Chương 53.

Chương 53 Không làm cũng phải làm.

Tạ Dao thiếu chút nữa bị Lý Dục Hi chọc cho tức chết, nhưng ngẫm lại như vậy thì không có lời, sau khi cố gắng bình tĩnh lại, vẫn cảm thấy khó chịu, hung hăng mà liếc hắn một cái.

Hận không thể hóa ánh mắt thành lưỡi dao, chọc cho Lý Dục Hi bật cười, thậm chí cố ý nói: "Thái Tử Phi đang là đang liếc mắt đưa tình với ta sao?"

Tạ Dao tức giận, tặng cho hắn hai ánh mắt khinh bỉ, "Ta bị hoa mắt!"

"Để ta xem xem." Dứt lời, Lý Dục Hi liền muốn đi qua.

"Ngươi đừng tới đây!!" Tạ Dao hoảng sợ!

Dưới tình huống bình thường, hai chân Tạ Dao tất nhiên so với Lý Dục Hi "Chân thọt" sẽ nhanh hơn, nhưng hắn có gia nhân giúp đỡ!

Để có thể thúc đẩy tình cảm vợ chồng, Lương quản gia có thể nói là dồn hết sức lực! Dưới sự giúp đỡ của trợ thủ đắc lực, Tạ Dao chỉ có thể ngoan ngoãn bó tay chịu trói, bị Lý Dục Hi cẩn thận kiểm tra đôi mắt y, mãi đến khi y xấu hổ đến độ sắp biến thành tôm luộc, mới được hắn thả ra.

Tạ Dao kìm nén trái tim đang đập loạn xạ của mình, đây căn bản chính là trình độ của cao thủ!

Y thẳng tắp mà còn có chút đỏ mặt tía tai, hô hấp khó khăn, huống chi nguyên chủ là cong tự nhiên!

Tạ Dao trừng mắt nhìn Lương quản gia, "Các ngươi đều khi dễ ta là người ngoài."

Lương quản gia cười tủm tỉm nói: "Tình cảm phu thê hòa thuận quan trọng hơn."

Tình cảm phu thê hòa thuận cái rắm! Y cùng Lý Dục Hi chỉ là bạn giường!

Ngủ chung cái giường, đắp chung cái chăn,không nói chuyện, thuần túy chỉ là bạn chung giường!

Không nghĩ tới, Lý Dục Hi bỗng nhiên nói một câu, "Nhiều thịt."

Biểu tình trên mặt của Tạ Dao cứng nhắc.

Kết quả, tên xấu xa này còn hồi tưởng nắn nắn ngón tay, chỉ thiếu không khắc ba chữ "Quỷ háo sắc" lên trên mặt, "Cảm giác không tệ, tiếp tục cố gắng."

Tạ Dao hỏng rồi!

May mắn Lương quản gia còn ở đây, ngăn cản Tạ Dao phạm phải tội ác tày trời, xem như phu quân Lý Dục Hi thoát được một kiếp nạn.

"Ngày mai, ngươi đi thượng triều cùng ta." Lý Dục Hi nói.

Nghe vậy, Tạ Dao không khỏi tức giận.

"Đi thượng triều cùng ngươi ?"

"Không dám đi?"

Tạ Dao, "......"

Tạ Dao thực sự muốn gọi vị Thái Tử này là hoàng đế! Hắn thực sự cho rằng mình là hoàng đế rồi! Muốn làm gì liền làm cái đó!

"Ngươi có phải đã quên cái vị trí kia đang là của cha ngươi không? Chuyện này ngươi có thể quyết định sao?"

Đại náo một hồi, Tạ Dao cũng không còn thận trọng như vậy nữa.

Y bây giờ là châu chấu cùng thuyền với Lý Dục Hi, Lý Dục Hi cùng với cha hắn bất hòa, vì vậy Tạ Dao cũng không cần thiết phải ép mình cung kính với một người mà một chút cũng không có liên quan tới y.

Từ đầu đến giờ sau khi đối phó với Hoàng Đế, Hoàng Hậu, Tạ phủ, Tạ Dao sâu sắc nhận ra rằng: Chỉ có Thái Tử tốt, y mới có thể tốt.

Nhưng hiện tại công khai khiêu khích quyền uy của hoàng đế, chẳng phải đang chê mình sống quá lâu sao?

Tuy rằng trên mặt Lý Dục Hi không có một chút biểu cảm dư thừa, nhưng từ trong ánh mắt của hắn, Tạ Dao thấy được quyết tâm phải đạt được.

"Ngươi chỉ cần đi theo."

Sự tự tin đó khiến trong lòng Tạ Dao bớt suy nghĩ đi một chút, nhưng y vẫn cứ lo lắng, "Ta tuy rằng là nam nhân, nhưng thân phận là Thái Tử Phi của ngươi. Bất luận thế nào, cũng thuộc ......thành viên của ' hậu cung '. Không phải nói rằng hậu cung không thể tham gia vào chính sự, ta đi, thật sự thích hợp sao? Ngươi làm như vậy, không phải là tự mình đưa dao vào tay kẻ địch à?"

Càng nói, Tạ Dao càng cảm thấy não của Lý Dục Hi đang co giật, "Ngươi muốn chết cũng đừng lôi theo ta! Ta còn rất nhiều thời gian chưa dùng!"

Khóe miệng Lý Dục Hi khẽ nhếch, lại lặp lại một lần, "Ngươi chỉ cần đi theo."

Đã kể ra rất nhiều điểm quan trọng có thể bị mất đầu, nhưng Lý Dục Hi vẫn cứ kiên định với ý kiến của mình, càng huống hồ Lý Dục Hi vốn chính là người trong hoàng quyền, làm sao không hiểu rõ quan hệ ghê gớm trong đó chứ?

Tạ Dao nháy mắt hiểu ra điều mấu chốt, "Ngươi có đặc ân!"

Tạ Dao đã đoán ra , y nhanh chóng xoay chuyển suy nghĩ của  mình: "Nhưng có một số việc ngươi không thể trực tiếp mở miệng, cho nên ngươi muốn cho ta tới nói! Kỳ thật tác dụng của ta chính là công cụ của ngươi?"

"Ngươi là Thái Tử Phi."

"Ngươi thôi đi, nói cho dễ nghe thì là Thái Tử Phi, khó nghe một chút chính là trụ cột nuôi gia đình còn phải làm lá chắn, còn không có tiền lương." Điều chết tiệt gì cũng phải để y làm!

"Còn muốn kiếm tiền không?" Lý Dục Hi dứt khoát đưa ra một củ cà rốt ngọt ngào.

Thẳng giữa tử huyệt của Tạ Dao!

Không làm cũng phải làm.

——

Khi Tạ Dao xuất hiện ở  điện Thừa Minh, các vị đại thần không thể không kinh ngạc, từ kinh ngạc biến thành phẫn nộ! Nhưng bọn họ không dám thể hiện sự phẫn nộ này trước khi Hoàng Đế tới , vì vậy chỉ có thể căm giận trừng mắt nhìn Tạ Dao!

Đợi Hoàng Đế tới rồi, bọn họ cuối cùng cũng có thể không cần kìm nén!

Các vị đại thần khác còn chưa lên tiếng, phụ thân tốt của vị nguyên chủ, là người đầu tiên quỳ xuống vì đại nghĩa diệt thân!

Tiếng quỳ quá lớn, khiến Tạ Dao có chút hơi choáng váng.

"Lão thần có tội a!"

Tạ Đức Huy kêu lên một cách thê lương như vậy, người không rõ còn tưởng rằng hắn hãm hại Đại Huyền Quốc, đang nỗ lực sám hối!

Chẳng qua......

Ánh mắt âm trầm của Tạ Dao lại rơi xuống đầu gối của Tạ Đức Huy, đầu gối của cổ nhân quả nhiên là được làm bằng kim cương, sao phịch một cái như thế mà cũng không bị vỡ.

Nhưng mà sao da của Thái Tử lại giòn như vậy?

Cảm giác được  ánh mắt của Tạ Dao dừng ở trên bắp chân của mình, Lý Dục Hi thấp giọng nói: "Ngươi đang nhìn cái gì?"

Tạ Dao cũng không giấu giếm cái gì, thấp giọng nói, "Ngươi xem chân của ngươi đi, còn không chắc bằng cái đầu gối của cha vợ ngươi nữa."

Ánh mắt Lý Dục Hi tối sầm lại, cũng không quá coi trọng, chỉ là nói: "Ngươi thừa nhận ông ta là cha ngươi sao?"

Tạ Dao sững người, quên mất lão gia hỏa vì đại nghĩa diệt thân này chính là cha của thân thể này!

Để không vừa mất mã vừa mất giáp, Tạ Dao mơ hồ cái gì cũng nói được: "Rất nhanh liền không phải!"

Cho dù tất cả các đại thần giả vờ không nhắc nhở, Hoàng Đế tất nhiên vẫn có thể nhìn thấy được Tạ Dao. Trong nhóm y phục đen và đỏ, thì chỉ có hai cái màu vàng, muốn không chú ý tới cũng khó.

Nhưng trong lòng Hoàng Đế đều biết rõ ràng, cũng sẽ không tự mình ra tay, cho nên chỉ giả vờ uy nghiêm mà không tức giận: "Ái khanh có việc gì cứ nói đi, không cần quỳ xuống."

Hoàng đế chỉ nói mấy lời khách khí, nhưng mà Tạ Đức Huy vẫn run lẩy bẩy mà đứng dậy, "Tạ ơn bệ hạ."

Hành động này khiến cho Hoàng Đế trong mắt hiện lên một tia không vui, nhưng cũng không nói gì.

Tạ Đức Huy đứng thẳng dậy, bắt đầu vô cùng đau đớn mà kể tội chính mình và vợ chồng Tạ Dao: "Bệ hạ, cho dù hiện tại Thái Tử vẫn chỉ là Thái Tử...... Nhưng cái tên tiểu súc sinh Tạ Dao này, coi thường pháp lệnh của Đại Huyền Quốc mà đi vào Điện Thừa Minh, tâm tư Tư Mã* của hắn rõ như ban ngày! Tổ tiên khai nguyên đã có sắc lệnh rằng hậu cung không được can dự vào chính sự, lão thần...... Lão thần không còn mặt mũi để đối mặt với bệ hạ và tiên đế a!"

*Trong lịch sử Trung Quốc, Tư Mã Ý (司马懿) là một nhân vật nổi tiếng, được biết đến vì mưu kế thâm sâu, tính toán kỹ lưỡng và khả năng giữ bí mật trong mọi hành động. Ông là người có tầm nhìn xa và luôn có những chiến lược để đạt được mục tiêu của mình, dù đôi khi có thể mưu mô và không dễ đoán. "Tâm tư Tư Mã", người ta ám chỉ đến sự tinh ranh, mưu mô, hoặc những suy nghĩ sâu sắc, có tính toán kỹ lưỡng.

Khóe miệng Tạ Dao giật giật, đầu óc lão già này nhất định có bệnh.

Tuy nhiên, y cũng không thể không thừa nhận, suy nghĩ của ông ta còn rất rõ ràng. Cái câu "cho dù hiện tại Thái Tử vẫn chỉ là Thái Tử" kia, cũng đã đẩy mâu thuẫn giữa Hoàng Đế và Thái Tử lên đến đỉnh điểm.

Còn không đợi Hoàng Đế lên tiếng, ở trước mặt người khác bao che cho con thì sắc mặt Thái tử đã lạnh đi, "Tạ đại nhân chẳng lẽ là không sợ đắc tội đại bất kính?"

Tạ Đức Huy há mồm trợn mắt, "Thái Tử điện hạ từ đâu nói ra lời lẽ hoang đường như vậy, lão thần đại bất kính như thế nào? Muốn nói bất kính, thì lẽ ra nên là người đi? Bệ hạ còn chưa lên tiếng đâu."

Ngụ ý là đâu đến lượt hắn lên tiếng chứ?

Lý Dục Hi hừ lạnh một tiếng, cũng không chịu uy hiếp, "Tạ Dao là Thái Tử Phi, Thái Tử Phi thân phận cao quý, ngươi cho rằng Tạ Dao là cái gì? Tiểu súc sinh? Vậy ngươi là cái thá gì?"

——————————————————

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip