Chương 76: Bị Phụ Thân Cắm Huyệt Bắn Tinh Ngay Trước Mặt Mẹ Kế

Ôn Chính Khanh ngồi thẳng người, côn thịt đỉnh cái miệng nhỏ của Ôn Tình Nhiễm, giấu nàng xuống dưới khăn trải bàn: "Nàng ăn xong rồi, về viện mình đi."

Ngô thị nghe vậy liền không nói thêm gì nữa, ngồi trở lại chỗ mình dùng bữa. Thỉnh thoảng nàng có nói vài câu với Ôn Chính Khanh, Ôn Chính Khanh rũ mắt như đang chuyên tâm ăn, nhưng tâm trí hắn lại hoàn toàn đặt vào cái miệng nhỏ dưới bàn.

Hắn cảm thấy Ôn Tình Nhiễm phun ra côn thịt của mình, rồi sau đó trên quy đầu như có một vật cứng nhẹ nhàng lướt qua, một lần rồi một lần, tê tê dại dại, khoái cảm từ đỉnh côn thịt truyền thẳng khắp người hắn. Hai viên thịt cầu bên dưới bị nàng ôm trong tay nhẹ nhàng xoa bóp. Hắn dừng lại một chút, yết hầu lên xuống một trận, cảm thấy đồ ăn trong miệng thật sự có chút không nuốt nổi.

Bên kia Ngô thị vẫn còn liến thoắng nói chuyện vừa rồi, hắn chỉ thấy miệng nàng cử động, những âm thanh đó hoàn toàn không lọt vào tai hắn.

"Lão gia, người nói chuyện này thế nào?" Ngô thị nói nửa ngày, lại thấy Ôn Chính Khanh như đang ngẩn người, nhịn không được lại lần nữa lên tiếng hỏi.

"...Nàng cứ xem mà làm đi." Ôn Chính Khanh thuận miệng ứng phó. Giờ phút này côn thịt hắn đang bị Ôn Tình Nhiễm nắm lấy, cọ xát trong một mảng thịt mềm mại ướt át. Nếu hắn không đoán sai, thì đó chính là cái tiểu tao huyệt vừa rồi bị hắn trải qua. Quả nhiên, không lâu sau liền cảm giác được cái quy đầu mẫn cảm của mình lún vào mảng thịt mềm mại đó, càng ngày càng nhiều thịt huyệt bao lấy, kẹp côn thịt hắn vừa xoắn vừa hút.

Hắn đưa tay xuống dưới khăn trải bàn xem xét, quả nhiên sờ thấy hai cánh da thịt bóng loáng, bàn tay thô ráp ở trên hai mảnh mông tròn xoe đó vuốt ve xoa nắn. Ôn Tình Nhiễm chống tay xuống đất, ưỡn mông về phía trước khó khăn nuốt vào chuôi dương vật thô to đó.

Tư thế như vậy làm thịt huyệt của Ôn Tình Nhiễm càng thêm khít khao, kẹp đến trán Ôn Chính Khanh đổ mồ hôi. Hắn buông đôi đũa trong tay, tay duỗi xuống dưới bàn, đè lấy hai cánh thịt mông đó, kéo về phía hạ thân mình, cây côn thịt liền "phụt" một tiếng đâm thẳng vào sâu trong nhục huyệt Ôn Tình Nhiễm.

Ôn Tình Nhiễm bị cây côn thịt đó một cái cắm vào, cả người run lên, đụng phải một bên chân bàn, mặt bàn theo đó lung lay, chén đũa va vào nhau loảng xoảng. Ngô thị có chút giật mình, đang định cúi đầu nhìn, Ôn Chính Khanh vội nói: "Vừa rồi đụng vào chân bàn, không có việc gì." Khi nói chuyện sắc mặt hắn như thường, tay lại ấn vào thịt mông con gái dưới bàn, điều khiển nàng trước sau vuốt ve dương vật của mình.

Ngô thị nghe vậy liền không nghĩ nhiều nữa, ngược lại lại tiếp tục nói chuyện bên lề. Ôn Chính Khanh thỉnh thoảng thuận miệng ứng hòa vài câu, toàn bộ tâm thần đều đặt vào cái nhục huyệt đang vuốt ve mình kia. Bên trong thịt mềm tầng tầng lớp lớp, mềm mềm mại mại, lại có cả tinh dịch vừa rồi bắn vào, ướt át trơn trượt, kẹp đến hắn tê dại cả da đầu, hận không thể làm nát nàng, lại không thể gây ra động tĩnh lớn. Chỉ có thể nhẫn nại mặc nàng từ tốn vuốt ve côn thịt mình.

Đến khi Ngô thị cuối cùng cũng nói mệt mỏi, mới kỳ lạ hôm nay Ôn Chính Khanh sao còn ngồi ở đây, ngày xưa hắn dùng bữa khi nào có kiên nhẫn như vậy mà nghe nàng lải nhải: "Lão gia... Hôm nay không đi thư phòng sao?"

Ôn Tình Nhiễm đang xoay vòng tròn lắc mông, tiểu huyệt như một cái miệng nhỏ ấm áp lại khít khao, xoắn lấy côn thịt hắn vòng một vòng lại một vòng. Hô hấp của Ôn Chính Khanh dần trở nên nặng nề. Hắn nhắm mắt lại cắn chặt răng, mới miễn cưỡng nhịn xuống xúc động muốn khuấy đảo cái tao huyệt đó, quay đầu đối Ngô thị nói: "Nàng đi tịnh phòng kêu cho ta một chậu nước, ta muốn rửa mặt..."

Ngô thị nhìn chậu nước phía sau hai người, có tỳ nữ lúc trước đã chuẩn bị sẵn nước, nhưng Ôn Chính Khanh đã nói muốn nàng đi, nàng liền cũng xách cái chậu đồng đó vào tịnh phòng.

Đợi Ngô thị vừa đi, Ôn Chính Khanh liền bóp thịt mông Ôn Tình Nhiễm điên cuồng khuấy đảo. Cái nhục huyệt đó bị hắn làm cho bạch bạch vang lên. Hắn dựng thẳng xương hông đâm cho cái bàn hơi hơi lung lay, chén thìa bày trên đó bị rung đến leng keng leng keng.

"Tê... A... Đồ dâm đãng... Dám ngay trước mặt mẹ ngươi mà câu dẫn cha ngươi... Ngh..." Ôn Chính Khanh banh ra thịt mông nàng, đem dương vật mình đâm càng thêm dùng sức. Cái nhục huyệt đó bị làm cho dâm thủy văng khắp nơi, ngay cả tinh dịch bên trong cũng bị hắn khuấy đảo cuộn trào trong nhục huyệt.

"Ưm ưm... Ưm..." Ôn Tình Nhiễm miễn cưỡng chống đỡ, mặc cho đại kê của phụ thân khuấy đảo trong nhục huyệt mình. Miệng nàng cắn ngón tay, miễn cưỡng mới có thể không cho mình lẳng lơ kêu thành tiếng.

Nội thất truyền đến một trận động tĩnh, tưởng là Ngô thị đã đánh xong nước đang từ trong ra, Ôn Chính Khanh nhanh chóng thúc mấy trăm nhát, bóp lấy thịt mông nàng mà buông ra tinh quan...

Ngô thị đi ra thì nhìn thấy Ôn Chính Khanh đang nhắm mắt ngồi trên ghế, cả người dựa rất sát vào bàn, hạ thân đều bị khăn trải bàn che khuất, hai tay như đặt trên đùi, sắc mặt ửng hồng, nhìn như đang thiền vậy.

Nàng buông chậu rửa mặt, vắt khô khăn lông đi đến bên cạnh hắn, nhẹ nhàng nói: "Lão gia, nước đã sẵn sàng..."

Bên kia Ôn Chính Khanh lại không phản ứng. Hắn hiện giờ đang ấn vào thịt mông đó, rót tinh vào thịt hồ của con gái mình. Cái nhục huyệt đó bị hắn bắn đến không ngừng run rẩy, kẹp côn thịt hắn vừa hút vừa xoắn, sướng đến không chịu được, nào còn lo lắng Ngô thị.

Ngô thị thấy hắn phảng phất là ngủ rồi, lại không biết nên hay không nên gọi hắn. Đợi khoảng mười lăm phút sau hắn mới mở mắt, chậm rãi thở ra một hơi. Hắn lấy cái khăn lông trong tay Ngô thị, ấn hai cái lên mặt, rồi trả lại cho nàng.

Ngô thị có chút do dự, vẫn nói: "Lão gia, công việc bận rộn người phải chú ý thân mình mới tốt." Ôn Chính Khanh không nói chuyện, mặc Ngô thị gọi người thu dọn chén đũa trên bàn. Đợi khi người hầu đều ra ngoài phòng, Ôn Chính Khanh đối Ngô thị nói: "Ngươi đi thư phòng lấy cho ta những cuốn sổ sách đó, phải cẩn thận một chút, đừng làm rối loạn..."

Đợi Ngô thị ra khỏi cửa, hắn liền rút dương cụ ra, kéo Ôn Tình Nhiễm từ dưới bàn ra, ôm lên bàn, vác một chân nàng lên vai liền cắm cây côn thịt còn đang ướt vào nhục huyệt mà lần nữa khuấy đảo.

"Sao ta lại sinh ra ngươi một đứa con gái dâm đãng như vậy... Nga... Để cha làm chết ngươi được không... A..." Hắn ôm Ôn Tình Nhiễm vừa thao lộng trong nhục huyệt nàng vừa nói nhỏ vào tai nàng, chỉ cảm thấy nửa đời trước của mình dường như đều sống uổng phí, tư vị tốt như vậy hắn sống nửa đời người mới được lĩnh giáo.

"A... A... Cha..." Ôn Tình Nhiễm nửa dựa vào trên bàn, một chân quấn lấy eo Ôn Chính Khanh, một chân khác thì bị hắn vác trên vai. Nhục huyệt giữa hai chân bị kéo ra rộng mở, mặc sức cho cây dương vật thô to đó tùy ý thọc vào rút ra. Lượng tinh dịch rót vào bên trong lúc trước theo động tác khuấy đảo của hắn mà văng khắp nơi ở chỗ hai người giao hợp, lại bị hai viên trứng dái phồng lên đó đập ngược trở lại nhục huyệt.

"Ngh... A... Tiểu huyệt tốt dâm đãng... A... Kẹp cha sướng quá... A..." Ôn Chính Khanh bị nàng kẹp đến rên rỉ một tiếng, càng thêm kích động thao lộng trong nhục huyệt đó, làm cho cái bàn dưới thân Ôn Tình Nhiễm kẽo kẹt kẽo kẹt dịch về phía trước. Hai bầu vú trước ngực nàng càng là nhảy lên không ngừng trong lớp quần áo mỏng manh.

Ôn Chính Khanh vừa khuấy đảo nhục huyệt dưới thân, vừa kéo vạt áo nàng ra, bàn tay to luồn vào móc ra một bên vú trắng nõn đầy đặn, vừa xoa vừa véo, véo lấy viên núm vú hồng nhạt đó đưa vào miệng, đầu lưỡi liếm mút cái núm vú mẫn cảm đó, vừa hút vừa cắn.

"A... Cha... Nga..." Kích thích như vậy lại làm Ôn Tình Nhiễm càng khó chịu đựng. Nàng ôm cổ Ôn Chính Khanh kéo hắn về phía lòng mình, đôi chân quấn lấy eo hắn càng thêm dùng sức, hận không thể nuốt trọn cây dương vật của cha mình. Một kích như vậy càng làm Ôn Chính Khanh thêm kích động, làm cho thịt huyệt nàng lật ra nhảy vào, dâm thủy đọng thành bọt mép, ở chỗ hai người giao hợp càng ngày càng nhiều...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip