Chương 3: Cởi khóa quần ra, mình liếm giúp cậu (hơi H)

Edit + Beta: Cá Voi Xanh

Ngày: 17/8/2022

-----------------------

(14)

Ngày hôm sau là thứ bảy, bạn nghĩ hôm đó không cần đi học nên quyết định đến chỗ ở hiện tại của Thẩm Văn, viện phúc lợi Dương Quang ở thành Bắc.

Bạn làm phép ẩn thân, dưới mắt bảo vệ đi vào sân, lên lầu, từ từ bò cầu thang. Bạn biết lầu 5 có phòng học, là nơi để các bạn ngồi tự học hay làm bài tập.

Bạn nhìn qua cửa sổ ở hành lang, bên trong có không ít người, có bạn nhỏ đến thiếu niên, chắc là biết tương lai chỉ có thể dựa vào bản thân nên ai nấy đều nỗ lực học tập, trong phòng im lặng.

Thẩm Văn ngồi một góc trong phòng, cúi đầu nghiêm túc viết chữ, mái tóc đen nhánh, đôi hồng mềm, cái cổ trắng nõn, ngón tay thon dài.... Tiểu tướng công của bạn thật đẹp quá đi! Nhưng mà tóc dài quá, che đi đôi mắt cậu.

Có người đang định đi vào, bạn vội vàng vào theo. Hình như Thẩm Văn có cảm giác, ngẩng đầu lên thì hơi sửng sốt, trong nháy mắt hai người đã chạm mắt nhau.

Cậu hoang mang rối loạn dùng sách định che mặt, như thể làm thế sẽ không bị phát hiện vậy.

Thẩm Văn không để ý là những người khác không phản ứng gì với bạn, là bạn thuận tay chuyển đổi thuật ẩn thân thành thuật pháp chỉ để Thẩm Văn thấy được bạn. Đà điểu dúi đầu vào cát và cậu dúi đầu vào sách, đều là dối người lừa mình hết.

Khi bạn đi tới cạnh cậu, cậu vẫn không nhúc nhích chôn mặt, bạn ngồi xuống, bàn trong phòng học cho hai người, ghế là kiểu ghế dựa dài, bạn ngồi sát vào cậu.

(15)

Cậu cứng ngắt ôm cặp sách để trước ngực, giống như tạo lớp khiên bảo vệ bản thân vậy, nhưng lớp khiên ấy cũng bị bạn nhanh chóng vứt ra.

Cậu không biết phải làm sao, khi cả người bạn dính sát lên người cậu, cậu khẩn cầu nhìn bạn lắc đầu.

Một tay bạn để lên bờ vai cậu, một tay nắn ép vú cậu qua lớp áo sơ mi. Qua việc hôm qua, bạn biết chỗ đó của cậu rất mẫn cảm.

Quả nhiên, cả người cậu run lên, trong mắt ngấn lệ, cậu giơ tay đẩy nhẹ nhưng sau vài lần bị nắn bóp ép núm vú, cánh tay lại vô lực rũ xuống.

Bạn bẻ đầu cậu qua, hôn cậu. Cậu thích hôn môi, bạn lướt qua lưỡi cậu, câu dẫn một chút là cậu liền trầm mê vươn lưỡi cùng bạn giao triều.

Khi cậu bị bạn hôn đỏ cả mặt, cậu thấp giọng nói bên tai cậu: "Cởi bỏ cúc áo, mình sẽ liếm cho cậu."

Bạn nghe tiếng cậu hít một hơi sâu, liền kéo tay cậu đặt trên nút áo cậu, liếm môi ám chỉ, thúc giục: "Mau."

Cậu có hơi do dự, mặt đỏ lên, dùng ngón tay thon dài trắng nõn từ từ cởi nút áo, lộ ra làn da trắng nõn. Bạn gấp gáp giật áo sơ mi cậu, khiến phần da trắng nõn càng lộ nhiều hơn, cả bờ vai lỏa lồ trong không khí.

Bạn vùi trước ngực cậu, dùng đầu lưỡi liếm láp đánh quyền đầu vú cậu, gặm cắn nó, mút nó, khiến nó sưng trướng lên, đứng thẳng đỏ bừng. Thẳm Văn vùi đầu vào cần cổ bạn, hơi thở dồn dập trước tai bạn.

Tay bạn lập tức vuốt ve đùi cậu, dần dần dừng lại chỗ giữa hai chân. Cậu kêu rên một tiếng, bạn vươn ngón trỏ đặt lên môi cậu: "Suỵt, lần này mình không có lập kết giới đâu ~"

Cậu lập tức cắn môi, cánh tay đang rũ xuống lại nâng lên muốn đẩy người.

Đè tay cậu lại, bạn cúi đầu xuống, cách quần hôn phớt chỗ đó của cậu, đôi chân vốn không an phận giờ không dám ho he gì.

Bạn thấy cậu ngoan ngoãn, liền ngẩng đầu nở nụ cười giảo hoạt: "Nếu cậu lấy cái đó của cậu ra, mình sẽ tạo kết giới. Cậu biết cái đó là gì mà ~"

Cậu sốt ruột giương mắt nhìn bốn phía, hình như không ai chú ý phía sau phòng học đang xảy ra chuyện dâm uế, cũng không có ai nhận ra gì đó bất thường muốn quay đầu xem.

(16)

Cậu thỏa hiệp, cũng có thể cậu cũng muốn thế. Cậu run run kéo khóa quần, thả dương vật đã cương cứng ra, sau đó thẹn thùng liếc nhìn bạn.

Bạn vừa lòng, búng tay tạo kết giới, rồi nhạy bén chỉ ra một điều: "Cậu không có mặc quần sịp nè ~"

"Là bởi chưa khô.... Hôm qua...." Cậu sốt ruột vội giải thích, rồi lại dưới ánh mắt cười cười của bạn im lặng.

"Hừm ~ khen thưởng cho việc cậu ngoan như thế." Bạn cúi đầu dưới ánh mắt kinh nghi của cậu, thổi nhẹ vài hơi lên quy đầu, sau đó ngậm lấy cán gậy sạch sẽ hồng non.

Bạn mút vài cái sau đó nhả ra liếm láp, đầu lưỡi lanh lẹ đảo qua đầu cột, rồi lại xảo quyệt như muốn chui vào lỗ nhỏ trên đỉnh, bạn thấy cậu hưng phấn run rẩy dưới thân bạn, bạn vui sướng với phản ứng ngây ngô thành thật này của cậu, lại ngậm lần nữa, di chuyển xuống rồi lại ngẩng đầu lên.

"Ưm......A......"

Có lẽ biết không ai nghe được nên cậu bắt đầu nhỏ giọng rên rỉ, cái mông không tự chủ đong đưa, cây gậy càng đi sâu miệng bạn, bạn có hơi khó chịu nhưng nhịn xuống, còn vươn tay vuốt ve phần eo đang cựa quậy, giống như đang trấn an thú con đang xao động bất an.

"Muốn....muốn...." Thanh âm của cậu dần nức nở lên, bạn vươn tay bóp lấy hệ rễ của cậu, cậu lại như lần trước, "Xin, xin cậu để mình bắn đi......."

Bạn liền buông lỏng tay ra, từng đợt tinh dịch bắn vào bên trong khoang miệng.

Thẩm Văn xụi lơ trên ghế, bạn bò lên, miệng chạm miệng, cậu ngoan ngoãn hé miệng ra để cho bạn đút tinh dịch vào miệng. Sau khi đút hết, bạn liếm bờ môi cậu, hầu kết cậu cử động, nuốt hết toàn bộ tinh dịch của mình xuống.

(17)

Từ đó về sau, hai người ngầm hiểu là đã quen nhau. Bạn luôn dính lấy cậu, cùng cậu ôm ấp hôn híp. Lúc nứng lên thì dù đang ở trường học hay là viện phúc lợi, ngay cả trên đường thì tạo kết giới là được.

Có khi bạn không ở bên cậu, bạn đi du lịch nhân gian. Nhân gian ngàn năm sau càng phồn hoa hơn, đặc biệt nơi được gọi là trung tâm mua sắm. Lúc bạn dạo đến chỗ bán đồ lót, nhớ đến vụ cậu không có nhiều quần sịp lắm, lần trước cậu còn không mặc quần*, nhân viên giới thiệu đủ loại quần lót kỳ quái khiến máu huyết bạn dâng trào, thế là bạn thay cậu mua một đống đồ theo gu bạn.

*Gốc là "挂空挡" (cv: treo trục bánh xe biến tốc): Nó còn có chỉ đàn ông không mặc quần lót.

Trừ đống đồ đó ra, khi bạn thấy cái gì đó mới lại thú vị và nghĩ Thẩm Văn nhìn thấy nó sẽ rất vui, nhìn thấy nó sẽ cảm thấy hứng thú là đều mua hết.

Bởi vì sắp đến sinh nhật của Thẩm Văn rồi.

Hôm sinh nhật vẫn là hôm đi học, có mấy bạn nói "Chúc mừng sinh nhật" với cậu, hầu hết là nữ sinh. Cậu thẹn thùng nói cảm ơn, sau đó liếc trộm bạn.

Bạn liền đưa cho cậu cái túi màu trắng nhỏ xinh tinh tế, túi này là do bạn dùng một phần da đã lột rồi luyện hóa thành túi Càn Khôn, bé xíu nhưng có thể đựng được nhiều thứ, bên trong tất nhiên là mấy thứ thú zị bạn mua được ở chuyến đi chơi vừa rồi.

Cậu hào hứng nhận lấy mở ra, rất nhanh đã nhận ra sự huyền bí của chiếc túi, có chút mới lạ lấy đồ bên trong ra, lấy đúng cái quần sịp bạn chọn cho cậu. Cậu đỏ mặt bừng bừng nhét lại, đôi mắt ngập nước có chút tức giận lại e lệ ngượng ngùng nhìn bạn: "Sao cậu lại để cái đó bên trong, kiểu dáng còn kì cục như thế...."

Bạn vô tội đáp: "Nhân viên đề cử mua, hơn nữa cậu mặc nó nhất định rất đẹp."

Bạn cảm thấy mặt cậu đỏ đến độ sắp bốc khói.

Khiến bạn thấy thoải mái lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #1v1#hvan