Chương 18: Kịch Bản Cấp E《 Thư Mời Đến Từ Các Hảo Bằng Hữu 》

Thẩm Tứ đem cửa đóng lại, nâng hủ tro cốt cẩn thận từng li từng tí đặt lên bàn.

Từ mặt ngoài có thể thấy đây chính là gốm sứ làm hủ tro cốt.

Thẩm Tứ xốc cái nắp lên, bên trong chứa một đống tóc rối bời.

Móc tóc ra, Thẩm Tứ chú ý tới trong cuộn tóc dài hơi cuộn lại, có một sợi dây nửa tẩy và nhuộm trở thành màu tím loang lổ

Thẩm Tứ nhìn thấy trong nhúm tóc tựa hồ có cất giấu đồ vật, hắn đưa tay lên quan sát, ngón tay chạm vào cảm thấy cảm giác băng lãnh của kim loại.

Hắn lấy ra nhìn một chút, là một cái vòng tay.

Vòng tay tạo hình thiết kế hết sức đặc thù, là một chuỗi xích sắt màu đen, mặt kim loại có rất nhiều vết tróc sơn.

Hảo, quả là cái vòng tay đặc biệt.

Thẩm Tứ trực tiếp đeo lên, đây là lần đầu tiên hắn nhận được quà từ fan hâm mộ, điều này khiến cảm xúc của hắn bành trướng.

"Đinh!" Điện thoại di động reo lên âm thanh tin nhắn, Thẩm Tứ lấy điện thoại cầm tay ra xem xét, khi nhìn người nhắn mình là nick ảnh chân dung mặt đầy máu mỉm cười, lúc này mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng.

Đến rồi đến rồi!

"Ngươi hảo, diễn viên Thẩm Tứ."

Vẫn là lời nhắn quen thuộc, không đợi Thẩm Tứ đánh chữ đáp lại, kịch bản đã phát tới.
Kịch bản cấp E:《 Thư mời đến từ các hảo bằng hữu 》

Kịch bản giới thiệu vắn tắt: Ngươi gọi là Tô Tinh Hạo ( vai diễn của Thẩm Tứ ) là một chú xướng của một ban nhạc rock.

Một ngày nọ ngươi nhận được một tấm thư mời, là các hảo hữu đã 5 năm không gặp mặt gửi đến.

Ngươi đáp ứng lời mời tham gia, lại phát hiện bầu không khí ở đây lộ ra một cỗ quỷ dị, sự kiện kinh khủng  liên tiếp không ngừng.

Người nhắn tin nhắc nhở: "12 giờ tối nay sẽ có chuyến xe đặc biệt tới dưới lầu đưa đón ngươi đến đoàn làm phim."

Thẩm Tứ: "Tốt, ngoài ra ta muốn hỏi một chút, Kịch bản cấp E là có ý gì?"

Lúc trước hắn liền chú ý tới, kịch bản tựa hồ có phân chia đẳng cấp.

Người tiến cử: "Kịch bản chia làm 9 cấp, F cấp là thấp nhất, E cấp là tăng lên, các cấp sẽ được nâng tuỳ theo độ khó của kịch bản."

Thẩm Tứ tò mò hỏi: "Độ khó cao nhất là bao nhiêu đâu?"

Người tiến cử: "Cấp SSS, hắc hắc...... Bất quá vẫn chưa có người nào có thể còn sống diễn để cấp bậc kịch bản này."

Thẩm Tứ không cảm thấy người tiến cử nói chuyện dọa người, đây là phong cách củavđối phương.

Hắn tự động đem lời này phiên dịch thành kịch bản quay chụp độ khó lớn, đạo diễn không tìm được diễn viên thích hợp cùng nhà đầu tư.

Thẩm Tứ suy xét những thông tin mà kịch bản cung cấp , thoạt nhìn vẫn là phong cách kinh dị , bất quá hắn lần này nhận ra nhân vật đường đường chính chính là người sống.

Tay chủ xướng ban nhạc rock , đây là lĩnh vực Thẩm Tứ chưa từng trải nghiệm qua.

Thẩm Tứ đi đến nhìn mình trong gương, hắn mặc áo ngủ sọc trắng xanh, tóc đen mắt đen, cho người ta cảm giác là cái đàng hoàng soái tiểu tử.

Cái này nhìn một chút cũng không có Rock n' Roll a.

Thẩm Tứ cũng không phải cảm thấy dân chơi Rock n' Roll là tạo hình đặc biệt gì, mà là hắn bộ dáng bây giờ không thể biểu đạt ra khí chất đối với Rock n' Roll.

Thẩm Tứ mắt nhìn thời gian, hiện tại cũng đã 11 giờ, hắn chỉ có một tiếng đồng hồ để hóa trang.

Thẩm Tứ mặc đồ ngủ, chân đạp dép lê ra cửa xuống dưới lầu, xung quanh chỉ còn các quán đồ nướng còn quạt than nóng để buôn bán, những cửa hàng khác đã đóng cửa.

Mặc đồ ngủ đi gặp đạo diễn có tính là một người có tính cách đặc biệt đi không? Trong nhà mặc dù không có nhuộm tóc, nhưng mà có một thùng sơn màu trắng sơn có thể dùng tới......

"Thẩm Tứ, tới đây."

Thẩm Tứ đang suy nghĩ bỗng dưng bị cắt ngang, hắn chậm rãi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một lão giả đứng bình tĩnh tại một cửa hiệu phía trước.

Nhìn lên đỉnh đầu ông lão, đèn của tiệm uốn tóc càng không ngừng xoay tròn lấy, ánh sáng  đỏ lam giao thoa lấp lóe, không ngừng mà chiếu rọi trên gương mặt lão giả đầy nếp nhăn.

"Là ngài!" Thẩm Tứ trên mặt trong nháy mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, hắn nhìn một cái liền nhận ra, vị lão giả này chính là diễn viên lần trước cùng hắn diễn xuất a.

Hắn vội vàng chạy đến trước mặt lão giả, ân cần hỏi: "Đã trễ thế như vậy, ngài tại sao còn ở bên ngoài vậy?"

Lão giả hơi lộ ra một nụ cười, nhưng mà bộ mặt hắn bắp thịt có vẻ hơi cứng ngắc, cho người ta một loại ngoài cười nhưng trong không cười, cảm giác rất quái dị.

Hắn chậm rãi giơ tay lên, chỉ chỉ bảng hiện trên đỉnh đầu, nói: "Đây là tiệm ta mở."

"Nhà Tạo Hình Lão Vương...... Tên rất hay." Thẩm Tứ không cảm thấy nhiều ngoài ý muốn, bình thường vai quần chúng tiền lương không cao, cuộc sống vẫn chưa ổn định, bình thường đều sẽ có nghề tay trái phụ duy trì chi tiêu hàng ngày.

Hắn nếu không phải là phụ mẫu cho lưu lại cho hắn ít của, chỉ sợ vừa tốt nghiệp lúc đó hắn liền phải đi làm rồi.

Lão Vương mặt mũi bộ dáng tràn đầy vui vẻ , từ lúc trông thấy Thẩm Tứ, nụ cười trên mặt hắn liền chưa từng biến mất.

Hắn chắp tay sau lưng, chậm rãi xoay người, đưa tay kéo ra cửa.

"Vào đi."

"Ách...... Vương Gia Gia, ta đêm nay phải đi đoàn làm phim quay phim rồi, lần sau ta lại đến chỗ này của ngài làm khách nhé." Thẩm Tứ không khỏi cảm thán thời cơ không đúng, hắn kỳ thực thật muốn hướng lão Vương thỉnh giáo những vấn đề liên quan đến diễn xuất.

"Ha ha, ta biết." Lão Vương nhìn Thẩm Tứ từ trên xuống dưới , "Ngươi cũng không thể người mặc áo ngủ tới địa điểm quay a, ta có thể hóa trang cho ngươi ."

Thẩm Tứ nghe có thể làm tạo hình, lập tức vội vàng theo vào

Hắn phát hiện lão Vương trạng thái bây giờ cùng lúc diễn xuất hoàn toàn khác biệt. Khi trước, đối phương trong vai diễn mang lên một thân thể đầy bệnh trạng , chống gậy, thỉnh thoảng phát ra tiếng ho khan tê tâm liệt phế .

Mà bây giờ, lão Vương sống lưng thẳng tắp, cũng không dùng quải trượng, lập tức trẻ ra 20 tuổi, cho người ta một loại tinh khí có thể một hơi leo lên hai mươi tầng lầu nha.

"Vương Gia Gia, ngài nguyên bản cơ thể tốt như vậy, ngài diễn thật là tốt." Thẩm Tứ vừa nói chuyện phiếm, một bên quan sát hoàn cảnh trong tiệm .

Chỉ thấy trong tiệm bên trái là dán đầy các ảnh về tóc, rất nhiều gương phổ thông, trên bàn bày ra đủ loại đồ trang điểm, vật dụng cắt tóc .

Một bên khác từng hàng giá áo, phía trên treo đầy các kiểu dáng quần áo khác nhau, phải nói là phong phú vô cùng.

"Ha ha." Lão Vương cười không nói.

Đại thù được báo, đương nhiên thần thái sáng láng.

Đây hết thảy may mắn nhờ có Thẩm Tứ, chỉ tiếc ở nơi đó có quy củ , hắn không có cách nào báo đáp đối phương hết thảy.

Lão Vương chậm rãi đi đến một gốc cây xanh trước mặt, bên cạnh có một đài máy hát cùng đĩa than lẳng lặng trưng bày.

Đĩa than ung dung mà xoay tròn, từ trong truyền ra tiếng hát của một nữ ca đang biễu diễn, véo von du dương, phảng phất mang người ta xuyên về thời gian cũ trước kia.

"Dạ Thượng Hải ~ Dạ Thượng Hải ~ Ngươi ~ Là một cái Bất Dạ Thành ~"

Thẩm Tứ đi đến một loạt quần áo trước mặt, hắn phát hiện kiểu dáng phong cách gì cũng đều có, thậm chí đều phối rất đẹp.

Hắn lấy ra một bộ màu đen hệ áo da quần da, treo ở một bên trên kệ áo.

Thẩm Tứ đi đến ghế cắt tóc ngồi xuống, nhìn về phía tấm gương, nhìn lão Vương đang đứng phía sau mình trong gương nói: "Vương Gia Gia, ta lần này nhân vật là ca sĩ Rock n' Roll, kiểu tóc ngươi cứ tuỳ ý phát huy"

"Ha ha, không có vấn đề, ta là dân chuyên nghiệp mà." Lão Vương cầm lấy một cái kéo màu đỏ, "Xoạt xoạt" Một chút, cắt bỏ một chòm tóc của hắn.

"Chờ, ách......"

Thẩm Tứ nguyên bản ánh mắt đang sáng tỏ trở nên tối sầm, hắn đột nhiên cảm thấy một cỗ mãnh liệt bối rối đánh tới, không đợi hắn kịp phản ứng, liền trực tiếp nhắm mắt lại, thân thể mềm nhũn, trong nháy mắt lâm vào trong giấc ngủ sâu.

Lão Vương thấy thế lấy điện thoại ra, hướng về phía Thẩm Tứ chụp một tấm ảnh chung.

Cùng ân nhân chụp ảnh chung, hoàn thành!

Lão Vương vừa lòng thỏa ý, tiếp tục bắt đầu vung vẩy cái kia đem màu đỏ.

"Xoạt xoạt, xoạt xoạt."

"Ách!"

Thẩm Tứ bỗng nhiên mở hai mắt ra, hắn vạn vạn không nghĩ tới chính mình vậy mà trong lúc cắt tóc bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Thẩm Tứ đang chuẩn bị lấy điện thoại ra nhìn thời gian một chút, ngẩng đầu liền bất ngờ không kịp đề phòng đối mặt với một thanh niên tóc nhuộm tím chất chơi trong gương tóc.

Hắn hoàn toàn biến thành một người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip