25. Gặp lại
Tác giả: Phong Kỷ Anh Lạc
Nghe được tiếng gọi 'dơi con', Aidou lập tức ngốc người, nhìn người xa lạ trước mặt bằng ánh mắt khó tin, ngay cả giọng nói cũng run rẩy, "Cô... Vừa gọi tôi là gì?"
Thấy vẻ mặt khó tin của cậu, Hill - cũng chính là Sora - mới nhớ ra mình đã thay hình đổi dạng, chẳng trách dơi con lại không quen mình.
"Dơi con." Không ngờ lại gặp được bạn cũ ở đây, đúng là trùng hợp.
Aidou lại lần nữa nghe được từ 'dơi con', sự khiếp sợ trong mắt lan rộng, ngây ngốc nhìn cô gái tóc bạc trước mắt.
Hill thấy cậu ngốc rớt như thế, vươn tay vẫy vẫy trước mặt cậu, "Dơi con!" Chẳng lẽ bị dọa ngu rồi à?
Aidou duỗi tay, kéo mạnh Hill vào lòng, hai tay ôm chặt lấy cô, hận không thể khảm cô vào trong thân thể.
Hill cảm giác eo mình sắp gãy, hô hấp cũng càng lúc càng khó khăn, sức lực của dơi con lớn quá rồi!
"Thật là cô à? Thật sự là cô đúng không?" Aidou liên tục hỏi.
Cảm giác được sự khẩn trương và sợ hãi của cậu, Hill dịu dàng nói, "Cậu nghĩ tôi là ai?"
Aidou hơi ngẩng đầu, đôi mắt xanh thẳm rất phức tạp, có kinh hỉ, có bất an, cô mê man, có sợ hãi, "Tôi không biết, trên thế giới này, chỉ có cô ấy gọi tôi là dơi con, nhưng cô ấy...... Cô thật sự là cô ấy sao?"
Thấy sự bất an và khẩn trương trong mắt cậu, Hill gõ mạnh đầu cậu, "Dơi con, mới một thời gian không gặp, sao cậu càng lúc càng ngốc thế? Có phải......" Còn chưa nói xong, cô đã lại bị Aidou ôm chặt.
Đôi mắt Aidou tràn ngập kinh hỉ, cười cực kỳ vui vẻ, "Đúng là cô rồi, đúng là cô rồi... Tốt quá..."
Cảm giác được xúc cảm ẩm lạnh bên cổ, Hill ngơ ngẩn, dơi con...
Aidou kích động nói bên tai cô, "Tốt quá, cuối cùng cô cũng trỏ lại rồi." Cậu biết là cô chưa đi, cậu biết mà... Tốt quá, cuối cùng cô đã quay về rồi.
Hill vươn tay vỗ nhẹ lưng cậu, khóe môi cong cong, "Ừ, tôi về rồi." Giống như cô chỉ ra ngoài du lịch, cuối cùng đã trở lại.
Aidou nhẹ đẩy Hill ra, đôi mắt sáng như đuốc nhìn khuôn mặt xa lạ trước mắt, "Cô..." Sao lại biến thành như vây?
Hill sờ mặt mình, cười khẽ, "Cái này nói ra thì dài lắm."
Aidou đột nhiên nghĩ ra gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, "Con nhỏ chết tiệt cô, cô không chết, vì sao không nói cho tôi, cô có biết rằng tôi..." Lo lắng biết bao, thương tâm thế nào không!
"Cậu làm sao?" Dơi con vẫn giống như trước, hoài niệm ghê.
"Không có gì." Cô không sao là tốt rồi, cô còn sống là tốt rồi, những chuyện khác đều không quan trọng.
Aidou Kazeko và Aidou Renko không thấy ông anh nhà mình đâu, vội như kiến bò trên chảo nóng, tìm kiếm khắp nơi. Các em ấy thật sự sợ niichan luẩn quẩn trong lòng.
Hai người khó khăn lắm mới tìm được niichan nhà mình, lại thấy anh ấy đang cười. Hai người tựa như gặp quỷ, vẻ mặt kinh hoảng nhìn ông anh đang cười vô cùng vui vẻ kia.
Niichan, cười rồi... Có phải các em ấy nhìn lầm không? Hay là não ổng hỏng rồi?
"Niichan." Hai người vội chạy đến bên người Aidou.
Khi thấy Hill, Aidou Kazeko và Aidou Renko đều thất thần, chị gái này là ai?
"Dơi con, đây là em gái cậu à?"
Aidou xù lông hét, "Con nhỏ chết tiệt kia, đừng gọi tôi là dơi con!" Con nhỏ này vẫn đáng giận như thế.
Thấy Aidou xù lông, đôi mắt Hill tràn ngập ý cười, "Được, được."
Đoạn đối thoại vẫn giống như trước đây, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả.
Aidou Kazeko và Aidou Renko thấy niichan nhà mình tức giận, cảm thấy rất nghi hoặc, sao họ lại cảm thấy niichan nhà mình đang vui vẻ nhỉ? Quan hệ giữa niichan và chị gái xa lạ này là gì? Sao nhìn hai người giống như rất thân vậy?
Cảm giác được thân thể khác thường, Hill hơi nhíu mày, "Dơi con, tôi phải đi đây, tạm biệt..." Cô còn chưa nói xong, đã bị Aidou kéo chặt.
Aidou nghe cô bảo phải đi, vội kéo cô lại, đôi mắt đầy bất an, "Không được đi." Khó khăn lắm cậu mới gặp được cô, cậu sẽ không để cô lại biến mất trước mặt mình đâu, tuyệt đối không!
Thấy sự bất an trong mắt cậu, Hill sửng sốt một lát, sau đó phản ứng lại, "Yên tâm, tôi sẽ không rời đi, tôi chỉ về nhà tôi, nhà tôi ở ngay phía trước."
Aidou vẫn không buông tay, không quá tin tưởng lời Hill. Cậu sợ nếu mình buông tay, cô sẽ lại biến mất, sợ đây chỉ là một giấc mộng. Nếu đây là một giấc mộng, cậu hy vọng mình sẽ vĩnh viễn không tỉnh.
Cảm giác đói khát kêu gào trong cơ thể, nếu thật sự không về, cô sẽ...
Cô vươn tay trái gõ mạnh lên cái đầu vàng kim của cậu, tức giận nói, "Dơi con, tôi không chết, cũng sẽ không rời đi!"
"Nhưng mà..." Cậu đã từng mơ giấc mơ như vậy. Trong mơ, cô nói mình không chết, nhưng khi cậu tỉnh lại, tất cả đều là mộng.
Hill bất lực trợn trắng mắt, nâng chân đạp mạnh Aidou một cái.
Aidou bất ngờ bị đạp, ăn đau buông Hill ra, ôm chân quát, "Con nhỏ chết tiệt, cô mưu sát à?!"
Hill ôm ngực, nhếch mi nhìn Aidou đang dậm chân, "Không đá cậu một cái, cậu còn tưởng rằng mình đang nằm mơ."
Aidou Kazeko và Aidou Renko đứng bên nhìn hai người, trong mắt tràn ngập kinh ngạc, chị gái này là ai mà dám đá niichan!
Aidou ăn đau, nhe răng trợn mắt, đôi mắt phun lửa trừng Hill.
"Có vẻ cậu tỉnh rồi, vậy tôi về đây, bye bye." Dứt lời, cô đi thẳng, để lại Aidou đang ôm chân và hai chị em đang há hốc.
Andre thấy Hill trở lại, nhẹ nhàng thở ra, anh còn tưởng cô gặp chuyện, đang định ra ngoài tìm cô.
Hill thở phì phò đi đến trước mặt Andre, duỗi tay kéo áo sơ mi của Andre xuống, há miệng lộ ra răng nanh, cắn xuống không do dự.
Cảm giác đau đớn từ cổ truyền đến khiến Andre cạn lời, con nhóc Hill này không thể hút máu nhẹ nhàng một tí được à? Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả!
Hill ghé vào cổ Andre, tham lam hút máu, lộc cộc, lộc cộc.
Cô muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa, mùi máu thật thơm.
Andre ai oán nhìn thoáng qua Hill, con nhóc này mỗi lần uống máu đều giống như trâu uống nước, sắp hút khô anh đây luôn rồi.
Hill lau máu tươi bên môi, nhìn Andre bằng ánh mắt hối lỗi, "Xin lỗi nhé."
Nghe cô xin lỗi, Andre sửng sốt vài giây, "Không cần khách khí với anh như vậy, qua một thời gian nữa là ổn ngay ấy mà."
"Được."
Sáng sớm hôm sau, Aidou chạy đến địa chỉ Hill cho mình.
Andre ngáp dài mở cửa, thấy Aidou thì sửng sốt hồi lâu, "Xin hỏi, cậu tìm ai?"
Phản ứng đầu tiên của Aidou là tìm nhầm nhà, "Xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ."
Andre nhìn Aidou, "Không sao."
Hill ngáp dài đi ra, thấy Andre đứng ở cửa, "Andre, nhanh lên đi, em đói."
"Được, tới ngay đây." Con nhóc này đúng là chẳng biết hai từ 'khách khí' viết thế nào.
Aidou nghe được giọng nói quen thuộc, lập tức quay lại, đẩy cửa ra thì thấy Hill, "Cô..."
Thấy Aidou xuất hiện, Hill cũng không ngạc nhiên, rất tự nhiên chào hỏi, "Dơi con đến rồi à."
Sao cô lại ở chung cùng một người đàn ông? Hơn nữa có vẻ còn rất thân mật? Chuyện này rốt cuộc là sao?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip