Chương 20

Hoàng Cảnh Du một đường hất Tô Hinh Nhiên ra, chạy tới đuổi theo Hứa Ngụy Châu.

"Châu Châu, em sao rồi."

Hứa Ngụy Châu không nói lời nào, một mặt ủy khuất, hốc mắt đo đỏ, chóp mũi cũng có chút đỏ, Hoàng Cảnh Du luống cuống, vội vàng nói, "Châu Châu, anh không biết chuyện gì xảy ra, cô ta một mực dán lấy anh."

"Vậy anh nói rõ cho cô ta, nói rõ ràng."

Hoàng Cảnh Du lập tức kéo Tô Hinh Nhiên qua, nói, "Tô Hinh Nhiên, hiện tại tôi và cô không có một chút quan hệ, cô đừng lại đến phiền tôi."

Nói xong nhìn về phía Hứa Ngụy Châu, Hứa Ngụy Châu tiếp tục nhìn anh.

Tô Hinh Nhiên không thể tin được, nói, "Thế nhưng, cậu ấy nói..."

Hoàng Cảnh Du không nhịn được nói, "Cô là nữ nhân, tôi cũng không thể nói quá ngay thẳng, hi vọng cô đừng có lại quấy rầy tôi."

Lôi kéo tay Hứa Ngụy Châu trực tiếp đi, Tô Hinh Nhiên ý thức được mình bị Hứa Ngụy Châu đùa bỡn, kêu to, "Dừng lại!"

Hứa Ngụy Châu và Hoàng Cảnh Du cùng nhau quay đầu nhìn cô nàng.

"Các người trêu đùa tôi sao? Thú vị lắm sao?"

Hứa Ngụy Châu ủy khuất lôi kéo tay Hoàng Cảnh Du.

Hoàng Cảnh Du không để ý đến Tô Hinh Nhiên trực tiếp cùng Hứa Ngụy Châu rời đi.

Hứa Ngụy Châu quay đầu nhìn thoáng qua Tô Hinh Nhiên, Hoàng Cảnh Du một tay xoay đầu Hứa Ngụy Châu về, "Không cho phép nhìn người khác."

Hứa Ngụy Châu cười hai tiếng.

"Hoàng Cảnh Du, anh yêu em sao?"

"Đương nhiên."

"Anh nói một chút xem."

"Anh yêu em."

Cậu đã sớm không kịp chờ, muốn về hiện thực tìm anh.

Bản thân vậy mà đã từng bỏ qua anh, lúc trở về, cậu tuyệt đối sẽ không buông tay.

Đây là thế giới cuối cùng, sau khi trở về liền có thể nhìn thấy Hoàng Cảnh Du chân chính, Hứa Ngụy Châu không khỏi hưng phấn.

Đây là khung cảnh một hôn lễ, cậu đang tìm kiếm thân ảnh Hoàng Cảnh Du khắp nơi, trên tường hôn lễ lại nhìn thấy tên của chú rể, là ba chữ Hoàng Cảnh Du!

Thế này là có ý gì, tin tức cũng truyền đến: 'Chị gái Hứa Ngụy Châu là Hứa Diệc Tinh và Hoàng Cảnh Du mến nhau ba năm, hôm nay là ngày bọn họ cử hành hôn lễ.

Hứa Ngụy Châu còn đang kinh ngạc, Hoàng Cảnh Du mặc đồ Tây giày da chậm rãi đi tới, ba Hứa và Hứa Diệc Tinh đứng ở một đầu.

Hoàng Cảnh Du chậm rãi đi đến trước mặt bọn họ.

Nội tâm Hứa Ngụy Châu phát điên, cái này thì sao hoàn thành nhiệm vụ a!

"Hoàng Cảnh Du tiên sinh, cậu có nguyện ý cưới vị tiểu thư này làm vợ không? Vô luận..."

"Không thể! Không được!"

Hứa Ngụy Châu không để ý bất kể chuyện gì, ở phía dưới kêu to.

Hứa Diệc Tinh nghi hoặc nhìn em trai mình, bình thường đều rất ngoan sao lúc này lại phá rối?

"Châu Châu, đừng náo loạn!" Ba Hứa ở trên bục khiển trách.

"Không có việc gì không có việc gì, đây là em trai tôi." Hứa Diệc Tinh nhìn quan khách bên dưới đều có chút xao động, không khỏi giải thích nói.

"Chỉ là chuyện nhỏ cắt ngang, chúng ta bây giờ tiếp tục..."

Hứa Ngụy Châu hai, ba bước chạy lên bục.

Dù sao cũng là thế giới giả lập, mặc kệ nó!

"Hoàng Cảnh Du! Người muốn cùng anh kết hôn là em!"

Hứa Ngụy Châu kéo cà vạt của Hoàng Cảnh Du, hôn lên môi anh.

Hoàng Cảnh Du rõ ràng ngây ngẩn cả người, lập tức đẩy cậu ra.

Ba Hứa giận không kể xiết, bên dưới nhiều người như vậy đều trông thấy một màn này, không biết Hứa Ngụy Châu muốn làm gì.

Ánh mắt Hoàng Cảnh Du mang theo lạ lẫm nhìn Hứa Ngụy Châu, trước đó vẫn cảm thấy Hứa Ngụy Châu là một cậu con trai rất ngoan rất chói lọi, làm sao lại đột nhiên như vậy, lại còn trong trường hợp này.

"Hoàng Cảnh Du, van cầu anh! Van cầu anh nói với em một câu anh yêu em! Chỉ ba chữ! Van anh!"

Ba Hứa nghe thấy Hứa Ngụy Châu nói loại lời này, tự mình kéo Hứa Ngụy Châu xuống.

Hứa Ngụy Châu thấy mình càng ngày càng xa Hoàng Cảnh Du, ánh mắt phai nhạt dần.

Hoàng Cảnh Du bị ánh mắt của Hứa Ngụy Châu dọa sợ, kia là bộ dáng thâm tình thật sâu, người không biết nhìn thấy ánh mắt Hứa Ngụy Châu sẽ cho là bọn họ đã yêu nhau thật lâu rồi.

Trước đó Hứa Ngụy Châu rõ ràng không phải như vậy a.

Hứa Ngụy Châu bị ba Hứa nhốt trong phòng.

"Ta không biết con tại sao có thể như vậy, tự mình nghĩ lại đi, nghĩ thông suốt thì ra!"

Hứa Ngụy Châu không nói lời nào, trong lòng đau đớn, nhất là nhìn thấy Hoàng Cảnh Du cùng người khác đứng chung một chỗ, tựa như Hoàng Cảnh Du thật sự kết hôn.

Không được, trong lòng không biết vì sao càng ngày càng hoảng.

Chính mình ở hiện thực cự tuyệt Hoàng Cảnh Du nhiều lần như vậy, vạn nhất Hoàng Cảnh Du đã bỏ đi cùng người khác ở bên nhau thì làm sao bây giờ.

Chỉ cần nghĩ đến Hoàng Cảnh Du có thể sẽ cùng người khác kết hôn, tựa như khung cảnh hôm nay, nội tâm liền một trận xé rách thống khổ.

Không biết ở trong phòng mấy ngày, ba Hứa không cho cậu ra ngoài, cậu cũng không thỏa hiệp.

Cửa mở, còn tưởng rằng là dì đưa cơm, nhưng người kia chỉ lẳng lặng đứng đó.

Hứa Ngụy Châu ngẩng đầu nhìn qua, là Hoàng Cảnh Du.

Hoàng Cảnh Du kéo ghế sang, ngồi phía trước cửa sổ phòng Hứa Ngụy Châu.

"Chúng ta nói chuyện được không?"

"Em chỉ muốn anh nói với em ba chữ kia, không có ý nghĩa cũng được."

"Vì sao."

"Nói một chút được không? Đừng hỏi nguyên nhân."

"Được, anh nói xong sau đó em nói nguyên nhân được không?"

"Được." Trong mắt Hứa Ngụy Châu tràn đầy hi vọng.

"Anh yêu em."

Không hề phát sinh bất cứ chuyện gì.

Cậu vẫn còn đang ở trong căn phòng này.

Trước mặt Hoàng Cảnh Du vẫn đang nghi hoặc nhìn cậu.

Xem ra, nhất định phải là Hoàng Cảnh Du chân tình thực lòng tự nói, ở mấy cái thế giới trước thông qua rất dễ dàng, khiến cậu cho rằng chỉ cần nói anh yêu em là được.

"Anh nói xong rồi, em có thể nói nguyên nhân không?" Thanh âm Hoàng Cảnh Du rất ôn nhu, Hoàng Cảnh Du tựa như một người anh trai đang hỏi chuyện đứa em không hiểu chuyện, Hứa Ngụy Châu rất chán ghét loại cảm giác này.

Hoàng Cảnh Du nhìn Hứa Ngụy Châu nãy giờ không nói gì, thở dài, "Em trước kia không phải như vậy, anh cũng không biết em xảy ra chuyện gì, hi vọng em có thể nhanh chóng..."

"Hoàng Cảnh Du, em rất thích anh, lần đầu nhìn thấy anh liền thích."

Hoàng Cảnh Du há to miệng, không nói gì, là không biết nói cái gì.

"Anh sẽ không lý giải được."

Hứa Ngụy Châu nhìn Hoàng Cảnh Du, Hoàng Cảnh Du bị ánh mắt của cậu nhìn có chút xấu hổ.

"Anh hiện tại là anh rể em..."

"Em biết, em sẽ không quấy rầy hai người."

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng tuyệt đối sẽ không làm như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip