Chương 87: Cha Con Giao Hoan Trong Thư Phòng

Từ sau đó mấy ngày, Ôn Chính Khanh càng thường xuyên gọi Ôn Tình Nhiễm vào thư phòng. Chẳng biết hai cha con nói chuyện gì, sáng sớm đã vào, mãi đến chiều tối mới ra. Giữa chừng có người hầu vào đưa cơm, chỉ thấy Ôn Chính Khanh đang đứng sau Ôn Tình Nhiễm xem nàng tập viết, hai người dán vào nhau rất gần. Nhưng sắc mặt Ôn Chính Khanh vô cùng nghiêm túc, còn đại tiểu thư thì như bị khí thế của người cha nghiêm khắc đó làm cho sợ hãi quá độ, mặt đỏ bừng, mồ hôi đầy đầu, tay cầm bút không ngừng run rẩy.

Người hầu kia liếc nhìn một cái chỉ cảm thấy đại tiểu thư vô cùng đáng thương, thế mà lại bị lão gia trông coi đến mức này, sau khi ra ngoài cũng liên tục thở dài. Hắn đâu biết Ôn Tình Nhiễm sở dĩ như vậy lại là bởi vì trong nhục huyệt nàng đang cắm cây đại kê của chính cha mình, cây côn thịt đó còn ở mông nàng kéo ra đẩy vào, thọc vào rút ra trong nhục huyệt nàng.

Cây côn thịt to lớn gân xanh nổi lên, dù chỉ thọc vào rút ra từ từ cũng thẳng tắp cắm vào sâu trong nhục huyệt nàng. Đầu khấc lật lên cọ xát làm nàng toàn thân tê dại, mềm nhũn cả người, ngay cả cây bút trên tay cũng như nặng ngàn cân.

Nàng cắn môi dưới, nén lại tiếng rên rỉ suýt buột miệng, lén lút ngước mắt nhìn người hầu đang chia thức ăn cho hai người cách đó không xa. Thấy người hầu thỉnh thoảng ngước mắt nhìn về phía bọn họ, nàng càng không dám động đậy, chỉ có thể chịu đựng cây côn thịt đó thọc vào rút ra trong cơ thể mình, cố gắng chống đỡ thân mình cầm bút vẽ lên tờ giấy trắng vài vết xiêu vẹo.

Phía sau Ôn Chính Khanh dường như bất mãn, cúi thấp người nhìn chữ nàng, nói: "Phu tử dạy con thế nào, chữ này sao lại viết như vậy... Hay là để phụ thân dạy con đi." Dứt lời liền nắm lấy tay nàng đang cầm bút, hơi cong lưng dán vào lưng nàng, dẫn nàng viết chữ trên giấy. Tư thế như vậy lại làm mông Ôn Tình Nhiễm nhô cao hơn, Ôn Chính Khanh thúc làm càng không tốn sức.

Ôn Chính Khanh thúc cây côn thịt đó ra vào giữa đùi nàng, cẩn thận không để hai viên trứng dái đập vào đùi nàng, gây ra tiếng động. Nhưng dù vậy Ôn Tình Nhiễm vẫn bị cây đại kê đó làm cho dâm thủy chảy ròng. Nàng cắn môi dưới cúi đầu, làm như đang chuyên tâm luyện chữ, thực tế lại nhắm mắt nhíu mày chịu đựng phụ thân mình thúc làm.

Đợi người hầu vừa ra khỏi cửa, Ôn Chính Khanh không còn bận tâm, trứng dái "bang" một tiếng hung hăng đập vào nhục huyệt nàng, cây đại kê hung hăng đâm vào nhục huyệt nàng, một cái liền làm Ôn Tình Nhiễm mềm nhũn cả người, úp sấp trên án thư "a a" thẳng thốt lên tiếng kêu lãng.

"Tê a... Tiểu lãng hóa... Cha làm sướng không?" Ôn Chính Khanh một tay chống án thư, một tay bóp eo mềm của Ôn Tình Nhiễm, eo mông ra sức đong đưa. Hai người quần áo dưới dương vật tương liên, nhục huyệt bị hắn làm cho kêu xì xì, ngay cả cái bàn gỗ lim rắn chắc dưới thân cũng kêu kẽo kẹt vì rung động.

"Ưm... A... Sướng quá... Côn thịt của cha lớn... A..." Ôn Tình Nhiễm thần sắc mê say, nàng ghé sườn mặt lên án thư, hai tay nắm lấy giấy Tuyên Thành dưới thân, tờ giấy bị nàng vò thành một đống, nào còn ai để ý.

"A... Thật biết kẹp... A..." Ôn Chính Khanh bị nàng kẹp một trận rên rỉ, ôm nàng lên người vừa xoa hai bầu vú đang nảy lên trước ngực nàng vừa thúc làm trong nhục huyệt nàng.

Mấy ngày gần đây lại có tin tức từ Thượng Quan gia, tiểu thiếp kia đã bị bọn họ đưa rời phủ, hôm qua còn đưa tới một tờ chứng từ Thượng Quan Vân Nhai lập, nói là sau này nhất định sẽ không phụ Ôn Tình Nhiễm vân vân, còn phát lời thề độc trong đó. Ôn Chính Khanh cảm thấy tờ chứng từ này bất quá đều là những lời vô nghĩa, nhưng trước mắt thái độ của bọn họ như vậy, tất sẽ muốn đón Ôn Tình Nhiễm về.

Hiện giờ hắn ra tiếng phản đối đã không ổn, chỉ có Ôn Tình Nhiễm tự mình không về mới là chính đạo. Mấy ngày nay hắn lặp đi lặp lại cân nhắc, nảy sinh một kế.

"Nữ nhi ngoan... Có muốn cùng cha mãi mãi ở bên nhau không..." Ôn Chính Khanh ngồi vào ghế, ôm Ôn Tình Nhiễm đặt nàng lên người mình, hai chân nàng gác lên tay vịn ghế bành, bóp eo nàng mà thúc làm từ trên xuống dưới.

"Ưm ưm... A... Muốn... Con muốn... A..." Hai chân Ôn Tình Nhiễm bị căng rộng ra, nàng ôm cổ Ôn Chính Khanh, bị cây côn thịt dưới thân cắm đến cả người run rẩy, run rẩy giọng nói đáp. Nàng lại là lần đầu tiên được người như vậy yêu thương, người này vẫn là cha mình, tất nhiên là nguyện ý mãi mãi làm bạn cùng hắn.

"...Vậy thì cứ để cha làm chủ nhé... A..." Dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy của con gái làm Ôn Chính Khanh thấy trong lòng mềm mại, chỉ nguyện đem tất cả yêu thương trong lòng đều cho nàng, giờ phút này cũng hận không thể đem tất cả của mình đều cho nàng mới thỏa. Lập tức liền gầm nhẹ đem côn thịt của mình cắm toàn bộ vào nhục huyệt nàng, đem lượng tinh dịch đã nghẹn lâu trong đó toàn bộ rót vào hoa tâm nàng...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip