tập 17
Hôm sau vào lúc sáng sớm, Plan dậy nhưng nhìn sang bên cạnh không thấy Mean đâu, trong lòng bắt đầu dâng lên lo lắng đối với Mean vì lỗi lầm hôm qua. Khi cậu bắt đầu xuống giường thì thấy Mean vào trong phòng.
"Plan! cậu dậy rồi sao? lại đây ngồi vào bàn ăn sáng đi!" Mean đi vào với nụ cười tươi rói, như là không có chuyện gì từ tối hôm qua, trên tay là túi đồ.
"Mean, tớ..."
"đừng lo! tớ chỉ muốn trả lại cho cậu bữa ăn hôm qua thôi, tuyệt đối không liên quan gì tới việc tình cảm cả" Mean đã nói vậy thì Plan cũng đành đồng ý, cậu nhanh chóng đeo dép vào rồi di rời từ giường tới bàn ăn. Khi ngồi vào bàn ăn cả 2 đã như không còn bức tường ngăn cách nào hết, Mean đối với việc bị Plan tát đã quên từ lâu còn Plan thì không biết từ bao giờ đã không còn lo lắng nữa. Ăn xong cũng là lúc phải đi xuống xếp hàng để đi chơi trong trung tâm thành phố, cũng vì việc hôm nay chính là ngày cuối cùng được chơi ở lại nơi này nên nhà trường quyết định cho học sinh đi chơi riêng không ai quản nhưng đúng tới tối là phải về lại sảnh khách sạn để dọn đồ sau đó sẽ đi xe đêm để về lại Bangkok bắt đầu một thi tuần thi học kì khó khăn, áp lực.
"hey Plan!" Mark từ phía sau đập nhẹ vào vai cậu khi cậu đang nói chuyện với Mean.
"mày sao lại đánh Plan? điên hay sao?!" Mean bên cạnh thấy ủy khuất thay Plan đành lên tiếng chửi cho thằng bạn của mình một trận để bảo vệ cậu.
"kinh rồi, hôm nay chửi tao để bảo vệ Plan cơ đấy, có vụ gì giữa 2 chúng mày thế?"
"KHÔNG! không có gì hết Mark !" Plan vừa nghe thấy mark nói vậy liền nói lớn lên.
"ừ thì không có gì hết...sao mày phản ứng thái quá vậy?!" Mark nói xong thì cười cười, mean bên cạnh cười nhạt, đúng là nên đối với Plan là một người bạn đi, có lẽ cậu sẽ không chấp nhận làm người yêu anh đâu...
"tao nói vui vậy thôi, hôm nay dù sao cũng là ngày cuối chúng ta được ở lại, hãy cùng nhau chơi thật vui nào! để tao gọi thêm các bạn thân thiết nữa là ok!"
Chỉ vài phút sau khi Mark gọi điện là mọi người đã họp đầy đủ, chính xác là 7 người.
"ôi Plan, cuối cùng cũng được gặp em rồi, anh nhớ em quá!~"
"Saint! cảm ơn anh vì đã nhớ tới em!"
"e hèm!...tôi chưa có chết nha!" Perth bên cạnh thấy người yêu mình ôm Plan - người mà anh từng rất ghét mà cảm thấy bất công bằng.
"ơ Saint! nó cũng là của em nữa!" Mark thấy vậy cũng nhảy vào ôm lấy Plan, 4 con người còn lại như là đang xem drama.
"hạnh phùc ha! ấm áp ha*" title cảm thấy việc Plan bị ôm bởi Saint thật bình thường, có việc gì mà Perth cứ phải làm quá lên cho tới khi thấy mark cũng ôm Plan thì anh cảm thấy không bình thường nổi.
"được rồi! đi thôi, phí thời gian quá, cứ thế này anh mày sẽ nhanh chóng hết kiếp để biến thành cục đá mất" Gun bên cạnh nhịn không được cũng nói vào một câu.
Ban đầu cả 7 người đi ăn ở một nhà hàng để nạp năng lượng cho một ngày dài chắc chắn sẽ tiêu hao nhiều năng lượng. Lúc di chuyển vào nhà hàng, Saint tranh chỗ để ngồi gần Plan, Mark thấy thế cũng ngồi cạnh cậu phía còn lại khiến cho cả Perth, title và Mean đều đen mặt.
"anh mày muốn trở thành cục đá" - Gun.
Món nào đưa ra là Saint với mark lại nhanh chóng gắp đưa vào bát Plan. "Saint, Mark, Plan có tay..." Plan nhẹ nhàng nói nhỏ khiến cả bàn bật cười.
"haha~ được rồi, vậy thì em tự gắp nhé! anh đi hạ hỏa người yêu anh đã" Saint cười cười nói, nhìn sang đã thấy Perth mặt như vừa uống một hũ giấm, nghe thấy Saint nói vậy liền cảm thấy cuộc đời thật là tươi đẹp.
"Mark, sang đây tôi bảo" Gun thấy Saint với Perth như vậy ngọt ngào bao nhiêu càng muốn sở hữu mark bấy lâu. Thế nhưng anh chợt nhận ra là đối với mark, việc yêu anh là không thể. Khuôn mặt anh thoáng có chút buồn, nếu không thể yêu mark có lẽ anh sẽ cố gắng chăm sóc cậu thật tốt, sau đó tìm thời điểm thích hợp rồi mới bày tỏ toàn bộ tâm tình bấy lâu cất giữ trong lòng của mình.
"có việc gì hả Gun ?" Mark nghe thấy Gun cũng liền sang ngay không nghĩ ngợi.
"à ừm...hay là ra ngoài mua nước đi, ở đây toàn loại nước không hợp anh thôi" Gun lấy đại cái cớ, chủ yếu là muốn đi cùng mark dạo một lúc.
"ừ, đi thôi!" Mark không nghĩ ngợi gì liền đồng ý.
Sau khi gun và mark đi ra ngoài, Saint quan sát thấy Mean mặt hằm hằm, chắc là do không đucợ ngồi cạnh Plan liền nói với perth.
"Perth, đi ra ngoài với anh chút, cả title nữa!" Saint nói
"ơ nhưng ra để làm gì?" Perth vẫn không hiểu.
"tao bảo ra là ra, cái thằng này, thật là..." Saint nói như thế perth cũng đành phải ra ngoài theo anh người yêu, gương mặt vẫn còn đầy khó hiểu, phía sau là title cũng đang dần đi ra mà không nói câu nào
Trong phòng ăn lúc này chỉ còn lại 2 người, plan và mean đều ngượng ngùng không muốn nói điều gì...hoặc có thể là muốn nói nhưng vì ngại nên thật sự khó mở miệng...
"Mean"
"ơi plan , tớ nghe?!"
"cậu...ăn đi, ăn nhiều một chút, có lẽ hôm nay sẽ mệt đấy!" Mean bộ mặt lỗ ra rõ tia thất vọng, anh đã mong nó là một câu nói khác, một lời nói đúng với tim đen của anh.3
"ừ, cậu cũng ăn đi..."
"..."
Hai người không nói lời nào, âm thầm gắp đồ ăn cho nhau một cách ấm áp, mean thấy việc plan quan tâm tới anh thật ngọt ngào, nhưng ngay sau đó lại liền cảm thấy buồn phiền, plan có ngọt ngào như thế hay hơn thế nữa cũng đâu có thuộc về anh?...
"Mean"
"gì vậy plan?"
"chúng ta...yêu nhau đi!'
"sao cơ? Plan cậu..."
"tớ nói rằng chúng ta hãy trở thành người yêu của nhau đi...mean, tớ chính là yêu cậu"
'Plan, thật chứ? việc này...tớ không nghe lầm?"
Plan thật sự ngại ngùng, trước mặt cậu mean đang cười vui vẻ, plan thật sự can đảm, lấy một hơi sâu sau đó tiến tới mean đặt phớt lên môi anh nụ hôn ngọt ngào như muốn thay cho câu trả lời của mình.
#2wish
#11/02/2019
__________________
xin lỗi mọi người nha, có thể do wattpad hoặc máy mình bị gì hay sao mà máy mình chậm phản ứng dữ lắm, nên bộ kia mình dừng lại hoặc mình chờ wattpad cập nhật lại, nếu tối nay tui học bài xong tui viết đâu đó rồi copy dán lại nha. thành thật xin lỗi 😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip