Chương 8: Sự kiện Tuyết Ngọc Cẩu ( thượng )
EDIT: Camellia Mandarava
Kể từ sau ngày sinh thần của Yến thế tử, Vũ Văn Hoài lại bắt đầu gây sự.
Hôm nay là ngày Vũ Văn Nguyệt bế quan, trên dưới Thanh Sơn Viện bày trận sẵn sàng đón quân địch, tất cả Nguyệt Vệ duy trì cảnh giác cao độ, nghiêm ngặt đề phòng người ngoài, nhất là người Hồng Sơn viện. Tinh nhi từ sau khi được đề bạt thành chuông bạc, mỗi ngày nàng đều chuyên cần tập võ, hy vọng mình có thể trở nên mạnh mẻ, bảo vệ người nhà. Mà lúc Cửu Nhi đi lung tung. . . Đột nhiên
-Phía trước có thanh âm gì?
Cẩm Chúc dụ dỗ. . . à không, là lợi dụng Tinh Nhi
-Tinh Nhi, đây là tuyết ngọc cẩu mà tam phòng lão thái phu nhân phái người đưa tới, cần ta giao tận tay cho công tử. Hay là thế này đi, thứ này sẽ đưa ngươi chuyển giúp cho công tử!
Tinh Nhi liếc nhìn một cái:
-Được rồi ! Đưa ta đi !
Nàng xoay người đi, không nhìn thấy ánh mắt Cẩm Chúc phía sau_ "Tinh Nhi, ngươi nhất định phải ôm nhiều một chút." Vẻ mặt phức tạp rời đi. Đợi Cẩm Chúc rời đi, Cửu Nhi đi dạo ngăn Tinh Nhi lại
-Tinh Nhi tỷ tỷ, trong lòng tỷ đang ôm cái gì thế?
Tinh Nhi nhìn Cửu Nhi, nói:
-Là Cẩm Chúc vừa đưa tuyết ngọc cẩu tới, nói là do tam phòng lão thái phu nhân phái người đưa tới, là vật vô cùng trân, để ta giao tận tay cho công tử.
Cửu Nhi nhướng mày:
-Cẩm Chúc, nàng sẽ tốt bụng đem cả cơ hội gặp mặt công tử cho tỷ sao?
Tinh Nhi nghe cũng hiểu được có chút không đúng:
-Nhưng cho dù lá gan Cẩm Chúc lớn hơn nữa, cũng sẽ không ngu đến mức hạ thủ ở đây. Hơn nữa, tỷ cũng kiểm tra qua rồi, tuyết ngọc cẩu này không có vấn đề gì.
Cửu Nhi nghe xong, thầm nói: "Tuyết ngọc cẩu " đột nhiên trong đầu hiện ra một đoạn văn tự "Tuyết ngọc cẩu, bảo vật Tây Vực, ngụ ý cực âm hàn khí, người bình thường tiếp xúc sẽ không sao, nếu sử dụng thời gian dài thân thể lạnh run, nhưng đối với người mang hàn tật chính là kịch độc, độc phát công tâm, lập tức chết."
Cửu Nhi không khỏi cả kinh:
-Tinh Nhi tỷ tỷ, tuyết ngọc cẩu này e là âm mưu của Vũ Văn Hoài, như vậy đi, tỷ về trước đi, tuyết ngọc cẩu giao cho muội, muội sẽ xử lý chuyện này. Còn nữ, chuyện này không nên nói với người khác.
Tinh Nhi hơi suy nghĩ một chút:
-Được, muội phải cẩn thận._Nói rồi, nàng yên lặng rời đi.
Cửu Nhi ôm tuyết ngọc cẩu, đang suy nghĩ cách đối phó: "Vũ Văn Nguyệt hiện nay đang bế quan, mà Hồng Sơn viện nhất định sẽ thường xuyên chú ý bên này, phải làm sao bây giờ?"
Không ngờ, nội lực trong thân thể vì hàn khí tuyết ngọc cẩu mà bị kích phát, đang chậm rãi lưu động. Cửu Nhi thầm nghĩ: "Không ngờ tới, tuyết này ngọc cẩu có trợ giúp lớn đối với ta." Vì vậy Cửu Nhi vừa đi, vừa âm thầm vận chuyển nội lực, hấp thụ hàn khí. Chờ khi tới cửa phòng Vũ Văn Nguyệt, hàn khí đã bị hấp thu không sai biệt lắm.
Nguyệt Thất ngăn Cửu Nhi lại:
-Cửu Nhi cô nương, công tử đang bế quan, người không thể đi vào.
Cửu Nhi cũng không giận:
-Nguyệt Thất, đây là tuyết ngọc cẩu mà tam phòng lão thái phu nhân phái người đưa tới, có lẽ sẽ có chút tác dụng cho công tử.
Nguyệt Thất nghe vậy tiếp nhận tuyết ngọc cẩu:
-Vậy làm phiền Cửu Nhi cô nương ở đây chờ.
Cửu Nhi mỉm cười:
-Được.
Kế tiếp kịch tình lại bắt đầu, Hồng Sơn viện phái tay người giả mạo điệp giả gửi tín hiệu cầu cứu, đám người Nguyệt Thất quả nhiên mắc lừa, chỉ để lại vài tên Nguyệt Vệ bảo vệ, người còn lại đều đi chi viện. Lúc này, đột nhiên có một nhóm thích khách xông ra, cùng Nguyệt Vệ chém giết. Cửu Nhi thầm nghĩ: "Nguy rồi, công tử!" lập tức đẩy cửa phòng ra. Chỉ thấy Vũ Văn Nguyệt ngồi liệt dưới đất, trên sàn nhà có rất nhiều rắn độc, có con đã chết, có con đang bò khắp nơi, một thanh phá nguyệt kiếm trong tay Vũ Văn Nguyệt, nhưng nhìn ra được, lúc này thể lực Vũ Văn Nguyệt chống đỡ hết nổi. Cửu Nhi không kịp nghĩ nhiều, đoạt lấy phá nguyệt kiếm, giết một con rắn độc gần Vũ Văn Nguyệt nhất, không kịp nhìn thấy ánh mắt khác thường của Vũ Văn Nguyệt, sau đó nhanh chóng chém chết mấy con rắn, bên người Vũ Văn Nguyệt có rắc bột hùng hoàng. Đột nhiên Cửu Nhi cảm giác mình ý thức có chút mờ nhạt, trên chân có chút đau nhức, nhìn kỹ, hóa ra là bị rắn cắn, sau đó liền ngất đi, bên tai tựa hồ nghe được Nguyệt Thất gọi
-Công tử!
Sau đó ý thức lâm vào trong một mảng bóng tối.
Bên tai líu ríu tiếng kêu, không đúng, có người:
-Nàng thế nào?
-Hồi công tử, cô nương này không có gì đáng ngại, chỉ là bị độc rắn cắn, khí độc vào cơ thể, mới ngất, điều dưỡng một thời gian là khỏi.
-. . . Nguyệt Thất, tiễn đại phu ra ngoài.
. . . Cửu Nhi mơ mơ màng màng tỉnh, bỗng nhiên thấy được trướng mạn màu xanh nhạt: "Cái này không phải phòng của ta!" trong đầu đột nhiên thanh tỉnh, thấy Vũ Văn Nguyệt mép giường
-Công tử
Vũ Văn Nguyệt nhàn nhạt liếc mắt một cái:
-Ngu xuẩn
Cửu Nhi có chút tức giận:
-Ngu xuẩn cũng là chính ngươi chọn.
Vũ Văn Nguyệt nghẹn một cái. . .
-Còn có tâm tình đình tranh luận, xem ra đã được rồi, nếu như vậy, ta hỏi cái gì, ngươi liền đáp cái đó!
Cửu Nhi nghi hoặc. Vũ Văn Nguyệt hỏi:
-Tuyết Ngọc Cẩu này là ai đưa cho ngươi?
-Tinh Nhi
- lại là ai đưa cho Tinh Nhi?
-Cẩm Chúc
-Ngươi cũng biết, tuyết này ngọc cẩu đối với ta có tổn thương cực lớn
-Cửu Nhi không biết
-Ngươi cũng biết, lần này ta suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, là bởi vì tuyết ngọc cẩu này!
-Công tử minh giám, Cửu Nhi quả thực không biết. Thân thể công tử có cái gì ... không khẻo à?
-Ta mù mắt.
-A?
Cửu Nhi thầm nghĩ: "Hàn khí tuyết ngọc cẩu ta đã hấp thu mấy phần, còn dư lại một ít hàn khí cũng sẽ làm hắn bị thương như vậy, quả thực đáng giận. . . Không đúng, hàn khí này lại ít như vậy cũng không có khả năng làm hắn bị trọng thương, sẽ không phải là giả bộ a!. Nếu như là giả bộ, như vậy mục đích của Vũ Văn Nguyệt là cái gì hay chỉ muốn khiến Hồng Sơn Viện hạ thấp cảnh giác, hay lại có mưu đồ khác, mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, ta chỉ muốn làm tốt chuyện của mình, những thứ khác, mặc kệ nó."
Vũ Văn Nguyệt nửa ngày không thấy Cửu Nhi lên tiếng, bèn nói:
-Tại sao không nói chuyện.....chột dạ!?
-Công tử nói gì vậy? Chẳng lẽ hoài nghi ta.
-Tùy ngươi nghĩ như thế nào, ta chỉ là muốn cảnh cáo ngươi, đừng nói dối ta cái gì, hôm nay ta sẽ bày công đường, tìm ra thủ phạm, ngươi làm hoặc không làm, trong lòng ngươi hiểu rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip