chương 2
Ngô Diệc Phàm tay phải cầm túi đồ vừa mua đứng trước cửa đợi thang máy, tai trái giơ lên nhìn đồng hồ, mới chín giờ bốn mươi. Liệu có thể về nhà uống ly cà phê rồi đi báo cáo được không nhỉ ?
Cửa thang máy màu bạc ánh lên ngũ quan sắc bén của anh, cả khuôn mặt đều lộ ra khí chất lạnh lùng.
Đèn bên trong sáng trưng, anh cất bước đi vào. Sau lưng bỗng truyền tới một thanh âm gấp gáp, "Chờ một chút !", Ngô Diệc Phàm ấn lì nút mở thang máy, bình tĩnh đứng đợi người còn lại. Khu nhà này lúc tối trời cũng hơi bị nhiều người đi chơi à nha...
Nửa phút tiếp theo, thứ đầu tiên đập vào mắt anh chính là hai túi đồ mua sắm siêu siêu bự —— chắc hẳn cũng mới đi siêu thị về giống mình. Một trong hai cái túi màu trắng phải có ít nhất... hai mươi hộp đồ ăn tiện lợi, vài túi bánh chẻo đông lạnh và năm gói mì với bốn vị khác nhau...
Tử ! Trạch !
(Trạch: Chỉ những người thích ở nhà)
Ngô Diệc Phàm dường như nhìn thấy hai chữ sơn (núi) to đùng trên đầu cậu trai vừa vào thang máy.
Kế đó, người nọ ngại ngùng ló mặt ra giữa hai túi đồ, hướng anh gật đầu nói: "Làm phiền ấn hộ tầng 21, cảm ơn."
Phốc...Hàng xóm tiên sinh phòng 2101! Ngô Diệc Phàm kinh ngạc. Cậu ta cư nhiên ra khỏi cửa này !
"Trương Nghệ Hưng tiên sinh ?" Mặc kệ cửa thang máy từ từ khép lại, anh quay đầu nhìn vị hàng xóm lần thứ ba hạnh ngộ.
"Ớ ? !" Người sau lưng ôm túi đồ mắt trợn tròn, cả kinh thất sắc nhìn người đàn ông khôi ngô cao lớn trước mặt " Anh anh anh... Anh là ai ?" (Tôi không biết anh đi ra đi :DDD)
Hình như có điểm mạo muội rồi ? Ngô Diệc Phàm che miệng ho khan một tiếng, khóe môi khẽ câu lên chút xíu, "Xin chào, tôi mới chuyển đến phòng 2102 hai tháng trước, Ngô Diệc Phàm. Hàng xóm mới của cậu, chúng ta có từng gặp nhau hai lần."
Trương Nghệ Hưng chớp mắt mấy cái, bộ dạng như người trời ngó hắn.
Ngô Diệc Phàm sờ sờ mũi, "Khụ...Hôm trước, lúc bạn cậu gõ cửa tôi có nghe anh ta gọi qua tên của cậu." Anh nghĩ cậu hàng xóm hẳn sẽ chẳng thể nào nhớ nổi mì gói lần đầu gặp mặt đâu.
Nhưng mà Trương Nghệ Hưng nghe xong còn thấy mờ mịt hơn.
"Cái vị tên Lộc Hàm ấy..." Ngô Diệc Phàm tiên sinh cố tỏ ra mình là anh cảnh sát suất sắc có trí nhớ hơn người.
Trương Nghệ Hưng tựa hồ chậm rãi lĩnh ngộ được tình huống tệ hại lần đó. Đối với cậu mà nói, cái tên Lộc Hàm kia chắc chỉ hữu ích được mỗi lúc này. "Anh là chú cảnh sát hôm nọ đúng không ? !"
...
...
Ngô Diệc Phàm: "...Tôi mới 27 thôi..."
Trương Nghệ Hưng: "... Ha ha... Thật là trùng hợp tôi cũng vậy..."
Ngô Diệc Phàm: "..."
Đây hoàn toàn không phải trọng điểm ! Trương tiên sinh ! chuyện quái gì đang xảy ra vậy, xin lỗi chứ chú cảnh sát á ! Ngô Diệc Phàm bỗng có loại xung động muốn nhu nhu ấn đường.
"À ! Xin lỗi ! tôi không có ý đấy đâu ! Cái này... Cái này ..." Trương Nghệ Hưng đột nhiên ý thức được câu trả lời của mình có vẻ không ổn, hai má đỏ bừng vùi mặt sau túi đồ to bự ngập ngừng ậm ờ vài tiếng.
Ngô Diệc Phàm nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy túi đồ đang lung lay sắp đổ của cậu, "Không sao...Cậu cẩn thận một chút..."
Mặt Trương Nghệ Hưng càng đỏ hơn, còn muốn nói thêm gì đấy nhưng đèn hiển thị tầng 21 đã sáng lên, cửa thang máy từ từ mở ra.
Nhìn Ngô Diệc Phàm bước ra khỏi thang máy, cậu nhịn không được hâm mộ lầm bầm cảm thán: "Chân thật dài nha..."
"Hả ? Cậu nói cái gì ?" Người phía trước phản ứng nhanh quay đầu lại.
Trương Nghệ Hưng lập tức trợn to hai mắt vội vàng lắc đầu, "Không có gì hết ! Tôi không nói gì đâu !" Cậu cố gắng tự trấn tĩnh bản thân, dùng ánh mắt thuần khiết nhìn thẳng cảnh sát tiên sinh.
"Khụ...Trương tiên sinh...Cửa thang máy sắp đóng rồi..." Ngô Diệc Phàm cảm thấy không biết nên nói thế nào cho phải.
"A !" Người bên trong thang máy lảo đảo ngã ra ngoài, hai túi đồ to đông tây mỗi bên một ngả lả tả rơi đầy đất.
"..." Ngô Diệc Phàm dứt khoát khẳng định hàng xóm tiên sinh không phải là kẻ buôn bán ma túy như bệnh nghề nghiệp của mình đã YY người ta trước cửa siêu thị hồi nãy —— Người này không có khả năng giống đám người giảo hoạt như rắn, hồ ly đó trà trộn vào được... đúng vậy !
"Cậu không sao chứ ?" Anh im lặng thở dài, vươn tay giữa đống đồ lỉnh kỉnh bắt lấy cổ tay gầy gò. Hửm ? Nhỏ thật.
"...Cảm ơn, tôi không sao...", Người mới nói không có việc gì kia mặt mũi lại đỏ bừng, rõ ràng in mấy chữ "Hãy cho tôi một cái hố để chui xuống đi mà". Cậu ta ngồi chồm hổm tay chân luống cuống nhặt đông lượm tây đồ đạc, không dám ngẩng đầu nhìn Ngô Diệc Phàm. "Cảnh sát tiên sinh anh cứ đi trước đi, không cần để ý đâu tôi tự làm được."
Ngô Diệc Phàm thực sự thở dài thành tiếng, nhận mệnh đem túi đồ của mình kéo sang một bên cùng ngồi xuống hỗ trợ, "Không cần gọi là cảnh sát tiên sinh, tôi là Ngô Diệc Phàm, cứ gọi bằng tên bình thường thôi ." Người này có phải hoàn toàn quên luôn màn tự giới thiệu của anh vừa xong hay không ?
"...Cảm ơn..." Một lần nữa ôm đồ trở về, Trương Nghệ Hưng vẫn là không dám ngẩng đầu nhìn anh hàng xóm.
"Không cần khách sáo". Anh đầy tớ của nhân dân bình tĩnh gật đầu, xoay người đi về nhà.
Trương Nghệ Hưng nhìn thân ảnh cao gầy biết mất sau cánh cửa, lệ rơi đầy mặt mà buông túi đồ, móc chìa khóa mở cửa nhà mình, đi vào huyền quan ngồi sụp xuống.
Ném chết người được không QAQ...Hàng xóm mới nhất định sẽ cho rằng cậu là một tên ngu xuẩn a QAQ...Cậu còn gọi người ta là chú cảnh sát a QAQ...Chính vì quá mất mặt nên không có thấy rõ dáng dấp hàng xóm tiên sinh như thế nào cả, lần sau còn không nhận ra có khi nào bị đánh không ...QAQ... Trương Nghệ Hưng ngươi thật ngu xuẩn QAQ...
Bên kia Ngô Diệc Phàm đang cười tủm tỉm sờ sờ lỗ tai mèo cưng, "Hàng xóm mới là người tốt, mày sẽ thích cậu ấy cho coi ~ nhưng mà cậu ấy vẫn vẫn cúi đầu xuống tao cũng không thấy rõ mặt người ta trông như nào nữa..."
Chú mèo Scotland tai cụp lười biếng liếc hắn một cái, làm như bố thí mà dùng đuôi cọ cọ tay anh, quay lưng xoay người nhảy đến ghế sa lon cuộn mình lại. Ngô Diệc Phàm không thèm để ý cười cười, lấy điện thoại di động ra đăng nhập vào weibo.
Kris2012: Hàng xóm mới không tệ. Vừa xong, từ trang chủ weibo.
Lướt xuống weibo chút, một tin mới liền hiện ra.
Tử việt ca V: QAQ Vừa mất mặt trước hàng xóm tiên sinh...Hôm nay không muốn cập nhật. Vừa xong, từ trang chủ weibo.
Hết chương 2
Mèo Scotland tai cụp
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip