Chương 15 "Đây là...... áo đôi......

Editor: Vibii

An Ngôn thực kinh ngạc với sự xuất hiện của Úc Linh, nhưng cũng may bởi vì Úc Linh xuất hiện, Tống Thiên Tề không hề trắng trợn táo bạo như vậy.

Một lần hai lần, Tống Thiên Tề cũng không phải kẻ ngốc, nhận thấy được gian tình giữa hai người, thuận theo bỏ thêm WeChat Úc Linh.

"Ít nhiều thì chúng ta cũng quen biết, trong nhiều thanh niên tài tuấn, Úc Linh kỹ thuật diễn cùng danh tiếng, nghiệp giới rõ như ban ngày, nếu Úc Linh thật sự có thể gia nhập, kia thật đúng là vinh hạnh của ta."

Biểu tình Úc Linh không có chút nào biến động, đem điện thoại bỏ vào trong túi, vẫn chưa đồng ý lời mời thêm bạn tốt của Tống Thiên Tề.

"Tống đạo diễn, chúng tôi đi trước." Úc Linh lôi kéo tay An Ngôn, hai người cùng nhau lên thang máy.

Chờ thân ảnh hai người biến mất ở trong tầm mắt, Tống Thiên Tề khóe miệng vẫn luôn treo tươi cười mới thu hồi lại.

Vừa cùng lúc này, Từ Dĩnh từ bên cạnh đi tới, thấy bộ dáng Tống Thiên Tề, nhạo báng một tiếng, "Xứng đáng."

Tống Thiên Tề như là không có nghe thấy Từ Dĩnh cười nhạo, còn quan tâm nhắc nàng lúc trở về đừng quên uống thuốc.

Một bên, nhân viên công tác đi qua, nhịn không được cảm thán, Tống đạo diễn đối với Từ Dĩnh lão sư quả nhiên là chân ái.

Chờ thang máy ngừng ở lâu 16, Úc Linh mới buông tay An Ngôn ra.

Hai người cùng nhau đi ra thang máy, lần này tổ chương trình sắp xếp phòng hai người ở cùng tầng.

"Lời nói của Trầm Chu giữa trưa cậu hẳn là còn không có quên, không cần cùng Tống Thiên Tề có nhiều tiếp xúc."

"Tôi biết." An Ngôn mở cửa phòng ra, "Bất quá, vừa rồi vẫn là cảm ơn anh."

"Không cần." Úc Linh đôi tay cắm túi, "Chuyện nhỏ không tốn sức gì."

Chờ An Ngôn đóng lại cửa phòng, Úc Linh mới xoay người xuống lầu.

Tiểu trợ lý nhìn thấy Úc Linh trở về, may mắn chính mình vừa rồi không có nhanh tay cầm chén đũa dọn dẹp.

"Úc ca, còn ăn không?"

Úc Linh ngồi xuống, ngẩng đầu liền thấy cách đó không xa Tống Thiên Tề đang cùng tổ ekip chuyện trò vui vẻ, đổ tràn đầy một ly rượu trắng bưng qua.

Lý đạo diễn thấy Úc Linh đi tới, vội vàng kêu nhân viên công tác đem thêm ghế.

Từ khi chương trình phát sóng, Úc Linh cùng mọi người tiếp xúc cũng không nhiều, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng lại chủ động đến đây giao tiếp, đặc biệt là đạo diễn, cười đến đôi mắt đều nhìn không thấy.

"Úc Linh, có chuyện gì vậy?"

Úc Linh vừa nói một bên đem một ly rượu trắng đầy đưa cho Tống Thiên Tề, "Vừa rồi ngẫu nhiên thêm WeChat Tống đạo diễn, nghe nói muốn làm phim mới, cảm tạ Tống đạo diễn nâng đỡ."

Tống Thiên Tề không cảm thấy Úc Linh lại đây đơn thuần chỉ vì cảm tạ hắn, một ly rượu trắng đầy, uống xong chẳng phải lên đường nhập viện?

Không thể uống.

Tống Thiên Tề hạ quyết tâm, cười tủm tỉm đem ly rượu đẩy đi, "Úc Linh quá khách khí."

Đạo diễn làm người hào sảng, trực tiếp thay Tống Thiên Tề tiếp chén rượu, "Lão Tống, ngươi này liền không đủ ý tứ, còn không phải là một chén rượu sao? Uống đi!"

Tống Thiên Tề liên tục xua tay, "Không không không......"

Úc Linh nhàn nhạt nói, "Tống đạo diễn là không cho tôi mặt mũi sao?"

Đạo diễn không muốn Úc Linh không thoải mái mà rời đi, về sau hợp tác Úc Linh còn cho ông cơ hội sao? Hiện giờ 《 chúng ta ly hôn 》 ratings dẫn đầu toàn dựa vào một mình Úc Linh, vừa rồi, một số thương hiệu đã đến gặp anh và muốn tài trợ cho họ, chỉ riêng phí quảng cáo cũng đã khiến anh trở nên giàu có.

Tống Thiên Tề lại tính cái gì? Bất quá là vừa làm một vài bộ phim nổi tiếng.

Thời đại đã sớm thay đổi, hiện tại còn không phải là vì quảng cáo bản thân mà chủ động tham gia chương trinh tạp kỹ này?

Ai không biết Từ Dĩnh đã sớm cùng hắn cả đời không qua lại với nhau?

Đạo diễn trong lòng giống cái gương sáng, bất chấp sự phản kháng của Tống Thiên Tề, cùng Lý đạo diễn, hai người, trực tiếp rót hắn nửa ly.

"Úc Linh, ngươi trở về nghỉ ngơi đi, Tống đạo diễn đã cảm nhận được thành ý của cậu."

Úc Linh nhìn khuôn mặt ho khan đỏ bừng của Tống Thiên Tề, vẫn cảm thấy chưa hết giận.

****
Hôm nay là ngày quay cuối cùng, An Ngôn tiếp nhận dành sách nhiệm vụ, dùng số tiền kiếm được trong hai ngày trước để mua quà cho bạn diễn.

An Ngôn sờ sờ trong túi mười đồng tiền, lâm vào tự hỏi.

Vốn dĩ An Ngôn tổng cộng đạt được 50 đồng tiền, nhưng bởi vì hắn không ngừng ăn, không ngừng ăn, 50 đồng tiền kếch xù tiền mặt biến thành một đồng mười nhân dân tệ mỏng manh.

Mười đồng tiền có thể mua hai cái đùi gà lớn sao?

An Ngôn chú ý tới Úc Linh một bên cũng xem xong dành sách nhiệm vụ, "Hai ta là một đội, nhiệm vụ của anh hẳn là cùng tôi giống nhau đi?"

Úc Linh ra vẻ cao thâm, "Chắc vậy."

"Chắc vậy?" An Ngôn tò mò nhìn  tờ giấy trong tay Úc Linh , "Không bằng hai ta trao đổi một chút?"

Úc Linh xếp gọn tờ giấy bỏ vào túi, "Trên nhiệm vụ có ghi, không thể cho cộng sự phát hiện nhiệm vụ của mình."

An Ngôn có chút bất đắc dĩ, "Vậy được rồi."

Này cũng là nói rõ, nhiệm vụ Úc Linh cùng cậu không giống nhau, trên nhiệm vụ không ghi như vậy.

"Anh thích ăn kem không?"

Chủ đề đột nhiên chuyển sang đồ ăn. Úc Linh không theo kịp mà ậm ừ một cách khó hiểu.

"Tôi cảm thấy hôm nay thời tiết có chút nóng, tính mua kem ăn, nếu anh cũng ăn nói tôi tôi mua thêm một cây." An Ngôn giải thích nói.

Úc Linh ngẩng đầu nhìn bầu trời, vừa lúc một khối to mây đen che khuất thái dương, bốn phía đều là bóng ma.

"Hôm nay không thế nào nóng được."

An Ngôn nhún vai, " Được thôi."

【 ha ha ha ha ha, thái dương công công cũng quá không cho mặt mũi. 】

【 nào có cái gì muốn ăn kem, là muốn cùng ảnh đế cùng nhau ăn, lấy cớ quá rõ ràng. 】

【 nhìn thấu không nói toạc. 】

【 đáng tiếc ảnh đế đầu gỗ căn bản không hiểu được đây là lấy cớ. 】

【 Tui không còn có thể nhìn thấy cảnh liếm kem cùng nhau nữa🥹🥹🥹 】

【 liếm? 】

【 liếm? 】

Cuộc tấn công sau đó trực tiếp tràn ngập những lời liếm láp, nhưng nhân viên đã nhanh chóng chuyển chủ đề, tránh cho phòng phát sóng trực tiếp bị phong tỏa.

Mười đồng tiền, cậu có thể đi quầy hàng tiện mua một vài đồ linh tinh, nhưng là mấu chốt ở chỗ, cậu mua đồ, Úc Linh sẽ thích sao?

Này cũng không phải là cậu cố ý muốn lựa chọn đồ vật Úc Linh thích , mà là trên nhiệm vụ yêu cầu.

Hai người sóng vai nhau đi dạo trong chợ đầu mối, An Ngôn trên người ăn mặc áo sơ mi bông, đuổi sát trend, chắp tay sau lưng vừa đi một bên chọn lựa, không biết còn tưởng rằng cụ ông nhà ai lang thang.

Dạo một vòng, An Ngôn cuối cùng ở một quầy hàng, phát hiện một cái áo cùng mình không sai biệt lắm màu sắc và hoa văn, linh quang chợt lóe, trong lòng quyết định chú ý, chính là cái này.

"Lão bản, áo bán thế nào?" An Ngôn vuốt áo sơ mi bông hỏi lão bản.

Lão bản không biết này người này đang làm gì, hai tiểu tử trẻ đẹp, phía sau đi theo một đám người, còn khiêng máy quay phim.

"Hai mươi." Lão bản vươn hai tay chỉ, hắn không hiểu được những người trẻ tuổi này đến đây làm gì, chỉ khi thấy bọn họ đang chụp ảnh, nghĩ rằng giống như những người nổi tiếng trên mạng khác đến đây để chụp ảnh.

Hai mươi, so với túi tiền của cậu nhiều hơn mười khối.

"Có thể giảm giá một chút không?" An Ngôn nhìn trái nhìn phải, "Này chất lượng trung bình, nhìn thấy cả bàn tay."

Lão bản lắc đầu, "Đây là chiffon, mùa hè mặc vào đặc biệt mát mẻ, nếu cậu muốn, 15."

An Ngôn tiếp tục trả giá, "10 tôi lấy."

"10 không được." Lão bản cầm quần áo giới thiệu, camera cũng nhắm ngay quần áo, "Cậu xem này hoa văn, nhưng thời thượng, nhiều ít bác trai bác gái đều là tới đây mua, có đôi khi còn không nhất định mua được."

Lúc này làn đạn haha thành một đoàn.

【 ha ha ha ha ha, không thể không nói, xác thật thực thời thượng. 】

【 Ngoại trừ ông nội tui, tui chưa từng thấy thanh niên nào khác mặc nó.  】

【 Bông hoa lớn màu đỏ này nở rực rỡ, lá xanh mướt, giống như bông hoa áo bông Đông Bắc vậy. 】

An Ngôn làm bộ phải đi, "Lão bản, ông nhìn xem trên người tôi,  tôi mua nó từ cửa hàng trước mặt với giá mười tệ, nếu ông không muốn bán thì chúng tôi đi cửa hàng đó mua lại."

【 Áo sơ mi mới nhất của Fandi, giá trên web chính thức là 12,888, theo anh tôi chỉ là 10 tệ. 】

An Ngôn kéo Úc Linh một chút, "Không tin ông hỏi anh ấy đi, chúng tôi cùng nhau mua."

Úc Linh nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, dưới ánh mắt trêu chọc của An Ngôn nghiêm túc gật đầu: “Ừ.”

Lão bản tuổi lớn, có điểm không nhìn rõ, hôm nay cũng không mang mắt kính, nhìn thấy An Ngôn trên người hoa văn, cùng trên tay ông cầm cái này không sai biệt lắm.

"Được rồi được rồi, mười khối liền mười khối đi." Lão bản một biểu tình đâu khổ, tùy tay xả một cái màu đỏ bao nilon, đem quần áo bỏ vào, "Nếu không phải nhìn cậu đẹp trai, tôi mới không bán cho cậu."

【 lão bản, ông xem tui được giá đó không? 】

【 tỷ tỷ, là tỷ thì chắc phải là một trăm tệ. 】

【 ha ha ha ha ha ha ha. 】

Mua được đồ, An Ngôn tâm tình đặc biệt tốt, trong tay ném bao ni lon đỏ, tung tăng nhảy nhót về tới điểm xuất phát.

Tổ chương trình lấy ra hộp đã sớm chuẩn bị trong một thời gian dài, và đóng gói tất cả các món quà được chuẩn bị trong tay họ.

An Ngôn không có chú ý tới Úc Linh thả thứ gì, Cậu bị Thẩm Chu kéo đến một bên, cùng hắn kề tai nói nhỏ nói, "Không phải nói nữ sinh đều thích hoa sao? Tôi mua cho Nhậm Minh một bó hoa hồng to, vì cái gì nàng còn tức giận?"

"Ngươi không biết Nhậm Minh bị dị ứng phấn hoa sao?"

Thẩm Chu đầy đầu dấu chấm hỏi, "Ai nói?"

An Ngôn thở dài, "Mọi người đều biết tin tức, trên mạng search là ra."

Thẩm Chu chân tay luống cuống, "Vậy làm sao bây giờ?"

Trước kia, mỗi khi đến ngày lễ, hắn đều sẽ mang một bó hoa hồng trở về, Nhậm Minh vẫn chưa biểu đạt bất luận cái gì không khoẻ, còn thực vui vẻ tiếp thu cắm ở bình hoa.

Chẳng lẽ, nàng mỗi lần đều diễn kịch?

Thẩm Chu trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, giống như là bánh trôi ở trong chảo dầu, muốn nổ tung.

"Đổi cái khác."

Thẩm Chu xoa cái trán, "Để tôi suy nghĩ xem còn đồ gì có thể tặng......"

An Ngôn trấn an vỗ vỗ Thẩm Chu bả vai, "Cố lên."

Sau khi thu thập đủ quà, bước tiếp theo là mở quà.

Tổ chương trình còn đột nhiên đổi quy tắc, rút quà ngẫu nhiên, ai cũng không biết trong tay mình là lễ vật của ai chuẩn bị.

An Ngôn có chút mất mát, cậu cố ý vì Úc Linh chuẩn bị áo sơmi.

Cầm hộp quà đã được đánh số trên tay, dựa theo tích phân xếp hạng, theo thứ tự mà lựa chọn.

Úc Linh lựa chọn hộp số 3, An Ngôn lựa chọn 6.

Tiếp theo chính là công bố, nhiếp ảnh gia khiêng camera nhắm ngay hộp, cố gắng để cư dân mạng nhìn thấy món quà càng sớm càng tốt.

An Ngôn chậm rãi mở ra lễ vật, tuy rằng hộp không lớn, nhưng khi mở ra lại nhảy ra tới hai cái cánh gà thú bông.

"Nhìn rất thật nha, tôi còn tưởng rằng thật sự ở trong có hai cái cánh gà." Kỳ thật An Ngôn hoảng sợ, thiếu chút nữa nôn ra, nghĩ đến còn ở phát sóng trực tiếp, ngọa tào hai chữ sinh sôi bị cậu nuốt đi xuống.

【 ngọa tào. Nhìn An Ngôn kìa, rõ ràng giật mình,  trời đất chứng cho tui. 】

【 Thư ký, tìm link liền cho tui. 】

【 Không biết ôm em nó ngủ có thỏa mãn cơn thèm của tui không nửa 】

Sau khi cậu mở quà liền quay đầu đi xem Úc Linh bên cạnh, thì thấy anh lấy từ trong hộp ra một chiếc... sơ mi hoa có họa tiết giống hệt của mình.

An Ngôn ha ha ha cười to, "Này khả năng chính là duyên phận đi, vì tôi cố ý lựa chọn áo sơmi, mặc ở trên người của anh nhất định đặc biệt đẹp."

Úc Linh: "......"

Im lặng gấp áo gọn gàng, nhìn An Ngôn bằng ánh mắt có chút không rõ ràng.

"Đây là...... Áo đôi?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip