Chương 16: Bé yêu
Minh San bị dọa đến hồn cũng sắp lìa khỏi thân. Một nơi dơ bẩn như vậy, sao có thể dùng miệng mà ăn? Nàng thực sự bị trình độ càn rỡ của phụ thân làm cho kinh ngạc. Hai tay nàng ấn lên đầu hắn, ra sức đẩy, nhưng phụ thân vẫn vững vàng ghé vào giữa hai chân nàng, không hề suy chuyển.
"Ư... Không, cầu xin người... cầu xin người, phụ thân... đừng liếm nơi đó mà, a..."
Minh San nghẹn ngào rên rỉ. Sự xấu hổ tột cùng và thứ khoái cảm lạ lẫm đều làm nàng vô cùng hoảng loạn.
Cảm giác này giống như đang đứng bên bờ vực thẳm, dù có liều mạng lùi ra xa nhưng lại có một lực lượng lớn hơn kéo nàng xuống. Một khi ngã xuống, sẽ vạn kiếp bất phục.
Nhưng phụ thân có quá nhiều thủ đoạn, nàng căn bản không thể ngăn cản thế công của hắn.
Trong lòng rất kháng cự nhưng cơ thể lại không thể khống chế mà có phản ứng, xúc cảm và tình dục giằng xé làm Minh San có ảo giác như bị xé làm hai. Thực sự quá dày vò.
"A..."
Chiếc lưỡi ấm áp, trơn ướt đó như đuôi của một con cá nhỏ, linh hoạt liếm láp du tẩu khắp nơi ở bướm non của nàng. Nó giống như một chiếc bàn chải nhỏ, chải lên xuống khe thịt, rồi chọc vào le bím, tạo ra khoái cảm lớn hơn nữa. Sau đó mới từ từ liếm xuống, liếm đến bướm xinh của nàng. Hắn nán lại ở cửa lồn một lúc, rồi dùng sức chui vào bên trong thịt lồn của nàng.
Tại sao chỉ một chiếc lưỡi thôi mà đã có thể làm nàng chết đi sống lại?
Đầu óc Minh San rối bời, trong cơn mơ màng, nàng nghe thấy thanh âm của mình, từng tiếng rên mềm mại, uyển chuyển, là những âm điệu mà nàng chưa từng phát ra: "A...ưm a... A..."
"A a... Không... Phụ thân… không cần...ư..."
Giống như có hàng ngàn con sâu nhỏ đang bò và gặm nhấm sâu trong cơ thể nàng, làm nàng nứng ngứa khó chịu. Đây là một loại ngứa không thể sờ đến cũng không thể gãi được. Dưới sự quấy phá càn rỡ của phụ thân, cảm giác ngứa ngáy này càng lúc càng rõ rệt.
Trong lúc vô thức, một tay Minh San chống ra sau giường, cơ thể ngả về phía sau. Đôi vú căng tròn hướng về phía trước dựng thẳng. Nàng vặn vẹo mạnh eo nhỏ, như đang né tránh, nhưng lại giống như đang đón nhận, đung đưa từng nhịp.
Dưới đầu lưỡi liếm láp của phụ thân, cảm giác nứng ngứa trong cơ thể dần dần biến thành khoái cảm. Nó giống như một ngọn lửa nhỏ, càng thiêu càng lớn, đốt cháy lý trí của nàng.
"Không..." Một giọt nước mắt chảy trên má Minh San, lăn vào miệng, làm nàng nếm được một chút vị đắng. "Sâu quá, ưh..."
Tại sao hắn lại mút mạnh như vậy, ba hồn bảy phách của nàng như sắp bị hút ra luôn rồi.
Minh San nhíu chặt mày. Trên trán nàng phủ một lớp mồ hôi mỏng. Biểu cảm có chút méo mó, vừa như đau khổ, lại vừa như thích thú. Môi đỏ nàng hé mở, từng tiếng giãy giụa và rên rỉ kiều mị tràn ra khỏi miệng.
Những tiếng rên rỉ này lọt vào tai Thích Kỳ Niên như đổ thêm dầu vào lửa, làm ngọn lửa dục vọng trong người hắn bùng cháy dữ dội.
Hắn bị dục vọng thiêu đỏ mắt, dịch miệng ra khỏi lồn non của nữ nhi. Hắn ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nàng, lập tức bị vẻ mê say của nàng mê hoặc đến choáng váng. Hắn bò dậy, thô bạo kéo nàng vào lòng, yêu thương thế nào cũng cảm thấy không đủ.
Hắn thở hổn hển nặng nề, dùng những biệt danh dâm đãng gọi nàng: "Bé yêu, bé dâm đãng, sao con lại dâm đãng như thế, quyến rũ đến mức làm cặc phụ thân phát đau. Con mau giúp phụ thân xoa xoa đi." Nói rồi, hắn nắm lấy bàn tay ngọc nhỏ nhắn của nữ nhi, mang theo nàng chạm đến con cặc đang cứng đến sắp nổ tung của hắn. Chờ khi mệnh căn của hắn bị tay nàng sờ đến, Thích Kỳ Niên sướng đến run rẩy. Hắn ôm chặt nàng, cúi đầu hôn loạn xạ lên cái miệng nhỏ của nàng.
Mấy năm này, làm gì có ôn nhu hương nào mà hắn chưa thử qua, thứ nào mà không phải hô mưa gọi gió. Chỉ riêng với nữ nhi này, hắn đã bị té nhào, mất đi sự đúng mực, kịch bản rối loạn, giống như một thiếu niên vừa mới được khai trai, vội vã mà vui vẻ một cách hỗn loạn.
Lúc này Minh San đã hoàn toàn mềm nhũn, mất đi sức lực chống cự. Nàng chỉ có thể hai mắt đẫm lệ, mơ màng nằm trong lòng phụ thân, mặc cho hắn trêu chọc bắt nạt.
Sau khi hôn cái miệng nhỏ của nàng, hắn lại hôn lên tai, ngậm lấy vành tai mút vào. Miệng hắn còn nói những lời thô tục, xấu hổ đến chết người: "Bảo bối dâm đãng, cặc phụ thân có to không, có thích không? Phụ thân dùng cặc bự này địt lồn nhỏ của con, địt con sướng đến tận trời có được không?"
Minh San bị ép nghe những lời dâm tục đó, chỉ hận không thể ngất đi ngay tại chỗ.
Không đợi nàng xấu hổ xong, sự nhẫn nại của Thích Kỳ Niên đã đến cực hạn. Hắn đẩy nữ nhi ngã xuống giường, banh đôi chân ngọc ngà của nàng ra. Hắn đưa tay xoa nhẹ vào cái lồn non đẫm của nàng, đỡ lấy dương vật lớn của mình, dùng đầu cặc cọ vào khe lồn của nàng. Giây tiếp theo, hắn gấp không chờ nổi thúc mạnh hông vào...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip