Chương 11: Hương vị của sư phụ

Tiểu Thu thở dài, nàng nói mà, tôn thượng nhà mình mới 6 tuổi, làm sao có thể đảm đương một người sư phụ tốt được!

Nghe được Tiểu Thu thở dài, Nguyên Sơ đột nhiên cảm thấy, thế nào đồ đệ nhà mình cũng là lần đầu tiên đi tỷ thí, nàng cứ ngồi đợi mãi như vậy có chút không ổn...

Vì thế nàng ngồi dậy hướng Tiểu Thu nói, "Tiểu Thu, ngươi đến phía sau núi nhìn xem mai linh quả đã chín chưa, nếu chưa liền đi Tiên Hạc Phong trộm ít trứng về làm bữa sáng."

"Tôn thượng!" Tiểu Thu không tán đồng nhìn nàng một cái, nhưng suốt mười ngày qua, nàng đã bị Nguyên Sơ tiêm nhiễm, tuy rằng không tình nguyện cho lắm nhưng cuối cùng vẫn đi.

Vì thế, trong phòng hiện giờ chỉ còn lại Dạ Trầm Uyên và Nguyên Sơ, Nguyên Sơ thấy Tiểu Thu đi xa liền hướng Dạ Trầm Uyên ngoắc ngoắc ngón tay.

"Mau theo ta."

Dạ Trầm Uyên vốn đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim ngồi ở mép giường, nghe nàng nói như vậy, theo bản năng với tay giữ nàng lại.

"Sư phụ, người muốn đi đâu?"

Nguyên Sơ nói, "Tự nhiên là một cái địa phương tốt!"

Dạ Trầm Uyên trong lòng thầm than, hai mắt có chút không dám đừng trên người nàng, chỉ nhẹ nhàng nói, "Vậy đệ tử giúp sư phụ thay y phục trước, được không?"

Nguyên Sơ có chút đau trứng, nàng rõ ràng đã xuyên trung y, hơn nữa một cái oa oa 6 tuổi chẳng lẽ còn sợ ăn mặc không chỉnh tề? Nàng trước sau đều phẳng lì, có gì hay để nhìn? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình làm sư phụ cũng nên ra dáng một chút, vì thế đành miễn cưỡng đáp ứng, nhấc nhấc cánh tay, đứng trên giường chờ Dạ Trầm Uyên giúp nàng mặc áo.

Tuy rằng chỉ hơn nàng 4 tuổi, nhưng Dạ Trầm Uyên đứng trên mặt đất đều cao hơn nàng nửa cái đầu, thời điểm mặc áo cho nàng, đôi tay mở rộng, tựa hồ muốn đem nàng ôm vào trong.

Ngửi được mùi sữa thơm ngọt trên người Nguyên Sơ, trái tim Dạ Trầm Uyên đột nhiên đập thình thịch! Đối với việc tỷ thí ngày hôm nay, hắn một chút đều không lo lắng, nhưng hiện tại tới gần nàng hắn lại cực kỳ khẩn trương.

"Tốt rồi."

Thanh âm nho nhã truyền đến, Nguyên Sơ đã mặc hoàn hảo, nàng không có vấn tóc, cứ như vậy nhảy xuống giường lôi kéo Dạ Trầm Uyên rời đi, thời gian cấp bách, nàng cần tốc chiến tốc thắng.

Thực mau, hai người liền đi tới nơi linh khí hội tụ nhiều nhất ở Hàn Kiếm Phong —— Dạ Linh Đàm

Nguyên Sơ nhắm hai mắt lại, mặc niệm khẩu quyết, trong nháy mắt, kết giới bao quanh linh đàm đã bị phá vỡ, từ trong nước bay ra một cái hộp ngọc.

Cầm đồ vật trong tay, Nguyên Sơ tự nhiên cảm thấy đau thịt! Thôi đành, đầu tư trên người nam chủ không có gì là không đáng! Đến Thần Khí nam chủ còn đáp ứng cho nàng, hiện tại đầu nhập về sau thu lãi càng nhiều. Vì thế nàng hạ xuống quyết tâm, đem hộp ngọc đi qua.

"Cầm đi, một trận đấu này, nhất định phải lọt vào mười hạng đầu tiên!"

Dạ Trầm Uyên kỳ quái nhìn cái hộp, xem mặt ngoài đều không nhìn ra đây là cái gì, đến khi mở ra, linh khí trong hộp đột nhiên tiết ra ngoài. Dạ Trầm Uyên vội vàng đem hộp đóng trở lại, nhưng dù vậy vẫn làm linh khí xung quanh nồng đậm gấp chục lần! Cũng may Nguyên Sơ đã dự kiến trước, dùng kết giới phong tỏa lại khu vực này mới không làm kinh động người khác.

Dạ Trầm Uyên trong lòng khiếp sợ, tuy rằng chỉ là nhìn thoáng qua nhưng hắn biết thứ này ngoại trừ Thiên Châu trong tay hắn, so với bất cứ thứ gì đều trân quý hơn!

"Sư phụ, ta không thể thu!"

Nguyên Sơ buồn bực nhìn hắn, thằng nhãi này về sau giết người đoạt bảo sự cũng đâu có thiếu, hiện tại làm ra vẻ cái gì?

"Bảo ngươi cầm liền cầm!" Nguyên Sơ nghiêm trang nói, "Trong thân thể ngươi có một cái linh hồn tồn tại phải không? Bất quá ta cảm giác hắn đang ngủ say, Vạn Năm Linh Tủy này có công dụng thẩm bổ thần hồn, ở đây có mười viên, ngươi dùng một viên, thần thức có thể tăng trưởng đột biến, linh hồn kia cũng có thể tỉnh lại, thời điểm đại điển diễn ra có hắn giúp ngươi, ta cũng không cần nhọc lòng."

Dạ Trầm Uyên khiếp sợ nhìn nàng, hắn không nghĩ tới, bí mật lớn nhất của hắn thế nhưng nàng đều biết!

"Sư phụ, người như thế nào biết được vị kia....."

Dạ Trầm Uyên còn chưa nói xong, đã bị Nguyên Sơ dùng một ngón tay ngăn lại, nàng thò lại gần, ở bên tai hắn đắc ý nói, "Ta đã xem qua thư tịch có liên quan đến Thiên Châu, biết bên trong không chỉ có giới tử không gian, lại còn phong ấn đại năng linh hồn, bất quá ngươi yên tâm, trước khi ngươi trở nên cường đại, lão gia hỏa này sẽ không làm gì ảnh hưởng tới ngươi, đương nhiên bí mật này, ngươi biết ta biết, sẽ không có người thứ ba biết."

Dạ Trầm Uyên đang cẩn thận lắng nghe, nhưng lại bị mùi hương nhàn nhạt trên người tiểu nữ hài đánh úp, hô hấp mềm mại dừng ở bên tai, mặt hắn không thể hiểu được đỏ lên, cả người đều căng thẳng.

"Nhớ kỹ sao?"

Nàng rời đi đột ngột làm Dạ Trầm Uyên tỉnh táo lại, hắn vốn còn nghĩ chống cự, nhưng nhìn đến ánh mắt nghiêm túc kia, một lời cũng không nói được, trong lòng tràn đầy cảm động.

Vạn Năm này không có khả năng là sư phụ lấy được, chỉ có thể là mẫu thân người cho nàng, hơn nữa mức độ trân quý có thể sánh ngang với Tiên Khí! Chắc chắn có rất nhiều người điên cuồng vì nó, mà nàng cứ như vậy đưa hắn, chỉ vì hắn cần?

Phần tình nghĩa này, hắn nhất định sẽ ghi nhớ thật kỹ!

Hắn đem hộp ngọc niết trong lòng bàn tay, trịnh trọng nói "Sư phụ yên tâm, đệ tử chắc chắn sẽ đạt được đệ nhất!"

Nguyên Sơ gật gật dầu, tiếng thiên trống vang liên, tiên âm ít ỏi từ chân trời truyền đến, đại điển khai sơn, rốt cuộc cũng bắt đầu rồi.

 Nguyên Sơ vội vàng, từ trong hộp lấy ra một viên linh tủy, trực tiếp ném vào miệng Dạ Trầm Uyên, tiếp theo ngón tay chạm vào giữa chân mày của hắn, linh khí bàng bạc rót vào bên trong, giúp hắn khai thông linh tủy, hấp thụ càng nhiều dược lực.

Dạ Trầm Uyên kêu lên một tiếng, nhắm mắt lại, trong lúc vô tận dược lực đánh sâu vào, thân thể của hắn giống như nứt làm đôi! Một bên là thần thức, một bên là thân thể, cảm giác này so với trọng tố đan điền còn muốn thống khổ hơn phần lần.

Dạ Trầm Uyên cắn răng không rên một tiếng, kéo toàn bộ linh lực của mình đi theo linh khí của Nguyên Sơ, nhất nhất rửa sạch kinh mạch cùng thần thức của hắn.

Trong quá trình này, hắn đột nhiên phát hiện, sư phụ cũng không giống như những gì người khác nói, căn cơ không xong như vậy, ngược lại tuy rằng chưa cùng Nguyên Anh tôn giả giao thủ, hắn vẫn có thể cảm nhận được khí thể vững chắc như núi của sư phụ, đây không phải năng lực một cái Nguyên Anh chỉ dựa vào thúc giục mà có.

"Tập trung chú ý."

Giọng nói trẻ con thanh thúy vang lên dị thường nghiêm túc, phảng phất như tới từ chân trời.

"Dược lực của Linh Tủy Vạn Năm vô cùng mạnh mẽ, hiện tại ta giúp ngươi hấp thụ một nửa, chờ linh hồn trong cơ thể ngươi tỉnh lại, hắn sẽ chỉ dẫn ngươi tiêu hóa nốt, bây giờ người dẫn thần thức đi theo linh lực của ta, trong lòng mặc niệm Thanh Tâm Quyết, hồn thể hợp nhất!"

Không biết qua bao lâu, có lẽ chỉ là một cái chớp mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip