Chương 12.


Edit: Nắng.

Chương 12 Người sẽ đổi Tạ Dao sao?

Tạ Dao không thể ngờ trèo tường mà cũng có thể gặp được người của Thái Tử, mắt trợn trắng đồng thời lẩm bẩm một câu âm hồn không tan, sau đó liền giống như không có chuyện gì cười tủm tỉm nói: " Thói quen khi ở nhà của ta, đột nhiên muốn trèo tường một chút."

Lương quản gia cũng cười tủm tỉm, " Sở thích của Thái tử phi cũng thật đặc biệt."

Dường như nụ cười còn giả dối hơn bất kỳ ai, đôi mắt Tạ Dao sắp nheo lại thành một đường thẳng tắp, "Ai chẳng có một vài sở thích đặc biệt."

Thời gian nói hai ba câu, Tạ Dao đã nghĩ kỹ biện pháp đối phó rồi.

Bất quá Lương quản gia cũng chỉ là một lão nhân lớn tuổi, hơn nữa ông ấy còn xấp xỉ tuổi sáu mươi, mà nơi này cũng chỉ có một mình Lương quản gia, có lẽ......

Hắc hắc hắc.

Nhìn động tác nhanh nhẹn nhảy từ trên đầu tường xuống đất của Tạ Dao, sắc mặt Lương quản gia vẫn không chút thay đổi.

" Thân thủ của Thái tử phi thật tốt."

"Hắc, bình thường thôi, công phu mèo ba chân ấy mà......" Dứt lời, sắc mặt Tạ Dao đột nhiên biến đổi! Duỗi tay là đánh ra một quyền!

Lương quản gia nhướng mày, không chút hoang mang lui về phía sau một bước, tránh thoát công kích của Tạ Dao.

Nụ cười của Tạ Dao càng thêm ngọt ngào, "Không ngờ rằng công phu của Lương quản gia lại tốt như vậy, vừa lúc ta cũng có chút ngứa tay, không bằng chúng ta thi đấu?"

Một bên Lương quản gia thành thạo ứng phó với Tạ Dao, một bên lại khiêm tốn nói: "Ta cũng chỉ có một chút quyền cước công phu như vậy, thân thể Thái Tử Phi đáng giá nghìn vàng, nếu có chỗ nào bị thương, ta không thể gánh nổi."

Mắt Tạ Dao trợn trắng, nếu ngươi gánh không nổi, thì đừng nhúc nhích để cho ta đánh đi a!

Không thể không nói, công phu của Lương quản gia thật sự rất tốt! Chẳng những hoá giải tất cả các chiêu thức công kích của y, mà từ đầu đến cuối còn chưa từng phản kích lại!

Bất quá, cho dù Lương quản gia không có công kích, thì y cũng biết sức lực của đối phương là vô cùng lớn.

Thậm chí Tạ Dao còn không chút nghi ngờ, nếu Lương quản gia ra tay, có khả năng một chiêu y cũng không tiếp được! Hơn nữa hoàn toàn cũng không có cơ hội ra nhiều chiêu như vậy!

Nhưng Tạ Dao cũng không bị đả kích, thậm chí càng đánh càng hưng phấn!

Đáng tiếc, thân thể này của Tạ Dao đã bị suy dinh dưỡng quá lâu, mới hoạt động vài cái như vậy, thế nhưng thân thể đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, đầu cảm thấy choáng váng......

"Không đánh,...không đánh nữa."

Tạ Dao chống đầu gối, hít thở một cách khó khăn.

Đây là do thể chất làm cản trở a.

Lương quản gia đứng nghiêm chỉnh lại "Thái tử phi cũng...... Thái tử phi?!"

Chỉ thấy Tạ Dao nói xong liền lảo đảo, Lương quản gia tiến lên một bước, muốn đỡ lấy người, nhưng vừa mới bước được hai bước, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lại đột nhiên rút tay về.

Tạ Dao ngã rầm một tiếng, đầu đặt ở trên mặt đất.

m thanh lại rất to và rõ ràng!

"Lương quản gia, ngươi đã biết tội?" m thanh trầm thấp của Lý Dục Hi ở cách đó không xa vang lên.

Lương quản gia cúi đầu nhận sai, "Nô tài biết tội."

"Trở về lãnh phạt." Lý Dục Hi nhàn nhạt nói.

Lương quản gia mặt không đổi sắc, "Vâng."

Lý Dục Hi bảo kiệu phu đưa hắn đến bên người Tạ Dao, Tô Nguyên Tĩnh vội vàng đuổi kịp, "Tạ Dao...... Khụ, tại sao Thái Tử Phi lại có quyền cước công phu sắc bén như vậy?"

"Ngươi hỏi ta?"

"Bằng không ?"

"Làm sao ta biết."

Tô Nguyên Tĩnh, "......" Nếu không phải ngươi kêu Lương quản gia nhìn chằm chằm Tạ Dao, đề phòng hắn lẻn đi, thì ta thật đúng là cho rằng ngươi không gì là không biết đấy!

Nhìn Lý Dục Hi bế người lên đặt ở trên đùi mình, còn cẩn thận điều chỉnh tư thế của Tạ Dao, giúp cho y thoải mái một chút.

Tô Nguyên Tĩnh nhìn thấy một màn này nhịn không được nhướng mày, nheo lại đôi mắt như đang suy tư cái gì.

Bất quá cuối cùng cũng không nói cái gì.

Nếu người đã hôn mê, nhà cũng đã trở về, Lý Dục Hi cũng không ở lại lâu, kêu người đi nói với Tạ Đức Huy một tiếng rồi liền đi.

Lương quản gia lập tức phân phó xuống.

"Điện hạ, di nương của Thái Tử Phi còn chưa cả đi xem ." Lương quản gia nhắc nhở nói.

Lý Dục Hi cười khẽ, "Nếu y đã muốn xem, ngươi cảm thấy y sẽ còn sẽ nắm chặt cơ hội để chạy sao?"

Lương quản gia, "......" Đúng thật là đạo lý này, nhưng Thái Tử Phi tại sao lại muốn chạy?

Đây là một bí ẩn chưa được giải đáp, tin rằng Thái Tử Phi cũng sẽ không thành thật trả lời.

"Điện hạ." Nghĩ nghĩ, Lương quản gia vẫn là quyết định nói hai câu.

" Ân?"

" Tuy rằng ta chưa từng thấy qua những chiêu thức mà Thái Tử Phi đã dùng, nhưng nó lại vô cùng sắc bén, nếu có nội công......" Lời tuy còn chưa nói xong, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ ý của ông.

"Y đã 17 tuổi, hiện tại luyện cũng không kịp." Lý Dục Hi nói, "Còn nữa......"

Tất cả mọi người dựng lỗ tai lên để nghe.

"Dạy y nội công, để y chạy trốn càng nhanh sao?"

"......"

Tô Nguyên Tĩnh nhịn không được nói: "Biểu đệ, ngươi nghiêm túc?"

Lý Dục Hi hỏi lại: " Ta có khi nào là không nghiêm túc?"

Lương quản gia là người tiếp xúc với Tạ Dao nhiều nhất, tuy rằng không dám nói vô cùng hiểu biết, nhưng năm sáu phần thì vẫn rất rõ.

Ông cũng rất thích đứa nhỏ Tạ Dao này.

Nếu thật sự có nhiều thêm một chủ nhân ở phủ Thái Tử thì cũng có thể chia sẻ với điện hạ một chút, đây chưa chắc đã là chuyện không tốt.

Nhưng Thái Tử cũng biết là Thái Tử Phi muốn chạy......

Hơn nữa...... Quên đi, dù sao kia cũng là chuyện Thái Tử cần cân nhắc.

Biết được Thái Tử phải đi về, lại còn chỉ phái một cái hạ nhân lại đây thông truyền, Tạ Đức Huy vô cùng không cao hứng, cũng càng thêm kiên định với quyết định trong lòng.

-- truyện chỉ được đăng tại Wattpad.

Khi đoàn người Lý Dục Hi sắp đi ra đại môn của Tạ phủ thì lại gặp phải thiếu niên có nốt ruồi đỏ ở giữa lông mày kia.

Thiếu niên hơi hơi mỉm cười, "Thái tử điện hạ, đi nhanh như vậy?"

Lý Dục Hi không có đáp lại, Lương quản gia liền nói: " Thân thể Thái tử phi quá gầy yếu, trở về một chuyến cũng không chịu nổi lăn lộn, cho nên vẫn là nhanh chóng trở về, ăn chút đồ bổ."

"Là mảnh mai một chút." Ánh mắt của thiếu niên dừng lại trên người Tạ Dao đang ở trong lồng ngực Lý Dục Hi, ánh mắt lạnh lùng, nhưng cũng không khiến cho người phát hiện manh mối.

Lương quản gia kêu người nâng kiệu nhanh nhẹn một chút, liền phải lướt qua thiếu niên.

Thiếu niên bỗng nhiên kêu lên: "Thái Tử tỷ phu."

Sắc mặt Lý Dục Hi không chút thay đổi, bất quá thật ra ánh mắt đang dừng ở trên người thiếu niên có chút âm lãnh.

Lý Dục Hi trong lời đồn bởi vì sau khi gãy chân tính cách có chút âm tình bất định.

Thiếu niên lại hoàn toàn không sợ hãi, đối diện với đôi mắt của Lý Dục Hi, "Nếu tỷ tỷ không có rời nhà, điện hạ chính là tỷ phu của ta."

Lý Dục Hi không nói chuyện.

"Điện hạ, nếu tỷ tỷ trở về, người sẽ đổi Tạ Dao sao?"

Nghe vậy, Tô Nguyên Tĩnh nhíu mày.

Lý Dục Hi nhìn hắn thật sâu một cái, " Từ trước đến giờ cơ hội đều chỉ có một lần."

Thiếu niên nhìn thân ảnh Lý Dục Hi cùng với đoàn người rời đi, khóe miệng nở một nụ cười như không cười.

Tô Nguyên Tĩnh quay đầu lại nhìn thoáng qua thiếu niên kia, thiếu niên đã xoay người rời đi. Rõ ràng không có nhìn thấy biểu cảm của thiếu niên kia, nhưng hắn lại cảm thấy có chút lạnh một cách khó hiểu!

"Biểu đệ, hắn là ai a?"

Lý Dục Hi nhắm mắt, "Tạ Văn Ngọc, tam nhi tử của Tạ gia."

" Tại sao ta lại chưa từng nghe qua?" Tô Nguyên Tĩnh nhíu mày.

"Nghe nói là được nuôi dưỡng ở bên người Tạ lão phu nhân, gần đây mới đưa trở về."

"Biểu đệ sao ngươi lại biết?"

" Ngươi liền nhiều chuyện."

"......"

--

Tạ Dao là bị đói tỉnh, vừa mở mắt liền nhìn thấy đầu giường quen thuộc, liền biết mình đã trở về nhà giam.

Thật là thất sách, muốn chạy trốn thì phải rèn luyện thân thể đã a!

Tính tình của Tạ Dao có đôi khi hơi cáu kỉnh, nhưng y trời sinh đã lạc quan, thực mau liền tiếp nhận sự thật y chạy trốn thất bại rồi.

"Thái tử phi, người tỉnh chưa? Có thể dùng bữa tối rồi."

Tạ Dao lập tức từ trên giường bò dậy, "Lập tức sẽ tới!"

Trời đất bao la, bụng là quan trọng nhất! Ăn no trước rồi tính sau!

Nhưng mà Tạ Dao lại quên mất vì sao mình ngủ ở trên giường, mới vừa đứng thẳng, hai chân liền mềm nhũn, vô cùng không cho mặt mũi mà bang một tiếng trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.

"Thái tử phi?"

Tạ Dao đói đến đầu váng mắt hoa, "Lương quản gia, cứu mạng......"

___________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip