Chương 17
Hứa Ngụy Châu vui vẻ gật đầu.
Gần đây Hứa Ngụy Châu luôn bảo bác sĩ Hoàng tới chỗ mình, kỳ thật không có vấn đề gì lớn, chính là muốn tìm anh nói chuyện phiếm, lúc bác sĩ Hoàng rảnh đều sẽ tới, sau khi hết bận cũng sẽ tới, bởi vì anh nghe người khác nói Hứa Ngụy Châu nằm viện lâu như vậy cũng không có người đến thăm cậu, anh rất đau lòng.
Kỳ thật ở thế giới này Hứa Ngụy Châu được thiết lập là người không có bạn bè người thân, Hứa Ngụy Châu cũng cảm thấy thuận tiện, mà Hoàng Cảnh Du lại cảm thấy rất đáng thương, quan tâm cậu cũng cũng nhiều hơn một chút.
Giường bệnh bên cạnh chính là một cô gái, nghe người khác gọi cô là Tô Hinh Nhiên, hình như bị gãy xương bắp chân, thường xuyên có người đến thăm, đẩy xe lăn đưa ra ngoài, cả ngày chỉ ở phòng bệnh lúc trời tối, cũng không gặp Hứa Ngụy Châu, không có tán gẫu. Nhưng hôm qua lúc Hoàng Cảnh Du đến thăm cậu, vừa vặn Tô Hinh Nhiên ở đó, Hoàng Cảnh Du nhìn thấy Tô Hinh Nhiên trong nháy mắt, mặt liền đen lại.
Bình thường anh đều sẽ ở chỗ Hứa Ngụy Châu thật lâu, hôm nay chỉ đợi trong chốc lát liền đi.
Hứa Ngụy Châu cảm giác khẳng định có gì đó không đúng.
Tô Hinh Nhiên nhìn thấy Hoàng Cảnh Du, trên mặt lộ ra mừng rỡ.
Chờ sau khi Hoàng Cảnh Du đi, cô đột nhiên chào hỏi Hứa Ngụy Châu, "Xin chào, tôi là Tô Hinh Nhiên."
"Hứa Ngụy Châu."
"Cậu biết Hoàng Cảnh Du?"
Hứa Ngụy Châu nhìn bộ dáng Tô Hinh Nhiên cấp bách, trong lòng mười phần phản cảm, trước đó ở đây lâu như vậy đều không để ý đến cậu, hiện tại bởi vì Hoàng Cảnh Du liền tới chào hỏi?
"Anh ấy là bác sĩ trưởng của tôi."
"A, là vậy a, tôi còn tưởng quan hệ của hai người rất tốt."
Hứa Ngụy Châu nghe được khinh thường từ trong giọng nói của cô ta, khiến cậu như thể không có tư cách quen biết Hoàng Cảnh Du.
Không hiểu ra sao cả.
Hứa Ngụy Châu cũng không muốn phản ứng, tiếp tục nằm ở trên giường chơi điện thoại, cậu kết bạn Wechat của Hoàng Cảnh Du, gửi tin cho Hoàng Cảnh Du - 'Du Du đang làm gì nha?'
Hoàng Cảnh Du một mực chưa trả lời cậu, đoán chừng đang làm phẫu thuật đi, thật nhàm chán a, Hứa Ngụy Châu không biết làm gì, nằm ở trên giường ngủ thiếp đi.
Lúc tỉnh lại là bị đánh thức, cậu nghe thấy tiếng Hoàng Cảnh Du và Tô Hinh Nhiên.
"Cô có thể hay không đừng phiền tôi?"
Ngữ khí Hoàng Cảnh Du vô cùng thiếu kiên nhẫn, Tô Hinh Nhiên tội nghiệp nói, "Em còn nhớ rõ khoảnh khắc anh rời đi, trong lòng em có bao nhiêu đau khổ, em vẫn một mực hối hận về quyết định của mình. Nhiều năm như vậy em vẫn luôn nhớ đến anh."
"Cô thật buồn cười, những năm qua thời điểm cô ở bên nam nhân khác cũng có nghĩ đến tôi sao?"
Xung quanh giường bệnh Hứa Ngụy Châu đều kéo rèm, cậu không nhìn thấy hai người bên ngoài xảy ra chuyện gì, cậu chỉ thấy bóng Hoàng Cảnh Du đứng trước giường bệnh Tô Hinh Nhiên.
Cậu nhìn thấy Tô Hinh Nhiên trên giường ôm lấy Hoàng Cảnh Du, Hứa Ngụy Châu nhịn không được, kéo rèm ra, nhìn thấy hai người đang kinh ngạc.
Tô Hinh Nhiên nhìn thấy Hứa Ngụy Châu cũng không có chút ý tứ buông Hoàng Cảnh Du ra, Hoàng Cảnh Du muốn đẩy cô ta, nhưng đó là con gái, mà chân lại còn đang bị thương, động tác không dám quá mức kịch liệt, nhưng ngữ khí vẫn rất cứng rắn" "Buông ra."
Tô Hinh Nhiên bắt đầu nức nở.
Hứa Ngụy Châu nhìn hai người, giả bộ như cái gì cũng không biết, "Du Du, sao anh lại tới đây? Anh biết cô ấy sao?"
Hoàng Cảnh Du dùng chút lực đẩy Tô Hinh Nhiên sang một bên, nói, "Anh thấy em nhắn tin, làm xong phẫu thuật tới thăm em một chút."
Hứa Ngụy Châu nhìn anh, còn đang chờ anh nói về quan hệ giữa anh và Tô Hinh Nhiên.
"Cô ấy là mối tình đầu của anh, là chuyện của rất nhiều năm trước, hiện tại không liên quan đến nhau nữa."
Hứa Ngụy Châu tâm tình thật tốt, nũng nịu với Hoàng Cảnh Du, ở mỗi thế giới Hoàng Cảnh Du đều không kháng cự được việc Hứa Ngụy Châu nũng nịu với mình, Hứa Ngụy Châu chớp chớp mắt nói, "Du Du anh không phải đã nói em cắt chỉ liền có thể ngồi xe lăn đi ra ngoài chơi sao?"
"Ừm, để anh nhìn xem em bình phục đến đâu."
Hoàng Cảnh Du qua xem mắt cá chân Hứa Ngụy Châu, đã tiêu sưng, mắt cá chân trắng trắng mịn mịn lộ ra ngoài, Hoàng Cảnh Du không khỏi muốn đụng vào một chút, muốn xem cảm giác thế nào.
Xúc cảm tinh tế từ đầu ngón tay truyền đến, Hoàng Cảnh Du không khỏi sửng sốt. Mà lúc này Tô Hinh Nhiên lại hét lên, "Hoàng Cảnh Du! Anh phải cùng em tái hợp!"
Hoàng Cảnh Du không để ý tới cô nàng, tiếp tục kiểm tra mắt cá chân Hứa Ngụy Châu.
Tô Hinh Nhiên bị vây ở trên giường bệnh, sượng mặt, không chút hình tượng kêu to, "Hoàng Cảnh Du, anh đã quên hết thảy của chúng ta ngày trước sao?"
Hoàng Cảnh Du không thể nhịn được nữa, "Tôi không quên, tôi cũng không quên lúc cô vì tiền mà quả quyết chia tay."
Tô Hinh Nhiên nói không ra lời, đích thật là như vậy, năm đó cô ta ngại Hoàng Cảnh Du quá nghèo, ba năm tình cảm, bù không lại một phú nhị đại theo đuổi cô nàng.
Cô ta không lưu tình chút nào chia tay với Hoàng Cảnh Du, mấy năm này hưởng hết vinh hoa phú quý, gần đây mới chia tay kim chủ đời trước, hoàn toàn chính xác, những năm này một mực không quên được Hoàng Cảnh Du, tướng mạo xuất chúng nhất, đối xử tốt nhất, nếu như Hoàng Cảnh Du lúc ấy không phải học sinh nghèo, cô nàng chết cũng sẽ không chia tay, mà hiện tại phát hiện Hoàng Cảnh Du lên tới chức bác sĩ trưởng, công việc ổn định, thu nhập ổn định, người vẫn ôn nhuận như ngọc như thế, cô nàng nào có thể từ bỏ, Tô Hinh Nhiên tự cho rằng Hoàng Cảnh Du vẫn luôn nhớ mình, thật không nghĩ đến Hoàng Cảnh Du đã sớm ném mình ra sau ót, nếu như nói hận, Hoàng Cảnh Du thật không có hận cô ta, nếu không phải năm đó cô ta chia tay kích động anh, anh cũng sẽ không vươn lên hùng mạnh, cố gắng thi đậu đại học y khoa tốt nhất, hiện tại ưu tú như vậy.
Hoàng Cảnh Du hồi tưởng lại, hiện tại Tô Hinh Nhiên còn giả bộ như cái gì cũng chưa từng phát sinh, thật sự là buồn cười, không khỏi tự giễu nở nụ cười, Hứa Ngụy Châu nhìn ra nụ cười của Hoàng Cảnh Du, không phải nụ cười vui vẻ, không khỏi vươn tay xoa lên khóe miệng của anh.
"Đừng không vui nữa."
Thanh âm của thiếu niên rất êm tai, giống như một dòng suối mát rót vào trong lòng, hết thảy cảm xúc đều an định lại.
"Ừm."
Nhẹ nhàng cầm tay thiếu niên, đặt ở bên miệng chạm một cái, Hoàng Cảnh Du không biết hiện tại ánh mắt mình chứa đựng nhiều thâm tình như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip