Chương 3: Tìm một người phụ nữ sạch sẽ
Tầng cao nhất của khách sạn La Mạn.
Quản lý khách sạn nghe nói thời điểm xảy ra sự cố trong lòng nơm nớp lo sợ chạy vào, liền nhìn thấy Trịnh thiếu đang giúp đỡ Phó Thiên, là người nắm quyền tập đoàn Phó thị, tuấn tú phi phàm, khuôn mặt giờ lộ ra sự khổ sở và thần sắc dữ tợn, dường như đang chịu đựng cái gì đó.
Quản lý Lý vội vàng lau cái trán đầy mồ hôi, một biểu hiện bi thảm của thảm họa.
~ Trịnh thiếu, chúng tôi không nghĩ tới cái đó, nhân viên phục vụ có vấn đề.
Quản lý Lý cuống quýt khom lưng liên tục xin lỗi, đi nhanh đến nỗi đầu dán xuống đất.
~ Được rồi được rồi, ta không muốn nghe ngươi nói xin lỗi, ngươi đứng lên và đem người phục vụ đó giam lại ngay lập tức , trước tiên đưa Phó tổng đến gian phòng.
Trịnh Dung không muốn nghe những lời vô nghĩa, bực mình phất tay. Quản lý Lý lập tức lấy chìa khóa phòng mở cửa căn phòng tổng thống đầy tinh tế và sang trọng.
~ Giúp ta đưa Phó tổng vào trong, thật là nặng chết ta.
Trịnh Dung lần đầu tiên biết Phó Thiên lại nặng như vậy.
Lúc này bất chợt của thang máy bên cạnh mở ra.
Một cô gái tóc tai bù xù lảo đảo lao tới ngã đột ngột vào Phó Thiên, lực không nhỏ.
Phó Thiên bị đập lưng vào tường, ầm một tiếng, làm trên mặt hắn gia tăng sự đau khổ cùng với dữ tợn, ngày càng kinh khủng.
Cô gái đứng không vững mà té xuống đất, khuôn mặt vừa vặn đối diện với háng của Phó Thiên, trực tiếp ngay mặt.
Trịnh Dung: " ..."
Quản lý Lý: " ... "
~ Thật mềm mại, nóng quá, có gì đó.
Tần Hạ không phản ứng, đầu cô suy nghĩ đến một bộ phận thật mềm mại, hai tay theo bản năng nhéo nhéo, cảm thấy nhiệt độ nóng càng cao, càng ngày càng lớn, trợn mắt phát hiện phía trước đen xì, có một khối nhô ra.
Trịnh Dung: " ..."
Quản lý Lý: " ... "
Tần Hạ dường như ý thức được bất thường, mơ mơ màng màng ngẩng đầu, đúng lúc Phó Thiên cúi đầu xuống, một đôi mắt sắc sâu đen như mực, che dấu cuộn sóng đang dâng trào mãnh liệt,
~ Dựa vào, cô gái này là chủ động tiếp cận, còn dám đuổi tới nơi này, quản lý Lý, còn không đem cô gái này đi nhốt cho ta.
Trịnh Dung bắt đầu hoàn hồn, tức giận mắng mỏ. Quản lý Lý giật mình, đi tới định tóm lấy Tần Hạ, hai tay Phó Thiên nhanh hơn một bước nắm lấy bả vai cô, mười ngón tay thon dài vững vàng.
Tần Hạ đau mà 'a' lên một tiếng, giãy dụa phát hiện đối phương giữ thật chặt, khuôn mặt đỏ vì thân thể khô nóng, ngửa đầu liền nhìn thấy biểu cảm đáng thương của Phó Thiên, chính cô cũng lộ ra một tia ủy khuất.
~ Thiên, ngươi làm sao vậy, mau buông cô ấy ra, ta hiện tại liền đưa ngươi đi lên, ngươi muốn phụ nữ, ta bảo đảm tìm cho ngươi một người phụ nữ sạch sẽ.
Trịnh Dung nghĩ lầm Tần Hạ là loại làm gái phong trần.
Phó Thiên đột nhiên đẩy hắn ra, sức lực không nhỏ.
Trịnh Dung trở tay không kịp, lui lại mấy bước bị trượt chân, mất hình tượng ngã xuống đất.
Quản lý Lý đưa tay nâng hắn dậy.
~ Không cần.
Phó Thiên nâng Tần Hạ dậy, gợn sóng nổi lên càng ngày càng rõ ràng, làm thần trí của anh trong nháy mắt tỉnh táo, màn sương dày đặc bao phủ làm ánh mắt mờ đi và trong nháy mắt sắc bén như lưỡi dao, cánh tay ôm lấy eo cô.
~ Buông tôi ra.
Tần Hạ dựa vào ngực anh, lồng ngực cường tráng thiếu chút nữa chạm vào cái mũi mỏng manh của cô, hơi thở nam tính say mê mà trưởng thành đúng lúc chui vào mũi của cô, làm cơ thể cô khô nóng ngày càng rõ ràng, ngày càng bất ổn, hai tay vô lực để trong lòng anh, bất chợt có chút ham muốn.
Trịnh Dung đang muốn phát hỏa tự nhiên 'a' một tiếng nhìn Phó Thiên khôi phục cùng với biểu cảm lạnh nhạt, vẻ mặt kinh ngạc:
~ Đầu của ngươi không đau.
Phó Thiên không trả lời, ôm Tần Hạ đi vào căn phòng tổng thống đang mở, anh đạp của một cái rầm, đóng lại.
~ Ta đang dựa vào cái mũi đẹp trai của bố, xém chút nữa thì tiêu,
Trịnh Dung vừa định cùng đi qua, bịt mũi lòng có chút thích thích.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip