Chương 143: Mượn mạng của ngươi dùng một chút

Tiểu Hắc lúc còn đang giúp Thủy Vô Ngân mở Ma Môn thì nghe được Vân Khởi Vũ hô to, lập tức hóa thành trường liêm, trực tiếp từ trong viện bay ra. Lúc nó phi lúc ra, vừa hay nhìn thấy Hắc Long Châu ra tay với Nam Tầm Phong, vì thế liền hướng trên người ông ta bổ tới.

Hắc Long Châu quá mức tức giận, cho dù không muốn giết Nam Tầm Phong cũng tức đến mức phải ra tay giết hắn, ai ngờ ở thời điểm mấu chốt đột nhiên bay ra một thanh trường liêm, không chỉ từ trong tay ông ta cứu Nam Tầm Phong, còn làm cho ông ta lùi lại mấy bước, hao phí khí lực nhiều lớn mới có thể ngăn cản được một kích của trường liêm.

"Đây là?"

Thực là một thanh tuyệt thế thần khí a! Hơn nữa là thần khí thích hợp để người tu ma dùng. Nếu hắn có thể có được thần khí này, thực lực không biết có thể tăng mạnh bao nhiêu lần.

"Cha, người không sao chứ?" Hắc Thanh Liên chứng kiến Hắc Long Châu bị đánh lui, nhìn ra được thanh trường liêm kia không giống bình thường, lo lắng cha mình bị gì ngoài ý muốn, lập tức tiến đi quan tâm hỏi.

"Không có việc gì." Hắc Long Châu ở nơi nào còn tâm tư hiểu Hắc Thanh Liên, tùy tiện trả lời nàng một tiếng, toàn bộ lực chú ý đều ở trên Hắc Ám Ngục Liêm, trong mắt tham lam cực kỳ mãnh liệt, miệng không ngừng tán thưởng: "Thật là một thanh tuyệt thế thần khí. Bất kể là chất liệu hay tính chất cũng đều là thượng đẳng, vừa lúc xứng cho ta dùng."

"Tuyệt thế thần khí, đây là một thanh tuyệt thế thần khí sao?"

"Đúng vậy, đây là một thanh tuyệt thế thần khí. Trên thần khí có hắc ám lực rất mạnh, phi thường thích hợp để người tu ma sử dụng. Hôm nay thần khí này chính là của ta, ha ha ~ "

Mặc Tâm Tố thấy tuyệt thế thần khí, đồng dạng cũng nổi lên tham niệm, lập tức phát tin tức cho gia tộc, để người trong gia tộc nhanh chóng đến.

Đây chính là tuyệt thế thần khí, nàng ta cũng không thể tiện nghi cho Hắc Long Châu.

Hắc Long Châu thấy Mặc Tâm Tố thả ra tin tức, hờn giận trừng mắt nhìn nàng ta, trào phúng nói: "Mặc Tâm Tố, ngươi cho là hiện tại thả ra tin tức còn kịp sao? Chờ tên Mặc Huyễn Lợi kia đến đây, tuyệt thế thần khí đã bị ta thu vào trong túi."

"Hắc thành chủ, đừng có mơ mộng quá. Phàm là thần khí đều có linh tính, có khí linh, ngươi muốn thu phục tuyệt thế thần khí này, vậy trước tiên phải thu phục khí linh. Thu phục khí linh cũng không phải một chuyện dễ dàng, làm không tốt thì khi người Mặc gia chúng ta đến, ngươi còn chưa có thu phục được đâu! Nói không chừng tuyệt thế thần khí này cùng ngươi vô duyên, lại thuộc về Mặc gia chúng ta."

"Hừ, ta hiện tại không nói vô nghĩa với ngươi, chờ ta đem tuyệt thế thần khí thu vào trong túi, sau đó lại tiếp tục giáo huấn ngươi."

"Hắc thành chủ, ngươi không giết Điện chủ Hắc Hồn Thần Điện sao?" Mặc Tâm Tố tận lực kéo dài thời gian, không để Hắc Long Châu đi thu phục tuyệt thế thần khí, có thể kéo bao lâu liền bấy lâu.

Mục đích vừa rồi của nàng ta là châm ngòi mâu thuẫn giữa Hắc Long Châu cùng đám người Nam Tầm Phong, Vân Khởi Vũ, làm cho bọn họ đối chọi nhau, mà bây giờ mục đích là kéo dài thời gian, không cho Hắc Long Châu đoạt lấy tuyệt thế thần khí.

Nếu Hắc Long Châu chiếm được tuyệt thế thần khí, Mặc gia bọn hắn không biết bị Hắc gia dẫm dưới lòng bàn chân bao lâu mới có thể xoay người, cho nên tuyệt đối không thể để cho Hắc Long Châu có được tuyệt thế thần khí này.

Hắc Long Châu nếu như không có chút thông minh, làm sao có thể trở thành chủ Hắc Châu thành, đứng đầu một thành, cho nên dụng ý của Mặc Tâm Tố, ông ta đã sớm đoán được, cũng không quản nàng ta, coi nàng ta như là không khí, trước tiên cướp lấy tuyệt thế thần khí quan trọng hơn.

Mặc Tâm Tố thấy Hắc Long Châu ra tay cướp đoạt thần khí liền dùng tất cả biện pháp ngăn trở. Nàng ta nhất định đánh không lại Hắc Long Châu, tiến lên ngăn cản chỉ có một con đường chết, như vậy nàng ta chỉ có thể sử dụng biện pháp khác.

"Hắc Thanh Liên, mượn mạng của ngươi dùng một chút."

"Mặc Tâm Tố, ngươi muốn làm gì?" Hắc Thanh Liên cũng không phải đồ đần, tự nhiên biết Mặc Tâm Tố hiện tại muốn làm gì, cho nên đề cao cảnh giác, chuẩn bị ứng chiến.

"Ta không phải nói rất rõ ràng sao? Mượn mạng của ngươi dùng một chút. Tất cả mọi người cùng tiến lên, đem nàng giết đi."

Người Mặc gia nghe theo Mặc Tâm Tố chỉ thị, hạ sát thủ với Hắc Thanh Liên.

Hắc Thanh Liên thực lực không kém, nhưng nếu như bị đông đảo cao thủ Mặc gia liên thủ vây công, vậy cũng chẳng làm được gì, rất nhanh bị đánh đến chống đỡ không được, tùy thời có thể sẽ vứt bỏ tánh mạng, rơi vào đường cùng, nàng ta chỉ có thể hướng Hắc Long Châu cầu cứu: "Cha, cứu ta."

Hắc Long Châu đang bề bộn thu phục khí linh của tuyệt thế thần khí, nếu phân tâm đi làm chuyện khác, vậy cố gắng lúc trước liền toàn bộ uổng phí.

Nữ nhi cùng thần khí, rốt cuộc cái nào trọng yếu hơn?

Vì nữ nhi buông tha cho thần khí, hắn thật sự không muốn, nhưng vì thần khí mất đi nữ nhi, hắn cũng không bỏ được.

Hắc Long Châu suy đi nghĩ lại, thấy Nam Tầm Phong ở một bên, vì thế mệnh lệnh hắn: "Nam Tầm Phong, ta lệnh cho ngươi đi cứu Thanh Liên, nhanh lên."

"Sau khi cứu nàng ta, giữa chúng ta liền ai không nợ ai." Nam Tầm Phong ném cho Hắc Long Châu một câu, sau đó liền xuất thủ cứu Hắc Thanh Liên, đem nàng ta cứu ra khỏi vây công của Mặc gia sau đó đem lời nói rõ ràng với nàng ta: "Giữa chúng ta không hề có bất kỳ quan hệ gì, ngươi không nợ ta, ta cũng không thiếu ngươi. "

"Phong ca ca, ta thật sự vô cùng thích ngươi, ngươi đừng không quan tâm ta, được không?" Hắc Thanh Liên mạnh mẽ ôm lấy Nam Tầm Phong, ôm rất chặt, chết cũng không muốn buông ra.

Vân Khởi Vũ thấy một màn như vậy, nói không ăn giấm chua là giả, nhưng nàng tin tưởng Nam Tầm Phong, cho nên cho hắn một chút thời gian giải quyết chuyện này.

Nếu nếu đổi lại là một nữ nhân không rõ lí lẽ, nhất định sẽ lập tức hô to gọi nhỏ đi lên tranh đoạt, nhưng nàng không làm như vậy. Có một số việc ngươi càng làm lại càng phiền toái, còn không bằng tỉnh táo lại, cho người khác một chút thời gian, nói không chừng hắn có thể giải quyết hoàn mỹ.

Nam Tầm Phong dùng sức đẩy Hắc Thanh Liên ra, cảnh cáo nàng ta: "Mời ngươi tự trọng, nếu tiếp tục như thế, đừng trách ta không khách khí."

"Phong ca ca, ta rốt cuộc nên làm như thế nào ngươi mới có thể chấp nhận ta? Ngươi nói, mặc kệ ngươi muốn ta làm chuyện khó khăn gì, ta cũng đều đem hết toàn lực thực hiện."

"Ta không có bất kỳ chuyện gì cần ngươi làm, giữa chúng ta chưa từng bắt đầu, cho nên cũng sẽ không có chấm dứt, ngươi cứ xem như chưa từng nhận thức ta." Nam Tầm Phong đoạn tuyệt nói xong, sau đó trở về bên người Vân Khởi Vũ, dùng hành động tỏ rõ, nữ nhân đứng ở bên cạnh hắn chỉ có một, cũng không phải Hắc Thanh Liên.

Hắc Thanh Liên thấy một màn như vậy, đối với Vân Khởi Vũ hận ý càng tăng, sớm quên hết chuyện Vân Khởi Vũ có Huyễn Miên Thảo, hiện tại nàng ta căn bản là không cần Huyễn Miên Thảo gì đó, nàng ta chỉ muốn Vân Khởi Vũ chết.

Nếu Vân Khởi Vũ chết, Phong ca ca sẽ trở lại bên người nàng ta.

Nghĩ như vậy, trong lòng Hắc Thanh Liên lại càng mãnh liệt, hiện giờ nàng ta đã không thể không giết chết Vân Khởi Vũ. Hôm nay không được, vậy ngày mai, chỉ cần nàng còn sống, nàng ta liền dùng hết mọi biện pháp, giết chết Vân Khởi Vũ.

Vân Khởi Vũ có thể cảm giác được sát ý của Hắc Thanh Liên đối với nàng, nhưng nàng lại không sợ hãi chút nào, càng không để ở trong lòng, dắt tay Nam Tầm Phong, nói với hắn: "Tầm Phong, lúc này, chúng ta cũng không xa nhau. Sau này mặc kệ gặp chuyện gì, thiếp cũng sẽ không rời chàng, vĩnh viễn đều ở bên cạnh chàng."

"Ta cũng vậy. Ta sẽ không tiếp tục để cho nàng rời đi ta, tuyệt đối không." Nam Tầm Phong ngược lại cũng nắm tay Vân Khởi Vũ, từ bị động chuyển thành chủ động, yêu thương tràn đầy trong lòng tất cả đều biểu hiện ra, khiến người ta nhìn thấy mà thật sự hâm mộ ghen tị hận a.

Mặc Tâm Tố không thể giết chết Hắc Thanh Liên, cũng không bắt được nàng ta, như thế sẽ không thể ngăn cản Hắc Long Châu thu phục khí linh của tuyệt thế thần khí, ngay tại lúc nàng ta sốt ruột vạn phần, thanh tuyệt thế thần khí kia đột nhiên đem Hắc Long Châu đánh bay, sau đó bay trở về trong tay Vân Khởi Vũ.

Vân Khởi Vũ tay nắm chặt Hắc Ám Ngục Liêm, như vậy, chủ nhân của thần khí là ai liền quá rõ ràng.

"Không ngờ ngươi lại là chủ nhân của thần khí này? Điều này sao có thể? Ngươi tuy rằng đang ở U Minh Tử Giới, nhưng lại không phải người U Minh Tử Giới, lại tu tiên, mà không phải ma đạo, cho nên ngươi không có khả năng dùng được thần khí này." Hắc Long Châu không thể tưởng tượng được chủ nhân của thần khí là một người tu tiên, đây rõ ràng là chuyện không có khả năng.

Người tu tiên dùng ma khí, lợi bất cập hại, ngu ngốc mới dùng.

"Tin hay không tùy ngươi, dù sao nó cũng là của ta." Vân Khởi Vũ lười giải thích với Hắc Long Châu, đem Hắc Ám Ngục Liêm ném vào trong nhà gỗ.

Nhưng Hắc Ám Ngục Liêm khi bị ném về trong viện thì lại biến thành hình người, tiếp tục giúp Thủy Vô Ngân mở ra Ma Môn.

Hắn không muốn để cho nhiều người biết chuyện hắn có thể hóa thành hình người, bằng không sẽ phiền chết. Cho nên lúc đi ra ngoài đánh nhau, hắn sẽ hiện chân thân.

Dù sao Hắc Long Châu kia đã bị hắn làm bị thương, hẳn là không thể làm hại đến nha đầu, hắn đại khái có thể yên tâm.

Hắc Long Châu chứng kiến Vân Khởi Vũ đem tuyệt thế thần khí ném vào trong viện, hận không thể phi thân cướp về, chính là ông ta vừa rồi bị thần khí gây thương tích, hơn nữa bị thương không nhẹ, hiện tại không nên động võ, nếu không thương thế sẽ càng nặng, còn có thể ảnh hưởng đến tu vi của ông ta.

Chính là ông ta không cam lòng! Tuyệt thế thần khí ở trước mặt, hơn nữa là ở trong tay một kẻ không đáng kể, ông ta thế nhưng cướp không được, làm sao có thể cam tâm?

Để có được tuyệt thế thần khí, Hắc Long Châu đành phải lui một bước, tính toán cùng Vân Khởi Vũ thương lượng: "Nếu ngươi thật là chủ nhân thanh thần khí kia, vậy cùng ta làm một số giao dịch, như thế nào?"

"Ta sẽ không giao dịch với ngươi, ngươi chết tâm đi. Tiểu Hắc không chỉ là vũ khí của ta, còn là bằng hữu của ta, đồng bọn của ta, ta không có khả năng lấy hắn để làm giao dịch." Vân Khởi Vũ biết Hắc Long Châu muốn làm giao dịch gì, không đợi ông ta nói rõ, nàng đã cự tuyệt.

Tiểu Tử, Tiểu Hắc còn có Ngự Linh Thần Liêm, đều đã cùng nàng đi qua mưa gió, nàng sẽ không xem bọn họ thành hàng hóa mà cầm đi trao đổi.

"Ngươi đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Nếu ngươi chịu đem thần khí cho ta, ta liền bỏ qua hai người các ngươi, như thế nào?"

"Trực giác nói cho ta biết, ngươi là kẻ không thể tin. Cho dù ta đem thần khí cho ngươi, ngươi cũng sẽ không thật sự buông tha chúng ta. Chắc chắn không đối phó chúng ta, nhưng thủ đoạn âm thầm cũng không nhất định."

"Nếu ngươi hôm nay không giao ra thần khí, vậy cũng đừng nghĩ ngày mai nhìn thấy mặt trời."

"Ngươi muốn giết chúng ta, vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không mới được? Chúng ta đánh không lại ngươi, nhưng trong tay ta có thần khí đánh thắng được ngươi, ngươi nếu muốn động võ, vậy thì tốt, kết quả như thế nào, còn không nhất định!"

"Ngươi..." Hắc Long Châu không phản bác được, bởi vì Vân Khởi Vũ nói rất đúng. Ông ta có thể một chưởng giết chết mọi người tại đây, nhưng không đối phó được với thanh tuyệt thế thần khí kia.

Chết tiệt, ông ta đường đường là thành chủ Hắc Châu thành, thế nhưng lại bị một kẻ bé nhỏ không đáng kể làm cho chật vật như vậy, thể diện còn đâu nữa?

Dám cùng ông đối lập, ông nhất định sẽ làm cho những người này chết không có chỗ chôn.

Nam Tầm Phong đối với Hắc Long Châu cũng khá hiểu, rất rõ ràng Hắc Long Châu sẽ không bỏ qua hắn, cho dù bọn hắn hôm nay khờ dại đem tuyệt thế thần khí giao ra, ông ta vẫn sẽ không bỏ qua, cho nên hắn tuyệt đối không thể để cho thực lực Hắc Long Châu tiến thêm một bước.

Không thể để thực lực Hắc Long Châu tiến thêm một bước, không thể để cho hắn có được Huyễn Miên Thảo.

"Khởi Vũ, Huyễn Miên Thảo của nàng có phải đã đặt ở cửa hàng giám bảo không?"

"Đúng. Làm sao vậy?"

"Chỉ sợ là không hay."

"Có gì không ổn? Dựa vào danh dự của cửa hàng giám bảo, bọn hắn hẳn là không nuốt riêng Huyễn Miên Thảo." Vân Khởi Vũ ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng đã bắt đầu lo lắng.

Nếu giá trị Huyễn Miên Thảo thật sự lớn, vài người có thể không tiếc hết thảy mà xâm nhập vào cửa hàng giám bảo đoạt bảo. Cũng có thể vài người trong giám bảo cửa hàng nổi lòng tham, một mình đem Huyễn Miên Thảo thu vào túi.

Nhưng nàng cũng không biết giá trị của Huyễn Miên Thảo rốt cuộc là bao nhiêu? Đối với nàng mà nói, Huyễn Miên Thảo kỳ thật cùng cỏ bình thường khác nhau không nhiều lắm.

"Nàng thả ra gốc Huyễn Miên Thảo này, chỉ sợ rất khó lấy lại được lợi."

"Chẳng lẽ thật sự có người đánh chủ ý lên cửa hàng giám sao?"

"Có lẽ."

Ngay tại lúc Nam Tầm Phong cùng Vân Khởi Vũ nói chuyện với nhau, trên trời đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng.

Hắc Long Châu cùng Mặc Tâm Tố chứng kiến tín hiệu kia, đều sắc mặt đại biến, sốt ruột không thôi.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện đại sự gì mà cửa hàng giám bảo lại thả ra thất thải xin giúp đỡ?"

"Chẳng lẽ là Huyễn Miên Thảo đã xảy ra chuyện?"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người nghĩ đến một chuyện.

Lúc này, một người đệ tử Hắc gia nghiêng ngả lảo đảo chạy tới bẩm báo: "Khởi bẩm thành chủ, việc lớn rồi. Cửa hàng giám bảo bị trộm, Huyễn Miên Thảo đã bị đánh cắp."

"Cái gì? Huyễn Miên Thảo bị đánh cắp sao? Là ai bản lãnh cao như vậy có thể lén vào giám bảo cửa hàng trộm vật?"

"Hiện tại hỏi cái này quả thực lãng phí thời gian, chờ ngươi hỏi xong, đạo tặc đã sớm chạy xa. Hẳn là lập tức phong tỏa toàn thành, chớ để đạo tặc chạy trốn. Huyễn Miên Thảo không phải vật bình thường, không thể dễ dàng dùng, một khi xảy ra sai lầm sẽ là nguy hiểm trí mạng. Cho nên đạo tặc trộm đi Huyễn Miên Thảo, nhất định sẽ không lập tức sử dụng nó, chúng ta chỉ cần tìm ra đạo tặc, có thể đoạt lại Huyễn Miên Thảo." Mặc Tâm Tố nhắc nhở Hắc Long Châu, sau đó lập tức đối với Mặc gia đệ tử hạ lệnh: "Lập tức truyền lệnh xuống, toàn bộ đệ tử Mặc gia, lập tức xuất động, phong tỏa toàn thành, lùng bắt người khả nghi."

"Dạ."

Loại này mệnh lệnh hẳn là Hắc Long Châu vị thành chủ này hạ mới thích hợp, nhưng hiện tại lại là Mặc Tâm Tố truyền đạt mệnh lệnh, quả thực chính là đem quyền thành chủ đoạt đi, mà nàng ta lại không cho là đúng. 

Nếu là bình thường, Hắc Long Châu nhất định sẽ cùng Mặc Tâm Tố tính toán chuyện này, nhưng bây giờ là thời khắc quan trọng, ông ta không có thời gian đi tính toán loại sự tình này, vẫn là trước tiên tìm về Huyễn Miên Thảo quan trọng hơn.

"Thanh Liên, chúng ta đi."

"Cha ~" Hắc Thanh Liên không nguyện ý, lưu luyến không rời nhìn Nam Tầm Phong, ánh mắt đỏ lại. Giờ khắc này, nàng ta đã rất rõ ràng, Phong ca ca à không thể nào chọn nàng ta, cho nên nàng ta không nên ôm bất kỳ ảo tưởng nào, trừ phi Vân Khởi Vũ chết.

Chính là Vân Khởi Vũ có tuyệt thế thần khí bảo hộ, muốn giết nàng chỉ sợ không phải chuyện dễ dàng. Nói như thế, trong thời gian ngắn, nàng ta không chiếm được Phong ca ca.

Cho dù là như vậy, nàng ta cũng sẽ không buông bỏ, nàng ta không chiếm được cái gì, người khác cũng đừng mơ tưởng.

Hắc Thanh Liên mang theo phẫn hận cùng không cam lòng rời đi, trước khi đi một mực trừng Vân Khởi Vũ.

Vân Khởi Vũ coi như là không thấy, đứng nguyên tại chỗ, nhìn mọi người rời đi. Những người này đều đến cửa hàng giám bảo bắt kẻ trộm Huyễn Miên Thảo, giống như mất đồ là bọn hắn, nhưng sự thật là, đó là của nàng, nàng người chủ nhân này cũng chưa gấp, những người này gấp cái gì?

Bất quá như vậy cũng tốt, những người này đều đi rồi, nàng cũng không cần tiếp tục xử lý.

"Tầm Phong, chàng nói xem sẽ là ai đánh cắp Huyễn Miên Thảo?"

"Huyễn Miên Thảo đặt ở giám bảo cửa hàng mới hai ngày, tin tức còn không truyền ra, cho nên không thể nào là người ở ngoài. Ở trong Hắc Châu thành, người có năng lực lén vào cửa hàng giám bảo trộm vật phẩm chỉ có hai, một là Hắc Long Châu, một là Mặc gia Mặc Huyễn Lợi. Vừa rồi Mặc Tâm Tố thả ra tin tức, Mặc Huyễn Lợi chậm chạp không đến, có thể suy nghĩ theo hướng này. Nếu ta đoán không sai, Huyễn Miên Thảo đã rơi vào trong tay Mặc Huyễn Lợi." Nam Tầm Phong chỉ dựa vào suy đoán cũng đã đoán ra ai là đạo tặc.

"Chàng đã có thể đoán được, vậy khẳng định cũng có người có thể đoán ra được, vậy Mặc Huyễn Lợi chẳng phải là muốn xui xẻo sao?"

"Bằng vào suy đoán, không có bằng chứng, nàng có thể làm như thế nào?"

"Nói không có bằng chứng."

"Mặc Huyễn Lợi chính là hướng về điểm này mới dùng phương pháp ăn trộm để giành lấy Huyễn Miên Thảo. Nếu như đấu giá, ông ta không nắm chắc mười phần thắng được Hắc gia, cho nên đành phải dùng phương pháp này. Xem xét lại thì việc Mặc gia giành được Huyễn Miên Thảo so với Hắc gia thì tốt hơn, một khi Hắc Long Châu có được Huyễn Miên Thảo, phiền phức của chúng ta liền lớn."

"Chính là thiếp cũng không muốn để Mặc gia có được."

"Vì cái gì?" Nam Tầm Phong mới vừa hỏi xong, phía sau liền truyền đến tiếng kêu la mãnh liệt.

"A ~" Thủy Vô Ngân đang trải qua lần cuối cùng tẩy rửa của dược vật, cũng là lần thống khổ nhất, đau đến mức hắn kêu lớn lên, thậm chí thiếu chút nữa lao ra, hoàn hảo Tiểu Hắc ngăn chặn hắn, không cho hắn đi ra.

"Tiếp tục chịu đựng một hồi là được. Chỉ cần chịu đựng một hồi, ngươi liền thành công." Tiểu Hắc cổ vũ Thủy Vô Ngân.

Thủy Vô Ngân đã sắp không được, cảm giác thống khổ như trong địa ngục toàn bộ đều tập trung ở trên người hắn, xé nát hắn.

"Vân tỷ tỷ, Vân tỷ tỷ ~ ta khó chịu quá, Vân tỷ tỷ ~" lúc bất lực nhất, Thủy Vô Ngân chỉ có nghĩ đến Vân Khởi Vũ.

Hắn đem Vân Khởi Vũ trở thành trưởng bối yêu thương hắn, giáo dục hắn, như cha như mẹ, cho nên lúc bất lực nhất, người hắn nghĩ đến cũng chỉ có Vân tỷ tỷ.

Vân Khởi Vũ nghe được Thủy Vô Ngân kêu đau, nhanh chóng xông tới nhìn một cái, chứng kiến Thủy Vô Ngân cả khuôn mặt đều đỏ rực, lo lắng hắn sẽ bị tan chảy mất, sốt ruột hỏi: "Tiểu Hắc, thuốc của ngươi rốt cuộc có thể phạm tới hắn hay không?" 

"Sẽ không, yên tâm đi, chỉ cần hắn có thể vượt đi qua, không quá ba ngày, ta sẽ để cho hắn trở thành ma thánh." Tiểu Hắc thề nói.

"Chính là hắn thoạt nhìn sắp không được."

"Chính là thoạt nhìn mà thôi, chỉ cần không chết là được. Yên tâm đi, ta biết đúng mực, nếu hắn thật sự chịu không được, ta sẽ đem hắn lấy ra, bảo trụ cái mạng nhỏ của hắn. Nhưng nếu nói như vậy thì hắn lần này mở ra Ma Môn thất bại, sau này cũng chỉ có thể làm một bình thường người. Thiên phú của hắn thông thường, căn cốt thông thường, nếu chỉ bằng thực lực cá nhân, có thể mở ra Ma Môn đã là không sai, không có khả năng trở thành ma thánh."

"Vân tỷ tỷ, ta nhất định có thể, ta có thể." Thủy Vô Ngân nghe Tiểu Hắc nói xong, cho dù tiếp tục chịu không được cũng muốn liều mạng theo.

Hắn không kông thể lãng phí nhiều tâm huyết của Vân tỷ tỷ như vậy, bên trong những dược liệu này có rất nhiều vật trân quý, cả U Minh Tử Giới chưa tới vài người có thể dùng, cho nên hắn không thể lãng phí.

"Tỷ tỷ tin tưởng ngươi, ngươi nhất định phải cố lên, chỉ kém một chút thôi." Vân Khởi Vũ cổ vũ Thủy Vô Ngân, ở một bên nhìn hắn.

Nam Tầm Phong cũng đi tới trong viện, cái gì Tiểu Hắc, Thủy Vô Ngân hắn một người cũng không nhận ra, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được trong vạc thuốc có rất nhiều dược liệu trân quý.

Mạc Nhiên cùng Sát Kiển cũng tới, hai người đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn thấy Thủy Vô Ngân, hâm mộ ghen tị nói: "Cái này cũng thật lợi hại, lại có thể dùng Hắc Bạch Vân Nghê Hoa mở ra khải Ma Môn, lãng phí a!"

"Phu nhân, hắn rốt cuộc là ai, đáng giá ngươi trả giá nhiều tâm huyết giúp hắn?"

"Hắn là đệ đệ của ta, ta nhận thức đệ đệ." Vân Khởi Vũ không biết nên giải thích thế nào về thân phận Thủy Vô Ngân, liền nói thẳng là đệ đệ.

Nghe được câu này, Thủy Vô Ngân cảm động không thôi, trong lòng đã tràn ngập sức mạnh, xông qua toàn bộ chướng ngại, đem lực lượng trong cơ thể bộc phát ra.

"A ~ "

Cổ lực lượng này quá mạnh mẽ, đem cái vạc thuốc đều vỡ nát, ngay cả mặt đất cũng bị chấn động sụp xuống một cái hố to, mặt đất rung chuyển gay gắt.

Mặc Tâm Tố còn chưa đi xa, cảm thấy mặt đất chấn động, nghi hoặc không thôi, quay đầu lại nhìn thoáng qua, trong lòng có một loại dự cảm bất hảo.

Sẽ không phải là quái vật lột da xuất hiện chứ? Nếu như là vậy, thì Thủy Vô Ngân chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, nàng ta có nên quay về đi hay không?

Quên đi, nếu thật là quái vật lột da xuất hiện, nàng ta trở về cũng vô dụng, hiện tại quan trọng nhất là bắt lấy kẻ trộm Huyễn Miên Thảo, chuyện khác trước để qua một bên.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip