê nói.

Bác sĩ lớn tuổi nói: "Bên ngoài lạnh, vào trong trước rồi nói."

Giản Văn Khê đi vào, cậu lần này không có mang khẩu trang, nhưng bác sĩ lớn tuổi tựa hồ cũng không có nhận ra cậu, chỉ nghiêm túc giúp cậu kiểm tra một chút, hơi có chút giật mình mà nói: "Thuốc tôi kê cho cậu, cậu một ngày uống bao nhiêu?"

Giản Văn Khê lắc đầu, nói: "Nhớ không rõ, đại khái bình quân hai ba viên."

"Thuốc kia dược hiệu rất mạnh, nhiều nhất một ngày một viên, cậu uống quá nhiều, thân thể sinh ra kháng thuốc."

"Hậu quả là gì?"

Bác sĩ lớn tuổi rất nghiêm túc mà nhìn cậu, nói: "Ý nghĩa rằng về sau lại đến kỳ phát tình, cậu dựa vào uống thuốc ức chế đã không còn tác dụng."

Sắc mặt Giản Văn Khê vô cùng khó coi, nhấp chặt môi, có nháy mắt phát ngốc.

"Cậu không nghe lời dặn của bác sĩ, hiện tại cho dù là cậu muốn tìm một Alpha tới đánh dấu mình, cũng không có dễ dàng như vậy."

Giản Văn Khê liền nhìn về phía bác sĩ lớn tuổi.

Bác sĩ lớn tuổi nói: "Triệu chứng kỳ phát tình của cậu hiện tại rất nghiêm trọng, đã không phải Alpha bình thường đánh dấu cậu là có thể giải quyết được. Alpha kia cần phải cũng đủ cường đại, có lẽ mới có tác dụng."

Giản Văn Khê trầm mặc một hồi, nói: "Vậy ngài giúp tôi làn sốt hạ xuống trước đi."

"Cậu đây không phải phát sốt, là kỳ phát tình dẫn tới giả tính nóng lên." Bác sĩ lớn tuổi nói: "Cái này cũng nói rõ kỳ phát tình của cậu đã rất nghiêm trọng. Tôi nói vài lần, cậu đều không nghe, cậu phải coi trọng hơn đi. Thuốc cũng phải tạm dừng, không được uống, tìm một Alpha đánh dấu cậu một chút."

Cuối cùng, ông lại an ủi nói: "Kỳ thật đánh dấu tạm thời cũng thế, đánh dấu chung thân cũng vậy, hiện giờ đã trở nên rất thường thấy. Cũng không phải mỗi Omega đến kỳ phát tình, đều có thể tìm được bạn lữ như ý, xã hội hiện đại, mấy chuyện này không được xem cái gì, chuyện một người già như tôi còn có thể lý giải, cậu mới hơn hai mươi tuổi, không cần quá phong kiến."

Giản Văn Khê từ phòng khám ra tới, tuyết lớn bay lả tả rơi xuống trên người cậu.

Cậu cúi người một cái với bác sĩ lớn tuổi, sau đó đi về phía xe Chu Đĩnh.

Chu Đĩnh từ trên xe xuống, rất là quan tâm mà nhìn cậu. Giản Văn Khê đỏ mắt, ngừng ở tại chỗ, nhìn Chu Đĩnh một hồi lâu.

Một Alpha cường đại, tựa hồ không còn ai thích hợp hơn Chu Đĩnh.

Nếu được đánh dấu, giải quyết vấn đề kỳ phát tình của mình, thì mình thật sự không sợ gì cả.

"Sao lại đi ra nhanh vậy?" Chu Đĩnh hỏi.

Giản Văn Khê "Ân" một tiếng, nói: "Lấy chút thuốc."

"Không cần truyền dịch?" Giản Văn Khê lại "Ân" một tiếng, liền lên xe.

Chu Đĩnh ng·ay sau đó liền lên xe theo, Giản Văn Khê đem khăn quàng cổ cởi bỏ, dựa người lên trên ghế phụ.

Cậu muốn tìm Chu Đĩnh đánh dấu tạm thời mình, liền phải bại lộ thân phận Omega của bản thân.

Nhưng cậu có thể lựa chọn chỉ bại lộ chính mình thân là Omega, mà không bại lộ chuyện cậu là thay thế em trai Giản Văn Minh.

Cậu chính là Giản Văn Minh, một Omega giả Alpha.

Giản Văn Khê tim đập lợi hại, nhắm hai mắt lại.

Dù vậy, cũng tồn tại nguy hiểm cực đại.

"Tuyết quá lớn, lái xe có hơi nguy hiểm, đến nhà tôi đi. Nhà tôi chỉ ở trong khu chung cư phía sau tòa nhà này." Giản Văn Khê nói.

Chu Đĩnh sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu, nói: "Được."

Hai người ngữ khí đều khá bình đạm, Chu Đĩnh lái xe rẽ ngang qua, xuyên qua hẻm nhỏ, không đến hai phút, đã ngừng lại ở trước tòa nhà chung cư.

Giản Văn Khê đi ở đằng trước, Chu Đĩnh liền đi theo ở phía sau cậu. Cậu không nhiều lời, Chu Đĩnh cũng không có hỏi nhiều, không khí yên tĩnh quỷ dị, tim hai người đều đập đinh tai nhức óc.

Thân thể Giản Văn Khê càng ngày càng khó chịu, thân thể phảng phất ý thức phóng túng sắp được cậu thả ra, mấy năm đót khát liền lập tức xao động lên. Rất giống như cổ họng nhịn cơn ngứa đã lâu, một khi quyết định ho ra, thì cả một giây đồng hồ cũng không chịu đựng được, ý nghĩ duy nhất đó là tận tình mà ho cho thống khoái.

Trời còn chưa sáng, hành lang một mảnh yên tĩnh, toàn bộ tòa nhà đều không có ô cửa sổ nào là sáng đèn. Hành lang rất dài, chỉ có tiếng bước chân của hai người bọn họ, bước đi một trước một sau.

Chu Đĩnh so với Giản Văn Khê càng hưng phấn, khẩn trương hơn.

Có lẽ khẩn trương so với hưng phấn càng nhiều hơn một ít.

Mỗi một bước đều đang đạp lên tâm khảm.

Anh ở phía sau Giản Văn Khê, gió từ phía trước thổi tới, tin tức tố hương hoa hồng trên người Giản Văn Khê, cơ bản đã không che giấu được.

Là hương thơm anh chưa bao giờ ngửi qua, sau khi lẫn vào hơi thở, phảng phất cả người đều ấm lên.

Anh sắp hiểu rõ càng nhiều chân tướng hơn, nhìn thấy càng nhiều bí mật hơn, khoảng cách của anh với Joshua, có lẽ cũng càng gần hơn một bước.

Khóa điện tử vang lên "Tích" một tiếng, cửa phòng mở ra, rét lạnh ập vào trước mặt, Giản Văn Khê mở đèn, quay đầu lại nhìn về phía Chu Đĩnh.

Chu Đĩnh liền nhấc chân đi qua.

Phòng rất nhỏ, nhưng rất sạch sẽ, đại khái đã lâu không ở, một chút nhân khí cũng không có, rất lạnh.

"Tùy tiện ngồi." Giản Văn Khê nói: "Tôi đi toilet đã."

"Anh đi đi."

Giản Văn Khê vào toilet, đem cửa phòng đóng lại.

Cậu mở đèn toilet, chính mình trong gương, cả khuôn mặt đều đỏ, lỗ tai cũng là đỏ, ánh mắt ướt át, phảng phất như một chú mèo động dục.

Cậu đem áo lông vũ kéo ra, nhìn cổ mình, sau cổ đã đỏ bừng một mảnh, sờ lên cũng nóng bừng, một mảng làn da đã trở nên phá lệ nhạy cảm, tự mình sờ một chút, đều cảm giác có điện lưu lan tỏa trong thân thể mình.

Chỉ chốc lát toàn bộ phòng đã đều là tin tức tố hương hoa hồng, áp chế hương vị sam hương thanh đằng cơ hồ đã không thể ngửi thấy.

Cậu dựa vào đài rửa mặt, đứng một hồi lâu, sau đó mở vòi nước, rửa mặt.

Chu Đĩnh đứng ở trong phòng khách, nhìn một vòng.

Trong phòng rất lạnh.

Anh nhìn về phía toilet, cách pha lê không trong suốt, ẩn ẩn nhìn thấy thân ảnh Giản Văn Khê đứng ở phía sau cửa.

Sau đó cửa phòng bị kéo ra từ bên trong, Giản Văn Khê mang một khuôn mặt ướt dầm dề, từ toilet ra ngoài.

Hương khí hương thơm ập vào trước mặt, làm cả người Chu Đĩnh đều muốn b·ốc ch·áy lên.

Anh còn chưa bao giờ cùng một Omega trong kỳ phát tình ở trong một gian phòng.

Giản Văn Khê nói: "Chu Đĩnh."

"Ừm." Chu Đĩnh hỏi: "Mặt anh sao lại đỏ đến vậy?"

"Tôi có thể tin tưởng anh không?" Giản Văn Khê hỏi.

Lời này ra vẻ lại buồn cười, nhưng trừ cái này ra, cậu cũng không biết còn có thể nói cái gì. Ở trước khi thẳng thắn, luôn muốn nói chút gì đó.

Chu Đĩnh trịnh trọng gật gật đầu.

"Anh nói."

Mặt Giản Văn Khê càng đỏ, cậu nhấp chặt môi, không nói gì nữa, chỉ duỗi tay cởi áo của mình.

Chu Đĩnh có hơi kinh ngạc, tim đập đinh tai nhức óc.

Giản Văn Khê cởi áo lông vũ, lại đem áo bên trong áo lông cũng cởi. Hương khí hoa hồng tỏa ra che trời lấp đất, ấm áp, thơm ngọt, kêu gào, run rẩy mà tỏa ra bên ngoài.

Thời điểm chỉ còn một chiếc áo sơmi, Giản Văn Khê ngừng lại, nâng mắt lên nhìn về hướng anh.

Chu Đĩnh ngơ ngẩn, lỗ tai đều đỏ. Cổ họng giật giật, môi cũng run rẫy.

"Ngửi thấy không?" Giản Văn Khê nói; "Tôi là một Omega."

"Joshua." Chu Đĩnh bỗng nhiên kêu lên.

Giản Văn Khê sửng sốt một chút, ng·ay sau đó liền mím môi.

Tướng mạo tương tự, tuổi tác tương tự, hương vị tin tức tố giống nhau, cậu lại phủ nhận, tựa hồ cũng là làm điều thừa.

Giản Văn Khê liền gật đầu một cái.

Một cổ ấm áp không thể miêu tả nháy mắt liền vọt tới cổ họng Chu Đĩnh, ngực anh phập phồng kịch liệt, trong nháy mắt kia lãnh nhiệt luân phiên, đặc biệt giống như nằm mơ.

Giản Văn Khê lại đi một bước về phía anh, sắc mặt càng đỏ, cả đôi mắt cũng là đỏ, hiển nhiên đã chịu không nổi.

Hương khí hoa hồng bốn phía, cuồng dã, rêu rao, dụ dỗ Alpha đi cắn nuốt.

Giản Văn Khê run rẩy duỗi tay xoa cổ chính mình, hơi hơi nghiêng đầu: "Anh có thể nào...... Đánh dấu tôi một chút không? Tôi rất khó chịu."

Chu Đĩnh vươn tay tới, đè mu bàn tay cậu lại, cùng nhau ấn cổ cậu.

Cổ Giản Văn Khê thon dài, ngày thường trắng nõn, giờ phút này lại là đỏ bừng, đặc biệt là khối tuyến thể sau cổ kia, đỏ bừng đỏ bừng, rất nóng.

"Tôi chưa từng đánh dấu qua người khác." Thanh âm của Chu Đĩnh đều đang run rẩy, nói: "Anh...... Kiên nhẫn một chút."

Giản Văn Khê còn chưa nói lời nào, Chu Đĩnh đã cắn một ngụm ở trên cổ cậu.

Cực đột nhiên, tấn mãnh, tựa như sợ cậu đổi ý, lại tựa sớm đã mất đi lý trí.

Giản Văn Khê kêu một tiếng, đột nhiên giơ lên cổ, bắt một cái đã bắt được tóc Chu Đĩnh, ngón tay nắm chặt, gân xanh xương trắng đều lộ ra.

Giản Văn Minh đột nhiên ngồi dậy giường, cậu ấy thở phì phò ngồi dậy, bên ngoài sắc trời đã sáng từ lâu.

Cậu ấy có lẽ là quá lo lắng cho anh trai, cậu ấy thế mơ thấy một giấc mơ rất đáng sợ. Trong mộng anh trai bị Chu Đĩnh đánh dấu, cường đại tin tức tố rót vào trong thân thể anh trai, Alpha cường đại như Chu Đĩnh, tin tức tố cũng là có tính chất huỷ diệt, anh trai vô pháp thừa nhận, như một đóa hoa hồng bị tàn phá.

-------------------------------------------------

HAHAHAHAHAHAHAHA

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip