Chương 11

"Ai cũng không được cho phép giúp cậu ta , cho đến khi cậu ta làm xong mới được bỏ dải bịt mắt ra.'' Thắng Huyễn dùng ngón tay xác định ánh mắt của cậu đã được buộc kín thật rồi mới nói to cho mọi người đang có mặt trong phòng biết.

Hai mắt đã bị bịt kín , Tiểu Long chỉ có thể theo phương hướng phát ra giọng nói của hắn mà đáp lại :'' Yên tâm em sẽ không dối trá !''

Chính là hai mắt đã bị một mảnh đen kịt khiến cảm giác hoàn toàn không nhạy bén. Nhưng cậu vẫn tỏ ra rất bình thường sờ hướng ' vách tường ' chuẩn bị sờ tay cầm chốt đấm cửa.'' Di, cái này không phải vách tường, vách tường ở nơi nào?'' Cậu tiếp tục đi phía trước , vừa sờ vừa vặn, sờ lên ''vách tường'' cứng rắn .

-'' Nói nhảm , đương nhiên không phải tường, cậu, cái đồ ngu ngốc này đi nhầm phương hướng rồi! '' Thắng Huyễn vuốt ve cánh tay đang đặt trên ngực hắn, lạnh lùng mở lời.

Tiểu Long tranh thủ thời gian , thu nhanh tay lại, đỏ mặt bối rối xoay người:'' Thực xin lỗi, thực xin lỗi! '' Nói xong tiến độ bước chân cũng nhanh hơn.

Mặt đỏ tâm loạn , cậu chỉ là liều mạng hướng về phía trước mà chạy tới , căn bản quên cả là phải cẩn thận.Chỉ thấy trán của cậu đâm vào cánh cửa đan khép hờ, đau điếng a.

' Đông ' một tiếng , Tiểu Long bị ngã ngồi trên sàn nhà.

- ''Làm sao vậy , chuyện gì xảy ra sao? Ngu ngốc quá ? Cái gì đều nhìn không tới thế '' Thắng Huyễn thấy chung quanh vang lên tiếng gấp gáp hỏi han. Tiểu Long lại đụng vào cạnh cửa rồi! Tào quản gia ngồi chồm hổm xuống , ôm lấy đầu của cậu xem xét.'' Tiểu Long không có chuyện gì! Không sao đâu ''

''Thật sự là nực cười, đến đi ra ngoài còn chẳng đi được, thì làm sao mà làm món thịt bò được chứ ? ''.Thắng Huyễn trào phúng nói.

-'' Đụng có một chút, không sao hết ! ''Kỳ thật cái trán giống như bị đụng nứt ra rồi ý chứ, đầu đau ơi là đau, Tiểu Long thầm kêu rên trong bụng. Nhưng cho dù đau nhức đến đâu đi nữa, cậu quyết không thể bỏ cuộc, cậu nhất định phải làm bằng được món thịt bò. Hai tay dán tại trên sàn nhà chống đỡ thân thể đứng dậy, lại đi tiếp , sờ sờ được cánh cửa rồi nha . Tiểu Long mỉm cười tự cổ vũ mình .'' Tào quản gia, tin tưởng tôi a, tôi nhất định sẽ làm được , hơn nữa hương vị nhất định sẽ rất tốt!''

-'' Lời nói cũng chỉ là lời nói , cái đồ ngu ngốc , tôi cảnh cáo cậu nên cẩn thận một chút đi, đừng có mà từ cầu thang đi thì không đi mà lại thành lăn xuống đấy '' Thắng Huyễn thấp giọng nói, bộ dạng vui vẻ như đang chờ một vở kịch.

- '' Anh yên tâm, em nhất định sẽ không làm anh thất vọng đâu '' ! Tiểu Long đáp trả lại ngay lập tức, sau đó tìm tòi về hướng cầu thang đi đến.

P/s: sr các ngươi ha~~ mới thi xong nên mới đăng được

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip