Chương 10: Chắc chỉ có anh đáng tin!
Không quan tâm cảm giác của mẹ mình thế nào, Thẩm Đường Cửu ngược lại rất xác định hắn không thể sản sinh đời sau, cho nên, câu lầm bầm này cũng biến thành bọt nước, nhấn chìm ở trong không khí.
Trước lúc đi ngủ Thẩm Đường Cửu một lần nữa mở laptop tìm kiếm người tên Đàm Minh Triết, lần này hắn dùng thủ đoạn đặc thù, cuối cùng cũng coi như tra được chút manh mối.
—— Đàm Minh Triết, hai mươi bảy tuổi, mất tích từ năm hai mươi tuổi đến năm hai mươi hai tuổi, trước khi mất tích là nghiên cứu sinh ở đại học nước A, IQ rất cao luôn giành được học bổng, về sau thường xuất hiện ở thành phố N, thành phố Y, thành phố M và thành phố Z...
—— Trước khi mất tích vẫn luôn một mình, sau khi xuất hiện bên người lại mang theo đứa nhỏ, cũng chính là Đàm Tiểu Duệ.
Thẩm Đường Cửu đánh dấu hết tin tức tìm được, đóng lại máy vi tính, nâng cằm nghĩ ngợi —— thông qua những tin tức này có thể phân tích, hẳn là đoạn thời gian Đàm Minh Triết mất tích gặp phải chuyện gì đó, cũng không biết cùng người như thế nào sinh ra đứa bé, nhưng đáng tiếc thân phận của mẹ đứa bé không thể nào tra được.
Thế nhưng, cũng không phải hoàn toàn không có manh mối.
Thẩm Đường Cửu nhớ tới thời điểm năm đó hắn đi nước A giúp Lục Dương, Lục Dương có từng nhắc qua một tổ chức thần bí, tuy rằng lúc trước không có ai gây sự với Lục Dương, thế nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, đoạn thời gian hắn đi bảo vệ Lục Dương, hình như cũng không khác biệt lắm khoảng thời gian Đàm Minh Triết mất tích.
Hơn nữa địa điểm cũng giống nhau...
Nếu quả thật có liên quan đến tổ chức thần bí kia, hẳn là đã có đối tượng để theo dõi.
Tổ chức kia cho người đuổi theo Đàm Minh Triết, không tránh được cậu ta thường xuyên phải thay đổi chỗ ở.
Xem ra tất yếu phải liên lạc Lục Dương một chút...
Thẩm Đường Cửu vừa tỉnh dậy nghe đến bên ngoài có động tĩnh, trước tiên sửng sốt một chút, sau đó mới nhớ tới trong nhà nhiều hơn một người, vì vậy cũng nhanh chóng rời giường.
Hắn men theo âm thanh đi đến nhà bếp, nhìn thấy Đàm Tiểu Duệ đang đứng trên ghế chiên trứng.
Nghe đến tiếng bước chân của hắn, Đàm Tiểu Duệ quay đầu mỉm cười với hắn: " Chào chú Thẩm, cháu sắp làm xong bữa sáng rồi."
Trong phòng bếp nhà Thẩm Đường Cửu dụng cụ nấu ăn nồi niêu xoong chào đầy đủ mọi thứ, chỉ ngoại trừ không có quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, Đàm Tiểu Duệ tìm được mấy quả trứng gà trong tủ lạnh, sau đó ở bên trong tủ bát tìm được chút gạo, gạo trắng và đậu xanh đều có, vì vậy liền nấu cháo đậu và trứng chiên chuẩn bị cho bữa sáng.
Thẩm Đường Cửu nhìn đứa bé nhỏ như vậy bận tới bận lui trong lòng vừa buồn cười vừa đau lòng, liền tiến lên cắp lấy nách bé đem bé từ trên ghế ôm xuống dưới; "Để chú làm đi."
"Cháu..." Đàm Tiểu Duệ vốn là muốn nói để mình làm, chỉ thấy Thẩm Đường Cửu đã thuần thục thao tác, cũng không nói gì nữa.
Chú Thẩm này thoạt nhìn so với ba ba mình, kỹ năng nấu ăn hẳn là rất tốt.
Vì vậy Đàm Tiểu Duệ liền ngoan ngoãn ngồi chờ ăn sáng.
Thời điểm bé ngồi ở trên ghế, Đàm Minh Triết ló đầu ra nói: "Bảo bối, con nhớ nói với chú ấy đưa con đi nước A."
"...Vâng ạ, để con thử xem." Dù như thế nào, bé cũng phải nghe lời ba ba, chỉ cần nghe lời, ba ba mới có thể trở về như cũ."
"Bảo bối thật ngoan." Đàm Minh Triết khen ngợi con trai mình, liền yên tâm thoải mái chui trở về.
Thẩm Đường Cửu dọn ra bữa sáng xong xuôi, ngồi ở phía đối diện Đàm Tiểu Duệ, cười hỏi bé: "Tuổi cháu còn nhỏ như vậy, đã biết nấu ăn rồi."
"Dạ, ba ba cháu không thường ở nhà, cho nên cháu liền học làm mấy món đơn giản." Đàm Tiểu Duệ một bên trả lời một bên cắn một miếng trứng gà.
Thẩm Đường Cửu: "..." Người tên Đàm Mình Triết để lại hỗn loạn cho con trai còn nhỏ tuổi gánh vác, quả thật là người vô căn cứ."
Đàm Minh Triết yên lặng lườm một cái.
Chắc chỉ có anh đáng tin!
Ăn xong bữa sáng. Đàm Tiểu Duệ ngóng trông mà nhìn Thẩm Đường Cửu, Thẩm Đường Cửu ở trên cao nhìn xuống nói với bé: "Có chuyện cứ nói đi."
"Chú Thẩm, chú có thể đưa cháu đi thành phố Y, nước A hay không?"
Thành phố Y nước A?
Thẩm Đường Cửu trong đầu trước hết nghĩ đến tin tức tối hôm qua tra được, đồng thời cũng nhớ lại Lục Dương ở nơi đó, hắn nghiêm túc hỏi: "Tại sao muốn đi nơi đó?"
"Cháu nhớ trước đây ba ba cháu có nói tới thành phố này, cho nên muốn đi xem có thể tìm được chút đầu mối hữu dụng hay không." Đàm Tiểu Duệ phát huy tài năng diễn xuất.
Thẩm Đường Cửu gật gật đầu: "Cũng được, hôm nay trước tiên nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta xuất phát."
"Được ạ, cảm ơn chú Thẩm." Bé không quan tâm ngày hôm nay xuất phát hay là ngày mai xuất phát, tóm lại có thể đi thành phố Y là được.
"Trước tiên đừng nói cảm ơn. Cháu và ba ba đã sống ở thành phố Y rồi sao?" Thẩm Đường Cửu muốn từ Đàm Tiểu Duệ tìm hiểu thêm chút thông tin hữu dụng.
"Dạ, đã từng ở qua."
"Còn nhớ rõ chỗ đó không?"
Đàm Tiểu Duệ lắc đầu: "Không biết, cháu khi đó khá nhỏ, nhớ không rõ lắm."
"Ba ba cháu có bạn bè gì không? Cháu còn có người thân nào không?" Thẩm Đường Cửu tiếp tục hỏi, "Cháu có biết mẹ cháu là ai không?"
Đàm Tiểu Duệ vốn còn muốn lắc đầu, Đàm Minh Triết lại ở trong túi áo náo loạn đâm đâm chọt chọt, Đàm Tiểu Duệ khẽ chuyển động con ngươi, quyết định dựa theo lời ba ba giải thích trả lời: "Ba ba cháu nói... Cháu là do ba ba sinh ra. Ba ba đã nói với cháu, cháu còn có một người cha, đi thành phố Y mới có thể tìm được cha."
Cái gì? !
Thẩm Đường Cửu không khỏi ngạc nhiên, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Đàm Tiểu Duệ, biểu cảm giống hệt thời điểm Đàm Tiểu Duệ lần đầu tiên nghe được lời này —— phảng phất giống như bị sét đánh —— rõ ràng khiếp sợ nhiều hơn không tin!
Đàm Tiểu Duệ mang vẻ mặt đồng tình nhìn hắn: "Vẻ mặt này của chú giống hệt với cháu lần đầu khi nghe được chuyện này. Thế nhưng ba ba còn cho cháu xem vết mổ ở bụng, dài như vậy..." Bé khoa tay múa chân, không quan tâm Thẩm Đường Cửu có tin hay không, tự mình miêu tả theo lời Đàm Mình Triết đã từng nói, "Ba ba nói lúc sinh cháu ra phải dùng phương pháp sinh mổ..."
Thẩm Đường Cửu: "..."
Tại sao người tên Đàm Minh Triết kia có thể thẳng thắn nói chuyện này cho đứa nhỏ.
Người bình thường đều ước gì không cho trẻ con biết được chuyện này, mặc dù muốn cho đứa con mang lòng cảm kích cũng đều sẽ chờ đứa trẻ lớn hơn một chút, hiểu chuyện hơn một chút, sau đó sẽ tìm một cách uyển chuyển mà nói cho nó. Thế nhưng Đàm Mình Triết này... Trước tiên không bàn luận đến rốt cuộc là nói thật hay nói dối... Người này quả nhiên là vô căn cứ.
"Cháu biết chú không tin, cháu kỳ thực cũng không tin, thế nhưng ba ba vẫn luôn nhắc đến, chắc không phải là giả đâu." Đàm Tiểu Duệ tin tưởng nói, biểu cảm có chút bất đắc dĩ.
Thẩm Đường Cửu không xoắn xuýt quá lâu, trong đầu hắn chuyển biến cũng nhanh, không lâu lắm liền từ suy nghĩ 'Đàm Minh Triết là người vô căn cứ' thay đổi thành 'Đàm Minh Triết là người đồng tính.'
Hắn đánh giá Đàm Tiểu Duệ, diện mạo Đàm Tiểu Duệ trưởng thành quả thật không quá nổi bật như Đàm Minh Triết, đương nhiên, cũng có nhiều chỗ giống nhau, chỉ là không quá rõ ràng, nói không chừng Đàm Tiểu Duệ thật ra Đàm Minh Triết tìm người mang thai hộ sinh ra.
"Đi xem chẳng phải sẽ biết?" Thẩm Đường Cửu vốn là muốn đi thành phố Y tìm Lục Dương, vừa lúc kiểm tra tinh trùng của hắn, thứ hai, cũng muốn tìm hiểu tổ chức thần bí Lục Dương nói đến, nói không chắc, Đàm Minh Triết có liên quan đến việc này..
Đàm Minh Triết ở bên trong túi áo của Đàm Tiểu Duệ trộm nhìn Thẩm Đường Cửu, trong lòng âm thầm cân nhắc: Cái người này, năng lực tiếp nhận quả thật mạnh mà!
"Ngày hôm nay đi với chú một chuyến đến công ty đi." Thẩm Đường Cửu cùng mẹ đi du lịch, cũng lâu rồi không đến công ty, nhận phần ủy thác khó giải thích của hai cha con nhà này lại phải đi nước ngoài một thời gian, thừa dịp ngày hôm nay rảnh rỗi, trở lại bàn giao công việc một chút, cũng yên tâm hơn.
"Cháu cũng đi ạ?"
"Dĩ nhiên, cháu bây giờ là khách hàng của chú, chú phải bảo vệ cháu." Thẩm Đường Cửu bóp mũi đứa nhỏ, đi đến phòng sách thu dọn một chút, cầm cặp công văn, ôm Đàm Tiểu Duệ xuất phát.
Xe dừng ở trước một tòa cao ốc, Đàm Tiểu Duệ từ cửa sổ xe nhìn ra phía ngoài, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ sùng bái nói:
"Chú Thẩm, công ty của chú thật là lợi hại nha!"
"Được rồi, đừng khen tặng chú." Thẩm Đường Cửu xuống xe, ném chìa khóa cho bảo vệ đã chờ đợi ở bên ngoài xe, sau khi mở ra cửa xe, liền đem Đàm Tiểu Duệ bế lên.
"Cháu tự mình đi được..." Đàm Tiểu Duệ uốn éo người, tiến đến bên tai Thẩm Đường Cửu thấp giọng nói, "Nếu như bị nhân viên của chú thấy, chú có xấu hổ không?"
Đường đường là ông chủ lớn lại đi ôm đứa nhỏ...
Ngược lại ba ba, ba ba nhất định sẽ lầm bẩm như thế.
Thế nhưng chú Thẩm không giống ba ba bé, bé quen biết Thẩm Đường Cửu không bao lâu, số lần Thẩm Đường Cửu ôm bé so với ba ba dường như còn nhiều hơn.
"Nhỏ tuổi mà ma mãnh, nghĩ đến nhiều chuyện như vậy. Yên tâm, không có chuyện gì đâu." Thẩm Đường Cửu ôm bé tiến vào cửa xoay tròn, đi vào đại sảnh huy hoàng.
Một tòa cao ốc này đều là công ty của Thẩm Đường Cửu, nhân viên phân bố ở các tầng đều đang bận rộn huấn luyện.
Trước đại sảnh tầng một, bảo vệ nhìn thấy ông chủ lớn ôm đứa nhỏ vào cửa không khỏi kinh ngạc.
Ai nha má ơi, không phải chủ tịch âm thầm sinh con đấy chứ? Diện mạo hai cha con thật giống nhau.
Con người chính là như vậy, mắt thấy không nhất định là thật, nhưng nếu ở trong lòng không ngừng ám chỉ, thì tuyệt đối sẽ trở thành định luật không thể sửa đổi.
Nếu như Đàm Tiểu Duệ có năm phần giống Thẩm Đường Cửu, ở trong lòng mọi người không ngừng cảm thán, trong quá trình đó năm phần giống cũng có thể biến thành bảy tám phần...
Thẩm Đường Cửu đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng nhân viên công ty bàn tán, ôm Đàm Tiểu Duệ đi tới trực tiếp lên tiếng trách móc: "Tán gẫu cái gì đây? Nói to lên tôi nghe xem nào."
Mọi người: "..."
Lập tức tan tác như chim muông.
Thẩm Đường Cửu: "..." Có cần khoa trương vậy không?
Đàm Tiểu Duệ dán vào lỗ tai của hắn nói: "Bọn họ đang nói cháu... Nói cháu là con của chú."
"Đừng đoán mò." Thẩm Đường Cửu nhàn nhạt đáp lại ba chữ. Đàm Tiểu Duệ liền câm miệng không nói.
Thế nhưng, sau khi Thẩm Đường Cửu đi vào thang máy , Đàm Tiểu Duệ xem trong thang máy trừ bọn họ ra không có người khác, liền nói một câu: "Kỳ thực cháu rất muốn để chú làm cha cháu."
"..." Đứa nhỏ này có tâm tình lớn như vậy?
"Cháu nói thật." Đàm Tiểu Duệ ôm cổ Thẩm Đường Cửu, "Ba ba rất ít khi ôm cháu, ngoại trừ lúc ngủ đùa giỡn với cháu, thường ngày ba luôn vẫn luôn chạy đông chạy tây, có rất ít thời gian dành cho cháu. Chú Thẩm chú quá tốt rồi, quả thực chính là bộ dạng người cha tốt trong lòng cháu."
"Không cần cháu nịnh hót nữa, chú cũng đã đáp ứng nhiệm vụ của cháu rồi mà." Thẩm Đường Cửu mỉm cười cà cà mặt của bé.
"Cháu không nịnh hót." Đàm Tiểu Duệ nghiêm trang mở miệng, "Cháu thật sự muốn như vậy, nếu cha trong miệng ba ba nói là chú, cháu sẽ rất vui vẻ."
Đàm Minh Triết ở bên trong túi áo của Đàm Tiểu Duệ lườm một cái, nhưng cùng lúc cũng buồn bực gõ đầu —— con trai nói không sai, vị Thẩm Đường Cửu này, gia thế tốt, tướng mạo tốt, tính tình tốt, bản lĩnh cũng tốt, nếu như sớm gặp nhau thì tốt rồi! Nếu như sớm gặp khẳng định cậu đã sớm thông đồng tới tay, không phải lao lực, vất vả mà đi ngân hàng tinh trùng trộm nòng nọc làm gì.
Thế nhưng cũng không sao, nơi cậu đi chính là ngân hàng tinh trùng nổi danh nhất ở nước A, trộm nòng nọc ở tủ bảo hiểm nghiêm mật nhất, người kia nhất định không thua Thẩm Đường Cửu!
Đàm Tiểu Duệ ngoài ba ba vô căn cứ là mình ra, vẫn còn có một người cha tài giỏi.
Chỉ là không biết đối phương có chịu nhận con hay không...
Hết chương 10.
Chú thích.
+Người trong giới: ý chỉ cùng là người đồng tính, trong giới gay.
Edit có lời muốn nói: Nếu như mà bạn Triết sớm gặp bạn Cửu, thì chúng ta đã không có chuyện để xem rồi -_-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip