Chương 31 + 32
Nói suy nghĩ của mọi người xem.”
Sehun nhíu mày, lão Bae dối trá này hắn thực sự không muốn gặp, nhưng kế hoạch thu mua Bae.co sắp kết thúc, không biết lão ta định bày trò gì, vẫn nên tự mình đi xem thì ổn hơn.
“Kế hoạch không cần phải thay đổi, lấy bất biên ứng vạn biến.” Chanyeol lên tiếng, cậu kỳ thật không muốn đi cái yến tiệc này đâu nhưng bởi vì trong yến tiệc có nhiều mỹ thực nên phải đi thôi. Nhún vai.
“Đi xem xem lão Bae muốn làm gì.” Kyungsoo khác hẳn bộ dáng ngày thường, nghiêm túc nói, KAI đối cậu làm cái thủ thế Ok.
“Oáp…” Luhan ngáp một cái.
“Buồn ngủ sao?” Sehun nhanh chóng cúi xuống nhìn người trong lòng.
“Ừ, không phải tại anh sao, hôm qua làm trễ như thế.” Luhan than thở, ở trong lòng Sehun tìm tư thế thoải mái lặng yên nhắm mắt ngủ.
Ba tên còn lại nghe thế mắt muốn lồi to như ốc nhồi.
“Mấy đứa nghĩ lung tung gì vậy?” Sehun xoa xoa huyệt thái dương, Luhan nói chuyện càng ngày càng ái muội.
“Không…không…không có gì.” Chanyeol nhấp một ngụm trà, ánh mắt đảo quanh chuẩn bị tâm lý hóng hớt.
“Hôm qua, hyung dạy cậu ấy chứng khoán, cho nên ngủ muộn.” Sehun giải thích: “Không phải chuyện mấy đứa đang nghĩ.”
KAI kinh ngạc, Sehun giải thích kìa, giải thích chuyện hắn cùng Luhan?!
Hai người bọn họ không phải bên nhau sao, vì sao thoạt nhìn có chút không tự nhiên.
“Sehun hyung, hyung cùng Luhan hyung đang quen nhau sao?” Kyungsoo đang lục lọi đĩa game dưới dàn máy TV hỏi.
“Xem như thế.” Sehun có chút vô lực trả lời, ba người lần đầu thấy Sehun như thế, không chút tự tin, lại có chút mất mát.
Sờ sờ mái đầu trong ngực, Luhan cọ cọ, chuyển thân, đem mặt vùi vào trong lòng hắn.
“Ách…hyung, nếu có gì không tiện nói, hyung không cần nói đâu.” KAI ngồi xuống bên cạnh Kyungsoo, tiếp lời xóa bỏ không khí tĩnh lặng này.
“Ừm, sau này rồi nói đi.” Sehun ôm lấy Luhan, ý bảo với ba thằng em rồi tùy ý lên lầu.
“Đừng giả bộ ngủ.” Vừa vào phòng, Sehun đã lên tiếng, Luhan mở mắt ra, hoàn trụ cổ hắn.
“Chúng ta đang quen nhau sao?” Luhan hỏi lại, ý thực được mình cỡ nào bức thiết muốn biết đáp án.
“Đúng.” Sehun buông cậu ra, Luhan cũng không buông tay khỏi cổ hắn.
“Nhưng mà là giả vờ.” Sehun bổ sung, Luhan cảm giác được trái tim tựa hồ co rút đau đớn, trên mặt che giấu mất mát cùng thương tâm, hai tay tuột dần khỏi cổ hắn. Sehun nâng mặt Luhan lên, yên lặng nhìn cậu.
“Luhan, là chính em nói, không được thật sự yêu em.” Sehun gằn từng tiếng tật sâu hữu lực khắc sâu vào tim Luhan, không thể kìm nén khẽ run rẩy, rũ mắt xuống.
“Đúng vậy.” Lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt nữ vương.
Luhan bước vào phòng thay đồ, thay một chiếc áo len trắng đen đan xen, xương quai xanh dưới ánh đèn phát ra ánh sáng lấp lánh.
“Đi đâu?” Sehun trầm giọng hỏi, hắn không phải không chú ý tới thất thường vừa rồi của Luhan.
“Quán bar.”
Đẩy Sehun đứng chắn trước mặt mình ra, Luhan vớ lấy chìa khóa xe, hướng gara đi tới.
Phía dưới ba người chơi game tới quên trời đất, liền nhìn thấy hai ông anh người trước người sau lao ra ngoài, sau đó hai chiếc siêu xe phóng đi. Cảm thấy sắp có chuyện hay để xem, KAI ném máy game xuống, kéo Kyungsoo chạy theo ngay sau đó, Chanyeol cũng không bỏ lỡ chạy theo.
Hết chương 31
Chương 32
Luhan ngồi trước quầy bar gọi một ly Margaret. Từ lúc cậu bước vào quán, vô luận trai hay gái đều bị khí chất cùng vẻ ngoài của cậu hấp dẫn, nhưng hơi thở cậu lãnh liệt cùng gương mặt lạnh lùng như vậy, khiến cho không ai dám tới gần, chỉ có thể đứng xa xa nhìn.
Lúc Sehun đi vào, tự dưng khiến cho người trong quán nhất thời có cảm giác hôm nay đại vận, đồng dạng, anh đẹp trai đó cũng khiến người ta không dám tới gần. Sehun ngồi xuống bên cạnh Luhan, đem người ôm vào lòng mình. Nguyên lai đều là bông đã có chậu, mỗi người lại tiếp tục ai làm việc nấy, nhưng ánh mắt tổng thể vẫn nhịn không được liếc nhìn hai người kia.
Luhan lườm hắn, một ngụm nốc cạn ly rượu Margaret, dư vị cay nồng tràn ngập khoang miệng, thật lâu không uống rượu nặng như vậy.
“Thêm một ly.” Luhan đặt cốc xuống bàn, đối bartender nói.
“Đừng uống nữa.” Sehun ngăn bartender lại.
“Cứ uống.” Nói xong, đoạt cốc rượu trên tay bartender, lại một hơi cạn sạch, thân thể có chút nóng bức.
Sehun đơn giản đem người ôm lấy, tìm một nơi u ám mới buông ra.
“Đừng tức giận.” Liền giữ lại tay Luhan đang định cởi bớt áo.
“Tôi không có.” Luhan vuốt ve tay Sehun, cậu chính là muốn người khác nhìn mình.
Sehun một tay buông xuống, cậu liền xông ra ngoài, đi tới sàn nhảy, lắc lư vặn vẹo thân mình. Rất mị hoặc, rất mê người, mọi người tản ra thành một vòng tròn, không ngừng hoan hô huýt sáo, không ít người rục rịch muốn đi lên nhảy với cậu.
Sehun tức giận, bé con dám đẩy hắn ra, lại còn cười yêu diễm như vậy, liền kéo lệch áo len rộng thùng thình lại còn vươn đầu lưỡi phấn nộn ra.
Sehun đầu óc “Ông” một tiếng nổ tung, hắn điên rồi nha, hắn không muốn bất cứ ai ngoài hắn được thấy Luhan yêu nghiệt như vậy, thân thể tự động bước lại gần, bắt lấy tay Luhan, tuy rằng Luhan phản kháng nhưng vì vừa uống nhiều rượu xong, thân thể có chút nhuyễn, chỉ có thể để mặc Sehun kéo đi.
Sehun đen mặt nhìn thiên hạ đã ra ngoài sàn nhảy còn muốn trốn, chế trụ đầu cậu hôn xuống, mùi vị chanh tươi thản nhiên truyền tới, cái miệng ngọt ngào của cậu khiến hắn có chút say, Luhan ngồi lên sô pha, kéo đầu Sehun lại kịch liệt hôn trả.
KAI, Kyungsoo, cùng Chanyeol tới nơi, liền thấy hình ảnh kích tình này, hai ông anh kịch liệt hôn nhau không để ý tới ai, ngay cả khi cả ba ngồi xuống gọi rượu cũng chưa xong.
Chanyeol khó có khi được thấy tận mắt, trong lòng hoan hỉ vô cùng, KAI nhìn nhìn rồi lại bổ nhào lên người Kyungsoo, lại thêm đôi hôn nhau say đắm, mặc kệ Chanyeol ‘a ~ a~” kêu bên cạnh.
Rốt cục, Sehun cũng buông Luhan ra, liếm liếm nước miếng chảy ra khóe miệng cậu, rồi lại hôn lên ánh mắt to tròn, cái mũi cao thẳng của cậu.
“Ưm…” Luhan đổ vào trong lòng hắn, gương mặt sau kích tình không hồng nhuận mà trắng bệch không chút huyết sắc.
“Sehun.” Luhan bắt lấy ngực Sehun
“Sehun, bụng em đau.” Đáng thương ủy khuất nhìn nam nhân đang lau nước miếng trên mặt mình,
“Rất đau, Sehun.” Luhan ôm bụng, Sehun vừa thấy thiên hạ sắc mặt không đúng, liền một phát bế cậu chạy ra ngoài.
“Chanyeol, bệnh viện hoàng gia.” Đá đá thằng út vẫn đang chìm đắm mông lung trở về.
“Vâng!” Lưu loát đứng dậy, vì king và queen mà mở cửa xe. Chính mình nhanh chóng ngồi vào ghế lái, giẫm chân ga, xe phi như bay trên đường.
Hết chương 32
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip