Chương 95: Tu La Thần truyền thừa
Sau khi trở lại Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, hai người nhất nhất kể lại những gì đã trải qua cho Đường Hạo cùng A Ngân nghe, làm Đường Hạo cùng A Ngân đều thổn thức không thôi, hơn nữa càng thêm đau lòng nhìn hai người, hiện giờ bất quá chỉ mới 24 tuổi, cũng đã trải qua những chuyện mà người khác cả đời đều không có khả năng trải qua.
"Hồn lực của các ngươi đều đạt cấp 80?" Đường Hạo trừ bỏ lo lắng an toàn của bọn họ, càng chú ý thực lực hiện giờ của bọn họ như thế nào.
Đường Tam gật đầu, "Diễm nhi Hồn Hoàn thứ 8 còn chưa có, ta tính toán trước bồi Diễm nhi tìm được Hồn Hoàn thứ 8, sau đó lại mang ngài cùng mẫu thân hồi Hạo Thiên tông. Hiện giờ ta cùng Diễm nhi đều đã đáp ứng hết yêu cầu của tông môn, nghĩ đến không chỉ là ta cùng Diễm nhi, phụ mẫu cũng có thể trở về tông môn".
"Nói dễ hơn làm!" Đường Hạo thở dài, hắn tuy rằng cũng không cho rằng chính mình sai, nhưng liên lụy tông môn là sự thật.
"Sẽ không, ta có Hạo Thiên lệnh tằng gia gia lưu lại" nói xong Đường Diễm từ hồn khí móc ra một cái tiểu chùy kim sắc đưa cho Đường Hạo, "Ngài xem phụ thân, có cái này bọn họ nhất định sẽ không khó xử ngài cùng mẫu thân".
Đường Hạo sững người nhìn Hạo Thiên lệnh một lát, sau đó đem nó đưa lại cho Đường Diễm, "Ngươi cầm đi, Hạo Thiên lệnh này các ngươi giữ càng thích hợp hơn".
Đường Diễm chớp chớp mắt, nhìn về phía Đường Tam, Đường Tam khẽ gật đầu, Đường Diễm liền thu lại Hạo Thiên lệnh, chỉ là vẫn là không từ bỏ nói "Phụ mẫu, hai người đến lúc đó liền theo chúng ta trở về đi, ta cùng ca ca bảo đảm ngài cùng mẫu thân đều có thể trở về".
"Việc này sau lại nói, nói tiếp con muốn tìm Hồn Hoàn thứ 8 như thế nào?" A Ngân nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Đường Diễm, ôn thanh hỏi.
"Ta tưởng vẫn như cũ chính mình ngưng tụ Hồn Hoàn, Hồn Hoàn như vậy là thích hợp nhất với ta" Đường Diễm biết chính mình ngưng tụ Hồn Hoàn thừa nhận thống khổ muốn lớn hơn nữa, nhưng cậu lại không có thời gian đi tìm hồn thú thích hợp. Hiện giờ cậu cùng ca ca đều có thể thừa nhận mười vạn năm Hồn Hoàn, nhưng mười vạn năm hồn thú nào nhiều như vậy, nếu cậu cũng đi săn giết hồn thú, đến lúc đó ca ca liền sẽ thiếu một cái Hồn Hoàn, càng đừng nói ca ca còn có một Võ Hồn Hạo Thiên Chuy đến giờ chưa có cái Hồn Hoàn nào.
"Chính mình ngưng tụ Hồn Hoàn, Diễm nhi, đây đã là Hồn Hoàn thứ 8. Liền tính là hồn thú thì Hồn Hoàn thứ 8 cũng yêu cầu săn bắt hồn thú, Diễm nhi con......" A Ngân kinh ngạc nhìn tiểu nhi tử, ngay cả Hồn Hoàn thứ 8 cùng thứ 9 của nàng đều là săn bắt hai con hồn thú năm vạn năm trở lên, tuy rằng hai con hồn thú kia làm nhiều việc ác mới bị nàng chọn trúng.
"Không có việc gì, mẫu thân" Đường Diễm lắc đầu, giải thích nói, "Ta ngưng tụ Hồn Hoàn cũng không phải lấy chính mình lực lượng, mà là mượn dùng ngoại lực, cho nên ta yêu cầu tìm một nơi có nhiều năng lượng".
"Nơi có nhiều năng lượng?" Đường Hạo trầm ngâm, "Ta và mẫu thân các ngươi cũng từng ở trong Lạc Nhật Sâm Lâm một khoảng thời gian, đối với nó cũng coi như quen thuộc, ở trung tâm Lạc Nhật Sâm Lâm có một chỗ rất kỳ quái, dao động năng lượng của nơi đó cũng không bình thường, bất quá lại rất nồng đậm, có lẽ các ngươi có thể đi nhìn xem".
"Hạo ca, này quá nguy hiểm." A Ngân kinh hô một tiếng, không nói đến chỗ kỳ quái của nơi đó, chỉ cần là ngưng tụ thứ 8 Hồn Hoàn đó là chưa từng có tiền lệ, còn không biết rốt cuộc sẽ gặp được cái gì nguy hiểm.
"Bọn nhỏ đã trưởng thành, bọn họ phải tự đi trên con đường của mình" Đường Hạo tuy rằng cũng lo lắng, nhưng lại càng thêm duy trì hai đứa nhỏ, bọn họ lớn như vậy, lưng vẫn luôn mang gánh nặng, ngẫu nhiên tùy hứng một chút cũng không sao. Hơn nữa hắn tin tưởng hắn hài tử sẽ đối chính mình sinh mệnh phụ trách, thời điểm gặp được nguy hiểm nhất định sẽ tránh đi.
A Ngân còn muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại thôi.
Đường Diễm cùng Đường Tam ngày hôm sau lại đi sơn cốc phía sau Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, đi thăm Đại Minh với Nhị Minh, họ còn phải mang những món đồ mà Tiểu Vũ chuẩn bị cho Đại Minh và Nhị Minh đưa sang cho bọn họ.
Sau khi bọn họ rời đi, Đường Hạo cùng A Ngân nhìn nhau cười, trong tươi cười mang theo vài phần trêu chọc.
Phía sau Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn là một sơn cốc khá yên tĩnh, tuy rằng không có năng lượng dồi dào như Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nhưng nơi này bí ẩn sẽ không bị người ngoài tìm được.
Tuy nhiên, khi hai người đến được sơn cốc thì lại không thấy Đại Minh và Nhị Minh đâu cả. Với thân hình to lớn như vậy, theo lý mà nói thì không thể nào biến mất không dấu vết, Đường Diễm kỳ quái nhìn quanh, cậu có thể cảm giác được Đại Minh với Nhị Minh hơi thở, nhưng vì sao lại không nhìn thấy họ?.
"Diễm nhi, đệ nhìn nơi đó" Đường Tam chỉ vào một cái cây bên cạnh ao hồ, Đường Diễm thuận thế nhìn qua, vừa lúc trông thấy một hài tử tóc xanh lam đậm và một hài tử tóc nâu đang ngồi xổm trên cành cây. Khi thấy hai người họ nhìn sang, hài tử tóc nâu lập tức nhe răng cười với họ.
Đường Diễm tức khắc trợn to mắt, ngón tay run run chỉ vào hai đứa trẻ, "Đại Minh? Nhị Minh?! Các ngươi hóa thành hình người?".
Nam hài tóc xanh lam đậm mang theo nam hài tóc nâu từ trên cây nhảy xuống, bước chân nhẹ nhàng đi đến trước mặt bọn họ, thanh âm thanh thúy hoàn toàn khác với chất giọng trầm thấp của Đại Minh khi ở trong hình dạng Thiên Thanh Ngưu Mãng trước đây "Các ngươi đã trở lại".
"A, các ngươi như thế nào hóa thành hình người? Không phải nói không nghĩ hóa thành hình người sao?" Đường Diễm vẫn còn rối rắm, trước kia cậu đã từng hỏi qua bọn họ vì sao không cùng Tiểu Vũ cùng nhau hóa thành hình người, lúc ấy Đại Minh rõ ràng nói không nghĩ hóa thành hình người.
Nhị Minh cười hắc hắc, trước kia hắn sẽ không nói, rất nhiều thời điểm đều không thể cùng mọi người giao lưu, hiện tại hóa thành hình người liền bắt đầu ríu rít, "Không phải a, trước kia Đại Minh là tưởng chờ ta, ta khi đó không phải còn chưa tới mười vạn năm sao".
Đại Minh gật đầu, ý bảo Nhị Minh nói đúng.
Đường Diễm còn kinh ngạc, nhưng thật ra Đường Tam nhíu mày, "Các ngươi đồng thời hóa thành hình người, nếu bị người phát hiện, một cái đều chạy không được".
Đại Minh xua tay, "Chúng ta không tính toán rời đi nơi này, tuy rằng tiếp xúc càng nhiều người tu luyện càng nhanh, nhưng không tiếp xúc cũng không ảnh hưởng chúng ta tu luyện. Chờ sau khi hồn lực chúng ta qua cấp 70, chúng ta mới có thể rời đi nơi này".
"Các ngươi hóa thành hình người, Tiểu Vũ còn không biết đâu!" Đường Diễm trừng mắt, Đại Minh cười cười, "Chuyện này liền trước không cần nói cho Tiểu Vũ, nếu không nàng lại muốn ríu rít không dứt".
"Nếu các ngươi đã quyết định, chúng ta cũng không nề hà." Đường Tam kéo Đường Diễm ngồi ở trên một cục đá kế bên, Đại Minh với Nhị Minh cũng khoanh chân ngồi đối diện bọn họ, "Hiện tại, tình huống bên ngoài phức tạp, Võ Hồn Điện đã lập quốc, nếu biết tình huống hiện tại của các ngươi, sợ là sẽ không để yên".
"Chúng ta cũng biết, cho nên mới không tính toán rời đi nơi này" Đại Minh với Nhị Minh gật đầu, Đường Diễm nhíu mày, "Nơi này nói lên kỳ thật cũng không có an toàn như vậy, nếu các ngươi vẫn duy trì hình thể mười vạn năm hồn thú, mặc dù có người xâm nhập, các ngươi cũng có thể đấu một trận, nhưng hiện tại...... ca ca, nếu không chờ chúng ta mang phụ mẫu bọn họ hồi Hạo Thiên tông, cũng dẫn bọn hắn theo đi, Hạo Thiên tông dễ thủ khó công, giấu hai đứa nhỏ vẫn là thực dễ dàng".
Đường Tam nhíu mày nghĩ, "Diễm nhi nói không tồi, các ngươi thấy sao?".
"Hạo Thiên tông!" Đại Minh có chút khó xử, nếu chỉ có mình hắn, thì ở tại đây cũng không sao, nhưng còn Nhị Minh..... hắn có chút do dự, "Thái độ của Hạo Thiên tông đối hồn thú cũng không tính là tốt".
"Không có việc gì, việc này giao cho chúng ta, các ngươi chỉ cần nói có hay không là được" Đường Diễm vung tay lên, đặc biệt hào khí, "Ca ca, ngươi nơi đó còn đá giấu khí tức không?".
"Còn" Đường Tam xoa đầu Đường Diễm, cười nói, "Ta lúc trước tìm không ít, trừ bỏ cho Tiểu Vũ cùng Thanh Phong, thì số còn lại cũng chưa đụng tới" nói xong Đường Tam lấy ra hai khối, đưa cho Đại Minh với Nhị Minh, "Đá giấu khí tức chỉ cần mang theo bên người, dù là Phong Hào Đấu La cũng vô pháp phát hiện thân phận của các ngươi".
Đại Minh với Nhị Minh đôi mắt tức khắc sáng ngời, chạy nhanh nhận lấy, liên thanh nói cảm tạ.
Đại Minh với Nhị Minh liền không hề lo lắng, đều đáp ứng đi theo bọn họ tới Hạo Thiên tông, bất quá này đó đều chờ Đường Diễm lấy được thứ 8 Hồn Hoàn rồi mới xuất phát.
Trung tâm Lạc Nhật Sâm Lâm, Đường Diễm cùng Đường Tam thân hình hiện lên, dừng trên một thân cây, nhìn mặt đất phía dưới cùng những chỗ khác không hề bất đồng, trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng.
"Chính là nơi này, xác thật giống như phụ thân nói, năng lượng nơi này phản ứng rất kỳ quái, hơn nữa......" Đường Diễm giật giật thân mình, từ phương hướng khác cảm thụ một chút năng lượng dao động, "Chỉ phương hướng này mới có thể cảm giác được năng lượng dao động".
"Này cũng liền giải thích vì cái gì nơi có năng lượng dồi dào như thế lại không có hồn thú đi đến" Đường Tam gật đầu, vừa muốn mang theo Đường Diễm nhảy xuống, bỗng nhiên nhíu mày nhìn về phía nghiêng bên phải, "Ai?".
"Ha ha, không tồi, thế nhưng nhận ra hơi thở của ta!" Một trận tiếng cười quen thuộc từ nơi đó phát ra, Đường Diễm ánh mắt sáng lên, "Tằng gia gia!".
Đường Thần cơ hồ nháy mắt liền tới trước mặt hai người, cùng Đường Diễm, Đường Tam giống nhau ngồi xổm trên nhánh cây, ba người nhìn qua có chút buồn cười.
"Các ngươi đi qua Hải Thần Đảo?" Đường Thần cảm nhận được trên người bọn họ, đặc biệt là trên người một tằng tôn tử khác có hơi thở của Hải Thần, nồng đậm đến dọa người.
"Ân, Ba Tái Tây còn nhắc qua ngài đâu, tằng gia gia" Đường Diễm cười gật đầu, "Lúc chúng ta rời đi, Ba Tái Tây còn nói hy vọng có thể cùng ngài tái chiến một lần".
Đường Thần gợi lên khóe miệng, từ trong đầu nhảy ra ký ức về Ba Tái Tây, dựa vào trên nhánh cây tinh tế, nhưng lại ổn định vững chắc, "Nga, Ba Tái Tây, lúc ấy là ta thua. Mấy ngày này đều đi tìm phiền toái cho la sát thần, chờ thêm đoạn thời gian ta liền đi tìm nàng đánh một trận".
"La sát thần" Đường Diễm xoay chuyển đôi mắt, lại nhìn Đường Tam, "Tằng gia gia,Tu La thần vị kế thừa của ngài thế nào?".
"Tu La thần vị?!" Đường Tam kinh ngạc nhìn vị tằng gia gia được Diễm nhi tôn sùng này, "Ngài tiếp nhận Tu La thần truyền thừa sao?".
Đường Thần xua tay, lười biếng nói, "Không có, ta từ bỏ. Lúc trước Tiểu Diễm tuy rằng làm ta khôi phục thần trí, rời đi Sát Lục chi đô, nhưng Tu La thần khảo nghiệm ta sớm đã xem như thất bại".
"Hảo đáng tiếc......" Đường Diễm chép chép miệng, Đường Tam cũng đồng dạng gật đầu, xác thật đáng tiếc, tằng gia gia đã là tuyệt thế đấu la, nếu không có thần vị truyền thừa liền vô pháp tiến thêm một bước.
"Có cái gì đáng tiếc, cũ không đi mới sẽ không tới" Đường Thần nhéo nhéo mặt hai tằng tôn tử, cười đến có điểm tiện hề hề, "Ta một lần nữa tìm một vị thần, hiện tại khảo nghiệm đều đi qua hơn phân nửa".
"Tân thần?" Đường Diễm bắt đầu nhớ lại những vị thần trong Thần giới hiện đang tìm người thừa kế mà lúc trước sinh mệnh chi thần kể cho mình nghe, sờ sờ cằm, "Là ai nha?".
"Thần Hắc Ám, cũng là một vị thần hiếu chiến" Đường Thần cười cười, hiển nhiên phi thường có hứng thú với thần vị của thần Hắc Ám.
"Tằng gia gia, cố lên!" Đường Diễm nắm tay Đường Tam, cố ý quơ quơ trước mặt Đường Thần, Đường Thần chụp Đường Diễm một cái, suýt nữa đem cậu từ trên cây ngã xuống, "Ta tới chính là tìm ngươi, bất quá hiện tại tìm Tiểu Tam cũng đúng".
"Cái gì?" Đường Tam không rõ nguyên do nhìn Đường Thần, lại nhìn nhìn Đường Diễm đồng dạng không hiểu ra sao.
Đường Thần vươn tay phải, Hạo Thiên Chuy xuất hiện ở trong tay hắn, "Ta muốn tiếp thu truyền thừa của Thần Hắc Ám, mà ta lúc trước thông qua mấy cái Tu La thần khảo nghiệm, vài thứ kia ta không thể để lại, liền cho các ngươi đi".
Nói xong Hạo Thiên Chuy hơi hơi sáng ngời, Tử Thần lĩnh vực khắc ở trên Hạo Thiên Chuy cùng một đoàn đồ vật nhìn không thấy nháy mắt từ trên Hạo Thiên Chuy thoát ly.
Hạo Thiên Chuy của Đường Tam không chịu khống chế phóng thích, tiếp thu đồ vật thoát ly từ Hạo Thiên Chuy của Đường Thần, bỗng Đường Tam đột nhiên trợn to mắt, sau đó liền lâm vào hôn mê.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip