Chương 8 (END)

BỘ X: ĐÙA NGHỊCH VỚI BÉ BẢO MẪU

Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia

Edit by Muội

Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma

🍓🍑

Chương 8

Dù thể chất lưỡng tính khó thụ thai, nhưng nhờ sự cày cuốc miệt mài ngày đêm của Trác Dương trên người Văn Lạc, cuối cùng bảo mẫu nhỏ nhà hắn cũng mang thai như hắn mong muốn.

Văn Lạc không dám nói với gia đình, nhưng bụng cậu ngày một lớn dần, sống cùng thành phố, làm sao tránh được việc không về nhà suốt cả năm trời.

Trác Dương cứ thấy cậu mất hồn mất vía, sợ cậu bị trầm cảm trước sinh, nên hắn một hai kéo cậu về nhà công khai chuyện tình cảm, không ngờ ngược lại chính gia đình lại là phía an ủi Văn Lạc, hoá ra Trác Dương đã âm thầm thuyết phục người nhà cậu từ trước.

Gia đình Văn Lạc cũng chẳng đặt nặng chuyện sinh con nối dõi lên người cậu, cha mẹ thấy con trai tìm được bến đỗ tốt, nên vui vẻ lắm, chấp nhận luôn.

Trác Dương cũng không kiêng cữ chuyện giường chiếu với bé bảo mẫu trong suốt tháng thai kỳ, chỉ khi đến gần ngày sinh thì cả hai mới tạm ngưng, một phần do Văn Lạc mang thai nên nhu cầu cũng tăng lên đáng kể, đôi lúc cậu không kìm được còn chủ động quấn lấy hắn.

Văn Lạc phát hiện Trác Dương rất thích bóp ngực cậu, mỗi lần lâm trận hắn còn khịa cậu bầu bì rồi mà sao vú vẫn phẳng lì thế này, đẻ xong lấy gì cho con bú, vừa nói hắn vừa dùng lực bóp mạnh, Văn Lạc ấm ức vô cùng, cậu đâu phải là đàn bà thật, sao mà có sữa được.

Nhưng bây giờ ngực cậu đầy đặn hơn lúc ban đầu thật, không biết là do mang thai hay vì Trác Dương mân mê nhiều quá nên nó mới phổng phao...

Sau khi Văn Lạc mang bầu, ngoài Trác Dương ra thì người vui nhất chính là Trác Tử Hàng, cậu nhóc cứ thích ngồi cạnh cậu, áp tai vào cái bụng gồ lên nghe tiếng em bé cựa quậy.

"Á!" Trác Tử Hàng sờ ngay cái chỗ Văn Lạc mới bị đạp, "Em bé lại đạp nữa rồi nè."

Vì không biết là em trai hay em gái, nên Trác Tử Hàng cứ gọi bé trong bụng là em bé, cậu nhóc cúi sát xuống bụng Văn Lạc, lúc này thai nhi đã nằm im, cậu nhóc ngạc nhiên thì thầm: "Hồi xưa con cũng như vậy hả?"

Liệu hồi ở trong bụng mẹ, cậu nhóc cũng từng đạp loạn xạ như thế hả? Nhưng cậu nhóc chưa từng được gặp mẹ mình.

Nghe cậu nhóc nói vậy, Văn Lạc kéo Trác Tử Hàng vào lòng, hai người quấn trong chiếc chăn mềm, Văn Lạc hôn lên gò má thơm phức của cậu nhóc, chợt Trác Tử Hàng đỏ mặt, hai cánh tay bé xíu ôm chặt Văn Lạc.

Trong lòng cậu nhóc rộn rã: "Mình có đến hai người ba rồi, nghĩa là được yêu thương gấp đôi, vậy nên có mẹ hay không cũng không sao cả!"

Chỉ còn khoảng hai tháng nữa là Văn Lạc sẽ sinh, dạo gần đây ngực cậu cứ bị căng tức khó chịu, như kiểu con gái dậy thì vậy, hai bầu vú cứ phồng lên trông thấy, sau khi Trác Tử Hàng đi khỏi, cậu âm thầm chịu đựng cảm giác sưng đau, đưa tay vào trong áo xoa nhẹ ngực mình.

Khó chịu quá...

Cậu không dám làm mạnh, chỉ xoa thật nhẹ nhàng, mỗi khi lòng bàn tay lướt qua núm vú là một luồng cảm giác tê tê dại dại chạy dọc sống lưng, "Ưm..."

Sợ cơ thể mình có phản ứng, Văn Lạc không dám xoa tiếp nữa, cậu vừa rút tay ra, chợt có một vòng tay từ phía sau ôm chặt lấy cậu.

Trác Dương kéo cậu ngã nhào xuống giường cùng hắn, một tay xoa nắn bộ ngực căng đầy, "Lại ngứa nữa hả?"

"A... Không phải... Ưm... Anh đừng có sờ nữa."

Dạo này hai người ít gần gũi, toàn lo chuẩn bị cho ngày em bé ra đời, cơ thể họ vốn hợp nhau đến lạ, giờ chỉ cần chạm nhẹ thôi là lửa bùng lên rồi, nên cả hai đều tránh tiếp xúc quá nhiều.

"Vú em lại to hơn rồi này." Trác Dương vừa hôn cổ Văn Lạc, vừa thản nhiên luồn tay vào trong áo, Văn Lạc không thể phản kháng, đành để hắn ôm mình vào lòng mân mê vú, Trác Dương vén áo cậu lên, "Tự sờ nốt bên kia đi."

Mặt Văn Lạc đỏ bừng đưa tay lên ôm lấy ngực mình, cậu vô thức liếm môi, "Hưm... Anh đừng làm mạnh thế."

Vừa dứt lời, Trác Dương liền bóp mạnh một cái, một tia sữa trắng vụt lên không trung, cả hai đều sững sờ, Trác Dương vội cúi xuống, núm vú trong tay hắn còn đang lấp lánh giọt sữa trắng đục.

"Ủa, gì vậy?" Văn Lạc cất cao giọng, cậu quay qua nhìn Trác Dương với ánh mắt hoảng hốt.

Trác Dương dùng ngón tay hứng giọt chất lỏng rồi đưa lên miệng liếm, mắt hắn không rời Văn Lạc: "Em tiết sữa rồi."

"Sao có thể...?"

"Áo trước ngực em ướt hết rồi, em không để ý hả?"

Văn Lạc không để ý thật, chuyện này như đánh thẳng vào lòng tự tôn của cậu, mang thai đã đành, giờ cậu còn có sữa như phụ nữ nữa chứ.

Cậu ủ rũ im lặng, ngược lại Trác Dương hào hứng vô cùng, hắn dùng lực bóp thử bên ngực còn lại, quả nhiên cũng tiết ra sữa.

Văn Lạc muốn che đi, nhưng hắn không chịu, hắn xoay người cậu lại để ngâm cứu cặp núi đôi giờ đã căng đầy bất thường.

"Đừng nhìn nữa." Văn Lạc ngại ngùng lấy tay che ngực, nhưng Trác Dương kéo tay cậu ra, hắn nuốt nước bọt nhìn đắm đuối làn da trắng mịn ở chỗ đấy, chắc chắn là sữa đã về đầy rồi, hai tay hắn nắn nhẹ hai bên bầu vú, cứ xoa nắn như đang chơi đất sét, một vài giọt sữa ngọt thơm lấm tấm trên làn da, tận hưởng sự mềm mại dưới ngón tay.

Cánh tay yếu ớt của Văn Lạc chống trên người hắn, cảm giác tê rần như có kiến bò lan ra khắp ngực, cậu xấu hổ đến mắt đỏ hoe, cũng chẳng dám nhìn xuống bầu vú đã ửng hồng vì bị hắn vần vo, dưới ngón tay của Trác Dương, hai núm vú căng cứng bị ép rỉ ra sữa không ngừng, làm ướt đẫm cả vùng ngực.

Mùi sữa ngọt ngào càng lúc càng đậm khiến Trác Dương không kìm được nữa, hắn cúi đầu ngậm một bên núm vú, mút mạnh một cái.

"Ưm a..." Cả người Văn Lạc run lên, tiếng rên khe khẽ bật ra khỏi miệng, mặt cậu đỏ như quả gấc chín, cảm giác chỗ ngực kỳ lạ quá, còn dễ chịu hơn cả khi hắn xoa bóp bằng tay, Trác Dương vẫn mải mê chiếm đóng bên ngực còn lại, khiến Văn Lạc rơm rớm nước mắt, hai tay bám chặt vào vai hắn, cậu cúi đầu nhìn xuống, vú của mình đã bị mút đến mức biến dạng.

Miệng Trác Dương ngập mùi sữa ngọt, hắn mút mát say sưa, từng ngụm sữa ấm nóng chảy vào cổ họng, thậm chí răng hắn còn day nghiến quầng vú khiến bé bảo mẫu phải run lên từng cơn, nhưng hắn vẫn không chịu buông tha, tiếp tục dùng răng níu lấy núm vú rồi kéo nhẹ, trong khi bàn tay kia vẫn bóp nặn bên vú còn lại.

Văn Lạc cảm thấy có thứ gì đó cứng ngắc áp vào đùi mình, cậu đỏ mặt đẩy nhẹ người đàn ông trên người mình ra: "Đủ rồi... A... Đừng cắn nữa..."

Dù sữa đã được hắn hút bớt, không còn căng tức khó chịu như trước nữa nhưng cậu vẫn thà là tự tay mình nặn ra còn hơn chịu đựng cái cảnh này.

Trác Dương nghe vậy liền nhả núm vú ra, nhưng vẫn không buông tha cậu, môi hắn mút hôn vú cậu, hôn dọc một đường xuống đến bụng, rồi dừng lại ở rốn, hắn dùng lưỡi vẽ vòng tròn quanh rốn khiến Văn Lạc vụng về co giật không yên, phát ra những tiếng rên rỉ đáng thương, đôi vú căng đầy rung rinh theo từng nhịp thở gấp gáp, đến khi hắn cởi quần cậu xuống, ngậm lấy dương vật của cậu, cặp vú nhỏ lập tức rung lên dữ dội.

"Ư... Chủ nhân... A..." Văn Lạc dụi mông vào ga giường, đẩy hông lên từng nhịp, "Dễ chịu quá... A... Nữa đi..."

Gần đây cậu trở nên dâm đãng lạ thường, chỉ cần bị chạm nhẹ là lập tức mất kiểm soát, Trác Dương cắn nhẹ vào đầu nấm, sau khi nhổ ra thì thấy lỗ mật đã ướt đẫm, khẽ rung động trước mắt hắn như đang mời gọi, bé bảo mẫu dâm đãng còn bất mãn mà uốn éo, giọng nũng nịu: "Ưm... Chủ nhân... Vào nhanh đi... Ư..."

Hơi thở của Trác Dương không ổn định, tay hắn véo mạnh vào hột le của bảo mẫu, eo cậu lập tức run rẩy rên rỉ ngọt xớt, Trác Dương không có cách nào từ chối Văn Lạc đang bầu bì mà còn dâm đãng như thế, hắn kiểm soát hơi thở của mình, cởi quần áo cho cậu, sau đó để con cặc to lớn nổi đầy những đường gân xanh bật nhảy ra đột ngột, nó ngẩng cao đầu đầy hùng dũng, đối diện với lỗ lồn ướt át mềm mại của Văn Lạc.

Lỗ bướm như ngửi thấy mùi của cặc lớn, nó giống như không thể chờ được mà gấp gáp chảy ra thật nhiều nước dâm, Văn Lạc mở rộng chân, bụng cậu lớn quá, không thể nào đưa tay xuống dưới tách mở lỗ dâm ra được, cậu nóng vội đến độ bật khóc.

"Ư... Vào đi... Cặc to của chủ nhân chịch em nhanh đi..."

Mắt Trác Dương đỏ ngầu khi nghe thấy cậu nói câu này, tay hắn cầm cặc áp vào cửa lồn rồi đâm thẳng vào trong!

Cặc to tiến vào như muốn làm lỗ nhỏ của Văn Lạc vỡ ra, cậu hét lên, nhưng hắn không những không dừng lại mà còn thúc vào mạnh hơn.

"A a a a... Đầy quá... Ư ưm..."

Nguyên con cặc màu tím đen nhét đầy trong âm đạo nhỏ hẹp của Văn Lạc, cậu sung sướng đến nỗi không thể không chủ động nuốt con cặc to, chỗ hai bộ phận sinh dục đang kết hợp của họ được làm ẩm bởi dịch âm đạo do lỗ lồn tiết ra, quá trình tiến vào cực kỳ trơn tru, thịt dâm ở sâu trong âm đạo của Văn Lạc ngứa ngáy không chịu được, nó cứ mấp máy thắt chặt dương vật đang tiến vào.

"Ưm a... Sâu hơn nữa..." Khuôn mặt của Văn Lạc hơi nhăn lại, cơ thể đang mang thai của cậu uốn éo một cách dâm đãng, cặp vú trên ngực cậu cứ rung chuyển không ngừng.

Mắt Trác Dương bùng lửa, hắn vừa phịch cậu vừa đưa bàn tay to đón nhận bầu vú đang lắc lư rồi nhào nặn nó, cặc to được đưa vào sâu trong âm hộ đang co thắt lại, đột nhiên phần hông mạnh mẽ lao nhanh về phía trước, làm bảo mẫu nhỏ phải hét "a a" mấy tiếng, sau khi chui ra thì lỗ mềm cũng vội vàng giữ dương vật ở lại, nước dâm trơn nhớt được cặc to ép cho chảy khỏi lỗ giữa những cú nhấp ra ra vào vào, sau đó cặc lớn lại nhanh chóng chui vào trong lần nữa, giống như một con trăn khổng lồ vùi đầu tiến về phía trước.

Bàn tay to lớn của hắn không ngừng thao túng trên ngực Văn Lạc, khiến hai bầu ngực căng đầy biến dạng theo từng cử động, sữa trắng bắn tung toé khắp người cậu, làm cơ thể cậu toàn là mùi sữa ngọt, thậm chí có vài giọt còn vương lên cả môi và má cậu.

Văn Lạc mơ màng liếm môi, những giọt sữa trắng đục lấm tấm trên mặt cậu trông giống như tinh dịch khiến khung cảnh càng thêm gợi cảm.

Dục vọng thú tính của Trác Dương bị khơi dậy, hắn điên cuồng giã lỗ mềm, cặc to không ngừng tăng tốc trong cơ thể Văn Lạc, lớp thịt mềm màu hồng như bị cọ xát sinh ra tia lửa, mép lồn bên ngoài cũng sưng đỏ lên vì bị cặc lớn ma sát thô bạo, trông nó múp míp hơn hẳn, thậm chí hai miếng thịt mềm mại còn bị cặc to đẩy vào lỗ lồn giữa những lần ra ra vào vào.

Cơ thể Văn Lạc căng cứng lên vì quá sướng, từng trận co thắt trong lỗ lồn khiến cậu có cảm giác như sắp vỡ tung, cậu thả lỏng cơ thể lại, hai tay vuốt ve bụng bầu, cái cảm giác này kỳ diệu làm sao, nhưng cảm nhận chưa được bao lâu thì những đợt sung sướng tiếp theo đánh ập đến cuốn đi mọi ý nghĩ.

"Sao em chảy sữa nhiều thế?" Trác Dương bóp vú bé bảo mẫu, ngón tay mân mê núm vú, "Có phải do em sướng nên em mới chảy sữa không? Sao mà em dâm quá vậy?"

Văn Lạc khóc lóc lắc đầu, ngay sau đó hắn liền thúc mạnh vào cái lỗ nhỏ mềm mại của cậu, chạm vào cổ tử cung ngày một mạnh hơn, cơ thể mang thai nhạy cảm hơn bình thường, hắn còn tấn công điên cuồng vào những điểm nhạy cảm của cậu, sau một lúc, Văn Lạc chỉ có thể thừa nhận là mình vui sướng đến mức phun sữa.

Trác Dương nghe thấy vậy, một ngọn lửa bùng phát từ bụng dưới của hắn, eo mông lắc lư trước sau một cách thô bạo, liên tục nhét cặc lớn vào trong lồn mềm của bé bảo mẫu, hắn bôi những giọt sữa đã chảy ra lên bụng bầu của Văn Lạc, bóp nắn vú cậu không ngơi một giây nào, tay còn lại thì nhào nặn mông cậu ngày càng thô bạo.

"Ư ư ưm... Đừng làm vậy... A a... Chủ nhân... Vú... Đừng... Đừng vậy mà..."

Nhưng nghe thấy cậu rên rỉ dâm đãng thì hắn càng ra sức kéo vú, véo núm vú rồi kéo nó lên trên, chờ đến khi Văn Lạc khóc la bảo đau rồi mới chịu buông ra, phần thịt non đó lại run run rẩy rẩy trở về trước ngực cậu, Văn Lạc đưa tay ra bảo vệ ngực mình, không cho chúng nó rung lắc bậy bạ nữa, nhưng Trác Dương không thích, hắn ra lệnh cho bé bảo mẫu phải cho hắn thấy hai bầu vú tròn trịa đầy đặn của cậu.

Văn Lạc không còn cách nào khác, chỉ có thể dang hai tay, để hai khối thịt trước ngực đong đưa theo những cú nhấp tăng nhanh đột ngột của hắn, rõ ràng là sữa đã được hút ra nên cảm giác nó không còn sưng to nữa, nhưng lại bị hắn bóp cho căng phồng lên tiếp, trông nó còn to hơn cả khi nãy.

Trác Dương càng dùng sức tách chân cậu ra, cặc to đưa đẩy một cách điên cuồng, cổ tử cung yếu ớt không thể chịu được những cú thúc mạnh mẽ như vậy, bị cặc to nện trong chốc lát là nó mở cửa ngay.

"Ư a a a! Á a... Chủ nhân... Không, đừng vào trong... Ư ư... Không... Em chết mất... Ưm a..."

Bé bảo mẫu đang mang thai bị chủ nhân đè xuống đụ điên cuồng, đầu khấc to lớn hung ác chui vào, nó hung hăng tóm lấy phần thịt dâm đang thi nhau mấp máy bên trong, giã liên tục, phịch cho đến khi lồn non chảy ra lượng lớn nước dâm, thậm chí cả nước lồn trong suốt cũng bị cặc to dập miết biến thành bọt trắng.

Thân dưới của Văn Lạc bị phịch vang lên tiếng bốp bốp, tiếng nước cũng trở nên dữ dội hẳn, hai bầu vú cũng hăng hái nhảy múa, cậu rên rỉ trong miệng, bị địt mạnh bạo đến nỗi không còn sức kêu hắn đừng địt tử cung cậu mạnh như thế.

Hai cánh tay của cậu bị hắn giữ chặt, giống như cậu trở thành con ngựa cái để hắn nắm dây cương bị hắn phịch lồn, mỗi một cú húc mạnh từ hắn là mông đùi cậu đều rung lên theo nhịp, da thịt trắng ngần dần ửng hồng dưới lực ma sát, nhất là phần mu hồng của cậu, nó bị thân dưới của Trác Dương làm cho vừa đỏ ửng vừa sưng lên, âm đạo của cậu bị con cặc to cứng cọ xát dữ dội, quy đầu va vào phần thịt mỏng manh của cậu, Văn Lạc bị đụ dữ dội đến nỗi nửa cái lưỡi thè ra ngoài, cậu không chút kháng cự mà banh rộng hai đùi để cho dương vật của hắn tiến vào sâu trong cơ thể mình, thậm chí còn bị chịch đến mang thai, sữa thì bị hắn hút cạn.

"Chủ nhân... A... Ư ưm... Tuyệt quá... Cặc to của chủ nhân làm em sướng quá... A a..."

Văn Lạc bị đụ như nô lệ tình dục, lắc đầu trái phải trên gối, bầu vú thì vừa lắc lư vừa run rẩy, núm vú lúc nào cũng chảy ra vài giọt sữa, dưới háng thì bị hắn xâm nhập, dương vật nóng bỏng thô dài cứ hoành hành trong lỗ thịt của cậu, Văn Lạc vẫn có thể cảm nhận được khoái cảm sướng rơn người trong quá trình bị thúc mạnh, hắn bị động thịt trơn mềm của cậu hút đến độ cứ dập mạnh liên tục, khoái cảm tê dại tiếp tục dâng trào khắp cơ thể.

Trác Dương càng phịch càng thêm ngang ngược, hắn véo cặp mông đàn hồi của bé bảo mẫu bằng cả hai tay, đâm mạnh cặc to vào trong, xương mu va vào nhau tạo nên tiếng "bốp" rất lớn, Văn Lạc bị địt đến điểm nứng, giọng cậu cũng khàn đi vì khoái cảm, lúc dương vật chui ra thì nó liền co lại thít cặc vào trong âm đạo, đầu khấc to lớn cạ mạnh vào thịt non kích thích phần thịt non đó run rẩy lên, chỗ sâu trong lỗ thịt như là một cái miệng nhỏ có lực hút cực mạnh không ngừng liếm mút dương vật, Trác Dương không chỉ tận hưởng khoái cảm mà còn địt bé bảo mẫu trong thai kỳ hết sức mình, chịch cho cặp đùi của cậu càng mất sức, dang rộng ra hai bên.

Khoái cảm bị cặc to xâm nhập khiến hai mắt Văn Lạc vô hồn mở miệng ra rên rỉ dâm đãng, đôi tay của cậu cũng không nắm ga giường nổi nữa, trông cậu như con búp bê tình dục trở thành một công cụ để hắn giải toả ham muốn, lỗ thịt của cậu run rẩy một hồi, rồi cắn chặt cặc lớn.

Trác Dương biết Văn Lạc sắp lên đỉnh, hắn tránh cái bụng bầu của cậu, liếm mút núm vú vương sữa, dưới háng thì thô bạo tiến thẳng vào lỗ thịt đẫm nước, hắn cảm thấy cơ thể Văn Lạc hơi cứng lại, rồi bị hắn phịch cho run rẩy tiếp, lỗ thịt bị đụ đến lên đỉnh trào ra từng dòng từng dòng nước dâm, que thịt giật giật vài lần rồi cũng xuất tinh, da đầu Trác Dương tê rần đi vì bị lỗ mềm mút hút, hắn vừa tàn phá vú của Văn Lạc, vừa chạy nhanh trong cơ thể cậu, cặc to ra vào nhanh chóng, làm cho cái lỗ nhỏ của cậu rối tung hết cả lên, cặp vú của Văn Lạc cũng ướt sũng.

Cảm giác da thịt ma sát với da thịt thật sự quá sung sướng, khoái cảm được cắn mút quấn quýt khi ra vào trong lỗ nhỏ khít chặt khiến Trác Dương không nhịn được mà xuất tinh trong cơ thể Văn Lạc lần nữa, tinh dịch phun trào vào lỗ thịt.

"Á... A..."

Văn Lạc lên đỉnh liên tục, que thịt cứ rỉ nước mãi, lồn nhỏ càng ướt nhẹp nhầy nhụa, sau khi lên đỉnh thì cứ cách một lát là âm đạo lại run lên một lần, dương vật bán cương của Trác Dương cứ đưa đẩy chậm rãi, chuẩn bị cho một cuộc vui mới.

Hai tháng sau, Văn Lạc sinh một cô con gái trước ngày dự sinh vài ngày, bọn họ có một cô công chúa nhỏ, Trác Tử Hàng thì có một cô em gái đáng yêu.

Trác Dương không đến công ty từ một tháng trước khi Văn Lạc sinh, hắn luôn ở bên cậu toàn thời gian, sau khi sinh rồi cũng đưa cậu về nhà để dễ bề chăm sóc.

Văn Lạc vừa cho con gái bú xong, Trác Tử Hàng bước vào coi em, cậu nhóc ngồi cạnh Văn Lạc, chống cằm, vẻ mặt đầy kinh ngạc: "Em gái có mắt, mũi, miệng đều nhỏ xíu hà, à không, mắt thì to, vừa to tròn vừa long lanh."

Em bé có tinh thần lắm, vung vẩy hai bàn tay nhỏ, miệng phát ra những âm thanh bập bẹ không rõ, Văn Lạc bế con, nói với Trác Tử Hàng: "Em muốn bắt tay với anh này, xem ra em bé thích anh hai lắm đấy!"

Hai mắt Trác Tử Hàng sáng rỡ, vội vàng đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của em gái, quả nhiên em bé nắm chặt ngón tay cậu nhóc, cười khúc khích thành tiếng.

Tay trái Văn Lạc bế con gái, tay phải ôm Trác Tử Hàng, nhìn hai đứa trẻ cụng đầu cười đùa với nhau, bỗng cậu cảm thấy giống như có luồng hơi ấm bao trùm lấy mình, như làn gió xuân làm tan băng tuyết trên cành cây, hơi ấm bao bọc vạn vật.

Cánh cửa phòng mở ra, Trác Dương mặc đồ ở nhà bước vào, khi nhìn thấy gia đình dưới ánh đèn vàng cam, đường nét lạnh lùng trên gương mặt hắn dịu đi rõ rệt.

Hắn nói nhỏ nhẹ: "Ăn cơm thôi."

Văn Lạc "ừ" một tiếng, đặt em bé chơi đã thấm mệt sắp ngủ say xuống, Trác Tử Hàng nhanh nhẹn đắp chăn nhỏ cho em.

Trác Dương bước tới hôn nhẹ lên trán Văn Lạc, xoa đầu con trai, rồi ba người cùng nhau rời khỏi phòng.

Trong nhà lan toả mùi cơm thơm phức, phòng ăn sáng đèn vang lên tiếng va chạm trong trẻo của bát đũa, xen lẫn những tiếng cười nói vui vẻ.

Cuộc sống sau này của họ có lẽ cũng bình dị như thế, và tình yêu sẽ giúp đỡ họ bước đi êm ấm trong sự bình dị ấy.

🍓🍑 END 🍑🍓

Và thế là end thêm một bộ trong series này. Mình xin cảm ơn các bạn đã follow, đọc và yêu thích bộ truyện này. Mình xin phép thông báo, thời gian tới mình sẽ tạm ngưng edit các truyện ngắn khác trong Series Mau Mở Chân Ra, phần vì mình muốn tập trung cho các bộ khác còn đang dang dở, phần vì mình, ờm, hơi nản :)) Mình sẽ edit tiếp bộ này khi mình đã hoàn thành hết các bộ truyện khác mà mình đang edit, nên mình xin phép gắn tag đã hoàn cho series này nhé. Cảm ơn các bạn đã theo dõi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip