Chương 14

Trở lại đế tinh quen thuộc nhưng Lan Hữu Ninh lại không hề vui vẻ, ngược lại cậu toàn thân đều là mệt mỏi sau cơn hoan ái. Cậu gắng gượng chống đỡ cầm hành lý của mình cùng Tịch tiên sinh, tiếp theo ở gần đó tìm một khách sạn nghỉ ngơi. Cậu thậm chí còn không có sức lực đi tắm rửa, trực tiếp ngã vào trên giường ôm chăn rầm rì bảo nam nhân không cần quấy rầy mình. Tịch Từ Nhung hóa thành hình người đè trên người cậu, nhẹ nhàng liếm láp vành tai mềm mại của Omega.

"Hữu Ninh...... Không tới sao?"

Hắn ám chỉ dùng eo hông đỉnh vào mông mềm của Omega.

"Ngài còn tới!" Tiểu gia hỏa tức giận phồng lên như con cá nóc, ủy khuất nức nở mắng hắn, "Em đều bị ngài khi dễ thành thế này...... Ngài còn muốn tới......"

Alpha thấy tiểu tổ tông nhà mình thật sự chịu ủy khuất liền vội vàng thu hồi tâm tư, ôn nhu không mang tình dục hôn hôn an ủi Omega: "Được được...... Ta không làm, em nghỉ ngơi đi."

"Ô...... Ngài còn đè em......" Trên người bị một Alpha trưởng thành nặng nề đè lên, cậu thở còn không nổi thì làm sao nghỉ ngơi? Tịch Từ Nhung bị chỉ trích một phen, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, cười đứng lên đi thay quần áo.

"Em cũng đừng ngủ ở ngoài." Hắn nhẹ nhàng đem Omega nhét vào trong chăn, "Hữu Ninh, em ngủ trước đi, ta đi ra ngoài mua đồ ăn trưa. Vừa rồi ta có nhìn thấy một cửa hàng bán đồ ăn nhanh......"

"Ô......" Omega nhỏ lúc này mới nhớ ra mình cũng đói bụng, cuộn tròn trên giường mềm mụp nhìn hắn, "Vậy ngài nhanh đi đi...... Tiền ở ngăn thứ hai của vali, ngài lấy đi......"

"Được." Tịch Từ Nhung cầm tiền, lại hôn lên môi cậu, "Đừng lo lắng, ta vẫn luôn ở bên cạnh em."

Nam nhân rời đi, lúc đóng cửa còn phá lệ nhẹ nhàng. Lan Hữu Ninh bây giờ nằm trong chăn, lại thấy không buồn ngủ như vừa rồi nữa. Cậu phát ngốc một lát thì dây hoa trên người chạy ra, dán lên ngón út của cậu nghịch ngợm quấn quanh. Cậu đôi khi cũng cảm thấy dây hoa kỳ thật rất đáng yêu nhưng mà nghĩ đến vừa rồi nó ở trên thuyền làm chuyện gì với mình, Lan Hữu Ninh lại nhấp môi nhẹ nhàng "Hừ" một tiếng, sau đó nhắm mắt lại không nhìn đến nó.

Dây hoa âu yếm trong chốc lát, phát hiện mình bị ghét bỏ liền ngoan ngoãn dán lại trên người Omega, an phận ở hai miệng huyệt cùng nộn hành hút tin tức tố.

Cậu ngủ một giấc dài, lúc tỉnh lại liền nhìn thấy Tịch Từ Nhung đang ngồi trên bàn, hình như là đang dùng mạng của khách sạn tra cứu gì đó. Bất quá thấy người yêu tỉnh lại, Alpha liền cười nghiêng người qua, ôn nhu hỏi cậu ngủ thế nào. Tiểu gia hỏa mê mang chớp mắt, bản thân còn chưa động đã bị nam nhân đi đến mép giường từ trong ổ chăn ôm ra. Bởi vì hình thể chênh lệch cho nên cậu bị Tịch Từ Nhung ôm cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ là có chút giống trẻ con.

Alpha hôn hôn Omega thơm ngọt của mình, ở trên cổ cậu hít một hơi thật sâu, "Ta đã mua hai phần thức ăn nhanh, một phần là thịt kho tàu, một phần là đầu sư tử...... Em muốn cái nào?"

"Em...... Em muốn đầu sư tử......" Lan Hữu Ninh cuộn tròn trong ngực hắn xoa xoa đôi mắt, theo bản năng dựa vào trong ngực Alpha, "Hiện tại đã mấy giờ? Chúng ta có kịp đến ngân hàng của ngài không......"

"Không kịp thì ngày mai đi." Tịch Từ Nhung ôm cậu bước tới bàn ăn, trực tiếp để tiểu gia hỏa ngồi trong lòng ăn cơm. Lan Hữu Ninh lúc này mới thanh tỉnh một chút, mê mang nhìn phần ăn xa hoa trước mắt, lại mờ mịt nhìn gương mặt anh tuấn đĩnh bạt của Alpha.

Vậy mà không phải cơm hộp mười đồng tiền một phần ở ven đường......

Tịch Từ Nhung ôm cậu, mở hộp cơm còn nóng ra.

Lan Hữu Ninh không quen tư thế ngồi ăn như vậy, muốn đến một cái ghế khác ngồi; nhưng lại bị nam nhân nhéo mông nên đành phải ngoan ngoãn tiếp tục ngồi. Alpha tuy rằng không biết hầu hạ người khác nhưng động tác tay lại không có vẻ gượng gạo chút nào, từng muỗng từng muỗng đút Omega nhỏ của mình ăn cơm. Hắn hiển nhiên thập phần hưởng thụ, cho dù miệng không cười nhưng mặt mày trước sau đều rất rạng rỡ.

Lan Hữu Ninh giống như tiểu động vật, vừa nghe lời vừa an tĩnh ăn.

Chỉ là cậu ăn uống ít, ăn một nửa là ăn không vào nữa, đỏ mắt đáng thương vô cùng nhìn đối phương. Tịch Từ Nhung cũng không ép cậu, chỉ đút thêm một miếng thịt rồi đưa cho Omega một hộp sữa bò. Lan Hữu Ninh bị đặt ở một bên uống sữa, nhìn nam nhân nhanh chóng giải quyết phần cơm còn lại. Cậu xem đồng hồ, kỳ thật đã không còn sớm, bởi vậy không biết Tịch Từ Nhung vì cậu đã đói bụng bao lâu. Tiểu gia hỏa trong lòng có chút áy náy nhưng lại không biết nên nói thế nào, đành ở một bên đá chân tiếp tục nhìn đối phương.

"Hôm nay...... Hình như là không kịp rồi...... Em tạm thời ở đế tinh cũng không có bất động sản gì......"

"Không sao." Tịch Từ Nhung giải quyết ngụm đồ ăn cuối cùng, lại rót cho mình một ly nước lớn, "Đi đường mệt nhọc, Hữu Ninh đã vất vả rồi, hôm nay trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi một chút."

"Nga......" Tiểu Omega gật đầu, ở bên cạnh uống sữa đáp ứng.

Hai người cơm nước xong xuôi liền cùng nhau đi tắm, đem mồ hôi và bụi bẩn trên người tẩy sạch sẽ. Lan Hữu Ninh suy nghĩ không biết Tịch tiên sinh có nhân cơ hội làm chút chuyện bậy bạ gì không, kết quả nam nhân lại mười phần thành thật, chỉ giúp cậu tắm rửa, động tác vô cùng quy củ. Dây hoa tuy rằng muốn ở trên người cậu tàn sát bừa bãi một hồi nhưng bởi vì chịu ý thức của chủ nhân khống chế cho nên chỉ đành phải quy củ bao lấy tuyến thể cùng hạ thân của Omega, không cho tin tức tố ngọt ngào tràn ra ngoài dù chỉ một chút. Tịch Từ Nhung cũng không muốn ở khách sạn lưu lại cho bạn đời mình ký ức không tốt, bởi vậy chỉ mang người đi ra ngoài tản bộ một vòng, buổi tối trực tiếp nghỉ ngơi sớm.

Hai người rúc vào cùng nhau ngủ, tuy rằng mới tân hôn nhưng lại có cảm giác là lão phu thê lâu rồi.

Lan Hữu Ninh thân hình nho nhỏ, bị Tịch Từ Nhung ôm thập phần dễ dàng, trực tiếp ngủ trên cánh tay đối phương, miệng dán lên ngực hắn. Bất quá tiếng ngáy của cậu cũng không lớn, chỉ là hơn tiếng hít thở một chút, bởi vậy cũng không ảnh hưởng đến giấc ngủ của Tịch Từ Nhung. Hắn hiện giờ được hấp thu đầy đủ tin tức tố, bởi vậy cho dù rời khỏi Lan Hữu Ninh thì hắn vẫn có thể hiện thân như bình thường.

Hai người ôm nhau ngủ một đêm.

Lan Hữu Ninh khó có khi tích cóp đủ tinh thần, ngày hôm sau tỉnh dậy rất sớm, cùng Tịch Từ Nhung đánh răng rửa mặt xong liền mang khẩu trang, thu thập hành lý đi đến ngân hàng. Cậu còn chưa từng thấy qua chuyện không cần thẩm tra đối chiếu thân phận, cũng không cần bất luận thẻ ngân hàng gì mà vẫn lấy được tiền, bởi vậy vô cùng tò mò nhìn Tịch Từ Nhung nói một đống mật mã phức tạp với nhân viên ngân hàng. Cậu đôi khi cũng nghĩ mình có phải bị lừa không, rốt cuộc "Tịch Từ Nhung" này cũng chỉ là lớn lên giống với nguyên soái Alpha chứ không phải......

Bất quá lúc được đưa tới tầng hầm cất giữ tài sản của đối phương, Lan Hữu Ninh liền hoàn toàn mất hết mấy ý nghĩ xàm xí kia.

Cậu dại ra đứng ở bên cạnh Alpha, hai mắt đều bị từng rương hoàng kim làm mù mắt.

Tịch Từ Nhung lại rất bình tĩnh nghe người phụ trách của ngân hàng báo cáo lợi tức một trăm năm qua, được mang đi xem rương kim cương châu báu duy nhất được gửi, tiếp theo bắt tay đối phương, tỏ vẻ trước tiên muốn trích một phần mười số vàng ra trực tiếp chuyển vào tài khoản của Omega mình. Đối phương vui vẻ đáp ứng, nhanh chóng đem tiền chuyển qua.

Lan Hữu Ninh cúi đầu nhìn con số dài dằng dặc run rẩy lợi hại.

Bất quá trong lúc cậu đang còn choáng váng vì nghe đối phương nói mấy trăm triệu thì đã bị Tịch Từ Nhung mang ra khỏi ngân hàng. Cảm giác trong một đêm trở thành người giàu có lẽ là như vậy đi —— rõ ràng lúc trước đã ảo tưởng quá vô số lần ngày mình phát tài muốn làm cái gì, nhưng khi thật sự có nhiều tiền, cậu lại hoàn toàn không biết nên làm gì mới tốt.

Tịch Từ Nhung thì cuối cùng mới cảm thấy thoải mái một chút.

Hắn sờ đầu bạn đời của mình, tiếp theo mang cậu đến biệt thự nghỉ dưỡng lúc sáng sớm hắn đã đặt. Cho dù lúc trước hắn cũng có bất động sản ở đây nhưng trăm năm qua đi, nơi đó cũng đã sớm biến thành khu vực triển lãm của chính phủ, hắn đâu thể nào trở về ở được nữa. Hai người liền ngồi xe đến biệt thự, về phần mua nhà, ngày sau lại nói.

Chỉ là tiểu Omega còn đắm chìm trong kinh ngạc vô pháp hoàn hồn.

Cậu nắm chặt tấm card trong tay, đôi mắt vô thần, bị Alpha kéo tới nơi ở mới cũng không có phản ứng, trong đầu đều là con số trong thẻ ngân hàng. Tịch Từ Nhung tuy có thể hiểu nhưng thấy mình vẫn luôn bị tiểu gia hỏa bỏ qua thì môi mỏng nhẹ nhấp nhấp.

Huống chi...... Hắn đã nhịn rất lâu.

"Hữu Ninh." Nam nhân cởi khẩu trang, trực tiếp đi tới bên cạnh Omega còn đang sững sờ, dáng người đĩnh bạt cao lớn làm khí thế của hắn thập phần mạnh mẽ, "Em nhìn ta."

"...... A," Lan Hữu Ninh liền nhìn hắn, còn chớp chớp mắt.

Cậu tưởng rằng Tịch tiên sinh có gì muốn nói với mình, nỗ lực thu hồi khiếp sợ trong lòng nghiêm túc chờ đối phương nói chuyện; kết quả nam nhân lại dùng một tay đem cậu bế lên, căn bản mặc kệ trên mặt đất còn hành lý phải sắp xếp, đi nhanh lên phòng ngủ ở tầng hai của biệt thự. Tiểu gia hỏa hoảng loạn ôm cổ hắn, cả người không biết sắp xảy ra chuyện gì. Cậu mê mang lại tò mò đánh giá thiết kế bốn phía, vừa định nói với Tịch Từ Nhung cậu thật thích nơi này đã bị ném lên giường, nhanh chóng bị dây hoa cởi quần áo.

"Tịch tiên sinh......?"

"Ta muốn bổ sung tin tức tố của Hữu Ninh." Alpha nghiêm trang mở miệng, tiếp theo liền cởi cà vạt, đè tiểu Omega kiều nộn của mình xuống.

Bọn họ sớm đã không phải lần đầu tiên làm tình, huống chi Lan Hữu Ninh thời thời khắc khắc đều bị dây hoa chiếm giữ hai huyệt, bởi vậy không cần tiền diễn, chỉ cần dây hoa lui ra là Tịch Từ Nhung có thể trực tiếp thao vào. Cậu theo bản năng e lệ muốn đem hai chân của mình khép lại nhưng Alpha đã nắm hai mắt cá chân của cậu đưa lên rồi tách ra, chăm chú nhìn thật sâu vào hoa huyệt xinh đẹp ở giữa, còn trực tiếp lấy tư thế này đâm dương vật vào khe hở nho nhỏ ở giữa âm huyệt.

"Ô...... Quá lớn......" Lan Hữu Ninh lắc mông có chút không thoải mái, miệng khoang sinh sản lại thích ý hộc ra một cổ nước dâm, "Tịch tiên sinh...... Ngài chậm một chút......"

Dây hoa quấn quanh thân thể trắng nõn của Omega, phối hợp cùng nhau khảy khảy hai viên anh đào trước ngực.

Tịch Từ Nhung đem hai chân người yêu đặt lên vai trái, một tay đỡ lấy cẳng chân mảnh khảnh, một tay nắm lấy tiểu ngọc hành phấn nộn phía trước, trên dưới vỗ về chơi đùa giúp người yêu thủ dâm. Đây là chuyện hắn cực kỳ am hiểu cho nên cũng rất có kỹ xảo, trượt qua quy đầu vài lần liền khiến Lan Hữu Ninh chịu không nổi. Cậu một bên bị thao âm hộ, một bên bị Tịch tiên sinh nắm lấy tuốt lộng, tiểu gia hỏa tự nhiên cả người đều nổi lên màu phấn hồng. Cậu cắn môi thừa nhận động tác kịch liệt của nam nhân, hậu huyệt bên trong cũng có chút ngứa.

"Tịch tiên sinh......"

"Ân?" Tịch Từ Nhung còn chưa thao vào khoang sinh sản của cậu, chỉ nhìn người anh em của mình không ngừng bị cái miệng xinh đẹp kia nuốt gần một nửa, "Muốn nhanh một chút?"

"Không phải......" Lan Hữu Ninh ngại ngùng, vừa nhìn hắn vừa nâng mông của mình lên, có thể nhìn thấy rõ ràng ở phía sau chỉ có một dây hoa nhỏ cắm vào cúc khẩu, "Ngài cũng yêu thương chỗ này......"

Alpha nhịn không được cười nhẹ.

Nhìn thấy Omega chủ động hướng chính mình cầu hoan, tâm tình của hắn tự nhiên là cực tốt, trực tiếp duỗi tay đến cúc khẩu ấn xoa. Mà dây hoa trước đó đi vào trong cũng nhanh chóng phóng to ra, đồng thời còn có rất nhiều chi nhánh quấn quanh giống như một cây gậy thô to kéo căng tiểu cúc phấn nộn của Omega. Nếp uốn nơi cúc huyệt bị lôi kéo đến gần như biến mất, quan trọng hơn là hoa huyệt phía trước của cậu còn đang mút dương vật của nam nhân! Mông nhỏ của Lan Hữu Ninh tức khắc bị căng đến khó chịu nhưng cậu không hối hận, ngược lại còn hừ hừ muốn Tịch Từ Nhung ôm mình.

"Muốn...... Muốn cùng nhau......" Cậu cảm giác mình lại đến kỳ động dục rồi, bụng nhỏ đều cực hạn khô nóng, "Tịch tiên sinh...... Mau thao Hữu Ninh."

"Được...... được." Alpha cười nhẹ hạ người, cùng dây hoa tăng nhanh tốc độ xâm phạm, "Ta sẽ hảo hảo thỏa mãn em, tiểu chủ nhân của ta."

Lan Hữu Ninh chớp mắt, thuận theo hôn lấy hắn.

Omega nhỏ bị Alpha đè nặng thao lộng, nộn huyệt rất nhanh chảy ra dâm thuỷ. Cậu thoải mái nức nở không ngừng. Tịch Từ Nhung cũng ở sâu trong thân thể cậu đạt được khoái cảm, không tới một lát liền đem khoang sinh sản cạy ra. Dây hoa nơi hậu huyệt tự nhiên cũng theo sát phía sau, phảng phất như nó là một căn dương vật khác của Tịch Từ Nhung, đem khoang sinh sản nơi hậu huyệt của tiểu gia hỏa đâm mở. Các dây hoa khác cũng ngo ngoe rục rịch vòng quanh thân thể Omega, cuối cùng dán lên miệng hoa huyệt của cậu, chui vào lỗ niệu đạo chưa từng được mở rộng.

"Hữu Ninh...... Thoải mái không?" Tịch Từ Nhung mang theo ý cười hỏi cậu, eo hông chuyển động nhanh như đóng cọc.

Tiểu gia hỏa bị hắn thao đến không ngừng hoảng loạn, dưới mông nước chảy đầm đìa, phảng phất như mất khống chế đi tiểu ra giường, "Ngô...... Thoải mái...... Thoải mái......"

Bụng nhỏ của cậu đều bị thao phát run, khoang sinh sản gắt gao cắn chặt dương vật nam nhân như là muốn đem nó cắn cả đời không buông. Nộn hành phía trước vẫn như cũ được dây hoa bao bọc, không biết đã bị thâm nhập tới trình độ nào. Tịch Từ Nhung sủng nịnh lại yêu thương nhìn Omega thuộc về mình ở trong lòng ngực, lại tăng nhanh tốc độ đâm chọt, buộc Lan Hữu Ninh sướng đến chảy nước mắt.

"Hữu Ninh......" Hắn bỗng nhiên lẩm bẩm một tiếng, đem dương vật từ tiểu huyệt khẩn trí rút ra.

Đột nhiên hư không làm Lan Hữu Ninh khó chịu muốn khóc nhưng Tịch Từ Nhung lại ôn nhu âu yếm dỗ dành cậu vài câu "Không có việc gì". Quy đầu vẫn như cũ cọ xát nơi hoa huyệt ướt sũng nhưng không thao vào, ngược lại dây hoa đã hoàn toàn đi vào lỗ niệu đạo nơi hoa huyệt thì bắt đầu chậm rãi căng ra. Lỗ nhỏ nguyên bản chỉ có một chút đã bị cưỡng chế kéo ra to bằng ngón út của Omega, dây hoa tạo thành một con đường rỗng ở giữa. Tịch Từ Nhung đưa tay xuống dùng ngón cái cắm vào lỗ nhỏ bị mạnh mẽ căng ra kia.

"Ô...... Ngài, ngài muốn làm gì......" Lan Hữu Ninh run rẩy, lắc mông muốn trốn.

"Đừng sợ." Tịch Từ Nhung cười cười, lại đem quy đầu để ở lỗ nhỏ kia, "Ta cũng cho Hữu Ninh thêm một chút tin tức tố......"

"Ô!"

Nước tiểu cực nóng bỏng phun ra trực tiếp theo lỗ niệu đạo bắn vào trong bụng cậu!

Toàn bộ niệu đạo đều bị dây hoa căng ra, bởi vậy nước tiểu có thể nghịch lưu chảy vào bàng quang; nhưng Tịch Từ Nhung vẫn không quá vừa lòng, bắn nước tiểu xong liền lôi kéo một đoạn dây hoa của mình, trực tiếp bẻ gãy nó, đem chất lỏng màu xanh lá bôi lên lỗ tiểu đang khép mở của người yêu. Lan Hữu Ninh mới cảm thấy trong bụng vừa nóng vừa trướng thì đã có một cỗ lạnh lẽo kỳ quái từ dưới thân nổi lên. Cậu khó chịu nhíu mày, Tịch Từ Nhung một lần nữa sáp lên, bất quá lại không đem quy đầu để ở âm hộ của cậu ——

"Nhịn một chút, Hữu Ninh của ta." Hắn lẩm bẩm một câu, tiếp theo liền hôn cánh môi mềm mại của Omega.

Lan Hữu Ninh bị cưỡng hôn.

Môi răng triền miên, cậu hô hấp có vẻ vụng về trong khi lỗ niệu đạo ở hạ thân lại thành nơi để nam nhân xâm phạm. Cậu ngay từ đầu còn chưa cảm nhận được điểm này nhưng khi quy đầu trước sau không chịu đâm vào phía sau hay phía trước thì tiểu gia hỏa liền ý thức được có gì không đúng, cậu hoảng loạn muốn nhấc chân lên nhưng sao có thể trốn được giam cầm của Tịch Từ Nhung, cậu trực tiếp bị ấn chặt hai tay cưỡng hôn, bị đâm mở lỗ niệu đạo vốn không nên dùng để làm tình. Cậu sợ phát run nhưng đau đớn như trong tưởng tượng lại không xuất hiện, chỉ cảm giác nơi đó bị căng đến cực hạn.

"Ngô............"

Tịch Từ Nhung thở gấp, cưỡng chế muốn đem nhục đạo này của ái nhân khai thác thành bộ dáng mình.

Vách trong niệu đạo phá lệ trơn trượt nhưng không ướt át như hoa huyệt. Bất quá nam nhân lại vô cùng thỏa mãn, đến khi quy đầu hoàn toàn đi vào bàng quang cũng chưa từng dừng lại. Hắn trực tiếp đem nguyên cây dương vật đưa vào niệu đạo của Omega, cơ hồ có đến một nửa đều cắm vào bên trong bàng quang tiểu gia hoả. Lan Hữu Ninh bị cảm giác trướng căng làm chua xót không thôi, đang muốn nỉ non oán trách hành động đáng sợ của đối phương thì nam nhân đã đẩy hông nhanh chóng thao niệu đạo của cậu ——

"Xin lỗi, ta nhịn không được." Tịch Từ Nhung khàn khàn lẩm bẩm, tiếp theo liền đè Omega vừa kịch liệt vừa tàn nhẫn thao một giờ.

Bàng quang không giống với khoang sinh sản, khi bị đỉnh lộng cảm giác nổi lên không phải là khoái cảm mà là một cảm giác buồn tiểu đặc biệt mãnh liệt, làm Lan Hữu Ninh trước sau đều bị vây trong một loại cảm giác vô cùng khó chịu. Nhưng mà loại cảm giác khó chịu này lại xác thật làm cậu muốn tiết ra, cho nên nộn bức vẫn luôn chảy ra ái dịch trong suốt. Cậu đến bây giờ vẫn không thể tin nơi này của mình cũng bị Tịch tiên sinh thao, nhưng tất cả đều đang xảy ra. Tiểu Omega đành phải ủy khuất thừa nhận, thường thường nức nở rơi nước mắt.

"Thật xót a...... Em chịu không nổi...... Tịch tiên sinh...... Em chịu không nổi......"

Tịch Từ Nhung hôn lên mặt cậu, lại lần nữa đem bàng quang của Omega thao đến biến hình, "Ngoan, để nước tiểu của ta ở trong bụng Hữu Ninh được không?"

Tuy rằng là câu hỏi nhưng căn bản không chờ Lan Hữu Ninh trả lời hắn đã trực tiếp đem dương vật hoàn toàn đẩy vào, chỉ còn hai viên bi dán lên hoa huyệt non mịn. Dương vật ở trong niệu đạo run run, tiếp theo liền có một cổ nước tiểu cực nóng phun ra, rót vào nơi Omega dùng để tích tụ nước tiểu! Bàng quang vốn đã phồng lên lại càng thêm bị căng trướng khó chịu, mà cố tình là tiểu ngọc hành phía trước cũng bị đổ đầy. Lan Hữu Ninh khó chịu muốn khóc, nhưng chờ Tịch Từ Nhung tiểu xong, cậu lại không thể khép lại hai chân đã bị đối phương thao hai giờ.

"Ngài quá xấu rồi......" Omega nhỏ nghẹn ngào lẩm bẩm, "Em thật sự bị ngài chơi hỏng rồi......"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip