CHƯƠNG 50: CẢM GIÁC KHÔNG THỂ CƯỠNG CHẾ
[EDIT] ANH EM SINH ĐÔI HOÁN ĐỔI CUỘC ĐỜI [GIỚI GIẢI TRÍ] – Công Tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikisach
CHƯƠNG 50: CẢM GIÁC KHÔNG THỂ CƯỠNG CHẾ
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
---------------------------------------------------------
Bởi vì nguyên nhân tuyết rơi, hừng đông hôm nay so với ngày thường còn muốn sớm hơn một ít. Trần Duệ sáng sớm đã tới tòa nhà ghi hình, vào cửa câu nói đầu tiên đã hỏi: "Giản Văn Minh và Chu Đĩnh bên kia, có phát sinh chuyện gì đó thú vị hay không?"
Nhân viên công tác nói: "Cameras phòng bọn họ đều đóng, hiện tại thời gian còn sớm, phỏng chừng hai người đều còn chưa dậy."
Trần Duệ hỏi: "Bọn họ đêm qua có ra ngoài không?"
Nhân viên công tác lắc đầu: "Giản Văn Minh hình như vẫn luôn ngủ, Chu Đĩnh hẳn là cũng không có ra ngoài."
"Hình như?"
Nhân viên công tác có chút ngượng ngùng: "Ngày hôm qua quá lạnh, chúng tôi đều mê mẫn một hồi, không có nhìn chằm chằm."
Bọn họ không phải làm theo dõi, buổi tối ngủ cũng rất bình thường. Trần Duệ gật gật đầu, nói: "Đem video hành lang đều lấy ra xem một lần đi."
Nhân viên công tác lấy video ra, Trần Duệ đến văn phòng tổng đạo diễn, đem người phụ trách chủ yếu đều kêu dậy mở một cuộc họp sớm.
"Giản Văn Minh vẫn là xếp thứ hai sao?"
Vừa nói đến cái này, mấy người tổ tiết mục đều rất hưng phấn: "Số phiếu của hai người cậu ấy và Cố Vân Tương rất giằng co, đã chỉ chênh lệch hơn một ngàn phiếu, đêm qua mắt thấy đã sắp vượt lên, không nghĩ tới của Cố Vân Tương lại chạy lên rồi."
Bởi vì số đếm của phiếu quá lớn, loại chênh lệch hàng ngàn hàng vạn đối với chương trình tuyển chọn mà nói đã là chênh lệch cực nhỏ, rất ít thấy, nhưng lúc này đây ngoại giới cũng không có bất luận kẻ nào nghi ngờ số phiếu của tiết mục bọn họ.
Bởi vì không giống với phương thức của các chương trình tuyển chọn khác đúng giờ công khai số phiếu, số phiếu của bọn họ có thể nhìn thấy24 giờ, bỏ mỗi một phiếu đều sẽ biểu hiện ra ở trên bảng xếp hạng.
Hơn nữa rating《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》cũng hot bạo, bởi vậy mấy ngày nay cơ hồ số phiếu của mọi người đều tiến vào kỳ phi thăng, xếp hạng top ba Cố Vân Tương, Giản Văn Minh, Lục Dịch, số phiếu đều đã qua cửa ải chục triệu.
"Cố Vân Tương hai ngày này cảm xúc thế nào?" Trần Duệ hỏi.
"Anh ấy mấy ngày này vẫn luôn ở bên ngoài." Người của tổ tiết mục nói: "Anh ấy hôm trước lúc đi còn đem Lưu Tử Nghĩa mang ra ngoài, Lưu Tử Nghĩa đến bây giờ cũng chưa trở về......"
"Yêu đương?"
Người của tổ tiết mục lắc đầu: "Cái này không rõ ràng lắm. Bất quá hẳn là không thể nào."
Trần Duệ đang muốn nói chuyện, đã nghe bên ngoài có người "Phanh" mà một tiếng đẩy cửa xông tới.
Mọi người hoảng sợ, Trần Duệ nhăn mày: "Chúng tôi đang mở họp."
"Trần đạo!" Người tới rất là kích động: "Chu Đĩnh cùng Giản Văn Minh đêm qua đi ra ngoài!!!!"
Thốt ra lời này, mọi người tất cả đều đứng lên.
Trần Duệ lập tức đi theo người nọ ra khỏi phòng họp.
"Chúng tôi vừa rồi đem video đêm qua phát nhanh một lần, kết quả phát hiện thời điểm sau nửa đêm ngày hôm qua Chu Đĩnh một mình đi ra ngoài một chuyến, không quá vài phút anh ấy trở về, chỉ chốc lát đã dẫn theo Giản Văn Minh cùng nhau ra ngoài, chúng tôi mở ghi hình cổng lớn, phát hiện Giản Văn Minh lên xe Chu Đĩnh!"
Trần Duệ gật gật đầu, hưng phấn đến có chút nói không ra lời.
Ông trời ơi!
Bọn họ 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 là có đại vận gì vậy, hết thảy tại sao đều thuận lợi vậy, quả thực hy vọng phát sinh cái gì thì sẽ phát sinh cái đó!
Đoàn người tới phòng điều khiển, đem tất cả video đều xem một lần.
Sau khi xem xong, Trần Duệ ngược lại không hưng phấn đến vậy.
Bởi vì từ trên video nhìn thấy, hai người này có chút cảm giác lén lút.
Bọn họ muốn phát đoạn video này lên, chỉ sợ phải trưng cầu đồng ý của hai người kia.
Hiện giờ nhiệt độ của tiết mục đều dựa vào hai người mà treo, cũng không thể đắc tội.
Đặc biệt là Chu Đĩnh, người đại diện Khương Hồng nhà bọn họ quá cường thế, hợp đồng định cũng chặt chẽ.
"Hai người bọn họ còn chưa trở về?"
"Chưa về!"
Nếu nói cùng nhau đi ra ngoài có thể là có việc, giờ trời đều sáng, còn chưa trở về, xác thật...... Không quá bình thường.
Hai người này nếu bởi vì 《 Tinh Nguyệt Chi Chiến 》 mà yêu đương với nhaud......
Trần Duệ chỉ là suy nghĩ một chút, đã hưng phấn đến không được.
"Đạo diễn, cần gọi điện thoại liên hệ hai người bọn họ một chút hay không?"
Trần Duệ lắc đầu: "Chúng ta vẫn là tạm thời làm bộ không biết, chờ bọn họ trở về nhìn xem tình huống."
"Vậy mấy video này xử lý như thế nào, cứ giữ trong tay thế này?"
Quá đáng tiếc a.
Trần Duệ cũng cảm thấy có chút đáng tiếc.
"Tìm người viết một tin nóng nặc danh đi." Trần Duệ nói.
Dù sao tin nóng trên mạng về hai người này thật thật giả giả đã sớm chất thành đống lớn.
Ông quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, tuyết bên ngoài còn đang rơi, gió bắc hô hô thổi mạnh, cực kỳ lạnh.
Cũng không biết hai người Giản Văn Minh và Chu Đĩnh nửa đêm đi ra ngoài làm gì, trên người Giản Văn Minh còn mang theo bệnh nữa.
Tòa nhà chung cư, Giản Văn Khê nằm ở trên giường, thân thể còn đang run rẩy.
Chu Đĩnh ăn mặc chỉnh tề nằm ở trên giường, ôm cậu.
Hiện giờ hương vị trên người anh, có thể trấn an Giản Văn Khê mới vừa bị đánh dấu lâm thời.
Anh thật không nghĩ tới Giản Văn Khê sẽ phản ứng lớn đến như vậy.
Thời điểm anh cắn lên tuyến thể Giản Văn Khê, tin tức tố từ hàm răng rót vào trong da thịt cậu, Giản Văn Khê cả người ửng hồng, con ngươi tựa hồ cũng có chút tan rã.
Giản Văn Khê còn chưa bao giờ bị người đánh dấu qua, tựa hồ có chút không chịu nổi khoái cảm của việc bị đánh dấu, môi đỏ của cậu mở ra, thân thể phát run theo hô hấp, cuối cùng tay bắt lấy anh tóc cũng thoát lực.
Anh cũng là lần đầu tiên đánh dấu người khác, thân là Alpha dục vọng chiếm hữu bản năng khiến anh nháy mắt mất khống chế, rót vào lượng tin tức tố quá lớn.
Cuối cùng Giản Văn Khê không chịu nổi kích thích khi b·ị đánh dấu, hôn mê bất tỉnh, cả người như là tôm bị nấu chín, chỗ nào cũng đỏ bừng.
Anh ôm cậu một hồi lâu, Giản Văn Khê mới có phản ứng, nhưng thỉnh thoảng lại phải run rẩy một chút, phảng phất sợ mình đụng vào, lại muốn mình đụng vào.
Anh đơn giản cứ ôm chặt lấy cậu, dùng hơi thở của chính mình để an ủi cậu.
Trong lòng ngực ôm người cảm giác quá tốt đẹp, trong lòng ngực đều là tràn đầy, cảm giác chỉ cần ôm qua một lần, về sau sẽ không thể rời xa được.
Giản Văn Khê bỗng nhiên động đậy, sau đó mở mắt.
Anh không tự giác mà thả lỏng sức lực, thấp giọng hỏi: "Tỉnh rồi."
Giản Văn Khê "Ân" một tiếng.
Cậu kỳ thật đã sớm tỉnh.
Chỉ là còn chưa có nghĩ xong phải đối mặt với Chu Đĩnh thế nào.
Cậu lại động một chút, Chu Đĩnh liền buông lỏng cậu ra. Giản Văn Khê từ trên giường ngồi dậy, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Cửa sổ mở ra một khe hở, tuyết bên ngoài còn đang rơi, một mảnh tuyết trắng.
"Mấy giờ rồi?"
Chu Đĩnh móc di động ra nhìn thoáng qua, nói: "7 giờ."
"Chúng ta cần phải trở về rồi."
"Thân thể anh thế nào?"
Giản Văn Khê gật gật đầu, nói: "Khá hơn nhiều rồi."
Chu Đĩnh duỗi tay muốn sờ trán cậu, Giản Văn Khê bản năng rút về sau một chút, tay Chu Đĩnh chạm đến trên trán cậu, sốt quả nhiên đã hạ.
Chỉ là sắc mặt là đỏ như cũ.
"Ngày hôm qua cảm ơn anh." Giản Văn Khê nói.
Chu Đĩnh có chút ngạc nhiên, nói: "Không cần cảm ơn."
"Tôi biết anh có rất nhiều nghi vấn, tôi còn chưa nghĩ xong nên nói với anh như thế nào, tôi......"
"Anh lúc nào muốn nói với tôi thì lại nói với tôi. Vì cái gì cũng không quan trọng, anh là ai càng quan trọng hơn một chút."
Giản Văn Khê liền nhìn về phía Chu Đĩnh.
Chu Đĩnh hơi hơi mỉm cười, nói: "Anh không cần lo lắng, chuyện của anh, tôi sẽ không nói với ai cả."
Anh thậm chí hy vọng Giản Văn Khê như cũ có thể bảo thủ bí mật, bí mật này chỉ có một mình anh biết, bản thân đối với Giản Văn Khê mà nói, mới là đặc biệt.
Giản Văn Khê trầm mặc một hồi, nói: "Cảm ơn."
"Đi thôi, chúng ta trở về."
Chu Đĩnh nói.
Anh lấy áo lông vũ qua, đưa cho Giản Văn Khê, Giản Văn Khê mặc áo lông vũ vào, anh liền đem khăn quàng cổ cầm ở trong tay, sau đó quàng lên cho Giản Văn Khê.
Dáng vẻ dịu dàng tựa như người yêu mới nên có lúc này đây. Giản Văn Khê có chút không quen, anh liền buông lỏng tay.
Càng là vào thời khắc này, càng là phải thu liễm chút mới được.
Trong lòng anh cũng rõ ràng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Giản Văn Khê sẽ không để anh đánh dấu cậu.
Anh tuy rằng đánh dấu Giản Văn Khê lâm thời, nhưng cũng không đại biểu Giản Văn Khê sẽ phải cùng anh yêu đương.
Hai người từ tòa nhà chung cư xuống dưới, sau khi lên xe, Giản Văn Khê mới móc di động của mình ra nhìn một chút, kết quả phát hiện tin nhắn em trai gửi đến.
"Em mới vừa mơ thấy giấc mơ siêu đáng sợ, em mơ thấy anh bị Chu Đĩnh bóc ra, anh ấy còn đánh dấu anh!"
Mặt hoảng sợ.
"Anh, anh nhất định phải cẩn thận đó. Cần đến em hỗ trợ thì phải nhanh chóng nói với em, tôi lập tức mua vé trở về."
Giản Văn Khê vốn dĩ muốn trả lời một tin nhắn cho em trai, tin nhắn đánh một nửa, lại buông xuống.
Cậu nghiêng đầu đi, nhìn về phía đường phố sáng sớm vào đông.
7 giờ, toàn bộ thành thị cũng đã rất náo nhiệt, xe dọn tuyết, công nhân vệ sinh, người đi làm vào làm tan làm, cao ốc building ban đêm còn đen nhánh, đã sáng lên ánh đèn.
Cậu cảm thấy rất mỏi mệt.
Trải nghiệm đêm qua, với cậu mà nói đã như là một hồi xuân mộng, lại như là một hồi ác mộng.
Cảm giác bị đánh dấu quá mãnh liệt, cũng thật sự đáng sợ, vui sướng không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả, cảm giác sợ hãi thân thể không thể thừa nhận nỗi, bản năng động vật muốn phóng túng, vài loại cảm giác phức tạp giao triền ở bên nhau, mở ra một cánh cửa lớn hướng đến thế giới mới cho bản thân.
Vấn đề lớn nhất là, đánh dấu lâm thời cũng thế, đánh dấu chung thân cũng thế, đều sẽ bởi vì liên quan đến tin tức tố, đối với Alpha đánh dấu mình sinh ra hảo cảm vô pháp ức chế.
Cứ như cậu giờ phút này đối mặt với Chu Đĩnh vậy.
Chu Đĩnh tựa hồ phóng thích một ít tin tức tố của anh ở trong xe, toàn bộ khoang xe đều tràn ngập hương khí cây bách nhàn nhạt, hương khí này với cậu mà nói vô cùng dụ hoặc, an ủi thân thể cùng linh hồn cậu.
Tin tức tố vừa phải, đối mới Omega vừa b·ị đ·ánh dấu mà nói có thể tạo được tác dụng trấn định, cậu hiện tại chỉ cảm thấy cả người ấm áp, dị thường thoải mái.
Cũng dị thường...... Có cảm giác.
Cậu cảm giác thân thể của mình đều vẫn là ướt át.
Chu Đĩnh có lẽ đối với mình cũng là như thế này.
Bởi vì đánh dấu là ảnh hưởng lẫn nhau.
Kế tiếp phải làm sao bây giờ đây?
Tin tức tố của Chu Đĩnh thật sự quá cường đại, chỉ sợ chính mình nhất thời rất khó tìm thấy Alpha càng cường đại hơn anh, đây cũng có ý nghĩa, bản thân lần sau nếu lại phát tình, chỉ sợ còn phải tìm Chu Đĩnh đánh dấu mình.
Đánh dấu, đối với Alpha và Omega mà nói đều là chuyện cực thân mật. Bản thân không có khả năng một bên tìm Chu Đĩnh đánh dấu mình, một bên cùng anh phân rõ giới hạn.
Trong lòng cậu loạn rất.
"Chuyện ngày hôm qua......"
Chu Đĩnh bỗng nhiên mở miệng.
Cậu liền xoay đầu đi, nhìn về phía Chu Đĩnh.
Chu Đĩnh nói: "Tôi biết anh là bất đắc dĩ mới tìm tôi hỗ trợ, hy vọng anh không cần có gánh nặng tâm lý, lần sau nếu còn có cần đến, cứ việc tới tìm tôi."
Giản Văn Khê nhấp nhấp môi.
Khuôn mặt và lỗ tai Chu Đĩnh đều đỏ lên, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ gõ tay lái: "Đừng tìm người khác đánh dấu anh."
Giản Văn Khê "Ân" một tiếng, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhiệt khí ở trong thân thể cậu cuồn cuộn.
Tin tức tố của cậu cùng tin tức tố của Chu Đĩnh giao triền bên nhau, tin tức tố là dục vọng sống ở trong không khí, hiện giờ dục vọng của bọn họ giao triền, tâm cũng giao triền với nhau. Loại cảm giác quấn quýt này quá kỳ diệu, khiến người ta nhịn không được tim đập gia tốc.
Giản Văn Khê cảm giác chính mình hình như lại cần được đ·ánh dấu.
Cảm giác này quá xấu hổ, cho nên cậu nhịn xuống, ngược lại đem cửa sổ xe mở một chút.
Gió lạnh rót vào, lý trí cậu thanh tỉnh hơn một ít.
Chu Đĩnh cái gì cũng không hỏi cậu, phảng phất vô điều kiện tín nhiệm mình, trợ giúp mình.
Sở dĩ cái gì cũng không hỏi, đơn giản là bản thân anh vẫn luôn thích Joshua nhỉ?
Trong đầu cậu đột nhiên hiện ra dáng vẻ của Chu Đĩnh khi đánh dấu mình đêm qua, cậu khi đó bị tin tức tố rót vào công kích đến có chút choáng váng, đại não trống rỗng, giờ phút này lại đột nhiên nghĩ tới, ở lúc Chu Đĩnh đánh dấu mình xong, đôi mắt Chu Đĩnh đỏ lên, tựa hồ bị xúc động chiếm cứ, nâng mặt cậu trực tiếp muốn hôn lên miệng cậu.
Ngay ở thời điểm sắp hôn đến cậu, lại dừng lại.
Là người tốt.
Cậu nghĩ.
Đàn ông tốt.
"Thính Văn CP quá trâu bò!"
"Tôi cũng nhìn thấy tin nóng, nói Giản Văn Minh cùng Chu Đĩnh nửa đêm cùng nhau đi ra ngoài!"
"Đi ra ngoài, đi làm gì?"
"Không biết a, tin nóng chưa nói!"
"Loại tin nóng này một ngày tôi có thể biên 300 cái, không có ảnh không có video, ít nhất cũng phải có chút chứng cứ đi?"
"Tôi có thể nói hôm qua tôi mới xem qua Tiểu Hoàng văn đồng nghiệp của Giản Văn Minh và Chu Đĩnh sao?"
"Vài account marketing đều đã đăng, còn rất giống như có thật thật."
"Nói thật, mặc kệ các người tin hay không, tôi là tin."
"Tôi cũng tin, chủ yếu gần đây một loạt bát quái trên người Giản Văn Minh đều quá ma huyễn. Anh ấy đều có thể cùng Chu Đĩnh cùng nhau nhảy còn ở cùng nhau, còn có cái gì không có khả năng phát sinh!"
"Ở cùng nhau vẫn là thuốc cao trên da chó tuyệt không khả năng tiên sinh Chu Đĩnh đề nghị, còn có cái gì không có khả năng phát sinh!"
"Ha ha ha ha ha, tôi cũng cảm thấy trên người Giản Văn Minh không có gì là không có khả năng phát sinh!"
"Các người sẽ không cho rằng hai người bọn họ đang yêu đương chứ? Hòa hảo tôi tin, yêu đương, không có khả năng đâu?"
"Hôm nay hai người bọn họ sẽ lên phát sóng trực tiếp sao? Có dính dấp hay không lên phát sóng trực tiếp liếc mắt một cái đã nhìn ra."
"Hôm nay hai người bọn họ phải diễn tập nhỉ? Nếu thật sự yêu đương, khẳng định sẽ có rất nhiều chi tiết nhỏ lộ ra. Tình yêu và ho khan giống nhau, đều là không thể giấu! Ngồi xổm phát sóng trực tiếp."
"Cùng ngồi xổm!"
"Trời ạ, tôi quá hưng phấn, tôi cũng chưa nghĩ đến tôi có một ngày theo dõi một chương trình tuyển chọn thế nhưng có thể theo ra cảm giác của một chương trình yêu đương!"
Người của tổ tiết mục cũng đều đang chờ đợi Chu Đĩnh và Giản Văn Minh đến.
Trần Duệ hôm nay cũng không có tâm tình làm gì khác.
"Đã trở lại đã trở lại, Giản Văn Minh và Chu Đĩnh đã trở lại!"
Trần Duệ lập tức bảo nhân viên công tác khiêng cameras qua đó, ô tô của Chu Đĩnh lái vào bên trong cổng lớn, cuối cùng ngừng lại ở trước tòa nhà.
Trần Duệ ngại video quay không đủ rõ ràng, trực tiếp đi tới phía trước cửa sổ, cùng nhân viên công tác bên cạnh cùng nhau vịn cửa sổ nhìn xuống dưới lầu.
Bọn họ nhìn Chu Đĩnh và Giản Văn Khê một trước một sau xuống xe, bông tuyết bay lả tả, dừng ở trên người hai người.
Hai soái ca trẻ tuổi cao gầy, chỉ là đứng chung một chỗ đã rất đẹp mắt.
Hai người cũng không có động tác thân mật gì, chỉ cùng nhau đi vào tòa nhà. Trần Duệ lại luôn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.
Là không đúng chỗ nào đây?
Ông một bên xem một bên nghĩ, cho đến khi nhìn theo hai người bọn họ vào bên trong tòa nhà.
"Trần đạo, ngài có muốn gọi hai người bọn họ lên hay không, tìm hiểu tình huống một chút?" Bên cạnh có nhân viên công tác hỏi: "Hoặc là để cho bọn họ hai hôm nay lên phát sóng trực tiếp một lát. Tôi thấy làn đạn phát sóng trực tiếp hiện tại đều đang yêu cầu xem hai người bọn họ."
Trần Duệ nhíu chặt mày, trong đầu bỗng nhiên chợt lóe linh quang.
Là khăn quàng cổ!
Ông rốt cuộc nhớ tới là không đúng chỗ nào.
Khăn quàng cổ choàng trên cổ Giản Văn Minh, là của Chu Đĩnh!
------------------------------------------------------------------------------
NỮA ĐI EM THÍCH LẮM HAI ANH Ạ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip