Chương 25.


Edit: Nắng.

Chương 25 Không bằng ngươi nói ngươi thận hư.

Tạ Dao đối với ánh mắt của người khác thật sự rất mẫn cảm, dù sao thì trước khi xuyên qua y cũng đã được huấn luyện chuyên môn về phương diện này.

Bất quá y cũng không phải rất để ý, bởi vì những ánh mắt ý vị thâm trường đó, trừ bỏ ghê tởm ra cũng không có chút sát khí nào.

Có thể thờ ơ đối với ánh mắt của người khác, cũng là một  bản lĩnh, Tạ Dao như vậy khiến hoàng đế nhìn y nhiều thêm vài lần. Bất quá nhìn đến Tạ Dao liền không thể tránh khỏi nhìn đến Lý Dục Hi, ánh mắt Hoàng đế lại không dấu vết dời đi.

Tạ Dao cũng không bỏ qua biến hóa nho nhỏ này.

“Thái Tử, phụ hoàng thân ái của ngươi dường như có chút không thích ngươi.”

Lý Dục Hi không phủ nhận, “Ai sẽ hy vọng cơ thể của người thừa kế tiếp theo có khuyết tật?”

Tạ Dao nhướng mày, “Xem ra là vậy, nhưng mà cho dù có trở thành Thái Tử thì cũng chưa chắc nhất định sẽ ngồi…… Khụ khụ, ở vị trí kia a.”

Không ngoài ý muốn, Tạ Dao lập tức thu được một ánh mắt lạnh lùng từ bên cạnh, “Hóa ra ngươi muốn làm Vương phi, như vậy thật không chí khí.”

Tạ Dao, “……” Ngươi mới là phi!

Chẳng lẽ y không thể làm một người đàn ông sao?!

Phi, y vốn dĩ chính là đàn ông!

Trong thời gian ngắn ngủi, Tạ Dao đã thành công trở thành tiêu điểm của cuộc tụ hội lần này.

Trong lúc Tạ Dao giơ tay nhấc chân tự tin hào phóng, thì toàn bộ đã bị Tạ Đức Huy thu vào đáy mắt.

Tạ Đức Huy xem như là nhạc phụ của Thái Tử, xét về quan hệ thì cũng coi như là họ hàng của hoàng tộc, hơn nữa lão gia tử quá cố của Tạ gia có ân với tiên đế và hoàng gia, nên Tạ Đức Huy cũng có tên trong danh sách.

Tạ Đức Huy nhìn đứa con của vợ lẽ đã không còn có bóng dáng âm u yếu đuối, khiếp sợ đến mức kéo người bên cạnh một chút, “Người này, thật sự là Tạ Dao sao?”

Tạ Văn Ngọc bị kéo một cách thô lỗ, đáy mắt liền hiện lên một tia không kiên nhẫn, bất quá hắn cũng thu liễm rất nhanh.

“Chắc chắn không phải giả, phụ thân, kia chính là nhi tử của người.”

Trong giọng nói còn có chút trào phúng cùng bất mãn, đáng tiếc Tạ Đức Huy chỉ lo khiếp sợ cũng không có chú ý tới.

Cũng chưa chắc chú ý được tới.

Hoàng đế cùng Hoàng Hậu ngồi xuống, những người khác mới dám ngồi.

——

Rốt cuộc thì thân phận của Tạ Dao cũng là Thái Tử Phi, sau khi hầu hạ Lý Dục Hi ngồi xong, Tạ Dao cũng thở hồng hộc.

Vội vã lau mồ hôi một phen, Tạ Dao thầm nghĩ: Xem ra cần phải bớt thời giờ để rèn luyện thân thể một chút a!

Lý Dục Hi nhìn thoáng qua gương mặt che kín của Tạ Dao bởi vì hầu hạ hắn mà đỏ ửng lên, “Thể lực Thái Tử Phi hết chống đỡ nổi rồi?”

Tạ Dao phản xạ có điều kiện công kích, “Ngươi nên giảm béo.”

Lý Dục Hi không chút hoang mang, “Không bằng ngươi nói ngươi thận hư.”

Tạ Dao, “……” Thật nên lấy đồ ăn lấp kín miệng của ngươi!

Trên thực tế Tạ Dao cũng đã làm như vậy.

Dù sao cũng là lần đầu tiên tham gia loại tụ hội này, một người hiện đại như y sao có thể hiểu được lễ nghi của hoàng gia cổ đại, huống chi khi ở phủ Thái Tử, từ trước đến nay đều không cần chờ Thái Tử nói bốn chữ “Có thể ăn cơm” này, cho nên Tạ Dao động đũa còn nhanh hơn cả Hoàng đế.

Cử động này lại một lần đưa tới vô số ánh mắt suy đoán.

Hoàng đế cũng chau mày.

Bởi vì ánh mắt từ đầu đến cuối đều chưa từng rời khỏi Tạ Dao, Tạ Dao cũng không có đi tìm tòi nghiên cứu hàm nghĩa của ánh mắt này, nỗ lực uy Thái Tử ăn, nên không có nhìn thấy ánh mắt đầy bất mãn của Hoàng đế.

Ngược lại Lý Dục Hi bị uy vô cùng bình tĩnh, không để ý đến ánh mắt khiếp sợ của người khác, há mồm ăn đồ ăn Tạ Dao đưa qua.

Tạ Dao trừng lớn đôi mắt, “Ta đưa lại đây ngươi liền ăn? Sao ngươi không đưa bát của ngươi cho ta?”

Lý Dục Hi cười khẽ, đúng lý hợp tình mà nói, “Ta có thể không cần động thủ thì sao phải lãng phí sức lực? Hiếm thấy Thái Tử Phi không ăn cơm trước, lại còn nhớ hầu hạ phu quân.”

Tạ Dao, “……” Thần con mẹ nó phu quân!

Sao cho ngươi ăn mà vẫn không lấp kín được miệng ngươi vậy?

Thấy Tạ Dao chọc đồ ăn cho hả giận, Lý Dục Hi nhấc lên mi mắt nhìn về phía Hoàng đế, ánh mắt lạnh băng lại lãnh đạm.

_____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip