Chương 104: Trần ai lạc định
Thời điểm bọn họ trở về, Gia Lăng Quan cũng đang ở thời khắc mấu chốt.
Thiên Nhận Tuyết so với bọn hắn càng sớm tiếp nhận thần vị, có nàng toạn trấn Võ Hồn đế quốc, Thiên Đấu đế quốc cùng Tinh La đế quốc vẫn luôn có chút bị động.
Cũng may hai đại đế quốc hiện giờ cùng Võ Hồn đế quốc đều thiếu lực lượng chiến đấu chủ lực, số lượng hồn sư hai bên cũng tám lạng nửa cân, hơn nữa Thiên Đấu cùng Tinh La có Đường Môn không ngừng cung cấp ám khí, ở trên chiến trường của những hồn sư cấp thấp, Thiên Đấu cùng Tinh La có thể nói là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Đương nhiên, hết thảy đều phải thành lập dưới tình huống lực lượng đứng đầu Võ Hồn đế quốc không nhúng tay.
Đại Sư nhìn quang huy xa xa cơ hồ hoàn toàn che lấp thái dương, chỉ có ánh sáng kim sắc chiếu rọi toàn bộ Gia Lăng Quan.
"Trăm cấp thành thần, Tiểu Tam, ngươi cũng đừng làm chúng ta thất vọng" Đại Sư lẩm bẩm nói nhỏ, đối với chuyện Đường Tam đi tiếp nhận Hải Thần truyền thừa, Đại Sư trong lòng rõ ràng, hiện tại chỉ hy vọng Đường Tam có thể ở thời điểm cuối cùng trở về.
Đường Hạo cùng A Ngân cũng tiến vào chiến trường, nhìn ánh sáng kim sắc trên bầu trời, hơi híp mắt "Không cần lo lắng, Diễm nhi cùng Tam nhi sẽ trở về."
Tuyết Băng gật đầu, đồng dạng ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng kim sắc, lạnh lùng nói "Lão sư đã truyền tin cho ta, hai ngày này lão sư chắc chắn sẽ trở về."
Phảng phất vì đáp lại lời Tuyết Băng, liền ở khoảnh khắc hắn vừa dứt lời, hai đạo ánh sáng một lam một lục nháy mắt bao phủ toàn bộ đội quân Thiên Đấu, thanh âm phảng phất như rồng ngâm vang lên, "Thiên Nhận Tuyết, nên tính sổ!"
"Hải Thần Đường Tam tại đây, Thiên Nhận Tuyết ở đâu?" Thanh âm lại một lần nữa vang lên làm cho cả đại quân Thiên Đấu và Võ Hồn đế quốc đều chấn kinh rồi, Thiên Đấu thế nhưng cũng xuất hiện thần vương, nguyên bản tình thế cực kỳ có lợi đối với Võ Hồn đế quốc trong khoảng thời gian ngắn liền lại lần nữa cân bằng.
Nhưng mà làm cho bọn họ khiếp sợ chính là sau âm thanh kia, lại có một đạo thanh âm khác vang lên, "Các vị Thiên Đấu đế quốc không cần lo lắng, chỉ cần toàn lực xuất kích, thắng lợi thuộc về các ngươi."
Mọi người theo thanh âm ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn đến hai thân ảnh giống như Thiên Sứ Chi Thần đối diện, đồng dạng đứng phía trên đại quân. Nhìn thần trang rực rỡ lung linh trên người họ, đại quân Thiên Đấu nháy mắt sĩ khí đại chấn.
Đường Hạo, A Ngân cùng với đám Đại Sư càng là kích động không thôi, đây chính là hài tử bọn họ tỉ mỉ bồi dưỡng, nay đã thành thần đứng trước mặt bọn họ, giây phút này chính là niềm tự hào, kiêu ngạo lớn nhất trong lòng họ.
Thiên Nhận Tuyết đối diện hừ lạnh một tiếng, từ không trung hạ xuống, đối với hai Phong Hào Đấu La đứng một bên nói, "Nhị tư tế, tam tư tế, truyền mệnh lệnh của ta, mọi người lui giữ Gia Lăng Quan, cần phải ngăn đại quân Thiên Đấu ở bên ngoài."
"Này, tiểu thư, nếu lúc này lui, sĩ khí quân ta e rằng sẽ chùng xuống." Tam tư tế vội vàng nói, Thiên Nhận Tuyết lại lần nữa hừ lạnh một tiếng, bất quá tay nàng đã nắm thành quyền, "Bằng không còn có thể thế nào, ngươi có thể dẫn dắt một đội quân chưa bằng một phần sáu lực lượng đối phương đối đầu trực diện sao? Huống hồ, đối diện chính là có hai thần vương."
"Cái gì? Hai thần vương?" Trong lòng hai tư tế tức khắc giật mình, nguyên bản cho rằng tiểu thư trở thành Thiên Sứ Chi Thần, trận chiến lần này sẽ hoàn toàn đánh bại Thiên Đấu cùng Tinh La, dương cao lá cờ Võ Hồn đế quốc. Nhưng hiện tại...... Chẳng lẽ Võ Hồn đế quốc liền phải thua sao?
"Còn không mau đi!" Thiên Nhận Tuyết nói xong lại lần nữa bay lên không, nhìn Đường Diễm cùng Đường Tam đối diện, cắn chặt răng, "Thiên Nhận Tuyết tại đây, món nợ này cũng nên tính."
Đường Diễm cùng Đường Tam gật đầu, Đường Diễm hơi lùi một bước , vẫn như cũ che chở đại quân Thiên Đấu, mà Đường Tam thì đối đầu Thiên Nhận Tuyết.
Khí tức của thần quá mức cường đại, trong Gia Lăng Quan bị thần lực thiên sứ của Thiên Nhận Tuyết bao phủ, đội quân bởi vì lui giữ Gia Lăng Quan mà sĩ khí suy kiệt được thần lực thiên sứ ấm áp bao lấy lại lần nữa tăng lên, khiến họ cảm thấy thành lũy này vĩnh viễn không thể bị đánh bại.
Nhưng khi thần lực của Đường Diễm và Đường Tam đồng thời bao phủ đại quân Thiên Đấu, sĩ khí của đại quân càng thêm dâng cao đến kinh người, giờ khắc này bọn họ tựa như mũi giáo sắc bén nhất, còn Gia Lăng Quan trước mặt chỉ là một bức tường mục nát, căn bản vô pháp ngăn cản công kích của họ.
Liền ở lúc hai bên chiến ý tận trời, từ phương hướng Võ Hồn đế quốc lại lần nữa truyền đến một trận khí tức cường hãn, đúng là Bỉ Bỉ Đông đã trở La Sát Thần.
"Đường Diễm, Đường Tam, chớ có khinh người quá đáng!"
Một tiếng quát lớn làm những người ở Võ Hồn đế quốc tức khắc ánh mắt sáng lên, đây là bệ hạ của bọn họ, bệ hạ đã tới!
Đường Diễm vẫn luôn đứng ở hậu phương hơi nhíu mày, nhìn Đường Thần cùng với những người khác của Sử Lai Khắc vừa mới đuổi tới, trầm giọng nói "Tằng gia gia, mọi người, nơi này liền giao cho các ngươi, ta với ca ca đánh bại Thiên Nhận Tuyết cùng Bỉ Bỉ Đông rồi lại đến hiệp trợ các ngươi."
Đường Thần vừa mới chạy tới vỗ vỗ bờ vai của cậu, cười nói "Đi thôi, cho bọn chúng kiến thức nam nhi Hạo Thiên tông ta lợi hại thế nào!"
"Đúng vậy." thân hình Đường Diễm vừa động, liền xuất hiện ở không trung, sóng vai đứng cùng Đường Tam.
Phía dưới, Đường Hạo nhìn Đường Thần, kích động không thôi "Gia gia, thật là ngài! Bọn Diễm nhi từng nói gặp được ngài, ta còn tưởng rằng......"
"Ha ha, yên tâm, cái bộ xương gia này vẫn còn tốt lắm!" Tiếng cười của Đường Thần vang dội như cuồng phong, nháy mắt truyền khắp toàn bộ Gia Lăng Quan. Bất luận là đại quân Thiên Đấu vẫn là Võ Hồn đế quốc trong Gia Lăng Quan, đều bị chấn kinh rồi.
Đường Thần, chính là cường giả so với người mạnh nhất Võ Hồn Điện là Thiên Đạo Lưu còn lợi hại hơn vài phần, thế nhưng còn sống!
Bỉ Bỉ Đông vừa mới chạy tới nghe được thanh âm của Đường Thần tức khắc trong lòng rùng mình, khi nàng tiếp nhận la sát thần truyền thừa, mới biết được mấy năm nay Đường Thần cấp la sát thần tìm nhiều ít phiền toái.
Bất quá, hiện tại việc cấp bách là giải quyết hai thần vương của đối phương, nếu không trận chiến này Võ Hồn đế quốc sẽ không còn cơ hội nữa.
Bốn người giống như có tâm ý tương thông, thân hình vừa động, cơ hồ đồng loạt bay thẳng lên trời cao. Cuộc chiến giữa thần với thần, là tuyệt đối không thể tiến hành trước mặt nhân loại, nếu không đối với bọn họ mà nói, đó là đại nạn mang tính hủy diệt.
Bốn người ai đều không nghĩ bởi vì cuộc chiến của bản thân mà tạo ra mấy vạn thương vong, đặc biệt có thể sẽ đả thương cả người phe minh.
Bốn người bay lên cao tận vạn mét, đến khi không còn nhìn thấy những người ở dưới mới dừng lại. Đôi mẫu tử Thiên Nhận Tuyết và Bỉ Bỉ Đông cũng là lần đầu tiên cùng nhau chiến đấu, nhưng đối diện hai người là Đường Tam cùng Đường Diễm ăn ý mười phần, huống chi Đường Diễm cùng Đường Tam tuy rằng là hai người, nhưng lại có ba cái thần vị.
Quyền trượng sinh mệnh trong tay Đường Diễm chỉ vào Bỉ Bỉ Đông, trên mặt một mảnh lạnh lùng, "Bỉ Bỉ Đông, mối thù năm đó của phụ mẫu ta, còn có mối thù của Hạo Thiên tông cùng mẫu thân Tiểu Vũ, đã đến lúc ngươi trả giá!"
Bỉ Bỉ Đông cười lạnh một tiếng, "Thắng thua còn chưa định, ngươi mạnh miệng quá sớm rồi."
"Hừ!" Đường Diễm không nói nữa, quyền trượng sinh mệnh hóa thành một thanh kiếm sắc bén, thanh kiếm phân ra làm hai, rồi lại tách thành bốn, nháy mắt hóa thành vô số thanh kiếm nhắm về phía Bỉ Bỉ Đông. Bỉ Bỉ Đông nhanh chóng tránh né, đồng thời từ người vươn ra bốn thanh dài như lưỡi hái, đánh rớt từng lưỡi kiếm lao đến.
Cùng lúc đó, cuộc chiến của Thiên Nhận Tuyết với Đường Tam cũng đã bắt đầu.
Vì đang giao chiến trên không trung, Thiên Nhận Tuyết càng thêm dễ dàng hấp thụ lực lượng thái dương để tăng cường sức mạnh cho mình, nhưng những đám mây trên cao lại hóa thành hơi nước tùy Đường Tam điều khiển.
Thiên Nhận Tuyết tuy rằng cũng tiếp nhận thần vị truyền thừa, nhưng so với Đường Tam tích lũy từng giọt mà thành, Thiên Nhận Tuyết càng dựa vào tài nguyên và truyền thừa của Võ Hồn Điện, xét về tu vi cá nhân, Thiên Nhận Tuyết là vô pháp so với Đường Tam.
Thiên Nhận Tuyết sau khi tỏa định Đường Tam, lại không có như nguyện công kích đến hắn. Đường Tam ở cách đó không xa nhìn Thiên Nhận Tuyết, khi Thiên Nhận Tuyết phát hiện hắn, Đường Tam đã bay lên cao cách Thiên Nhận Tuyết gần trăm mét, Hải Thần tam xoa kích cũng biến hóa. Đường Tam làm một hành động đơn giản nhất, mạnh mẽ ném Hải Thần tam xoa kích về phía Thiên Nhận Tuyết, mà trên người hắn cũng bộc phát ra quang mang dũng mãnh tiến vào trong Hải Thần tam xoa kích.
Đồng thời hai mắt Đường Tam lộng lẫy giống như ngọc bích, ánh nhìn khóa chặt Thiên Nhận Tuyết, thần niệm lập tức phong tỏa nàng, buộc Thiên Nhận Tuyết phải vội vàng đỡ lấy đòn tấn công sắp giáng xuống.
Nhưng sau khi Thiên Nhận Tuyết tiếp được một kích này, còn chưa chờ nàng kịp phản ứng, Hải Thần tam xoa kích lại tiếp tục tấn công, Thiên Nhận Tuyết chỉ có thể kích hoạt thiên sứ thần trang đỡ lấy.
Nhưng Đường Tam tuyệt không sẽ bỏ qua cơ hội này, sấn ngươi bệnh muốn mạng ngươi, Hải Thần có lực công kích cường hãn đúng là không tồi, nhưng luận về công kích, vẫn là Tu La thần càng thêm cường hãn.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Thiên Nhận Tuyết và Bỉ Bỉ Đông, Đường Tam trực tiếp thu hồi Hải Thần tam xoa kích, lấy ra Tu La ma kiếm Đường Thần cho hắn khi tiếp nhận thần vị truyền thừa , mà một thân thần trang cũng nháy mắt biến thành màu đỏ đen.
"Không thể nào!" Thiên Nhận Tuyết kêu lên một tiếng bén nhọn, thiên sứ thánh kiếm trong tay đều có chút run rẩy, nàng có thể cảm giác được khí tức trên người Đường Tam so với lúc trước càng thêm cường hãn.
"Không có gì là không thể." Đường Tam nhàn nhạt nói, ma kiếm trong tay chỉ thẳng về phía Thiên Nhận Tuyết, công kích cường hãn khiến Thiên Nhận Tuyết khó khăn chống đỡ.
Đường Diễm cười cười, nhìn bộ dáng kinh ngạc của Bỉ Bỉ Đông, trong thanh âm mang theo kiêu ngạo khó có thể che giấu, "Đừng nhìn nữa, đối thủ của ngươi chính là ta!" vừa dứt lời quyền trượng sinh mệnh trong tay lại lần nữa công kích, sinh mệnh chi thần khống chế hết thảy sinh mệnh lực, bắt đầu từ sau khi trên người Bỉ Bỉ Đông xuất hiện một miệng vết thương, Đường Diễm liền đang không ngừng hấp thụ sinh mệnh lực của nàng, hiện giờ nhìn Bỉ Bỉ Đông đã khó nén bộ dáng suy yếu, Đường Diễm lộ ra một nụ cười.
"Bỉ Bỉ Đông, nên đền mạng!" Đường Diễm không phải Đường Tam, cậu ái hận càng thêm rõ ràng, những gì A Ngân phải chịu lúc trước, Đường Diễm đều nhớ rõ.
Đường Diễm nhìn Bỉ Bỉ Đông ở trong sinh mệnh lĩnh vực giãy giụa, tức khắc hóa thành dị hỏa, biển lửa thật lớn đồng thời bao phủ Bỉ Bỉ Đông cùng sinh mệnh lĩnh vực. La Sát thần trang trên người Bỉ Bỉ Đông đối với Đường Diễm giờ đã là thần hỏa đúng là không đáng nhắc tới, sinh mệnh lực của Bỉ Bỉ dần dần cạn kiệt, gần như hỏng mất.
Khuôn mặt Bỉ Bỉ Đông bởi vì tiếp nhận la sát thần thần vị mà trở nên dữ tợn khó coi lần nữa khôi phục bộ dáng ban đầu, Bỉ Bỉ Đông rống giận, nhưng vẫn không ngăn nổi Sinh Linh Chi Diễm.
La Sát Thần, ngã xuống!
"Không!" Bỉ Bỉ Đông cuối cùng gầm lên giận dữ, mang theo không cam lòng cùng tiếc nuối khó có thể nói, nàng nhìn về phía mặt đất, nhiều năm như vậy, Tiểu Cương ngươi còn hận ta sao?
Đại Sư bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không trung, Phất Lan Đức khó hiểu nhìn hắn, "Tiểu Cương, làm sao vậy?"
"Bỉ Bỉ Đông đã chết" âm thanh Đại Sư tối tăm không rõ, lúc trước Bỉ Bỉ Đông thiện lương mà thuần khiết, nhưng trời xui đất khiến bọn họ đi tới hiện tại. Phất Lan Đức nắm lấy tay hắn, "Tiểu Cương, đi thôi."
"Ân." Đại Sư cúi đầu, Bỉ Bỉ Đông trên trời đã không có la sát thần chống đỡ, không bao lâu liền bị Đường Diễm đốt thành hư vô.
Mà Thiên Nhận Tuyết đồng dạng bị Đường Tam phế đi tu vi, nhất kiếm xuyên bụng, nhưng vẫn để lại cho nàng một mạng.
Võ Hồn đế quốc, La Sát Thần cùng Thiên Sứ Chi Thần đồng thời ngã xuống, đội quân trong Gia Lăng Quan cũng không ngăn cản được bao lâu, dưới giáp công của Thiên Đấu cùng Tinh La thực mau liền lui bại.
Đường Diễm cùng Đường Tam vừa trở lại bản doanh của Thiên Đấu, đã bị Đường Hạo, A Ngân, Đại Sư với Tuyết Băng dùng ánh mắt nhiệt tình, nóng bỏng nhìn chăm chú, Đường Tam cười cười, "Phụ mẫu, lão sư, bệ hạ các ngươi cứ nhìn như vậy, Diễm nhi liền phải thẹn thùng chui xuống đất mất."
Một bên Đường Diễm mê mang nhìn về phía Đường Tam, "A!?"
Mọi người tức khắc cười ha hả, Đường Hạo vỗ vỗ bả vai hai người, "Nhiều năm như vậy, các ngươi cuối cùng có thể buông xuống gánh nặng rồi."
"Ân." Đường Tam gật đầu, nhìn bộ dáng vui vẻ của Đường Diễm, "Lần này, ta cùng Diễm nhi cũng có chuyện muốn nói với mọi người."
"Lão sư ngài nói đi." Tuyết Băng cười nói.
"Ta cùng Diễm nhi đã thành thần, không thể tùy ý trộn lẫn những việc ở hạ giới, bất quá nếu xuất hiện thần cấp cường giả tác loạn, chúng ta vẫn sẽ trở về hỗ trợ." Đường Tam vừa nói xong, những người ở đây đều an tĩnh lại, "Về sau ám khí của Đường Môn không được bán ra ngoài, đệ tử tông môn cũng không được tùy ý sử dụng, cứ tồn tại như một tông môn bình thường đi. Đến nỗi thân phận Lam Hạo vương cùng đế sư của ta......"
"Lão sư, ngài chẳng lẽ muốn từ bỏ đệ tử sao?" Tuyết Băng nôn nóng nhìn Đường Tam, Đường Tam thở dài, "Thân phận Lam Hạo vương cùng đế sư đã không thích hợp dùng trên người ta, nhưng ta vẫn là lão sư của ngươi, còn những thứ ngoài thân khác cũng không cần thiết."
"Hảo, chỉ cần lão sư không phải không cần đệ tử, liền đều nghe lão sư." Tuyết Băng gật đầu, Đường Diễm nhào vào trong lòng Đường Hạo với A Ngân, "Phụ mẫu, ta cùng ca ca không thể ở lại đây quá lâu, ta luyến tiếc a."
A Ngân ôn nhu vuốt ve lưng Đường Diễm, "Diễm nhi chính là nam tử hán, hơn nữa ngươi cùng Tam nhi đều là kiêu ngạo của phụ mẫu."
Đường Tam đem Đường Diễm ôm vào lòng, cười nói với Tuyết Băng "Nhưng thật ra có một việc hy vọng bệ hạ có thể hỗ trợ."
"Chuyện gì, lão sư cứ việc nói."
"Ta hy vọng có thể cùng Diễm nhi tổ chức một hôn lễ, Diễm nhi, đệ nguyện ý sao?" Đường Tam ôn nhu nhìn Đường Diễm, nhìn mặt cậu dần dần đỏ lên. Đường Diễm chớp chớp mắt, khuôn mặt đỏ bừng gật đầu, "Hảo!"
Tuyết Băng cười to "Hảo, ta nhất định sẽ làm cho lão sư một hôn lễ long trọng nhất!"
Đường Tam với Đường Diễm nắm tay nhau thật chặt, nhìn nhau cười.
—---------------
Cuối cùng cũng xong quyển 1 TvT
Tui dở mấy cái khúc đánh nhau lắm, edit một hồi cũng chẳng hiểu mình edit cái gì, vừa lặp từ nhiều lại còn rối, mấy bạn ráng đọc nha, tui sẽ cố sửa lại cho trôi chảy híc.
Với lại tui định đăng quyển 2 riêng mà hình như hơi phiền nên gộp chung luôn, cho nên xong quyển 2 tui mới gắn mác full.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip