134. Nguyện Ý Vì Em

Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi thân thể bị dươиɠ ѵậŧ nóng rực hoàn toàn lấp đầy, Thẩm Nam Sơ vẫn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hét lên một tiếng ngắn ngủi.

Hai chân kẹp chặt lấy anh, lưng thon dài căng cứng thành dây cung, bụng dưới vì căng thẳng tột độ mà co rút kịch liệt.

Cô giống bị điện giật chạy dọc cơ thể, toàn thân như dây cung đột nhiên đứt, mất hết khống chế.

Cửa huyệt bị căng ra hút chặt lấy gốc của dươиɠ ѵậŧ to lớn, co rút kịch liệt, cửa huyệt trắng bệch nhúc nhích như cái miệng đói khát, cắn chặt lấy anh tham lam hút vào, hận không thể nghiền nát anh trong cơ thể.

Nước từ chỗ giao hợp từ từ chảy ra, rơi xuống giữa không trung, run rẩy lay động.

"Nam Sơ... Cục cưng... Chờ anh..." Lục Thời Nghiên cúi đầu dựa xuống, bên tai cô thở dốc gấp gáp, cánh tay mạnh mẽ siết chặt mông cô, không đợi kɧoáı ©ảʍ của cô kết thúc, dươиɠ ѵậŧ to lớn đã giống như máy đóng cọc, nhanh chóng hung ác đâm vào nhục huyệt đang co giật kia.

"A... A a... Lục Thời Nghiên... A..." Hai chân mở ra bị anh ôm vào trong cánh tay, Thẩm Nam Sơ chống lưng vào cửa, không còn chút sức lực nào chống đỡ sự mãnh liệt của anh.

Người đàn ông vận động mạnh mẽ, cơ bắp trên lưng hoàn toàn căng cứng, nâng vật to lớn hướng vào ŧıểυ huyệt mềm mại của cô hung hăng ȶᏂασ túng.

Thân hình to lớn thẳng tiến, tinh hoàn phồng lên liên tục đụng vào cửa huyệt của cô, lực đạo mạnh đến mức như muốn đâm xuyên vào trong.

Dâm dịch tiết ra từ nơi giao hợp bị túi tinh của anh đánh tan, chất lỏng bắn tung tóe lên bụng anh.

"A..." Thẩm Nam Sơ hét lên, nước bọt trào ra.

Không biết có phải bị anh đâm quá sâu hay không, cơ thể trở nên vô cùng nhạy cảm, mỗi lần anh đâm vào, cô đều không kìm được mà tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, lúc rút ra lại mang theo một vũng nước, rất nhanh phía dưới hai người đã ướt đẫm.

Cô trong lòng anh không ngừng run rẩy, cảm giác như cả xương cốt toàn thân đều đang co rút không kiểm soát, nhục huyệt mềm mại hút chặt lấy dươиɠ ѵậŧ kia, ŧıểυ huyệt bị anh lật qua lật lại ma sát, mang đến cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt.

Động tác của Lục Thời Nghiên vẫn nhanh hơn, kɧoáı ©ảʍ khiến Thẩm Nam Sơ sảng khoái đến mức thần trí mơ hồ, cô ôm cổ anh, nhục huyệt bọc lấy dươиɠ ѵậŧ nóng rực sưng phù không ngừng run rẩy, cả người như muốn tan ra, tí tách tí tách chảy nước.

Cơn cao trào liên tục kéo đến, mỗi lần cô đều không nhịn được siết chặt vật cứng rắn trong cơ thể, điên cuồng hút chặt.

"Cục cưng... Đừng kẹp chặt như vậy..." Lục Thời Nghiên bị cô kẹp đến mức thắt lưng tê dại, anh thở hổn hển cúi đầu, môi mỏng hôn lung tung trên mặt cô, dươиɠ ѵậŧ to lớn mang theo nhục huyệt mềm mại lại đâm trở về.

Cơ thể bị anh bóp nát, hai cánh mông no đủ bị đâm đến run rẩy, ở cửa huyệt phát ra tiếng va chạm mạnh mẽ.

Âm thanh va chạm hoà với tiếng vỗ nặng nề, quy đầu to lớn ở cửa huyệt nhỏ hẹp của cô liên tục cọ xát, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như thủy triều ập đến, cuốn cô vào biển tìиɧ ɖu͙©, chìm nổi trong đó.

Thẩm Nam Sơ vùi mặt vào cổ anh, nức nở nghẹn ngào, không được bao lâu liền đạp chân, lại tiết ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Cả người cô đổ mồ hôi nóng, cơ thể vẫn đang co giật, đùi kẹp chặt lấy cánh tay anh, mông căng tròn nâng lên cao, hoàn toàn vô thức đón nhận.

Lục Thời Nghiên không hề hay biết, cự vật vẫn hung hăng xông lên, chỉ cảm thấy lần này đâm vào dễ dàng hơn.

Quy đầu dễ dàng tách nhục huyệt mềm mại ra, đi theo lối vào nóng ẩm trơn trượt của cô, tựa như có thứ gì bị anh chọc thủng, mơ hồ nghe thấy một tiếng bốp, túi tinh đập vào hoa môi yếu ớt.

"A." Đầu ngón tay bám trên lưng anh ấn mạnh vào, Thẩm Nam Sơ phát ra một tiếng hét ngắn, tiếng khóc và thở hổn hển đột nhiên biến mất.

Nhưng trong sự im lặng bất ngờ này, Lục Thời Nghiên lại cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết.

Nhiệt độ của cô, hơi thở của cô, từng chút mềm mại và ẩm ướt của cô đều khắc sâu trong tâm trí anh vào giây phút này.

Cơ bắp toàn thân Lục Thời Nghiên căng cứng, anh ôm chặt lấy cô, xương hông gắt gao đâm vào ŧıểυ huyệt ướt át căng mọng kia, bên tai là nhịp tim hỗn loạn đang dồn dập.

Anh biết mình nguyện ý vì khoảnh khắc này của cô mà chết.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip