Chap 91: Kế lâu dài
"Để ta thấy sư huynh rồi hãy nói..." Tiểu Nghiên cúi đầu, lòng nàng đang có khúc mắc đối với cô, lúc vui vẻ Ân Tĩnh đối với nàng tốt lắm, xem nàng không khác gì bảo bối, một khắc không chịu buông tay, cùng nàng chơi đùa, nàng muốn ăn gì cô đều đáp ứng, những gì nàng yêu cầu dù bình thường hay không bình thường cô đều lo được cho nàng.
Nhưng lúc Ân Tĩnh mất hứng, cô sẽ cực kì xấu xa, tùy tiện chọc ghẹo, bắt nạt nàng, lời nói thì lạnh nhạt, đe dọa, quát mắng... toàn bộ đều nói ra hết, còn vô tình đuổi nàng đi, giống như nàng là cái thứ gì đó rất ghê tởm, làm như chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là có thể làm bẩn mắt, nàng không biết nên làm gì với cái nữ nhân hỉ nộ vô thường này.
Phụ thân nói Ân Tĩnh lừa gạt nàng, là người khiến pháp lực căn cơ của nàng bị hủy, là người làm cho nàng dù trải qua thiên kiếp nhưng cũng không thể thành tiên, cô còn đả thương phụ thân, điều quan trọng nhất là cô đã làm nhiều chuyện xấu với nàng nhưng không hề giải thích thậm chí còn chưa từng tỏ vẻ áy náy chút nào.
Một cái nữ nhân như vậy nàng sao có thể ở lại bên cạnh, hơn nữa ngộ nhỡ cô ta lại lừa nàng nữa thì sao, vậy phải làm gì bây giờ?
Ân Tĩnh đối với câu trả lời của nàng rất không hài lòng, nhưng lại không muốn miễn cưỡng nàng, thật vất vả mới biết cô còn có chút vị trí trong lòng nàng, sao lúc này có thể tức giận, sẽ dọa Tiểu Nghiên chạy mất.
Vì thế cô cố kiềm chế sự bất mãn trong lòng, đưa nàng về phía tòa đại điện. Dù sao cô cũng không thể thả người, tiểu hồ ly không dễ trốn được, cứ giữ lại rồi nói sau.
Ân Tĩnh tùy ý chọn chỗ ngồi, điện này là một trong chín điện của thập Diêm La, người này ngang hàng với Diêm Vương, đáng tiếc vương này trong đợt biến động dưới đại phủ đã bỏ mạng, hồn phách trở lại Thiên Đình, phải tu hành một lần nữa, chẳng biết phải qua bao nhiêu năm mới trở lại.
Đại điện bị một trong những thủ lĩnh phản quân - yêu quái Tố Nghiên ( thực ra t thấy nhiều nhân vật họ Phác nó cứ sao sao ấy, thôi để So là Tố Nghiên không vậy) sai người chiếm đóng, bây giờ nơi này gần giống như hoàng cung, nơi nào cũng rất lộng lẫy, tuy rằng không thể thay đổi sự lạnh lẻo, âm u, nhưng khắp nơi cũng đã được bao phủ bởi một làn hương nhẹ nhàng.
Vị Tố Nghiên này là một con mèo mắt xanh tu luyện ngàn năm, nàng thành danh cũng là nhờ cặp mắt nổi tiếng này. Bình thường mắt nàng màu nâu đen, một khi thi pháp, mắt sẽ đổi sang màu lam xanh biếc, bị đôi mắt này lơ đãng nhìn qua, nếu pháp lực yếu sẽ bị nhiếp hồn, đến lúc đó chuyện sống hay chết đều do tâm tình của ma nữ này định đoạt, nếu nàng muốn kẻ đó tự móc mắt ra giao cho nàng, thì hắn sẽ ngoan ngoãn làm theo.
Ngoại trừ đôi mắt nhiếp hồn này, nàng cũng am hiểu thuật quyến rũ, hai thứ kết hợp lại tạo thành một sức mạnh rất lớn, nhiều tướng sĩ dưới tay nàng đều xem nàng là thần, đối với nàng một mực trung thành. Cho nên, pháp lực của nàng mặc dù sao với các đầu lĩnh phản quân khác không được xem là cao, nhưng mà thuộc hạ của nàng rất không sợ chết, thực lực không thể khinh thường.
Nàng cùng Huyền Minh ma dơi giống nhau, là nhóm đầu tiên cam tâm phụng sự Hàm Ân Tĩnh lên làm thủ lĩnh phản quân. Ngoại trừ khâm phục pháp lực, chủ yếu là nàng có ý với Ân Tĩnh.
Đối với nàng bất kể là thần tiên hay yêu quái, không mấy người có thể cự tuyệt được mị lực của nàng, thậm chí không cần nàng dùng đến đôi mắt lưu ly nàng có thể khiến cho một đám nam nhân quỳ dưới chân nàng. Mà Hàm Ân Tĩnh từ đầu tới cuối không hề có cảm xúc gì với nàng, giống như nàng cùng con quái vật lãnh huyết Huyền Minh yêu ma dơi không hề khác nhau.
Cố tình khiêu khích pháp lực quấ mạnh của Ân Tĩnh, ngày hôm sau, sáu đầu lĩnh phản quân bướng bỉnh liên kết lại, đồng loạt ra tay, kết quả là chỉ trong một lát bọn chúng bị Ân Tĩnh đánh cho hồn phi phách tám, chết tới chết lui, trong đó còn có hoa yêu Tử Ma Nữ - mỹ nữ nổi danh như mình.
Thủ đoạn độc ác như vậy làm cho hai mươi người khác cùng Tôd Nghiên yêu ma khiếp sợ. Nàng tự nghĩ cho dù bản thân có đem toàn lực ra đối phó cũng chưa chắc đỡ được một chiêu của Ân Tĩnh, trong lòng tuy sợ hãi nhưng sinh ra một cảm giác muốn chinh phục, nàng muốn làm bạn bên người này!
Vừa rồi Huyền Minh ma dơi phái người đến truyền lệnh, nói chủ nhân muốn bọn họ tạm thời ngừng tiến công, đưa binh lui ra phía sau mười dặm, nàng gần như không chút do dự, phân phó người dưới làm theo, nàng muốn thế gian phồn hoa nhưng cũng muốn dựa vào nữ nhân này.
Ân Tĩnh mang theo Tiểu Nghiên trở về, Huyền Minh ma yêu cùng Tố Nghiên đang ở ngoài điện hầu, Tiểu Nghiên thấy Tố Nghiên một thân hắc y, lập tức biết rằng nàng là một con mèo lông đen, rồi nhớ tới Tiểu Hắc ở Thanh Lương Quan, không khỏ cảm thấy thân thiết.
Tố Nghiên nhìn thấy Tiểu Nghiên cũng sửng sốt, trong lòng suy nghĩ rất nhiều: tiểu hồ ly này thật lả khác lạ! nàng không biết chủ nhân suy tính gì, trên người nàng rõ ràng có tiên khí, hay là nàng là hồ ly trên Thiên Đình?
Ân Tĩnh hình như không phát hiện chuyện gì cả, đưa nàng đi vào trong điện, Huyền Minh ma dơi bước đến gần, nói: "Thuộc hạ có việc bẩm báo chủ nhân"
Ân Tĩnh nhướng mày, nói: "Chuyện gì? Tí nữa hãy nói!". Chỉ có Huyền Minh ma dơi coi như thức thời, nghe một chút liền biết ý cô muốn nói là gì.
Tiểu Nghiên nhìn hắn định rời khỏi đại điện, quay cái mặt rất hối lỗi lại, nói: "Thương thế của ngươi có đỡ không?"
Huyền Minh ma dơi không ngờ Tiểu Nghiên lại quan tâm hỏi han hắn, hắn hiện tại đã biết đầu đuôi mọi việc, chỉ sợ chủ nhân ra lệch cho tất cả phản quân lui binh là vì muốn lấy lòng tiểu hồ tiên này, hắn nào dám làm bộ làm tịch trước mặt nàng, vội vàng cười hắc hắc: "Là do thuộc hạ kém tài, đại tiên lưu lại cho ta cái mạng nhỏ này, đó là ân điển rồi".
Những lời hắn nói cũng rất thiệt tình,Tiểu Nghiên tuổi còn nhỏ, tuyệt đối không vượt quá sáu trăm tuổi, cho dù công bằng giao đấu, hắn cũng nhất định không thắng được, mạnh hơn nhiều so với hắn, hắn xưa nay vẫn luôn chấp nhận sự thật.
Tố Nghiên chưa từng lĩnh hội pháp lực của nàng, nghe Huyền Minh ma dơi nói xong, chỉ là hừ lạnh một tiếng, nàng không tin tiểu hồ ly có bản lĩnh như vậy, nếu nói mị lực cao cường, có có thể tin!
Ngẩn đầu nhìn hình dáng của Ân Tĩnh một cách si ngốc, thầm nghĩ: Tiểu hồ ly này có thể làm cho cô vui vẻ, thì ta cũng có thể, hừ hừ! Chẳng lẽ mị lực của ta còn không bằng con tiểu hố ly mấy trăm năm đạo hạnh này?
Tiểu Nghiên nghe thấy nàng hừ lạnh, nghiêng đầu nhìn một cái, khen: "Hắc miêu tỷ tỷ, người thật đẹp!" Nàng nói những lời này rất thiệt tình, vẻ mặt tinh thuần, Tố Nghiên được mọi người ca ngợi dung mạo vô số lần nhưng chợt nghe một tiểu tiên nữ bộ mặt khờ dại khen là xinh đẹp, không tự chủ được mặt có chút đỏ lên.
Nàng cảm thấy mình nên chán ghét tiểu hồ ly này, nhưng mà... Được rồi, ánh mắt nàng có chút phân vân, nàng không ngại cùng tiểu hồ ly này hầu hạ chủ nhân.
Ân Tĩnh đi phía trước nghe nàng đi phía sau cùng hai yêu quái nói chuyện, tức khắc cảm thấy khó chịu, lúc trước khi cô lần đầu tiên gặp tiểu hố ly này, phải dung rất nhiều thủ đoạn, nàng mới bằng lòng mở miệng nói chuyện! Hừ!
"Đang nói chuyện gì vây?" Ân Tĩnh căng thẳng dùng tay bắt lấy Tiểu Nghiên, dùng sức kéo nàng ôm vào ngực. Tiểu Nghiên có chút ủy khuất nhìn cô một cái, cúi đầu không lên tiếng. Ân Tĩnh vừa thấy ánh mắt của nàng, lập tức hối hận, có chút buồn bực nghĩ: sao lại giống như cô đang khi dễ nàng? Rõ ràng là nàng mắt lớn mắt nhỏ nhìn cô, còn thân thiết với hai yêu quái hơn cô.
Ân Tĩnh ôm Tiểu Nghiên để trên đầu gối, ngồi ở trên cái ghế lót gấm vàng óng ánh giữa đại điện, nói với Huyền Minh ma dơi: "Có chuyện gì thì nói đi!"
Huyền Minh ma dơi cúi người, nói: "Thuộc hạ cả gan hỏi một câu, không biết chủ nhân đối với đại quân đại phủ có tính toán gì không?"
"Vì sao hỏi như vậy?" Ân Tĩnh nhíu mày hỏi, vừa nhìn Tiểu Nghiên đang mất tự nhiên xoay xoay trong lòng ngực, dường như muốn nhảy sang một bên ngồi, cố ý duỗi tay ôm lấy cái eo nhỏ của nàng, không cho nàng động đậy, nàng rụt rè ngẩng đầu lên nhìn cô.
Nàng cắn cắn môi, mắt chợt lóe, biến trở về hồ ly, lần này Ân Tĩnh không có ngăn lại, cô cũng rất không vui khi để người khác nhìn thấy nàng, dù sao hiện tai cũng không định làm gì nàng, để nàng trở lại thành hồ ly cũng không sao.
Tai nghe thấy Huyền Minh ma dơi chần chừ nói: "Địa phủ lần này có mười ba phản quân, hiện tại thần và Tố Nghiên đều nghe theo sự phân phó của chủ nhân, nhưng bọn còn lại hiệu lệnh một phương, muốn bọn chúng nói gì nghe nấy, chỉ sợ phải dùng thủ đoạn, nếu không mấy ngày sau sẽ có biến."
Hắn đã cố gắng nói khéo léo, hắn thành danh là dựa vào khả năng giết người, hoàn toàn không giống như Tố Nghiên giỏi ăn nói, cho nên những lời trên tuy là suy nghĩ cho Hàm Ân Tĩnh, nhưng lại ấp a ấp úng.
Ân Tĩnh cũng không phải kẻ ngốc, một chút liền hiểu được hắn muốn nói gì. Đại phủ sở dĩ bị yêu ma tác loạn, tuy nhiều nguyên nhân không không giống nhau nhưng đa số đều muốn lao ra quỷ môn quan, đến dương gian hưởng thụ sự phồn hoa, số ít còn muốn đánh tới Thiên Đình giật cái ghế Thiên Đế.
Nếu cô quyết tâm dùng pháp lực trấn áp, chúng sẽ tâm phục khẩu phục. Nếu ngăn cản bọn chúng xông vào Quan, cho dù bọn chúng không dám phản kháng nhưng cũng không đáp ứng.
Hơn nữa trong ngày hôm nay cô cưỡng ép bắt bọn họ lui binh, chỉ sợ đã khiến cho phản quân trên dưới phản cảm. Cánh cửa quỷ môn quan rộng mở, giống như một khúc xương ngon treo trên đầu đám dã cẩu đang đói. Đúng như Huyền Minh ma dơi nói, qua một hai ngày nữa, nhóm phản quân tất nhiên sẽ phản kháng.
Ân Tĩnh cô không có hứng thú thành vua địa phủ, cũng không nghĩ muốn tham gia cùng đám phản quân giắng co với Thiên Đình, thậm chí, trong lòng cô còn muốn chứng kiến Thiên đình bị đám yêu ma quỷ quái này hung hăng tàn phá một phen.
Nhưng Tiểu Nghiên khẳng định không muốn bọn yêu ma quỷ quái lao ra... Thanh Lương Quan lần này chắc định liều chết cản trở, đánh tới cùng dù còn một người cũng không lui, bọn họ chết sạch là tốt nhất! Nhưng Tiểu Nghiên sẽ rất thương tâm, sẽ không để ý đến cô... Cô vất vả lắm mới tìm được một lý do mà Tiểu Nghiên mới cảm thấy hứng thú trao đổi điều kiện.
Cô cảm thấy trước ngực hơi đau nhói, là do móng vuốt của Tiểu Nghiên, nhìn nàng chịu không nổi nên đạp phá phản kháng, nhất thời tâm tình tốt, cảm thấy tất cả vấn đề đều nhỏ nhặt, không đáng nói, cũng không hề phiền toái, dù sao cô cũng không có chuyện gì muốn làm, chỉ cần tiểu hồ ly này ngoan ngoãn ở bên người cô là tốt rồi. Mấy cái khác... cứ theo nàng vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip