Chương 415: Tôi bao nuôi vị nam chủ phá sản này! 27
Edit by AShu ^_^.
_______________
Lúc đầu Hoắc Viên có tức giận với Tịch Duyên, nhưng thời gian trôi qua, hắn đột nhiên cảm thấy như vậy cũng không tồi.
Hắn không có khả năng vĩnh viễn để Tô Đường ' bao nuôi ', tuy rằng, hắn rất hưởng thụ được làm phái yếu, được nàng bảo hộ.
Hắn cũng đang tìm kiếm cơ hội nói ra thân phận của chính mình, hiện giờ chỉ là xảy ra trước thời gian dự định thôi, hắn kỳ thật rất hiểu nàng, mặc kệ nói như thế nào, lừa nàng là sự thật, nàng sẽ tức giận, chỉ có điều khác là mức độ của sự tức giận của nàng mà thôi.
Nếu hắn có tâm dỗ nàng, nói không chừng qua mấy ngày mọi chuyện liền tan thành mây khói, nhưng hôm nay, hắn liếm liếm môi, đột nhiên nghĩ đến xúc cảm lúc trước.
Ngoại trừ cơn đau ngay lúc đầu, nhưng khi phát hiện nàng chạm vào nơi đó của chính mình, đầu hắn như có một luồng điện chạy qua, một cảm giác tê dại chưa bao giờ từng có thổi quét toàn thân, đầu ngón tay bắt đầu có chút run rẩy, hắn bắt đầu hưng phấn.
Đây là chưa bao giờ có.
Hắn cũng không cảm thấy việc này mất mặt, hắn hiểu rõ chính mình, cũng càng biết rõ vị trí của Tô Đường trong lòng chính mình.
Hắn nhắm mắt lại, nặng nề thở ra một hơi thật mạnh, mới có thể làm chính mình khôi phục lại sự tỉnh táo.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Hoắc Viên lúc đầu phẫn nộ, đến bây giờ tâm tình cơ hồ có thể nói là vô cùng tốt.
Lúc đầu vốn định lộng chết người làm phá hỏng kế hoạch của hắn, bất quá hiện tại cũng không tồi. Tuần tự quá chậm, mà hiện tại, hắn có thể hoàn toàn bại lộ bản tính vốn có của hắn.
Tô Đường tức muốn hộc máu rời đi, sau đó liền bắt đầu phóng túng chính mình.
Đầu tiên là muốn đăng lên vòng bạn bè của mình, lần trước vì tránh để tên vương bát đản kia bị người khi dễ, nàng cố ý tuyên bố hắn là người của chính mình, hiện tại, đương nhiên là nàng muốn thoát khỏi cái thân phận kim chủ này a.
—— Tuyển người mẫu hình thể, yêu cầu, dáng người đẹp.
Chỉ mấy chữ ít ỏi, lập tức làm vòng bạn bè của nàng lại lần nữa bùng nổ.
Tô Đường hiện tại chính là người có tiếng, lúc trước nàng là một phú nhị đại không học vấn không nghề nghiệp, cùng mọi người tiêu xài tự do, vung tiền như rác, nhưng đột nhiên nàng biến thành con nhà người ta, làm nhóm bạn bè của nàng cảm thấy thực không chân thật.
Hiện tại nàng nổi lên, tiểu bạch kiểm vẫn là người kia, cũng không có gì khác biệt so với lúc trước.
Mọi người đều nhớ rõ những chuyện của nàng cùng Hoắc Viên, cũng biết lần phát sóng trực tiếp lúc trước, nàng còn cố ý để Hoắc Viên làm người mẫu cho nàng, người mẫu một giờ hai mươi vạn, thế nào, lúc này mới qua mấy tháng, như thế nào lại muốn tuyển người mới?
Xuất phát từ tò mò, mọi người cũng liền theo đó mà dò hỏi.
—— Hoắc Viên của nhà ngươi đâu?
—— vị đại thiếu gia sa cơ thất thế của Hoắc gia đâu?
—— từ từ, mọi người đều hỏi về Hoắc Viên, nhưng tôi không muốn hỏi về anh ta, tôi chỉ muốn hỏi tôi có thể báo danh hay không!
......
Tô Đường nhìn bình luận trong vòng bạn bè đột nhiên tăng lên hàng trăm, vô cùng bình tĩnh đăng ba chữ.
—— chơi chán rồi.
Chơi chán rồi cái gì, ai bị nàng chơi chán rồi, trong lúc nhất thời, không ít người đều trầm mặc.
Bất quá sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi mọi người liền phấn khởi, lúc trước nàng che chở Hoắc Viên như con, mọi người đều cho rằng nàng si ngốc, cho nên hiện tại rốt cuộc cũng khôi phục lại bình thường?
Mà không, khi nàng đăng câu này lên, di động của nàng liền vang lên.
Những người gọi điện thoại chính là nhóm nhị đại, lúc trước bọn họ vẫn luôn cùng nhau chơi, nhưng sau này phát hiện nàng bắt đầu quyết chí tự cường, bọn họ cũng liền ngượng ngùng khi quấy rầy nàng, dù sao nàng cũng sắp trở thành đại sư trong tương lai, không, nàng đã trở thành đại sư, thật không giống như đám tục nhân bọn họ chỉ biết tiêu xài tiền a!
"Uy, A Dao, rốt cuộc cũng ra khỏi giới thần tiên a? Chúng ta ngợp trong vàng son, gần đây có mặt hàng mới, cậu không phải muốn tìm người mẫu sao? Muốn đến xem không?"
"Được, chờ tôi trong chốc lát."
Nghe xong điện thoại, nàng liền dặm lại lớp trang điểm.
Lúc trước đi gặp mặt Tịch Duyên, nàng mặc đồ rất thục nữ, còn mang một đôi giày cao gót, còn về hiện tại, đương nhiên là mặc sao có xứng với hai chữ gợi cảm a.
Gợi cảm cũng phân loại, một loại là cao cấp, rõ ràng trên người không lộ ra điểm nào, nhưng sự yêu nghiệt trong xương cốt luôn thu hút ánh nhìn của người khác, còn có một loại là cấp thấp, chính là mặc hở chỗ này chỗ kia, mà nàng, đương nhiên là chọn vế trước.
Lúc này đã gần chạng vạng, mà cũng gần đến Tết, nên trời cũng tối sớm.
Tô Đường không bọc hết cả người, mà mặc một cái váy ôm dài đến đầu gối, lộ ra một cặp đùi trắng nõn thon dài, trên người còn khoác một cái áo khoác thơm ngát bay bay trong gió, liền nổi bật như vậy mà xuất hiện ở trong vàng son.
Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦
Nhóm bạn bè bắt đầu làm ầm ĩ, thậm chí còn có người còn huýt sáo.
"Oa ô, Lâm đại sư của chúng ta đã đến, mau mau mau, mời đại sư ngồi ở đây."
"Đại sư muốn uống cái gì? Có cần gọi rượu vang đỏ lâu đời không, chỉ cần ngài mở miệng, tiểu nhân lập tức mang cho ngài."
"Đi đi đi, một đám vuốt mông ngựa cho có lệ. Gà, nhìn là biết là cái loại vuốt mông ngựa không có chuyên nghiệp a. Dao Dao, ngồi chỗ này nè, tôi mát xa đấm lưng cho cậu, bảo đảm phục vụ tận tình a ~"
Tô Đường đã quá quen các câu trêu đùa của các cô ấy, lập tức ghét bỏ nói: "Đi đi đi, tôi đến đây là tìm tiểu soái ca, đừng quấy rầy tôi."
Ngợp trong vàng son, là một tiệm rượu Ngưu Lang cực kỳ nổi danh, tôn chỉ của bọn họ chính là khách hàng là thượng đế, chỉ cần là khách hàng muốn, không có chuyện bọn họ không thể làm được.
Khi Hoắc Viên đến nơi, liền thấy tiểu cô nương chân bắt chéo, trong tay còn lắc lắc ly rượu vang đỏ, giống như hoàng đế đang tuyển phi ở cổ đại, trước mặt nàng còn có hai hàng nam sinh với những phong cách khác nhau đang đứng.
Có nam sinh vườn trường, cũng có ca sĩ suy sút phong lưu lãng tử, ngay cả bá đạo tổng tài mặc tây trang giày da cũng có.
Chủng loại đều đầy đủ hết, Tô Đường còn rất kinh ngạc cảm thán.
"Thật là một nơi tốt a."
Một câu khen này của nàng, một đám tức khắc giống như được tiêm máu gà.
"Rất cần thiết a, Hoắc Viên tuy rằng lớn lên đúng là có đẹp, nhưng nam nhân bên ngoài có hàng ngàn hàng vạn, cậu không cần thiết từ bỏ thế giới bên ngoài."
"Các cậu không chọn ai sao? Không ai chọn thì tiểu ca ca vườn trường chính là của tôi."
"Tôi đây chọn vị hệ cấm dục kia."
Các cô ấy chọn lựa, đến phiên Tô Đường, nàng lại câu môi cười, "Tiểu hài tử mới lựa chọn, đại nhân đều lấy tất cả. Những người này, tôi đều muốn."
Một câu 'tôi đều muốn', toàn bộ những người ở đây trực tiếp ồ lên.
Tuy tiệm rượu này là tiệm rượu Ngưu Lang, nhưng với danh khí hiện tại của Tô Đường, hơn phân nửa nhóm nhị đại của thành phố A thành đều chạy đến xem náo nhiệt.
Rất nhanh, có người chú ý đến Hoắc Viên.
Một câu 'chơi chán rồi' lúc trước của Tô Đường, giống như vứt một món đồ không cần nữa, mọi người không hề cố kỵ, một đám đều châm chọc mỉa mai hắn.
"Hoắc đại thiếu đây là không ai muốn, dự định đi làm Ngưu Lang a?"
"Tới, uống xong ly rượu này, học cẩu kêu một tiếng, tôi cho anh năm vạn."
"Lúc nào cũng sủa không thú vị, cởi quần áo a, nơi này chính là tiệm rượu Ngưu Lang, một kiện quần áo năm vạn, Hoắc đại thiếu muốn bao nhiêu tiền?" Nói xong, người nọ còn nhìn hắn từ trên xuống dưới, sau đó nhắm thẳng vào vị trí eo của hắn.
Lời này Tô Đường đương nhiên cũng nghe được, bất quá nàng không tỏ vẻ gì, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng lười nhìn. Lúc này, nàng hứng thú bừng bừng mà đánh giá vị Ngưu Lang trước mắt này.
"Bao nhiêu tiền?"
Thiếu niên này thật sự không tồi, thân cao 1 mét 8, ánh mắt cũng không dầu mỡ giống như những người khác, mà tràn đầy sạch sẽ.
Thiếu niên tựa hồ cũng kinh ngạc, một lát sau, kích động nói: "Nếu là Lâm tiểu thư, miễn phí."
Tô Đường lại cười, "Thiên hạ không có đồ vật miễn phí, anh hẳn là...... Không phải nhân viên của tiệm rượu này đi."
Lời tác giả: Cảm ơn tàn táng thiếu niên hoa quý, tay trái dắt ngươi, một đời dụ hoặc, đình khê, cá sấu lê cùng sáu 1 xu năm vị tiểu bảo bối đánh thưởng, ái các ngươi vịt ~
__________________
( tấu chương xong )
Edit by AShu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip