Nghe nói Tam Thái Tử đã đợi ta 1640 năm?

Tác giả: Một Cành Chanh/Nhất Kha Nịnh Mông

Đôi lời:

Truyện mang đậm bối cảnh Tây Du, có xuất hiện nhân vật trong Tây Du Ký, nhưng bất kể phiên bản nào, Na Tra cũng có thể thay thế. Na Tra ở đây về sức chiến đấu thì giống với Na Tra của《Phong Thần Bảng》 và 《Tam Giáo Sưu Thần Đại Toàn》. Về phần gia thế, sẽ chủ yếu dựa vào 《Phong Thần Bảng》, còn ngoại hình thì tham khảo từ nhiều tiểu thuyết và hoạt hình, nhưng ở đây sẽ tập trung vào hình ảnh thiếu niên, với dáng vẻ nam tử nữ tính. Những điều trên cũng bao gồm một số thiết lập cá nhân của tôi, có thể OOC, hãy cẩn trọng khi đọc

Để thuận tiện cho việc nhập vai, nữ chính có thiết lập tương đối giống người bình thường. Để cho cốt truyện hợp lý, có một số thiết lập đặc biệt, nhưng không nhiều, không có tên, chào đón các bạn tự nhập vai.

Phần đầu của bài viết dài 5k chữ sẽ là bối cảnh cổ đại giả tưởng, sau đó sẽ có nhiều nội dung về cuộc sống hiện đại (có một số thiết lập cá nhân).

Nếu bạn chấp nhận những điều trên thì còn chờ gì nữa mà không nhảy vào húp thôi~

--

Bạn và Tam Thái Tử có mối duyên sâu đậm, chính xác mà nói là mối nhân duyên khó cắt đứt.

Vào năm tốt nghiệp đại học, trên đường về quê, bạn tình cờ nhìn thấy ngôi miếu Quan Âm lợp ngói xanh với kiến trúc đơn giản, là nơi mà hồi nhỏ bạn thường đến thắp hương. Vì ảnh hưởng từ tập tục cúng bái thần linh từ nhỏ, bạn quyết định tạm dừng chân trước miếu. Chính quyết định này đã khiến bạn đột ngột xuyên không về thời nhà Chu cách đây nghìn năm trước.

Lúc đó, Phong Thần đã kết thúc, người nên thành thần thì thành thần, nên thành thánh thì thành thánh, ngay cả trên mộ Chu Vũ Vương cỏ cũng đã mọc cao vút, mọi chuyện đều đã xong, không liên quan gì đến bạn. Bạn xuyên không đến một nơi hoang vu hẻo lánh, cứ thế theo chân những người dân thường di cư đến Lạc Ấp.

Một cách vô lý nào đấy mà xuyên không về nghìn năm trước, bạn phải chịu khổ theo dân thường làm việc, ăn ngũ cốc, hái rau dại, mặc áo thô. Nhiều năm trôi qua, dung mạo và thân hình bạn vẫn không thay đổi, bạn cũng nhận ra sự bất thường của mình. Trước khi bị thiêu sống, bạn vác hành lý chạy về phía Đông, đi đâu thì đi.

Kể từ khi đến đây, bạn không bị ảnh hưởng bởi thời gian, không già, thậm chí có lần bạn chết vì một tai nạn rồi tỉnh lại và phát hiện mình vẫn khỏe mạnh, không bị gì cả. Không già không chết, được trời ban cho ân huệ, bạn liền quyết định tránh xa nơi dân cư, sống trong rừng sâu núi thẳm, lấy đất trời làm nhà.

Trong núi rừng có nhiều yêu quái, bạn gặp cả tốt lẫn xấu, yêu quái tốt thì giúp bạn giải tỏa buồn chán, yêu quái xấu thì bạn cứ nằm yên mà chờ chết.

Có lẽ vì bạn đã quen với việc giao du với yêu quái lâu ngày nên một lần nọ, bạn đã gặp phải Tam Thái Tử đang trên đường trừ yêu diệt ma. Lần gặp đầu tiên, thật trùng hợp, bạn bị yêu quái bắt đem vào hang để làm món ăn cho nó. Khi đầu vừa rơi, còn chưa kịp nối lại thì nghe thấy yêu quái bên ngoài hô lên: "Tam Thái Tử đến rồi, mau chạy đi!"

Còn chưa kịp chạy trốn, bạn đã bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu thành tro.

Sau khi phục sinh, bạn tìm nơi khác để sinh sống, nhưng lại bị một yêu quái lớn ở nơi đó bắt đi làm lao động khổ sai. Lần này bạn may mắn, được thấy diện mạo thật của Tam Thái Tử.

Gương mặt như ngọc, làn da trắng như tuyết, đôi mắt sáng ngời, môi không điểm mà đỏ, tai đeo vòng vàng tròn, Hỗn Thiên Lăng khoác lên giáp tay ánh kim, áo choàng đỏ thêu sen vàng, đôi mắt thiếu niên hình lược hẹp dài, đuôi mắt hơi xếch, hắn cứ vậy mà nhìn từ trên xuống, tàn nhẫn đến mức khiến người ta phát run.

Bạn bị ánh mắt khinh miệt của Na Tra làm cho toàn thân run rẩy, mấy con tiểu quỷ đi cùng bạn thậm chí có muốn chạy cũng không thể chạy thoát.

Chỉ trong chớp mắt, bạn và những yêu quái kia đều chết dưới kiếm trảm yêu. Không biết đã qua bao lâu, cơ thể lại nhanh chóng hồi phục, bạn đứng dậy, tiếp tục di chuyển và thay đổi địa điểm, lần này bạn chạy xa hơn, tạm trú ở một đỉnh núi.

Thỏ yêu dưới chân núi thích tìm bạn trò chuyện, nó hỏi bạn từ đâu đến, bạn suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Ta đến từ Lạc Ấp."

Thỏ yêu ngạc nhiên: "Ngươi vì sao lại phải đi một quãng đường xa như vậy?"

Bạn thở dài, ăn ngay nói thật: "Bị Na Tra, hầy, là cái người ấy ấy, giết chết hai lần, rồi ta trốn được đến đây."

Nghe xong, thỏ yêu hai mắt sáng rực, đôi chân trước mềm mại nắm lấy tay bạn, còn gọi bạn là cường giả.

"Ngươi không chỉ dám gọi thẳng tục danh của vị đại thần đó, mà còn có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, đúng là tu vi sâu không lường được!"

Bạn: "???"

Ta không phải, ta làm gì có!!

Không hiểu sao, vào giữa tháng 8 nóng nực, bạn lại rùng mình một cái. Lợi dụng thời gian này, thỏ yêu buông tay bạn, nó chạy xuống núi, chia sẻ câu chuyện này với tất cả yêu quái đã có linh trí trong rừng. Câu chuyện càng lúc càng truyền đi xa, có yêu quái nói bạn không phải là người bình thường, rằng bạn đã từng cùng Tam Đàn Hải Hội đại chiến ba ngày ba đêm và cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối thất bại.

Nghe đến mức da đầu bạn tê dại, đêm đó bạn vội vàng thu xếp đồ đạc chạy trốn. Không may, chính khi đang trên đường đi bắt yêu, Na Tra đã đi qua chỗ bạn, nghe nói bạn thần thông quảng đại, liền tiện thể diệt trừ bạn luôn.

Sau khi hồi sinh, mỗi khi gặp yêu quái là bạn sẽ hết lòng khen Tam Thái Tử trẻ tuổi tài giỏi, là một vị thần tốt hiếm có, nếu là người tốt thì phải tin Tam Thái Tử!

Câu này bị những yêu quái ghét Na Tra nghe thấy, chúng liền bắt bạn đi. Khi Tam Thái Tử đến, bạn bị đẩy ra làm lá chắn.

Bạn sợ rồi, thật sự sợ rồi. Có lẽ vấn đề là bạn không thuộc về thời đại này, không bị thời đại này chi phối. Bạn sống ở đây đã nhiều năm, nhưng tâm trí vẫn bị chặn lại, không thể phát triển thêm, mãi mãi dừng lại ở năm đại học tốt nghiệp. Bạn không nghĩ ra cách nào, chỉ có thể khi quản lý lỏng lẻo thì chen vào đám đông, còn khi quản lý nghiêm ngặt thì lại chạy vào rừng.

Dù vậy, bạn vẫn không thoát được. Bị vàng thỏi đập chết, bị Càn Khôn Quyền đánh chết, bị Hỏa Tiêm Thương đâm chết, bị Cửu Long Thần Hỏa Tráo thiêu chết...

Bạn đếm đi đếm lại, Tam Muội Chân Hỏa đã giết bạn tổng cộng 164 lần.

Số lần bị giết nhiều quá bạn cũng lười trốn, muốn ăn thì ăn, muốn chơi thì chơi.

Bạn thường cảm thấy mình xuyên không đúng thời điểm, không xuyên lúc Na Tra lúc còn nhỏ, nếu không thì 1700 sát giới giết bạn cũng đủ rồi(?). Cũng không xuyên lúc Na Tra chưa thuần thục nắm giữ thần thông, giờ đây mỗi lần đánh là trúng, vừa nhanh vừa mạnh, thường thì bạn còn chưa thấy chiêu thì đã chết không toàn thây.

Không thể tính được là bao nhiêu năm với cái nóng như lửa, bạn trốn dưới gốc cây nghỉ mát, đột nhiên đất rung núi chuyển, hai luồng kim quang lóe lên, hai hình người va chạm vào nhau, trong đó có một người bạn nhận ra, ba tháng trước hắn còn giẫm lên tro cốt của bạn.

Na Tra đánh vài chiêu với đối phương, thấy đối phương không địch lại liền muốn quay người chạy trốn, lại một luồng kim quang, đối phương bị vàng thỏi đập trúng, hiện nguyên hình. Bạn cảm thấy sau gáy lạnh toát, cũng sợ hãi muốn quay người bỏ chạy.

"Chạy cái gì, sớm đã nhìn thấy ngươi rồi."

Người phía sau chân đạp Phong Hỏa Luân đuổi theo, bạn chạy được vài bước đã sắp bị bắt.

Chết nhiều lần như vậy, bạn đã có kinh nghiệm, nhanh chóng chọn một mảnh đất mềm mại rồi nằm xuống, bạn bốn chi dang rộng rồi từ từ nhắm mắt lại.

"Giết đi."

"Ai nói ta muốn giết ngươi?"

Giọng của Na Tra vang lên ngay bên tai, hắn cách bạn quá gần, bạn sợ hãi lại rùng mình một cái.

Bạn vẫn không dám mở mắt cũng không dám cử động, Na Tra cũng không đi, hắn còn nói: "Ta không giết ngươi, đứng dậy đi."

Bạn: "......"

"Còn không đứng dậy thì ta sẽ giết ngươi."

Bạn lật người đứng dậy nhanh chóng, còn lễ phép cúi đầu với người trước mặt, Na Tra khẽ nhếch miệng như có như không. Bạn dịch bước còn muốn chạy, nhưng Tam Thái Tử không nhẹ không nặng nói câu từ từ, bạn nghe lời đứng yên tại chỗ.

"Sư phụ nói ta đã tạo ra nhân duyên cho ngươi, ngươi và ta còn một đoạn nhân quả chưa kết thúc."

Này có ý gì? Nghe không hiểu.

Bị Tam Thái Tử nhìn chằm chằm, bạn hoảng sợ: "Cái...cái gì nhân cái gì quả cơ?"

Tam Thái Tử cười như không cười: "Ta cũng tò mò, cái gì nhân cái gì quả."

Bạn cúi đầu cảm thấy không ổn: "Thực ra ta cũng không tò mò lắm."

"Nói muộn rồi."

Na Tra nâng tay, Hỗn Thiên Lăng từ người hắn bay ra, lao thẳng về phía bạn, trói chặt tay chân rồi trực tiếp đưa bạn đến núi Kiền Nguyên. Trên đường đi, bạn sợ độ cao, hét lên ầm ĩ khiến hắn cảm thấy phiền, lại trói miệng và mắt bạn lại, lúc này bạn không thể nghe rõ, không thể nhìn thấy, cũng không thể nói gì.

Đến nơi, bạn nghe thấy Na Tra nói vài câu với ai đó rồi quẳng bạn ở cửa, tự mình đi vào. Hỗn Thiên Lăng trói bạn rất chặt, bạn không thể động đậy, chỉ có thể nằm đó chịu đựng, đợi Na Tra quay lại.

Chờ Na Tra quay lại đưa bạn đi, hắn mới thu hồi Hỗn Thiên Lăng. Không biết có phải do ảo giác của bạn không, mà cảm giác sát khí trên người hắn giảm đi ít nhiều, thái độ với bạn cũng trở nên ôn hòa hơn.

Hắn hỏi bạn: "Có chỗ ở không?"

"...Không có."

"Vậy thì đi theo ta."

Bạn rùng mình, vội vàng lắc đầu: "Có! Có mà! Ta có chỗ ở!"

Na Tra liếc bạn một cái, bạn lập tức im lặng.

Bạn biết là do Thái Ất Chân Nhân đã nói gì đó với Na Tra, khiến hắn thay đổi thái độ với bạn, nhưng bạn không dám hỏi.

Bạn bị đưa đến Thiên Đình tạm trú, Na Tra nói bạn sinh ra rất kỳ lạ, thẳng thắn nói bạn không giống người cũng không giống yêu, có chút lạ lùng, thật sự là kỳ quái.

Hắn liếc bạn một cái, quyết định giúp bạn tu luyện, ngày đầu tiên đã đặt mục tiêu là thành thánh. Bạn nói mục tiêu này có vẻ quá hoang đường, Tam Thái Tử cười lạnh, nói đó là vì bạn không có chí hướng.

Ba năm tu luyện trôi qua, bạn vẫn chẳng thay đổi gì, Na Tra thấy bạn học quá kém, bạn lại cảm thấy hắn dạy cũng không tốt. Vì thế, Na Tra còn lấy đan dược do Thái Thượng Lão Quân luyện chế, công dụng là người phàm ăn vào cũng có thể có chút thay đổi.

Một viên đan dược lại một viên rơi vào bụng bạn, bạn cầm bình hồ lô, có chút ngượng ngùng đứng im tại chỗ.

"Ta có thể nói lời thật lòng không?"

Na Tra nâng mắt lên: "Nói đi."

"Có hơi no."

"..."

Na Tra vẻ mặt bình tĩnh, giữa trán có dấu ấn đỏ tươi càng làm nổi bật dung mạo đẹp đẽ, khuôn mặt tuyệt đẹp đó vì bạn mà lộ ra một chút u sầu.

Bạn có vẻ ngoài trừ ăn và chơi ra thì chẳng có hứng thú gì khác, đối với bạn, việc cầu tiên hỏi đạo quá xa vời, bạn chỉ quan tâm đến những điều giản dị trong thế gian.

Dù sao cũng không thể làm gì được bạn, Na Tra cuối cùng đã để bạn trở về nhân gian. Trước khi đi, hắn đưa cho bạn một tấm phù và một ít tiền. Tấm phù này để khi bạn gặp phải rắc rối không thể giải quyết, có thể gọi hắn.

"Thôi, dù sao ta đã tạo nên nhân duyên với ngươi, coi như đây là đang bồi thường cho ngươi."

Bạn nhận lấy đồ rồi lại tiếp tục dạo chơi nhân gian. Không có Na Tra, không có vị sát thần có duyên nợ với bạn, trong lòng bạn cảm thấy nhẹ nhõm hẳn. Bạn dùng số tiền Na Tra cho để ăn uống một thời gian rồi lại quay về núi.

Trong những chuyến đi, bạn kết giao rất nhiều bạn bè. Mấy năm gần đây, Thiên Đình quản lý nghiêm ngặt, nhiều yêu quái bị giết. Những yêu quái gần khu vực nhân gian phần lớn là những kẻ tu luyện theo hướng thiện. Bạn thường xuyên trò chuyện với chúng.

Bạn không biết bao giờ mới có thể về nhà, cũng không biết mình sẽ ở đây bao lâu. Bạn đến chợ mua rất nhiều đồ tốt, chia thành nhiều phần gửi cho bạn bè yêu quái của mình, nhờ họ bảo quản. Có thể là vài trăm năm, có thể là vài nghìn năm, nếu sau này bạn không quay lại, thì tự lấy mà dùng.

Nếu một ngày nào đó bạn có thể trở về, những thứ này có thể dùng để đổi tiền hoặc dâng lên cũng được.

Bạn đi khắp nơi, tìm thấy con thỏ yêu khi xưa xưa, nó đã tu luyện thành hình, biến thành hình dạng đứa trẻ chạy nhảy trong núi. Khi gặp bạn, nó nhận ra bạn, còn đưa bạn đến động của nó làm khách.

Thỏ yêu đôi mắt đầy nước mắt: "Hôm đó ta thấy ngươi bị Tam Thái Tử giết, tưởng ngươi đã chết rồi.'"

Thỏ yêu nói xong liền khóc nức nở, bạn thở dài một tiếng, biết nó còn nhỏ, tâm hồn trẻ con, nếu nói quá phức tạp chắc nó cũng không hiểu. Bạn quyết định nói dối.

"Chỉ là Tam Thái Tử mà thôi, ta muốn chạy thì chạy! Hắn cũng không ngăn được ta!"

Thỏ yêu từ buồn chuyển thành vui, ngạc nhiên nói: "Thật sao? Ngươi mau kể cho ta nghe thêm đi!"

Trẻ con thích nghe chuyện là điều dễ hiểu, bạn cũng không muốn từ chối, dù sao Tam Thái Tử không có ở đây, bạn nói dối cũng chỉ để dỗ trẻ con, làm một việc thiện thôi mà!

Bạn hứng thú bắt đầu kể cho thỏ yêu về câu chuyện bạn và Tam Thái Tử đánh nhau hết bảy trận thì bảy trận bạn toàn thắng, kể đến đoạn Tam Thái Tử bị bạn đánh bại phải bỏ chạy, mất đi một cánh tay.

Thỏ yêu nghe xong ánh mắt sáng rực, nín thở chăm chú nghe, bạn cũng say sưa kể mà hoàn toàn không nhận ra thỏ yêu bắt đầu sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.

"Ồ, đánh bảy trận thắng bảy trận, ngươi cũng thật lợi hại."

"..."

Giọng nói của Na Tra không thể nghe ra vui giận, càng như vậy bạn càng sợ hãi, cơ thể cứng đờ, khóe miệng giật giật. Bạn bảo thỏ yêu nhanh chạy, bạn sẽ giải quyết. Thỏ yêu nhìn bạn với ánh mắt đầy nước mắt, do dự một chút rồi nhanh chóng chạy về động.

Bạn giải thích với Na Tra: "Câu chuyện lừa trẻ con mà thôi, Tam Thái Tử chắc chắn sẽ không để tâm chứ?'

"Không để tâm, chỉ là bảy trận mà hiện giờ mới có một trận, ngươi sao lại mềm lòng như vậy?"

"..."

Không còn cách nào khác, bạn đành phải làm bộ lơ đãng, dù sao đã sống mấy năm cùng Na Tra, quan hệ cũng xem như bình thường, chỉ có điều hắn chê bạn tu vi quá kém, khó thành đại sự.

Bạn ngượng ngùng cười: "Tam Thái Tử sao lại châm chọc ta như vậy..."

Na Tra đi tới bên cạnh bạn ngồi xuống: "Châm chọc ngươi? Là ta khó có dịp đến mà lại thấy ngươi lấy ta ra làm trò đùa."

"Ta sai rồi, lần sau sẽ không dám nữa."

"Ta thấy ngươi dám lắm."

"..."

Nói chuyện phiếm xong, Tam Thái Tử cũng không còn tức giận với bạn. Khi hắn đến tìm bạn chắc chắn là có chuyện. Bạn vừa hỏi, hắn vừa nói mấy ngày trước vào 3/3 âm lịch, Dao Trì tổ chức hội yến bàn đào, hắn mang cho bạn một quả đào sáu nghìn năm tuổi.

Hắn đưa quả đào cho bạn: "Biết ngươi ăn cũng không có tác dụng, thôi thì ăn cho đỡ thèm đi."

Bạn nhận được quà, liền khen ngợi hắn tâm địa thiện lương thần thông quảng đại, Na Tra chỉ khẽ cúi mắt không nói gì, mi dài che khuất cảm xúc trong lòng. Bạn chỉ một lòng có đào, ôm chặt quả đào mà chẳng để ý đến Na Tra bên cạnh, Na Tra cũng không tức giận, hắn tĩnh tọa nhìn bạn nâng niu quả đào, rồi còn đặc biệt bẻ một phần để lại trước động của thỏ yêu.

Bạn ăn của người ta, đương nhiên cũng muốn báo đáp, nhưng Na Tra chỉ nói không cần rồi đứng dậy bay về Thiên Đình. Bạn cũng không hiểu hắn, chỉ gọi thỏ yêu ra ăn đào.

Ở đây vài ngày, bạn lại tiếp tục lên đường du hành, sau thời kỳ phong thần, đền thờ Tam Thái Tử càng ngày càng nhiều người đến viếng, lần này bạn đột nhiên muốn đến Thúy Bình Sơn xem thử.

Trên đường đi, bạn gom nhặt mọi thứ thú vị, đóng thành một bao lớn, chỉ chờ đến miếu của Tam Thái Tử để thắp hương rồi đem những món đồ đó tặng cho hắn. Bạn không biết thần tiên có thích những món này không, nhưng bạn chỉ có thể làm được những việc này thôi.

Trong miếu Tam Thái Tử, người qua lại không ngừng, bạn mang theo bao đồ đến trước tượng thần thắp hương. Tượng Tam Thái Tử trong đền là hình dáng của một đứa trẻ bảy tám tuổi, giống với hình ảnh bạn nhớ, nhưng cũng có chút khác biệt. Khác biệt lớn nhất có lẽ là khí tức nghiêm nghị, dù được người dân thờ phụng, bạn luôn cảm thấy tượng thần có thêm vài phần từ bi.

Một nghìn năm sau, chắc hẳn tượng thần này sẽ lại có một dáng vẻ khác.

Không kịp suy nghĩ nhiều, bạn lấy ra tấm phù, muốn gọi Na Tra. Lần đầu thử, bạn cũng không biết có thành công không, nhìn trái nhìn phải chẳng thấy bóng dáng hắn, bạn lẩm bẩm một câu: "Quả thật là lừa đảo."

"Ngươi đúng là nhớ ăn không nhớ đánh."

Giọng nói của Na Tra vang lên từ phía sau bạn, bạn nghẹn lời, không thể nói ra câu gì.

Nhưng lần này bạn đã chuẩn bị kỹ càng, những món đồ tinh xảo được bạn sắp ngay ngắn trước tượng thần. Na Tra ẩn thân, chỉ có bạn là có thể nhìn thấy, còn những người khác thì không thể. Na Tra đứng trước tượng thần, không biết là đang nhìn những món đồ hay đang nhìn tượng thần.

Bạn chợt nghĩ đến chuyện xảy ra khi Tam Thái Tử bảy tuổi, việc bóc thịt trả mẹ, lóc xương trả cha chắc hẳn là điều mà hắn sẽ nhớ suốt đời. Bạn chìm đắm trong suy nghĩ, không nhận ra mình đã theo bản năng mà hỏi ra:

"Ngươi đang nghĩ gì vậy?"

Na Tra cúi đầu, cầm lên một cái trống lắc cầm tay, giọng điệu không vui không buồn nói: "Đang nghĩ ngươi có phải đang coi ta là trẻ con không?"

"..." Là bạn suy nghĩ quá nhiều, hắn thực sự đang nhìn đồ chơi.

Bạn nói: "Cái này không phải cái trống lắc bình thường đâu, âm thanh của nó đặc biệt hơn nhiều!"

"Vậy cái này thì sao?"

Na Tra cầm lên một con tượng đất.

"À, đó là ta tự tay nặn cho ngươi ."

"... Tay nghề không tốt, cần phải cải thiện."

"?"

Na Tra có vẻ là người khẩu thị tâm phi, miệng bảo là đồ chơi trẻ con nhưng cuối cùng hắn vẫn lấy hết.

Bạn rõ ràng cảm thấy mối quan hệ giữa bạn và Na Tra đã khá tốt, dù sao đã trải qua nhiều năm, gọi nhau là bạn bè cũng không quá mức. Sau đó, mỗi khi gặp những thứ mới lạ, bạn đều chia sẻ với Na Tra.

Gặp yêu quái nhỏ nói xấu Na Tra, lời lẽ khá hài hước, bạn sẽ kể lại cho Na Tranghe.

Khi tìm được những món đồ trang sức vừa ý, bạn cảm thấy nó đẹp, bèn mua rồi sẽ tặng Na Tra sau.

Nhìn thấy một bức tượng Na Tra bằng đất đẹp, bạn cất giữ và sau đó mang ra cho Na Tra xem.

Tấm phù gần như bị bạn chơi hỏng, nhưng Na Tra vẫn giữ lời hứa, không kể là việc lớn hay nhỏ, mỗi lần bạn gọi hắn bằng tấm phù, hắn đều đến. Thực sự có cảm giác như bạn và hắn là bạn bè lâu năm.

Thời gian trôi qua, lại thêm một trăm năm, bạn và Na Tra đã có tình bạn hơn trăm năm. Bạn cảm thấy đi đâu cũng lâu, không suy nghĩ nhiều liền gọi hắn đến, nhờ hắn bay qua núi qua biển cùng bạn. Na Tra cũng không để ý, phản ứng của hắn không mạnh mẽ như lúc bạn nói muốn xuống biển xem rồng.

Gần đây, bạn đến một khu chợ địa phương, nơi này quản lý tốt, người dân sống yên ổn, chợ cũng rất náo nhiệt, bạn gọi Na Tra đến, bảo hắn đi dạo cùng bạn.

Na Tra cải trang cùng bạn đi, ban đầu định giả làm người thường, nhưng bạn lại nói thích dáng vẻ xinh đẹp của hắn, ra ngoài cũng có mặt mũi, Na Tra nói bạn là kẻ háo sắc, bạn cười nói muốn hắn mặc áo đỏ, vì đỏ nhìn đẹp.

Chợ đông đúc, tiếng rao bán không ngừng, bạn nhìn trái nhìn phải, vừa nói muốn ăn cái gì vừa nói muốn chọn trang sức. Ông chủ cửa hàng trang sức là một người thông minh, khi bạn đến, ông ta khen bạn là tiên nữ giáng trần, Na Tra đi theo cũng được khen lây, ông ta nói trời sinh một đôi, trai tài gái sắc.

Bạn cười vài tiếng, vui vẻ thì vui vẻ, nhưng sắc đẹp của đàn ông là vinh quang của người vợ, nhưng Na Tra không phải là người bạn yêu, bạn cũng không dám nói thêm gì, chỉ cười ngượng.

Na Tra cũng không phản bác, lúc trả tiền, hắn hào phóng ném túi tiền cho ông chủ.

"Không cần thối lại."

Các cửa hàng khác thấy vậy cũng bắt chước, khen bạn và Na Tra rất xứng đôi, Na Tra không hề kẹt xỉ, gần như mỗi cửa hàng đều tặng một túi tiền, bạn đi theo nên cũng nhận được không ít đồ tốt.

Mười năm sau, bạn đến Đông Hải tìm rồng, Tam Thái Tử đến tìm bạn, khiến các con rồng ở Đông Hải sợ hãi đến mức muốn chạy đến Tây Hải.

Mười năm tiếp theo, Tam Thái Tử nói đã bắt được một con lươn cho bạn, lần này bạn cuối cùng cũng thấy được rồng.

Mười năm nữa, bạn và Tam Thái Tử định ước hôn ước.

Thời gian được chọn thật khéo léo, nghe nói là một ngày tốt lành, lại trùng hợp với lúc Lý Tịnh đang bận bắt yêu quái nên không thể trở về. Ân phu nhân còn hỏi sao không thông báo cho cha hắn biết chuyện lớn như vậy từ trước.

Na Tra chỉ giả vờ tỏ ra tiếc nuối: "Chuyện này quả thật là ta sơ suất."

Bạn nghe xong mà khóe miệng giật giật, Na Tra dù giả vờ, nhưng khi Lý Tịnh thực sự đến, hắn còn phải trộm cùng bạn tiếc hận, còn lại nửa câu chưa nói xong, bạn đã nghe hiểu.

Người nhà Na Tra đối xử với ngươi rất tốt, Ân phu nhân nghe nói bạn không có cha mẹ, còn chuẩn bị cho bạn giá y và trang sức, Kim Tra và Mộc Tra cũng cùng nhau gửi quà mừng, Thái Ất Chân Nhân yêu thích đồ đệ mình cũng tặng bạn những bảo vật khiến bạn hoa mắt chóng mặt.

Vào ngày hôn lễ diễn ra, Ngọc Đế đặc biệt ban thưởng cây bàn đào 9000 năm tuổi cùng tiên đan và rượu quý, các nhân vật có tiếng trên Thiên Đình cũng đến gửi lời chúc phúc, trừ những người ở dưới biển không xuất hiện, gần như bạn đều đã gặp mặt. Những tiên quái nhỏ đi ngang nếu muốn cũng có thể vào trong mời rượu.

Năm sau, bạn biến mất giữa trời đất, vô tung vô ảnh.

--

Bạn đã trở về.

Đối với bạn, chỉ cần mở mắt ra là đã về nhà, mọi chuyện và con người của nghìn năm trước chỉ như cơn gió thoảng qua.

Điện thoại của bạn rơi ở gần đó, đầy bụi. Bạn nhìn một cái thì thấy nó đã hết pin. Xung quanh là vùng nông thôn, ít người, nhiều núi, không còn cách nào khác bạn phải đi bộ ra con đường lớn gần đó, vẫy tay gọi xe.

Một chiếc xe dừng lại, cửa sổ hạ xuống, trong xe là một cô gái trẻ. Cô ấy nhìn thấy bạn rồi vui vẻ cười lớn, lộ ra chiếc răng cửa trắng như ngọc.

"Là chị đấy à! Chị cuối cùng cũng về rồi!"

"Cô là...?"

"Là em nè, bé thỏ của chị đây!"

Cô ấy lập tức trở lại nguyên hình, một con thỏ trắng to lớn xuất hiện trước mắt bạn.

Bạn đứng sững người: "Là em thật sao!!"

"Ôi, chị biến mất lâu vậy, Tam Thái Tử tìm chị suốt, gần như phát điên rồi, em phải nhắn tin cho ngài ấy trước đã."

"..."

Bạn nhớ lại. Vào cái ngày diễn ra hôn lễ đó, Tam Thái Tử đã nắm lấy tay bạn, nói rằng nhân quả giữa hai người còn chưa xong, nếu hắn làm gì sai bạn có thể giết hoặc xé xác hắn đều được, nhưng nếu bạn phản bội hắn, hắn sẽ nghiền xương bạn thành tro.

Bạn rùng mình một cái, nói: "Hay là đợi chút nữa đi."

Thỏ yêu cười lớn: "Tam Thái Tử vẫn rất quan tâm chị, làm sao có thể thật sự nghiền xương chị được chứ."

Bạn thầm nghĩ, nếu bạn không nói gì mà bỏ đi, hắn thật sự có thể làm vậy đấy.

Trên đường đi, thỏ yêu nói với bạn rằng trong suốt nghìn năm qua, nhờ quả đào mà bạn cho, cô ấy mới có thể tu luyện nhanh chóng. Bây giờ cô ấy đã có thể chuyển hóa thành hình người để hoạt động trong nhân gian, hiện cô ấy đã được đăng ký là yêu quái tự do ở Thiên Đình, sống rất thoải mái.

Bạn nghĩ đến nhân quả.

Nếu nói vì Na Tra đưa bạn đào tiên và bạn tốt bụng cho thỏ yêu quả đào đó, thì quả này đã giúp cô ấy được như bây giờ, vậy còn nhân duyên giữa bạn và Na Tra là gì? Bạn hiện giờ vẫn không hiểu.

Không nghĩ ra được gì, bạn ngủ một giấc trên xe.

Khi tỉnh lại, một khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc xuất hiện trước mắt bạn, bạn vừa mở mắt lại vội vàng nhắm lại.

"Dậy đi, đừng giả vờ nữa."

"..."

"Em sợ cái gì?"

'...'

"Nếu thật sự muốn nghiền xương em thành tro thì ta đã sớm động thủ rồi."

Bạn cứng đờ, mở mắt ngồi dậy, mồ hôi lạnh chảy ròng. Bạn không biết làm sao để giải thích, đối với Na Tra, bạn đã biến mất cả nghìn năm rồi, trong khi đối với bạn chỉ là nhắm mắt một cái rồi mọi thứ thay đổi.

Bạn quyết định làm con rùa rụt cổ, nhìn ra ngoài xe để tìm bóng dáng của thỏ yêu.

"Đừng tìm nữa, ta đã để nó về trước rồi."

"..."

"Không phải là nó nói với em, là ta đã luôn ở đây chờ em."

"... A?"

Na Tra thắt chặt dây an toàn cho bạn rồi ngồi vào ghế lái, bạn nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Thần tiên cũng biết lái xe." Hắn liếc bạn một cái, bạn lập tức im lặng.

Trên đường đi, Na Tra giải thích với bạn rằng, theo cách tính ở đây, bạn đã mất tích ba năm. Ba năm trước, hắn nhận được tin tức về việc bắt yêu quái chạy trốn, tình cờ thấy bạn gần một ngôi miếu hoang, trên đường đến tìm bạn thì vô tình kích động trận pháp ở đây. Vì là trận pháp cổ xưa, khi hắn ra ngoài, bạn đã biến mất, chỉ trong vòng hai ba giây.

Hắn ban đầu định xé xác bạn, nhưng khi nhìn thấy bạn, hắn cuối cùng cũng hiểu rõ, hắn thật sự đã tạo ra nhân duyên này. Bạn vốn không thuộc về thời đại đó, việc quay về quá khứ là vì hắn, mọi thứ đều bắt đầu từ hắn.

Đến lúc này, nhân duyên đã thành, không thể đảo ngược, hắn chỉ có thể ở đây đợi bạn.

Na Tra nhìn thẳng về phía trước, giọng nói của hắn không có quá nhiều biến hóa.

Đột nhiên, hắn nhìn bạn một cách đầy ẩn ý.

"Ta đã tìm em suốt 1640 năm."

Bạn không biết phải nói gì, đối với bạn, khái niệm thời gian quá mơ hồ, chẳng có cảm giác gì, nhưng bạn lại bỏ lỡ quá nhiều.

Cứ im lặng một lúc, bạn mới nói: "Ừ...ừm, anh vất vả rồi?"

Na Tra chớp mắt một cái, đáp lại một tiếng ừ.

"À... có chuyện này..."

"Gì vậy?"

"Có thể cho em mượn một cái sạc không?"

"..."

Sau bao nhiêu năm chung sống, bạn cảm nhận được hắn hình như đang tức giận, nhưng hắn vẫn lấy một chiếc sạc dự phòng đưa cho bạn. Tức giận à, có lẽ cũng không đến nỗi tức giận lắm.

Na Tra lái xe đưa bạn đến nơi ở của hắn. Kể từ khi biết bạn đã mất tích, hắn đã mua một căn hộ lớn ở đây, bình thường ngoài Thiên Đình ra thì chỉ ở đây, nếu không thì đi bắt yêu quái.

Khi điện thoại của bạn được sạc đầy, bạn liền báo bình an cho bố mẹ. Giải thích lý do mất tích ba năm quả thật rất khó, Na Tra bên cạnh lên tiếng: "Ta có thể dùng phép để giúp ba mẹ em bổ sung trí nhớ ba năm qua."

"Vậy tốt quá! Tiện lợi ghê!"

"Em tốt nhất đừng có suy nghĩ gì khác, cái này không phải để em thích dùng thì dùng đâu."

"..." Chết tiệt, sao hắn lại biết được.

Tam Thái Tử đưa điện thoại cho bạn, màn hình hiện ra là một loạt trang gọi đồ ăn. Bạn nhìn một chút vào trang phục hiện tại của NaTra: tóc buộc bằng dây đỏ, tay đeo vòng vàng, khuôn mặt không thay đổi nhưng cả người lại mặc bộ đồ hiện đại đơn giản, còn cầm điện thoại, bạn không hiểu sao lại thấy nổi da gà, cảm giác rất kỳ lạ nhưng lại không thể diễn tả nổi.

Khi trở lại thời đại bình thường, bạn là người phàm, sẽ đói sẽ mệt, sau một hồi phân vân, bạn quyết định gọi trà sữa và gà rán, còn hỏi Na Tra có muốn ăn cùng không.

Cuối cùng Na Tra chọn trà sữa giống bạn, độ ngọt là bảy phần.

Đồ ăn được giao đến, hắn ra ngoài lấy, điện thoại không mang theo để lại trên ghế sofa. Khi hắn đi ra, âm thanh thông báo tin nhắn vang lên ting ting. Khi hắn quay lại, bạn đưa điện thoại cho hắn, rồi đi lấy trà sữa có năm phần đường mà bạn đã gọi.

Bạn hỏi: "Là có chuyện quan trọng cần tìm anh sao?"

"Không, là tin nhắn từ Tôn Ngộ Không."

Bạn sững sờ, không thể tin được hỏi: "Tôn Ngộ gì?"

"Tôn Ngộ Không."

"Tôn cái gì Không?"

"Tôn Ngộ Không."

"Cái gì Ngộ Không?"

"Em muốn gây sự à?"

Nhân lúc Na Tra gần hết kiên nhẫn, bạn liền lao vào, liên tục gọi hắn là "anh trai yêu dấu" và "thái tử vạn tuế", đợi hắn nguôi giận rồi mới mở miệng.

"Em muốn gặp Tôn Ngộ Không!! Cầu xin anh đó, đây là ước mơ cả đời của em!!"

Na Tra đẩy bạn ra rồi đưa điện thoại cho bạn.

"Em xem đi."

"Em không phải nói cái này..."

"Vậy thì trả điện thoại cho ta."

"Không đời nào, em vẫn muốn xem một chút."

Ai mà không tò mò về nội dung trên điện thoại của Tam Đàn Hải Hội chứ, dù sao bạn cũng không thể làm ngơ.

Bạn nhìn qua trang, trên đầu trang chỉ có một nhóm【 Nhóm công tác trảm yêu trừ ma】, nhưng ngoài công việc ra chẳng có gì khác. Tin nhắn mới nhất trong nhóm là từ nhóm tán gẫu nội bộ Thiên Đình.

Bạn vào xem, tin nhắn mới nhất cách đây một tiếng trước, có lẽ hắn vừa được thêm vào nhóm.

Bạn liếc qua nội dung -

Nhóm trưởng: Gần đây, đệ tử của Thái Thượng Lão Quân luyện chế một lò luyện đan ngưng tụ linh dược, hiệu quả công bằng với tất cả mọi người, nếu cần, có thể đặt mua 1 viên, ngày hôm sau sẽ giao đến tận nhà ~

Na Tra: 1

Dương Tiễn: ?

Hao Thiên Khuyển: ?

Hằng Nga: ?

Tố Y Tiên Nữ: ?

Na Tra: Làm sao?

Dương Tiễn: Không có gì, chỉ là không ngờ ngươi lại mua cái này.

Hao Thiên Khuyển: Chắc là mua cho người khác.

Dương Tiễn: Haha, chắc không phải mua cho cô nương nào chứ.

Na Tra: Ừ, phu nhân trong nhà cần.

Dương Tiễn đã thu hồi một tin nhắn.

Dương Tiễn: Chúc mừng chúc mừng, lại gặp được tình nhân rồi.

Na Tra: ?

Na Tra: Vẫn là người đó.

Sau đó là một loạt dấu chấm hỏi, bạn không xem tiếp mà thoát khỏi trang và vào xem lịch sử trò chuyện giữa Tôn Ngộ Không và Tam Thái Tử.

Ngày 3 tháng 5, 20xx

Na Tra: [Hình ảnh]

Na Tra: Con yêu quái này chạy sang chỗ ngươi rồi, ta giờ không qua được, chỉ có thể nhờ ngươi giải quyết giúp, đánh chết thì cứ tính ta.

Tôn Ngộ Không: Việc nhỏ việc nhỏ.

Na Tra: Cảm tạ.

Ngày 2 tháng 1, 20xx

Tôn Ngộ Không: Ở đây ta có một tiểu hầu muốn tìm công việc ở Thiên Đình, ngươi gần đó, có thể giúp không?

Na Tra: 👌

Tôn Ngộ Không: Đa tạ đa tạ~ hôm nào mời ngươi ăn cơm.

Bạn không nhịn được mà khóe miệng giật giật, vừa định trả lại điện thoại cho Na Tra thì nhận được một vài tin nhắn mới.

Mộc Tra: "Tam đệ, nghe nói gần đây ngươi đã tìm được em dâu? Ai, không biết có nên nói hay không, nhưng ngươi cũng biết thời đại này lắm mánh khóe lừa đảo."

Mộc Tra: "Nghe lời nhị ca, trước tiên tải một ứng dụng chống lừa đảo đi."

Bạn: "???"

Biểu cảm của bạn thay đổi quá rõ rệt, Na Tra lại gần nhìn một chút, cười một tiếng rồi nói: "Phiền phức."

Bạn đưa điện thoại cho hắn, rồi tự đi giải quyết gà rán. Na Tra giải thích một chút với vài người quen, nhưng gần như tất cả mọi người trong Thiên Đình đều biết về chuyện Tam Thái Tử đã kết hôn từ nhiều năm trước và phu nhân nhà hắn đã biến mất một cách kỳ lạ sau khi kết hôn. Lúc đó, Na Tra đã đi khắp thiên hạ mà vẫn không tìm thấy bạn.

Giải thích với từng người rất phiền phức, Na Tra liền nghĩ ra một cách, hắn đưa giấy lau miệng cho bạn rồi ôm bạn vào lòng, bắt đầu mở camera điện thoại.

Bạn hỏi: "Cái này làm gì?"

Na Tra: "Chụp ảnh đăng lên WeChat."

Bạn: "??"

Sau khi chụp xong, bạn mới nhận ra, Na Tra da rất trắng, dáng người còn đẹp, còn có vẻ ngoài nam tử nữ tính, bạn đứng bên cạnh so với hắn thì thật sự bị làm lu mờ.

Bạn sợ đến mức không còn muốn uống trà sữa nữa.

Bạn nói: "Nhớ thêm chút filter cho em nhé!"

"........."

Bạn mở điện thoại, nhìn qua WeChat, quả nhiên Na Tra đã đăng ảnh chụp chung của bạn và hắn, kèm theo dòng chú thích ngắn gọn: "Đã tìm được."

Bạn đã nhấn thích, chưa bao lâu sau, Kim Tra, Mộc Tra, Ân phu nhân và Lý Tịnh đều gửi lời mời kết bạn. Na Tra nhìn thấy vậy thì nhíu mày.

"Ta đã block Lý Tịnh rồi mà?"

"?"

Hai người ở lại một lúc rồi quay về thăm bố mẹ bạn. Na Tra không để lộ nhiều cảm xúc, nhưng bạn lại có vẻ căng thẳng hơn hắn.

Khi gặp mặt, Na Tra sử dụng một chút phép thuật để giúp bố mẹ bạn bổ sung trí nhớ trong ba năm qua, ít nhất cũng giảm bớt lo lắng. Sau đó bạn bình tĩnh giới thiệu Na Tra với bố mẹ, khi đến phần tên, bố mẹ bạn hơi ngạc nhiên, may là bạn không nói họ tên đầy đủ nên cũng không có vấn đề gì.

Trước bữa ăn, mẹ bạn lo lắng kéo bạn sang một góc, Na Tra ngồi trên ghế sofa cùng bố bạn uống trà, không biết nói gì mà khiến bố bạn vui vẻ cười hớn hở.

Mẹ bạn kéo bạn lại, hỏi này hỏi nọ, cuối cùng bà nghiêm túc hỏi: "Nói thật đi, bạn trai của con đã trưởng thành chưa? Nếu chưa đủ tuổi thì không thể yêu đương đâu!"

Bạn gật đầu mạnh: "Trưởng thành rồi, trưởng thành rồi! Anh ấy chỉ là nhìn trẻ hơn tý thôi."

Ba nghìn tuổi rồi, rất trưởng thành mà.

Mẹ bạn vẫn không tin, kéo bạn ngồi lên sofa, lại hỏi một lần nữa về tuổi tác. Na Tra lấy thẻ căn cước của mình ra đưa cho bà.

Bạn nhìn qua một cái, 24 tuổi, lớn hơn bạn đúng một tuổi.

Bạn tiến lại gần tai hắn thì thầm: "Anh cố ý đúng không? Biết em 23 tuổi, cố tình ghi lớn hơn em một tuổi."

Na Tra ho khan một tiếng, cúi đầu uống trà: "Em nghĩ nhiều rồi."

Kết quả không ngờ là bố bạn lại rất hài lòng với Na Tra, liên tục khen hắn tuổi trẻ tài cao. Nụ cười của ông không bao giờ tắt, cảnh tượng này bạn lần cuối nhìn thấy là lúc bạn tổ chức tiệc mừng khi đậu đại học.

Bạn hỏi Na Tra: "Bố em và anh nói chuyện gì vậy?"

Na Tra: "Chẳng có gì, chỉ là ông ấy hỏi ta và gia đình làm công việc gì."

"Anh trả lời gì?"

"Bọn ta làm công chức."

"......"

Cũng không sai mà.

Sau khi rời khỏi nhà, bạn muốn đi du lịch. Mấy nghìn năm trước, bạn chủ yếu tự mình trèo đèo lội suối, nửa tháng đều không thấy bóng người. Cuối cùng cũng đã trở về, trong thời đại giao thông thuận tiện này, bạn muốn đi nhiều nơi để khám phá.

Na Tra đi cùng bạn. Trước khi rời đi, thỏ yêu trả lại cho bạn những bảo vật bạn từng để lại. Một phần bạn nộp lên, một phần bán đi, bây giờ bạn cũng có tiền, thỉnh thoảng đăng video du lịch lên các nền tảng, độ hot không cao không thấp, chỉ cần bản thân vui vẻ là được.

Ban đầu bạn định tìm Tôn Ngộ Không, nhưng Na Tra nói y đang đi tìm đào, thường xuyên gặp đồ ăn ngon thì gửi mấy hộp cho bạn bè, rồi gửi mấy xe lớn cho lũ khỉ ở Hoa Quả Sơn để chúng tha hồ ăn.

Không còn cách nào, bạn đành nhờ Na Tra giới thiệu cho bạn tài khoản của Tôn Ngộ Không.

Na Tra: "Giới thiệu cho bạn【AAA Hoa Quả Sơn Bán Đào Tôn Sư Phụ】"

Bạn cầm điện thoại trên tay, ngồi trên sofa cười: "Sao lại là cái tên này?"

Na Tra giải thích: "Đó là một con khỉ ở Hoa Quả Sơn đặt cho, bảo là như vậy sẽ dễ hòa nhập với nhân gian, Tôn Ngộ Không cũng không để ý nên đã dùng."

Bạn thêm Tôn Ngộ Không vào danh sách bạn bè, Na Tra giới thiệu trước về hắn, nói hắn rất thân thiện với bạn. Hai người chỉ trò chuyện vài câu, rồi Na Tra bảo bạn qua ăn cơm.

Bạn thốt lên: "Thần tiên cũng biết nấu ăn sao?"

Na Tra cười lạnh: "Đó là vì em không thể thành tiên, vẫn phải ăn cơm."

Bạn im lặng.

Trở lại thế giới này, bạn cuối cùng cảm nhận được dòng khí lưu chuyển trong người, có cảm giác như mình đã bước vào con đường tu luyện, cơ thể cũng mạnh mẽ hơn nhiều, có thể thật sự bắt đầu tu luyện, chỉ là cần thời gian, nhưng vẫn phải ăn cơm, Na Tra cũng sẵn sàng đợi bạn tu thành chính quả.

Ngày hôm sau, bạn và Na Tra đi leo núi, hắn vẫn ăn mặc đơn giản, một chiếc áo phông ngắn tay, khoác áo đỏ, kết hợp với quần dài đen. Trên đường, người qua lại ít, nhưng những người đi qua các bạn đều quay lại nhìn Na Tra, thậm chí có người đàn ông còn đến hỏi xin số điện thoại.

Na Tra không thèm nhìn, chỉ nói một câu "Cút." Mới mở miệng đã nhận ra là đàn ông, người kia cũng cúi đầu bỏ đi.

Bạn đứng bên cạnh xem náo nhiệt, Na Tra liếc bạn một cái với vẻ không hài lòng, bạn im lặng rồi lập tức nắm lấy tay hắn.

Khi đi được một đoạn, bạn bắt đầu live stream, ghi lại chuyến đi của bạn và Na Tra. Lúc bình thường thì live stream chỉ có vài người xem, nhưng hôm nay số người theo dõi đã tăng lên đến hơn trăm.

【Tề Thiên Đại Thánh gia nhập phòng live】

【Hai Lang Thực Quân gia nhập phòng live】

【Hao Thiên Khuyển gia nhập phòng live】

【Huệ Ngạn Hành Giả gia nhập phòng live】

【Đông Hải Long Vương gia nhập phòng live】

...

Bạn mở to mắt nhìn, chẳng lẽ hầu hết mọi người trong Thiên Đình đều vào xem náo nhiệt sao?

Na Tra liếc qua màn hình: "Lão cá chạch, nếu còn nhìn nữa ngày mai sẽ lột da ngươi."

【Đông Hải Long Vương rời khỏi phòng live】

Bạn vội vàng che miệng Na Tra, sợ hắn nói tiếp thì live stream của bạn sẽ bị khóa tài khoản. Na Tra rũ mắt, thè lưỡi liếm nhẹ vào lòng bàn tay bạn, bạn rụt lại một chút rồi vội vàng rút tay về.

Na Tra hừ nhẹ một tiếng.

"Nhát ghê."

Mặt bạn đỏ bừng, rồi nhìn lại màn hình điện thoại, thấy có người gửi tặng bạn 10 quả tên lửa.

. : Chủ live, vừa rồi có thể làm lại một lần nữa không?

Na Tra khoanh tay, ngoài cười nhưng trong không cười nói.

"Đại ca, huynh không đặt nickname ta vẫn biết là huynh."

. : ......

【Tề Thiên Đại Thánh gửi 10 quả tên lửa cho bạn】

Tề Thiên Đại Thánh: "Muội tử, ta tới trợ lực cho ngươi."

Bạn cảm động đến mức nước mắt sắp rơi, Na Tra đứng bên cạnh trêu chọc: "Chỉ vậy mà đã bị hắn dỗ dành à?"

Bạn ngượng ngùng sờ mũi: "Anh ấy là người em thích nhất, nhưng người mà em kết hôn cùng chỉ có anh thôi."

Na Tra không nói gì, ngón tay nhẹ nhàng động đậy, ánh mắt rời đi. Bạn biết điều đó có nghĩa là bạn đã làm hắn vui rồi.

【Huệ Ngạn Hành Giả gửi 10 quả tên lửa cho bạn】

Huệ Ngạn Hành Giả: "Chủ live, câu vừa rồi có thể nói lại không?"

Bạn: "......"

Na Tra: "Các huynh rảnh quá ha?"

--

Trong lòng Na Tra:
Không quen - Không quen - Hơi quen - Nhân quả gì cơ? - Thôi, giúp nàng tu luyện cho xong - Nếu không thể tu thành thì thôi - Đối xử tốt với nàng để bù đắp - Thành hôn - Sao lại biến mất rồi? - Giận chết đi được - Giận chết đi được - Giận chết đi được - Giận chết đi được - Không giận nữa.

p/s: cho ai không biết thì Huệ Ngạn Hành Giả là Mộc Tra, Hai Lang Thực Quân là Dương Tiễn, má quả fic đầu hài quá, đọc cái tên tưởng ngược thế nào hóa ra là cái rạp xiếc trung ương =)))

Dưới đây là phần tiếp theo của fic trên, có thể coi là bối cảnh hàng ngày:

Gần đây Na Tra bận rộn với công việc, bạn chỉ còn cách ở nhà một mình tu luyện, để tránh bị làm phiền và tìm kiếm sự yên tĩnh, hắn đã đưa bạn về quê. Một ngày nọ, bạn nói muốn chạy bộ, hắn lập tức đáp lại sẽ đi cùng bạn.

Ngày hôm sau, hắn nhận được tin nhắn phải đi trừ yêu, để lại cho bạn Phong Hỏa Luân.

Bạn chỉ vào Phong Hỏa Luân: "Anh gọi đây là đi cùng sao?"

Na Tra mặt không đổi sắc nói: "Nó cũng có thể chạy cùng em mà."

"......"

"Vậy em có muốn cùng ta đi bắt yêu không?"

"? Không cần."

Vì công việc gấp rút và nhiệm vụ quan trọng, Na Tra để lại Phong Hỏa Luân cho bạn, chuẩn bị ra ngoài. Trước khi đi, hắn làm bữa trưa cho bạn, còn dặn dò bạn rằng gần đây có vài món hàng từ Thiên Đình sẽ được giao tận nhà, nhớ nhận hàng.

Chỉ là một câu đơn giản như vậy, bạn không ngờ rằng cả buổi chiều hôm đó bạn đều bận rộn với việc nhận hàng.

"Xin chào, đây là hàng từ Thiên Đình. Đây là một lọ bảo tâm đan và một lọ tụ linh đan mà Tam Thái Tử Na Tra đã mua, ngoài ra còn có một viên kim đan do Thái Thượng Lão Quân tặng, nếu kiểm tra không có vấn đề gì, xin vui lòng ký nhận."

"Xin chào, đây là quả đào tiên 6.000 năm do Hoàng Hậu Nương Nương tặng, xin vui lòng ký nhận."

"Xin chào, đây là hai thùng trái cây đặc biệt do Đấu Chiến Thắng Phật gửi tặng, lưu ý là nên ăn trong ba ngày."

......

Khi đã ký nhận xong tất cả hàng và sắp xếp xong, bạn nhìn thấy quả đào được đóng gói cẩn thận, lớn bằng hai nắm tay của mình, cảm thấy có chút khó xử. Sau một hồi suy nghĩ, bạn quyết định mở điện thoại và nhắn tin cho Na Tra.

Bạn: Na Tra, em đã nhận được hàng, quả bàn đào này có cần để vào tủ lạnh không?

Na Tra: ?

Na Tra: Để đâu cũng được, nhưng em tu vi thấp, đừng có một lần ăn hết luôn.

Bạn: Sao em lại là người như vậy được chứ?

Na Tra: Hy vọng là không phải.

Không còn cách nào khác, bạn đành phải đặt quả đào xuống, rồi cất con dao bạn vừa lấy vào bếp.

Vào lúc trời bắt đầu lạnh, bạn bắt đầu chạy bộ, Phong Hỏa Luân luôn bám theo phía sau, không rời nửa bước. Mỗi khi bạn hơi thư giãn một chút, ngọn lửa lại xèo xèo phía sau, suýt nữa làm mông bạn bị bỏng.

Khi Na Tra trở về vào buổi tối, bạn liền kể lại sự việc, nói quá lên một chút, kể rằng bản thân bị thương nặng như thế nào, đến lúc kể tới chỗ cảm động còn giả vờ ôm mông, nói mình suýt bị nướng chín, cảm thấy như bị tra tấn.

Na Tra thu Phong Hoa Luân lại, kiên nhẫn nghe xong câu chuyện có phần phóng đại của bạn, rồi hỏi: "Thật sự là vậy sao?"

Bạn mặt không đỏ tim không thẹn, gật đầu: "Đúng vậy, đau chết đi được."

"Vậy để ta xem thử."

"Hay, hay là bỏ đi...em xấu hổ."

"......" Na Tra có vẻ bị bạn làm cho buồn cười: "Chúng ta đã kết hôn rồi."

"Nhưng mà nó khác mà..."

"Khác ở chỗ nào?"

"Vậy thì anh cho em xem cái của anh trước đã."

"Em lúc nào cũng là người không muốn thiệt thòi mà..."

Chưa kịp xem, Na Tra chỉ quay lưng bước vào phòng, để bạn tự do tưởng tượng.

Dù chỉ là bóng lưng, nhưng Na Tra, dù ở thế giới hiện đại, cũng luôn giữ phong thái trang nhã, khiến bạn cảm thấy lòng mình xao xuyến, tự nhiên bước theo vào phòng. Tối hôm đó, Na Tra ghé vào tai bạn, thấp giọng trêu chọc: "Đằng sau em không phải rất tốt sao?"

Bạn chỉ ấm ức rên lên, không nói gì.

Ngày hôm sau, bạn nghỉ ngơi một ngày, tạm ngừng tu luyện. Những món ăn vặt trong nhà đã hết, bạn quyết định đi bộ đến siêu thị nhỏ gần đó.

Na Tra đi theo bạn, hắn khoác lên người một chiếc áo khoác.

"Ta đi với em."

Bạn nói: "Chỉ mất khoảng hai mươi phút thôi, không cần đâu."

"......"

Na Tra không nói gì, đứng yên ở cửa, môi đỏ nhẹ nhàng mím lại, dường như khóe miệng hơi trùng xuống một chút.

"... Ừm, em một mình mang không nổi, vẫn là anh đi cùng em đi."

"... Được."

Bạn cứ cảm thấy có điều gì đó không đúng, suy nghĩ cứ vẫn vương mãi mà cho đến khi mua xong đồ ăn vặt trở về vẫn chưa nghĩ ra, đành mở game để giết thời gian. Na Tra ngồi bên cạnh, bạn hỏi hắn có muốn cùng vào đội chơi game không.

"Không, chơi thật vẫn hay hơn."

"Được, vậy em chơi một mình vậy."

Như đã đoán, bạn cũng không kỳ vọng vào việc Na Tra, người luôn quen với thực chiến, sẽ cùng bạn chơi game. Bạn tự chơi một mình khoảng nửa tiếng, ban đầu thì chìm đắm vào game, nhưng sau đó cảm thấy hơi lạnh ở phía sau.

Chơi một lúc, bạn tắt game, quay đầu lại nhìn Na Tra với ánh mắt đầy suy tư.

Bạn nói: "Sao em cảm thấy..."

"Cảm thấy gì?"

"Na Tra, em thấy... hôm nay anh hơi bám người đấy."

"......"

Chủ đề này làm khó Na Tra, Tam Thái Tử là lần đầu yêu đương, bạn chủ động chuyển chủ đề, nói rằng bạn có hẹn với bạn bè đi uống rượu ở một quán bar, lần này bạn bảo rằng mình đi một mình là được. Nói xong câu này, chắc chắn sẽ khiến một vị thần tiên nào đó không hài lòng.

Na Tra nhướn mày: "Ta không thể đi sao?"

"Đi cùng anh, mấy anh bảo vệ sẽ muốn xem chứng minh thư của anh, phiền phức lắm."

"......"

Cuối cùng bạn chẳng đi đâu cả, vì Tôn Ngộ Không muốn về Hoa Quả Sơn thăm lũ khỉ con, nhân tiện ghé qua thăm các bạn, ăn một bữa và hỏi xem có thời gian không.

Bạn vui mừng không kìm được, chuẩn bị sẵn bút ký và sổ. Na Tra đứng bên cạnh xem bạn kiểm tra mực bút xem có đủ không, mà bạn hoàn toàn không nhận ra tâm trạng của người bên cạnh, vẫn cứ hỏi đủ thứ.

Bạn nói: "Em đã muốn xem khỉ lâu lắm rồi!"

"Muốn xem khỉ thì đi sở thú."

"?"

Thôi thì, đây là một ngày hiếm có, bạn không tính toán với Na Tra, đi ra tủ đồ tìm vài chiếc áo phông để chuẩn bị cho Tôn Ngộ Không ký tên.

"À, anh có muốn mua ít trái cây cho Đại Thánh không?"

"Không, cái gì cũng được, chỉ có trái cây là tên Tôn Ngộ Không đó sẽ rất kén chọn."

"Vậy thôi vậy."

Ngày gặp mặt, Tôn Ngộ Không cũng rất tự nhiên và thoải mái, hỏi đất đai ở đây rồi chọn một quán khá ổn, hẹn gặp tại đó. Hắn biến hình thành một chàng trai trẻ lịch lãm, nhìn giống như một sinh viên mới nhập học.

Bạn nhìn đến mức mắt gần như dán vào, nhưng vì có Na Tra bên cạnh, bạn không dám tiếp tục nhìn nữa, chỉ lấy một chiếc ba lô đầy đồ ra để cho Tôn Ngộ Không ký tên.

Tôn Ngộ Không cũng rất thoải mái, nghiêm túc ký tên cho bạn, còn bảo bạn có gì thích thì cứ gọi món, hôm nay gã mời.

Na Tra khoanh tay ngồi ở ghế trong, không nói gì, Tôn Ngộ Không cũng không trò chuyện với hắn, bạn đi lấy gia vị thì hai người mới bắt đầu trao đổi mà không cần nói ra lời.

Tôn Ngộ Không chớp mắt rồi nói: "Ta cảm giác Na Tra huynh đang giận ta?"

Na Tra mặt không biểu cảm: "Ngươi nghĩ nhiều rồi."

Bạn lúc này lại cầm gia vị đi tới, không để ý đến bầu không khí khó xử, bạn đơn giản chỉ chia sẻ: "Giấm ở quán này thơm lắm, các anh có muốn thử không?"

Na Tra: "......"

Tôn Ngộ Không: "......"

Hai người im lặng một lúc rồi bị tiếng cười của Tôn Ngộ Không phá vỡ, Na Tra thì mặt mày tối lại, chỉ có bạn là chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.

Bạn mở thực đơn, lướt qua vài lần, hầu như bạn và Tôn Ngộ Không chọn món, Na Tra không tham gia thảo luận, bạn liền chọn vài món thanh đạm cho hắn. Gần đây bạn không có cảm giác thèm ăn, nhưng nhìn món dưa chuột chua cay trong thực đơn làm bạn cảm thấy thèm.

Bạn kéo tay Na Tra: "Anh ăn được dưa chuột không?"

Na Tra: "... Ăn được."

"Vậy được, nếu quá cay không ăn được thì gọi một món ít cay thôi, để em đi mua một chai nước trái cây cho anh."

Không hiểu sao, bạn cảm thấy người bên cạnh có vẻ vui lên, Na Tra đáp lại bạn một tiếng "Ừ."

Bữa ăn này bạn ăn rất thoải mái, Tôn Ngộ Không có khả năng giao tiếp cao, bạn cũng dễ dàng tiếp chuyện, đúng là một chú khỉ thông minh, hiểu chuyện và lịch thiệp. Trước khi rời đi, Tôn Ngộ Không còn tặng bạn vài sợi lông khỉ, bảo khi nào gặp nguy hiểm thì cứ lấy ra dùng.

Không lâu sau khi về nhà, bạn gặp phải Kim Tra và Mộc Tra, vừa ăn xong lại được hai người nhiệt tình mời đi ăn cùng, khi Na Tra nghe được tin thì vẫn còn ở nhà rửa rau, nếu muộn thêm chút nữa thì chắc chắn hắn sẽ kéo bạn về nhà.

Bữa ăn này làm bạn cảm thấy không thoải mái, vì mẹ Yến và Lý Tịnh lại "tình cờ" gặp bạn và ngồi xuống ăn chung. Na Tra đối diện với Lý Tịnh cũng không có phản ứng gì nhiều, chỉ đơn giản gọi một tiếng "Ba."

Bạn lén lút hỏi hắn: "Tại sao anh lại nhìn vào cái tháp vậy?"

Na Tra cười lạnh: "Vậy em phải hỏi ông ta tại sao lại mang cái tháp theo."

Mẹ Yến hỏi thăm bạn một lúc rồi mới ngồi xuống, Kim Tra và Mộc Tra cũng tiếp lời, bạn lẩm bẩm: "Gần đây nhiều bữa tiệc quá đi."

Na Tra liếc nhìn anh trai của mình: "Ừ, đúng là nhiều thật."

Ở đây, bạn gần như là người duy nhất nói chuyện, Na Tra ít khi nói, chỉ khi chủ đề liên quan đến hắn thì mới trả lời một vài câu đơn giản. Phần còn lại hắn chỉ chăm chú gắp thức ăn và bóc vỏ tôm cho bạn.

Ngoài việc Lý Tịnh luôn cầm tháp khi đang ăn cơm, bạn không cảm thấy có gì kỳ lạ, trên đường về bạn hỏi Na Tra: "Ba anh sao cứ cầm tháp ăn cơm thế, không thấy mỏi sao?"

Na Tra nắm tay bạn, đi trên con đường về nhà, hôm nay là ngày làm việc nên cấm bay trên không, các bạn chọn đi bộ, vừa vặn để bạn tiêu bớt thức ăn.

Sau khi bạn nói xong, hắn khẽ hừ một tiếng, âm thanh có chút mỉa mai, lại như có chút bất đắc dĩ.

"Có thể đấy, lâu rồi cũng phải mệt thôi."

Bạn giả vờ không hiểu ý của hắn, chỉ nói: "Em cũng mệt rồi, anh bế em đi."

"Vậy em phải bế ta trước."

"... Sao anh thù dai thế nhỉ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #natra