🍀CHƯƠNG 114: Cục cưng của ca ca quỷ súc (33)
Editor: Halley
..............................🐥
"Tiểu Tranh, chúng ta nói chuyện chút đi."
Đường Lập Thành nói, làm Đường Tranh rùng mình.
Hắn nhìn vẻ mặt Đường Lập Thành cùng Đổng Mai, hai người đều vô cùng nghiêm túc, cuối cùng gật gật đầu.
Ba người cùng nhau ra ngoài, hiển nhiên bệnh viện không phải là nơi tốt để nói chuyện.
Ba người trực tiếp trở về biệt thự, vào thư phòng của Đường Lập Thành.
Đổng Mai muốn nói lại thôi, Đường Lập Thành cho bà một ánh mắt an tâm, bà đành phải gật đầu bất đắc dĩ, ngồi ở một bên, không hề mở miệng.
"Ba, người nói đi."
Đường Lập Thành nhìn thiếu niên trước mặt phong thái tuấn dật, nghĩ đến thiếu niên từ nhỏ đã rất ưu tú, hiện giờ tập đoàn Đường Thị, đối phương cũng xử lý rất khá, trong lòng cũng thật sự vui mừng.
"Năm đó đưa con từ cô nhi viện về đây, ta cũng có tâm tư muốn bồi dưỡng cho con thật tốt."
Đường Lập Thành mở miệng, không quanh co lòng vòng, "Con cũng rất ưu tú, chưa từng làm ta thất vọng."
"Con rất ưu tú."
Đường Lập Thành không keo kiệt tán dương, "Hiện tại ta không cần làm gì, con cũng có thể xử lý công việc ở tập đoàn Đường thị rất khá."
"Vốn dĩ, ta và mẹ con có dự định khác."
Đường Tranh trong lòng hơi khẩn trương, hắn suy đoán ra dự định này.
"Nguyên nhân chính là vì dự định trước đó, chúng ta đem con dựa theo người thừa kế tập đoàn Đường thị mà bồi dưỡng, cũng là dựa theo con rể mà bồi dưỡng."
Đường Lập Thành nói chuyện trực tiếp, "Chỉ là, hiện tại xem ra, chúng ta chưa từng hỏi ý kiến của con thế nào."
Đến đây, Đổng Mai cũng mở miệng, "Về điểm này, ba mẹ trước xin lỗi con, một lòng cho rằng Đường Quả thích tiếp xúc với con, liền nghĩ rằng con cũng sẽ chấp nhận sự sắp xếp của chúng ta."
"Lúc này đây Quả Quả xảy ra chuyện, ta cũng xem như đã cẩn thận suy nghĩ."
Đường Lập Thành tươi cười thoải mái, "Thật ra, chúng ta cũng nhận ra, con đối với Quả Quả cũng không có loại tình cảm này, cho nên, sau này chúng ta sẽ không nhắc lại chuyện con làm con rể, Đường Tranh con vẫn là con trai Đường Lập Thành ta, là người thừa kế tập đoàn Đường Thị."
"Chúng ta chỉ có một yêu cầu duy nhất chính là, con phải bảo vệ Quả Quả thật tốt, đừng để nó bị người ta khi dễ."
Đổng Mai trong mắt hàm chứa lệ quang, "Quả Quả đứa nhỏ này có chút đơn thuần, con hãy chăm sóc nó nhiều một chút, đợi sau này có người nó thích, con hãy giúp nó nhìn xem, đối phương tốt nhất là có thể tình nguyện ở rể. Nếu Quả Quả không muốn kết hôn, mẹ mong con có thể chiếu cố nó, bảo vệ nó cả đời."
"Tiểu Tranh, con nhất định phải nhớ kỹ, nếu không phải chuyện gì quá lớn, nhất định không nên kích thích Tiểu Quả."
Đổng Mai nghiêm túc cảnh cáo, hốc mắt rưng rưng, "Nó không chịu nổi kích thích, sau này ba với mẹ không còn nữa, con nhất định phải che chở nó chu toàn, cẩn thận chăm sóc nó. Nó sẽ không bám con quá lâu đâu, con hãy để nó sống bình bình an an, vui tươi cả đời đi."
"Con sẽ chăm sóc Tiểu Quả thật tốt."
Đường Tranh loáng thoáng cảm giác được Đổng Mai đang dấu chuyện gì đó, ý nghĩ này cũng chỉ là lóe qua, hắn cho rằng bởi vì chuyện lần này mà hai người họ bị dọa sợ.
Cho nên mới trực tiếp cùng hắn ngã bài, kỳ thật hai người không nói, trải qua chuyện này, hắn cũng sẽ chăm sóc thật tốt cho Tiểu Quả, sẽ không giống như trước kia.
Nhìn dáng vẻ đơn thuần đáng thương kia, hắn cũng không đành lòng không để ý đến cô.
Sau khi nghe Đường Tranh đáp ứng, vợ chồng Đường thị đều bật cười.
Bọn học đối với Đường Tranh hiểu rất rõ, một khi hắn đáp ứng, hắn nhất định sẽ làm được.
Bởi vậy, họ cũng không lo lắng chuyện này.
"Lúc trước là chúng ta không đúng."
Đường Lập Thành than một tiếng, "Sau này, Tiểu Tranh cứ coi chúng ta như ba mẹ con, những chuyện trước kia, hãy cho nó qua đi."
Đường Tranh gật gật đầu, hắn đối với vợ chồng Đường thị cũng không hận, nếu không có bọn họ, thì sẽ không có Đường Tranh hiện giờ.
Ngược lại, hắn nên cảm kích, hắn chỉ là không thích cuộc đời của mình bị người khác sắp xếp.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip