Chương 16: Ai với ai nóng vội.
Editor: Tư Hạ ( @GiangMinh768 )
Beta: Đậu ( @vtzphuong00 )
Đăng bởi: Hello Team - Huỳnh (@tqn_Sin_cheocheo)
Designer: Chồn ( @bananamyu )
CHƯƠNG 16: Ai với ai nóng vội.
Sau khi cả nhà rời giường liền bắt đầu bận rộn, nói cho cùng, dù ly hôn, nhưng chuyện kết hôn của Hoắc Kiều, Đồng Thu thật đúng là không đem mình như người ngoài, Hoắc Tri Hành cũng như trước vẫn coi hắn là người nhà.
Theo phong tục ở đây, chú rể sẽ đến đón vào lúc 7 giờ sáng, trước khi chú rể tới, không ít thân thích và bạn bè sẽ tới trước, thậm chí còn có nhứng đứa nhỏ muốn đến xem cô dâu, thà rằng ngủ không được cũng muốn sáng sớm đi theo cha mẹ tới.
Thân thích Hoắc gia nhiều, rất bận rộn, Hoắc Tri Hành ở bên ngoài tiếp khách, Đồng Thu chịu trách nhiệm xử lý những chuyện linh tinh trong nhà, một đối ngoại một đối nội, phối hợp đến ăn ý.
Tối hôm qua Hoắc Kiều cơ hồ không ngủ, ba giờ đã phải thức dậy trang điểm, lúc này cô ngồi ở đó đói bụng đến không chịu nổi, than thở. Đồng Thu thấy cô có chút đói, ra ngoài dạo một vòng, cầm mấy cái bánh bích quy và kẹo đưa cho cô: "Trước tiên ăn chút đi, lát nữa sẽ rất bận đó."
7 giờ chú rể tới đón, đến nơi tổ chức hôn lễ còn phải làm nghi lễ, đợi cô có thể đến lúc nghỉ ngơi ăn chút gì đó đoán chừng cũng phải là buổi chiều tối, Đồng Thu sợ cô ngất đi.
"Ân nhân cứu mạng!" Hoắc Kiều nhận lấy bách bích quy, một chút cũng không khách khí xé bao: "Chị dâu, anh ăn cơm chưa?"
Hoắc Kiều mới hỏi xong, Hoắc Tri Hành mang bánh bao và cháo tiến vào phòng.
Hoắc Kiều thấy bánh bao, thèm cực kỳ, nhưng bản thân là cô dâu, cô tự nói với mình nhất định phải kiềm chế: "Anh, hiện tại em không thể ăn thêm bánh bao, em sợ hư váy cưới."
"Ai nói là cho em ăn?" Hoắc Tri Hành cười cười, sau đó xoay qua kéo tay của Đồng Thu: "Em đã bận rộn cả buổi sáng, ăn trước cái này đi, nếu không sẽ đói bụng lắm."
Hoắc Tri Hành cùng Đồng Thu ra ngoài, để lại cô dâu gặm bánh quy xúc động nói: "Anh trai được gả ra ngoài như bát nước đổ đi, đôi mắt to như vậy nhưng trong mắt chỉ nhìn thấy một mình chị dâu!"
Cô dâu ở bên trong oán giận, Hoắc Tri Hành và Đồng Thu vui vẻ ở phòng bếp ăn bánh bao.
Bánh bao nhân thịt gà, da mỏng nhân thịt nhiều, là món ưa thích của Đồng Thu.
"Đói muốn chết." Đồng Thu cắn bánh bao một cái, uống một ngụm cháo: "Sắp rước dâu phải không?"
"Sắp rồi, chỉ là thời gian bọn họ xuất phát hơi trễ so với thời gian dự tính một chút." Hoắc Tri Hành liếc nhìn đồng hồ: "Em cứ ăn đi, tôi đi ra ngoài xem một chút."
"Này!" Đồng Thu kéo hắn: "Ăn miếng cháo hãy đi."
Hoắc Tri Hành cười, nhận cái muỗng Đồng Thu đưa tới, ngồi xuống ăn.
"Mệt không?" Hoắc Tri Hành hỏi, thuận tiện kéo cái ghế qua: "Đừng đứng, thói quen làm thầy giáo ha."
Đồng Thu ngồi xuống, cảm thấy chân đúng là quen đứng thẳng: "Thật đúng là thói quen, bình thường lên lớp chỉ đứng giảng bài, không cần chạy tới chạy lui, hôm nay thật sự mệt, may là khi đó chúng ta không có làm đám cưới, nếu không cũng thực sự mệt mỏi ha!"
Hoắc Tri Hành cười cười nhìn hắn: "Tôi còn tưởng rằng bởi vì chúng ta không tổ chức đám cưới, em sẽ cảm thấy tiếc nuối chứ?"
Lúc bọn họ kết hôn đều cho rằng tổ chức đám cưới là một chuyện phiền toái, Hoắc Tri Hành là người cảm thấy có cũng được không có cũng không sao, Đồng Thu tuy rằng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng lúc đó hai người vẫn quyết định làm đơn giản một chút chỉ mời bạn bè ăn một bữa cơm coi như xong.
Không làm nghi lễ, không có tiệc rượu, thật đơn giản là qua loa cho xong chuyện.
"Cũng không hẳn." Đồng Thu bây giờ nhớ tới lúc đó, mình không ngừng thay Hoắc Tri Hành chặn rượu cảm thấy có chút buồn cười, đến bây giờ cũng nhớ kỹ đêm hôm đó sau khi trở về Hoắc Tri Hành vội trước vội sau mua thuốc giải rượu lại hỏi hắn có khó chịu ở đâu hay không, thật đúng là làm cảm động trong vòng gay.
"Nghĩ gì thế?" Hoắc Tri Hành rút khăn giấy đưa cho hắn: "Cháo rớt trên quần áo rồi."
Đồng Thu một tay cầm muỗng một tay cầm bánh bao, trong lúc này không biết làm sao cầm tờ giấy, Hoắc Tri Hành cười cười, đem khăn giấy nhét vào cổ áo sơ mi của hắn: "Giống như trẻ con."
Đồng Thu bị anh nói có chút xấu hổ, trong ấn tượng chuyện này từng xảy qua một lần, nhưng khi đó là Hoắc Tri Hành gấp gáp nhét cho đối phương để tránh dầu mỡ rơi trên áo, cho nên hiện tại, đây coi như là phong thủy luân chuyển sao?
Em gái kết hôn, anh trai và chị dâu bận rộn đến nghẹt thở.
Trước khi rước dâu hai người bận rộn, sau khi rước dâu vẫn bận rộn, mãi đến khi khai tiệc, hai người nghỉ ngơi vẫn chưa được một phút lại có họ hàng tới kéo Hoắc Tri Hành uống rượu.
Họ ngồi chung bàn với cậu của Hoắc Tri Hành, đều là người thân, lúc trước hai người bọn họ kết hôn những người này cũng biết, chỉ là, tin tức ly hôn còn chưa truyền đi nhanh như vậy.
Hai người mới ngồi xuống, ông cậu liền lôi kéo Hoắc Tri Hành đi uống rượu.
Đồng Thu nhanh chóng tiến lên chặn rượu, cười nói: "Cậu, cháu thay Tri Hành uống, anh ấy bị dị ứng với cồn."
Những người họ hàng này tuy biết đây là 'Con dâu nam' của Hoắc gia, nhưng cũng không quen thuộc, lúc đầu biết Hoắc Tri Hành kết hôn với đàn ông, coi như chuyện mới mẻ ôm tâm trạng xem náo nhiệt tới nhà gặp qua Đồng Thu cũng chỉ một hai lần, hắn vừa mở miệng nói thay Hoắc Tri Hành uống rượu, những người lớn ở đây cũng không tiện tranh cãi, uống cũng không sao, cũng không ai nói gì.
Trong tiệc cưới, mấy người như đi ngang qua, có người sẽ chờ chú rể cô dâu tới mời rượu, uống xong liền đi, thậm chí có người không chờ, nghi lễ vừa kết thúc nhanh chóng ăn hai cái, nhấc chân đi ra cửa, vì vậy, đợi đến lúc Hoa Kiều muốn ném hoa, thực ra cũng chỉ còn lại có người nhà và mấy người bạn.
Cô dâu chào hỏi mọi người, Hoắc Tri Hành dựa sát Đồng Thu ở phía sau nói chuyện phiếm, hai người không có ý định tham gia.
"Hai anh cũng đến đây đi!" Hoắc Kiều ở nơi đó chỉ huy mọi người xếp hàng, đột nhiên phát hiện anh cùng chị dâu trước không có ở đây, cái này không được, nhanh chóng tìm người.
"Mọi người cứ vui đi." Hoắc Tri Hành khoát khoát tay, bày tỏ không muốn cướp.
Hoắc Kiều không vui, bỏ lại mọi người, xách váy lên liền chạy tới.
Đồng Thu cười nhìn anh em bọn họ tranh luận, Hoắc Kiều nói: "Anh sao lại như vậy chứ? Anh không đến chị dâu ...sao anh Đồng tới chứ!"
Đồng Thu cười, thật ra cũng rất muốn cướp hoa, cướp được sẽ gặp điềm tốt, huống chi, hắn bây giờ là một người đàn ông đã ly hôn, đang cần một người đàn ông đây, cần một chút an ủi.
Hắn nhìn Hoắc Tri Hành, đi trước nói: "Kiều Kiều, chúng ta đi đi, kệ anh ấy."
Hoắc Kiều vui vẻ, đắc ý kéo cánh tay Đồng Thu đi, Đồng Thu quay đầu nhìn Hoắc Tri Hành, phát hiện người nọ cười cười nhưng vẫn đi theo sao.
Hoắc Kiều là ẩn giấu chút tư tâm, cô rất thích Đồng Thu làm chị dâu của mình, kể từ khi biết bọn ho ly hôn, lúc rảnh liền phun tào anh trai không biết quý trọng.
Lúc đầu cô cho rằng do hai người có mâu thuẫn nên mới ly hôn, nhưng hôm nay vừa thấy, phát hiện có chút không hợp lý, tình cảm vẫn tốt, vậy không nhanh chóng kết hôn lại mà đang đợi cái gì?
Với tư cách là em gái, Hoắc Kiều cảm thấy mình nên có trách nhiệm và nghĩa vụ giúp đỡ chị dâu cùng anh trai tái hôn.
Bạn bè đều biết đây là anh trai và chị dâu của Hoắc Kiều, thấy bọn họ cũng tới, hỏi Hoắc Kiều: "Hai anh ấy đều đã kết hôn rồi, sao lại còn tranh với những cẩu độc thân bọn tớ."
Hoắc Kiều kiêu ngạo nói: "Tớ là cô dâu, tớ quyết định để bọn họ tới, ai dám không nghe?"
Cô an bài xong chỗ đứng của tất cả mọi người, có người bạn cười trêu chọc cô: "Cậu có âm mưu đúng không?"
Đồng Thu nhìn thoáng qua Hoắc Tri Hành, trùng hợp đối phương cũng đang nhìn cười hắn, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt.
Hoắc Kiều đương nhiên là có âm mưu, âm mưu của cô rất lớn.
Cô dâu đưa lưng về phía mọi người, đếm số: "3 2 1" ném hoa về phía sau, lúc đầu Đồng Thu tưởng hoa hướng về phía mình, không nghĩ tới lại rơi vào trong lòng Hoắc Tri Hành.
Hai người có chút ngạc nhiên, chỉ có Hoắc Kiều lôi kéo chồng cô tới chúc mừng Hoắc Tri Hành.
Hoắc Tri Hành nở nụ cười, vừa vặn lúc này cha mẹ Hoắc tiễn người thân đi tới chỗ này, hỏi bọn hắn đang làm cái gì.
Có cha mẹ ở đây, Hoắc Tri Hành tự tin hơn, nửa thật nửa giả đem Đồng Thu kéo qua, đột nhiên quỳ một chân trên đất, một tay giơ hoa cưới vừa bắt được lên nói với Đồng Thu : "Thầy Đồng, gả cho anh được không? Không được, cưới anh cũng được."
Đồng Thu lập tức chân mềm, chất vấn hỏi bản thân: Lúc trước ai nói Hoắc Tri Hành sinh hoạt không có tình thú?
Thầy Đồng tự nhiên phải nhận hoa còn phải nói một câu: "Gả cưới đều được, xem anh." vì vậy, khi hắn cầm hoa rời khỏi nơi tổ chức hôn lễ, so với cô dâu còn khiến người khác chú ý, không biết còn tưởng rằng là hắn kết hôn.
Hôn lễ Hoắc Kiều kết thúc, cha mẹ Hoắc vốn muốn giữ Đồng Thu và Hoắc Tri Hành ở lại thêm một đêm, Hoắc Tri Hành thì không sao, suy nghĩ tối hôm qua không làm được chuyện kia, tối hôm nay biết đâu có thể, nhưng Đồng Thu không dám ngủ chung nữa, ngủ tiếp một lúc, bản thân có thể thực sự biến thành sói, đến lúc đó sói đói bổ nhào vào hổ, sau đó hắn làm sao đối mặt Hoắc Tri Hành?
Chẳng lẽ nói do mình biến thân trong đêm trăng tròn, làm cái gì cũng không nhớ rõ?
Quỷ mới tin.
Đồng Thu cảm giác bản thân gần đây thực sự bị nghẹn tới khó chịu, trước đây ở phương diện kia bản thân ghét bỏ Hoắc Tri Hành nhưng hiện tại như thế nào có ham muốn anh ấy như vậy, tuyệt đối không bình thường.
Hắn ôm hoa cùng Hoắc Tri Hành rời khỏi Hoắc gia, mới buổi chiều, cả 2 cũng không tìm được lý do để tiếp tục ở chung, đơn giản đều trở về nhà.
Trên đường về nhà Đồng Thu gọi điện thoại cho Sở Dao nói về chuyện hôm nay, Sở Dao cười đến mức nấc cục, hỏi hắn: "Bảo bối, đang yêu đương?"
"Yêu đương cái gì? Nói gì vậy? Tại sao tớ với chồng trước yêu đương?" Đồng Thu mạnh miệng, hắn là không có khả năng chấp nhận bản thân bây giờ đang hối hận.
Sở Dao tiếp tục cười, cười đến mức Đồng Thu da đầu tê dại.
"Chồng cũ cậu thật thú vị, nói thật, nếu như ai đó đưa hoa cho tớ giống vậy, tớ lúc đó liền mạnh liệt hôn hắn." Sở Dao tạm dừng một giây: "Cậu mãnh liệt hôn hắn?"
"Tạm biệt bảo bối." Đồng Thu muốn cúp điện thoại, nhưng bị Sở Dao gọi lại: "Đừng cúp, có chuyện quan trọng chưa hỏi."
Đồng Thu có loại dự cảm có điềm chẳng lành, quả nhiên, nghe thấy Sở Dao không có ý tốt hỏi: "Tối hôm qua, cậu có chơi đùa trên giường..."
Sở Dao chưa nói hết, thầy Đồng lạnh lùng vô tình như một đóa sen thuần khiết tàn nhẫn quyết đoán cúp điện thoại.
Chưa làm gì.
Ai với ai nóng vội.
Tác giả có lời muốn nói: Bất ngờ! Thầy giáo trung học tức giận vì dục cầu bất mãn!
CHÚ Ý:
Truyện edit khi chưa có sự đồng ý của tác giả. Đừng lấy công sức của team đi đăng nơi khác mà chưa có sự đồng ý của team.
- CẢM ƠN -
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip