Phiên ngoại
Vào đêm Trung thu đầu tiên sau khi Lý thiếu tướng và bác sĩ La kết hôn, không có ngắm trăng, ăn bánh trung thu, hoa tiền nguyệt họa, tình nồng ý đượm... Mà là, đang chơi game...
Đối với lần này, Lý thiếu tướng có khổ khó nói. Thân là Thiếu tướng, công việc vốn dĩ thập phần bận rộn, thật vất vả mới có một ngày nghỉ có thể ôm vợ nhỏ của mình, hưởng thụ thời gian tiếp xúc thân mật. Kết quả đêm Trung thu chính mình chờ mong đã lâu, thế nào lại là... Giết giết giết?
Nhịn không được, hắn tắt màn hình tivi đi, sau đó nhàn nhã mà ngồi ở trên ghế salon. "Anh làm gì vậy? ! !" Quả nhiên, Nana của hắn dùng tốc độ 0.01 giây đáp lại hắn. Bác sĩ La tức giận rút máy cảm biến ra, xoay người chất vấn. "Em đang chơi đoàn chiến mà! Đoàn chiến đó! Hiểu không? Mọi người sẽ hận chết em mất!"
La Tại Dân cực kỳ tức giận, nghiến răng nghĩ cách làm sao khiến cho tên đàn ông này ăn đòn. Nhưng bộ dạng này rơi vào mắt của người nào đó, lại là một khung cảnh đẹp. Mỹ nhân nũng nịu ánh mắt long lanh, gò má chuyển hồng, hàm răng hơi hé ra, khẽ cắn môi dưới... Âm thầm mắng một câu, Lý Đế Nỗ mặt không đổi sắc trả lời: "Cần ăn bữa tối."
Bác sĩ La đang muốn chửi ầm lên, mắt đảo qua, nhìn đồng hồ trên tường, trong nháy mắt ngậm miệng lại. Trời ạ! Cậu thế nào lại để Lý thiếu tướng vĩ đại chờ cậu đến mười giờ... Cậu, cậu sẽ không bị KO chứ!
Điều chỉnh tốt biểu tình, La Tại Dân hướng cái salon đi tới: "JENO a ~~ Hôm nay chúng ta... A!" Một trận trời đất đảo lộn, chờ lúc bác sĩ La vừa kịp phản ứng lại, cậu đã bị thiếu tướng đại nhân đè dưới thân rồi. Hơi thở mùi bạc hà lập tức phả vào mặt, trong nháy Tại Dân liền biến thành một vũng nước.
"Anh... Anh quá đáng!" Bác sĩ La ủy khuất lí nhí lên án. Thanh âm vốn dĩ đã mềm mại, dưới tác dụng của tin tức tố lại tỏa ra một tia mị hoặc.
Vật nhỏ này thật càng ngày càng câu người. Ánh mắt Lý Đế Nỗ ngày càng tối đen như mực, hắn chậm rãi vùi đầu vào cần cổ NaNa: "Quả đào nhỏ, có đôi khi tôi hận không thể đem em đốt thành tro, sau đó ăn hết toàn bộ. Em vốn dĩ chính là của tôi, em là một bộ phận của tôi." Ngửi thấy mùi đào ngọt ngào tinh tế, Lý Đế Nỗ cảm giác trong nháy mắt chính mình dường như mất đi khả năng tự chủ đáng kiêu ngạo.
Lại nữa rồi... Bác sĩ La đảo mắt một cái. Thiếu tướng đại nhân nhà mình hiện tại có khuynh hướng cố chấp thật ngày càng nặng... Thanh niên, đây là bệnh, phải chữa a! Bất quá một giây kế tiếp, La Tại Dân sẽ không có thời gian suy nghĩ cái khác. Lý Đế Nỗ thừa dịp hắn ngây người nhanh tay cởi áo ngủ của cậu...
Rất lâu sau đó, La Tại Dân mệt đến cả ngón tay cũng không nhấc lên được. Nhìn lên người phía trên ra sức đưa đẩy thân mình, cậu mơ mơ màng màng nghĩ: Quả nhiên, đắc tội Lý thiếu tướng, thực sự sẽ bị KO a...
Cả đêm Trung thu, ngoài cửa sổ mưa tầm mưa tã, phía trong cửa sổ, lại là một màn cảnh xuân...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip